Siêu Phẩm Vu Sư

Chương 633: Khuynh hướng tính dục bình thường

Chương 633: Khuynh hướng tính dục bình thường
Tình huống nội bộ Giáo Hội, đương nhiên gia tộc Morgan cũng hiểu rõ trong lòng, cho nên bọn họ nhất định phải tự cứu, hiển nhiên trải qua nội bộ gia tộc Morgan mở hội nghị thảo luận, bọn họ cho rằng thần tử điện hạ có thể che chở cho gia tộc bọn họ.
Không sai, gia tộc Morgan không phải muốn lôi kéo Phương Minh, mà là muốn tìm kiếm Phương Minh che chở.
Hơn nữa dưới cái nhìn của gia tộc Morgan, Phương Minh là thần tử Giáo Hội, tài nguyên mà cậu có chắc hẳn phải vượt trên gia tộc Morgan bọn hắn, dựa vào tiền bạc là không được, cuối cùng nghĩ đến tuổi của Phương Minh dù sao cũng là người tuổi trẻ khí thịnh, có lẽ sẽ có hứng thú với mỹ nữ, lúc này mới có một màn sắp xếp trước mắt này.
Mười sáu cô gái, mỗi một vị đều do gia tộc Morgan tỉ mỉ bồi dưỡng, nói không khoa trương chút nào, gia tộc Morgan phải hao tốn mấy triệu USD trên người mỗi cô gái này.
Cung cấp nền giáo dục tốt nhất cho bọn họ, truyền thụ lễ nghi của xã hội thượng lưu, bồi dưỡng trên phương diện tài nghệ, thậm chí còn giáo dục kỹ năng trên phương diện kia.
"Các người đều rời khỏi đi."
Phương Minh hơi phất phất tay, nhưng mà sau khi mười sáu cô gái này nghe được lời của cậu, khuôn mặt trắng bệch, bởi vì trước khi tới đây các cô ấy cũng đã được phía trên dặn dò, nếu như trong các cô ấy không ai được điện hạ tôn quý trước mắt này lưu lại, bọn họ sẽ gặp phải trừng phạt nghiêm khắc.
Mười sáu cô gái sắc mặt tái nhợt, dùng ánh mắt u oán nhìn về phía Phương Minh, biểu tình kia sợ rằng có thể khiến bất kỳ người đàn ông nào nhìn thấy đều sẽ sinh ra cảm giác không đành lòng.
"Yên tâm, vấn đề này không quan hệ với các người, tôi bảo đảm các người sẽ không bị trừng phạt."
Phương Minh làm sao không hiểu sợ hãi trong lòng những cô gái này từ đâu đến, chẳng qua cậu thực sự không có ý định này, đương nhiên, cậu cũng biết dù cho hôm nay cậu không muốn những cô gái này, sớm muộn có một ngày những cô gái này cũng sẽ bị gia tộc Morgan tặng cho những người khác.
Thấy những cô gái này vẫn như cũ không dám rời đi, Phương Minh bất đắc dĩ, không thể làm gì khác hơn là lấy di động ra bấm số của Reed. Morgan.
Sau ba phút, Reed vội vội vàng vàng xuất hiện ở cửa sảnh lớn, mà những cô gái này vừa nhìn thấy Reed đi vào, trên khuôn mặt tươi cười lộ ra vẻ sợ hãi, cúi thấp đầu không dám nhìn thẳng vào mắt hắn.
"Điện hạ, là người nào đui mù đắc tội cậu vậy? Xin cậu nói ra, nhất định tôi sẽ trừng phạt cô ấy thật nghiêm khắc!"
Lúc trước, Phương Minh chỉ nói đơn giản qua điện thoại gọi Reed tới đây một chuyến, mà sau khi Reed đi vào thấy vẻ mặt nghiêm túc của Phương Minh, lại thấy biểu tình hoảng sợ trên mặt những cô gái này, còn tưởng rằng do những cô gái này chọc Phương Minh tức giận.
"Reed, tôi nghĩ ông đã hiểu lầm ý của tôi, những cô gái này không hề chọc tôi tức giận, tôi gọi ông tới là vì muốn nói cho ông biết, tôi không thích sắp xếp như thế."
Nghe được lời nói của Phương Minh, Reed ngây ngẩn cả người, không thích sắp xếp như thế?
Một người tuổi trẻ khí thịnh, đối mặt với mười sáu cô gái phong tình khác nhau mặc cho cậu lựa chọn, thế mà dĩ nhiên cậu lại không thích?
Lẽ nào vị thần tử điện hạ này thích nam?
Vẻ mặt của Reed có chút quái dị, Phương Minh trừng mắt liếc Reed một cái, "Xóa sạch cái suy nghĩ lệch lạc trong đầu ông đi, phương diện khuynh hướng tính dục của tôi không gặp vấn đề gì."
Nghe được lời của Phương Minh, trong lòng Reed rùng mình, âm thầm nói: "Không hổ là thần tử điện hạ, thậm chí ngay cả ý nghĩ trong lòng tôi mà cậu cũng có thể đoán được, nếu khuynh hướng tính dục bình thường nhưng chướng mắt mười sáu cô gái này, lẽ nào..."
Reed đột nhiên nghĩ tình cảnh khi đón cậu ở phi trường ngày hôm nay, lúc đó thần tử điện hạ dường như nhìn đám minh tinh bên ngoài tới tham gia lễ trao giải Oscar nhiều hơn vài lần.
"Cũng đúng, bởi vì thân phận cao quý của thần tử điện hạ, mười sáu người này hẳn cũng đều chỉ là chim non, nói không chừng thần tử điện hạ không thích thể loại này mà thích những minh tinh có hào quang khắp người kia."
Sau khi có suy đoán này, trong lòng Reed đã biết nên làm gì bây giờ, dưới quyền của gia tộc Morgan vốn có một số công ty giải trí, cũng không thiếu nghệ sĩ, đến lúc đó sắp xếp vài người tới cho thần tử điện hạ, cho dù thần tử điện hạ chướng mắt nghệ sĩ của công ty nhà mình, nhưng lễ trao giải Oscar lần này, tất cả minh tinh nổi tiếng toàn cầu đều sẽ đến, đến lúc đó ông ta chỉ cần nhìn xem thần tử điện hạ chỉ cần coi trọng ai, sau đó sắp xếp ổn thỏa cho thần tử điện hạ là được.
Reed có tự tin này, mà tự tin này đến từ thế lực to lớn của gia tộc Morgan ở thế giới thế tục.
...
Los Angeles, khách sạn Carbinsky!
Với tư cách là khách sạn phù hợp chính thức do ban tổ chức giải Oscar lựa chọn, đến mỗi khi lễ trao giải Oscar sắp bắt đầu, khách sạn lại tạm ngưng mở cửa buôn bán, chỉ tiếp đãi đoàn đội minh tinh của các nước cùng phóng viên truyền thông tới tham gia lễ trao giải.
Ở tầng thứ hai mươi tư của khách sạn, trong một ghế lô(1) đã được đặt sẵn, Hàn Kiều Kiều cùng Trương Yến xuất hiện ở cửa ghế lô, mà ở trong ghế lô đã có năm người ngồi từ trước, trong đó còn có một người nước ngoài.
(1) Ghế lô: là một gian tách biệt trong nhà hàng, khách sạn, quán buffet, kịch trường… để ăn chơi, giải trí
Trong ghế lô, một người thanh niên chừng hơn ba mươi tuổi dáng vẻ tuấn dật nhìn Hàn Kiều Kiều đứng ở cửa, trong mắt có tia sáng, tuy rằng Hàn Kiều Kiều chỉ mặc một thân quần áo hằng ngày đơn giản, nhưng vẫn có thể thấy được vóc người lả lướt lồi lõm có đủ, có lẽ mới vừa gội đầu nên mái tóc dài của cô cứ tùy ý bung xõa như vậy, tăng thêm vài phần lười biếng.
"Kiều Kiều, Trương đạo cùng Lý đạo thì không cần anh không cần giới thiệu, chị Chương em cũng quen biết, anh giới thiệu cho em một chút, vị này chính là ông Joseph, giám khảo ban tổ chức giải Oscar lần này, ông Joseph còn là người phụ trách xuất phẩm của công ty Lion."
Trương Lượng đứng lên, nhanh chóng đi tới trước mặt Hàn Kiều Kiều, trong giọng nói hơi có ý khoe khoang: "Ông Joseph là bạn rất thân với cha anh, trước đây khi cha anh tới Mỹ đã từng hợp tác buôn bán làm ăn với ông Joseph đây."
Nghe được lời nói của Trương Lượng, trên mặt Hàn Kiều Kiều lộ ra dáng tươi cười, chào hỏi: "Trương đạo, Lý đạo, đã lâu không gặp, chị Chương, da của chị thật là càng ngày càng đẹp ra."
Đối với Trương đạo cùng Lý đạo, Hàn Kiều Kiều rất quen thuộc, bởi vì cô ấy đã từng hợp tác với cả hai người này, hai người này đều là những đạo diễn hàng đầu trong nước, cùng một kịch bản giống nhau, có lẽ bình thường phía đầu tư chỉ có thể đầu tư 10 triệu, nhưng nếu như phủ lên tên của bọn họ, lập tức đáng giá một trăm triệu.
Về phần chị Chương, mặc dù Hàn Kiều Kiều chưa từng hợp tác với chị ấy, nhưng hai người cũng đã từng cùng tham gia vài hoạt động cùng lễ trao giải. Khác với Hàn Kiều Kiều chỉ nổi danh ở giới nghệ thuật trong nước, danh khí của chị Chương này trên tầm quốc tế còn cao hơn Hàn Kiều Kiều rất nhiều.
Về phần công ty Lion, chỉ cần là người có chút hiểu biết về giới điện ảnh và truyền hình, hoặc thích xem phim bom tấn nước ngoài đều sẽ chú ý tới, rất nhiều xuất phẩm bom tấn Hollywood, trong thời gian mở đầu sẽ có một logo đầu sư tử xuất hiện, đây có thể nói là logo của một công ty điện ảnh đứng đầu Hollywood, số phim bom tấn từng quay phải vượt lên con số mười.
Về phần người phụ trách xuất phẩm, chính là phụ trách giai đoạn đầu tư và tài chính lúc đầu của tác phẩm điện ảnh, phụ trách phát hành và tuyên truyền tác phẩm điện ảnh, có thể nói nắm giữ quyền sinh sát một bộ phim.
"Ông Joseph, rất vui khi được gặp ông."
"Cô Kiều xinh đẹp, tôi cũng rất vui khi được gặp cô."
Sau khi chào hỏi xong, Trương Lượng sắp xếp Hàn Kiều Kiều nhập tọa, bởi vì chỉ có năm người, cho nên tất cả mọi người trên bàn đều ngồi ở vị trí cách nhau một ghế trống, vốn Trương Lượng dự định sắp xếp cho Hàn Kiều Kiều ngồi bên trái của hắn, bởi vì nơi đó là vị trí giữa hắn và Joseph.
Trương Lượng nghĩ nhân khí của Hàn Kiều Kiều ở trong nước đã đến đỉnh, tự nhiên phải cân nhắc đến việc ra nước ngoài phát triển. Mà muốn tới nước ngoài phát triển, nhất định sẽ không bỏ qua cơ hội giao lưu cùng Joseph.
Nhưng mà điều khiến Trương Lượng không nghĩ tới là, Hàn Kiều Kiều lại đi đến bên cạnh chị Chương sau đó trực tiếp dừng lại, ngồi ở bên cạnh chị Chương, về phần một bên khác thì là Lý đạo.
"Chị Chương, sao chị có thể bảo dưỡng da tốt như vậy kia chứ? Nhất định phải chỉ cho em vài chiêu đấy."
"Em ấy, làn da xinh đẹp như vậy rồi cần gì phải bảo dưỡng, không giống chị, đã là già rồi, cho dù bảo dưỡng cũng vô dụng, làn da này càng ngày càng nhão, thật ước gì có thể có được làn da như em."
"Chị Chương nói gì vậy, em thấy chị không già chút nào, nhiều năm như vậy mà vẫn không chút thay đổi, không tin chị hỏi Trương đạo cùng Lý đạo đi."
Sau khi hai vị đạo diễn nghe thấy lời nói của Hàn Kiều Kiều, cũng đều gật đầu biểu thị tán thành, điều này làm cho thể xác và tinh thần của chị Chương thoải mái không gì sánh được, nhưng ngoài miệng đương nhiên vẫn phải khiêm tốn.
"Em đã đề cao chị quá rồi, bây giờ là thiên hạ của mấy người trẻ tuổi bọn em, chẳng qua chị Chương cũng không phải khoe khoang, lúc chị còn trẻ tuyệt đối cũng không kém em chút nào, cũng là mỹ nhân vạn người mê."
Lúc nói lời này, chị Chương còn liếc mắt nhìn Lý đạo kia, mà vẻ mặt của vị Lý đạo kia cũng trở nên có chút cổ quái, nhưng chỉ cần là người quen thuộc chị Chương đều biết, vài bộ điện ảnh mà chị Chương đã diễn khi xuất đạo đều do Lý đạo làm đạo diễn, hiển nhiên giữa hai người có quan hệ không muốn người ngoài biết.
Bạn cần đăng nhập để bình luận