Siêu Phẩm Vu Sư

Chương 119: Khống thi

Chương 119: Khống thi
Nhóm: Thánh Thiên Tiên Vực
Nguồn: TruyenYY
Dịch: Nguyệt Ảnh Các
------------------
Tại phòng khách của biệt thự, Phương Minh cầm trên tay một cây viết, sau đó nhanh chóng vẽ một vài hình vẽ trên giấy, nếu như nhìn kỹ có thể phát hiện, những hình vẽ này hóa ra là đang vẽ một cuộc đấu đá lẫn nhau.
Trên những bức vẽ này, lần lượt xuất hiện từng bóng người cầm trong tay môt cây chủy thủ, hướng phía đối phương ra uy, cuối cùng đâm trúng yết hầu và một vài chỗ khác của đối phương.
Đúng vậy, Phương Minh đang vẽ lại tình huống tranh đấu đã diễn ra tại đây, sự khác biệt chính là trên thực tế một mình Mạc Thập Tam đánh chết 8 người bọn Lương Cảnh Thiên.
Thế nhưng trong hình vẽ này của hắn, không có Mạc Thập Tam mà chỉ có tám người này tàn sát lẫn nhau.
Thanh tiểu đao kia của Mạc Thập Tam vẫn còn đó, đồng thời còn có 3 thanh phi đao, ba người chết là do phi đao trực tiếp đâm vào yết hầu, người còn lại thì bị một đao cắt ngang yết hầu, mất máu quá nhiều nên chết.
Vẽ xong, Phương Minh đi tới thư phòng của Lương Cảnh Thiên ở lầu hai.
Biệt thự này không phải là chỗ ở của người nhà Lương gia, nhìn cách trang trí thì chắc là Lương Cảnh Thiên mua để một mình mình ở.
Một kẻ có tiền mua một căn biệt thự sang trọng bên ngoài để làm gì, không cần hỏi cũng có thể biết, chính là để làm những chuyện mờ ám không muốn để người khác biết.
Kẻ có tiền đều thích làm một thư phòng để tỏ vẻ mình là người có văn hóa, Lương Cảnh Thiên cũng không ngoại lệ, bên trong thư phòng của hắn trưng bày rất nhiều thư tịch trên giá sách, đồng thời trên bàn cũng có đầy đủ giấy và bút mực.
Đương nhiên, đây đối với Phương Minh mà nói ngược lại là một chuyện tốt, chí ít khiến hắn có thể hao tổn một ít tinh lực.
Mài mực, cầm cây bút lông trên bàn, đồng thời tìm được một xấp giấy Tuyên Thành chưa dùng tới trên bàn làm việc, Phương Minh hít sâu một hơi, sau một khắc liền hạ bút.
"Người có đường của người, quỷ có lối của quỷ, người chết khó sống, chết rồi còn vui. "
"Hoàng tuyền âm u, đung đưa minh giới, mượn âm lệnh của ngươi, bắt đầu đi thi giả. "
Phương Minh niệm xong chú ngữ, trên giấy tuyên liền xuất hiện một câu phù chú kì lạ, câu phù chú này có nguồn gốc trong Vu sư truyền thừa về thi đạo phù chú: Khống thi chú.
Cái gọi là khống thi chú, trong tên gọi đã bao hàm cả sự giải thích là chú ngữ khống chế tử thi.
Kể từ sau thời viễn cổ, nhân tộc bắt đầu suy mạt, khi đó mãnh thú ác điểu tàn sát bừa bãi, tật bệnh hoành hành, năng lực sinh sản của nhân tộc thấp kém, mười hài nhi được sinh ra có thể sống chưa đến một hai đứa.
Ít người, còn phải đối mặt với sự tập kích của dã thú, đối mặt với những bộ lạc khác xâm phạm, dưới tình huống như vậy, có Vu sư bắt đầu nghiên cứu thi thể, muốn bắt những người đã chết đi vẫn có thể cống hiến một phần sức lực của mình cho bộ lạc.
Khống thi bắt đầu xuất hiện từ thời điểm đó.
Liên tiếp vẽ tám tấm bùa chú, mặc dù không dùng giấy vàng mà chỉ là giấy Tuyên Thành, nhưng giấy Tuyên Thành trong thư phòng của Lương Cảnh Thiên là giấy Tuyên Thành thượng đẳng, trình tự chế tác so với giấy vàng cũng tương đối giống nhau, nhưng nó mịn hơn nhiều so với giấy vàng, cả hai loại đều có thể thay thế lẫn nhau.
"Bùa chú khống thi một sao, đối với thi thể vừa mới chết thì không thành vấn đề. "
Nhìn bùa chú trước mắt, Phương Minh trên mặt có vẻ hài lòng, tuy đây chỉ là cấp bậc thấp nhất của bùa chú khống thi, nhưng đối với tám cổ thi thể của Lương Cảnh Thiên mà nói là đủ rồi.
Thi thể, lấy thực lực và thời gian mà phân chia.
Thi thể chết càng lâu càng khó để thao túng, đối với người dùng thuật thì yêu cầu cũng càng cao. Mặc khác chính là thực lực của thi thể lúc còn sống, lời nói đại bất kính, nếu như là thi thể của sư phụ mình, đừng nói là khống thi rồi, chính mình nếu dám đem bùa chú khống thi dán lên, sau một khắc sẽ gặp phải phản phệ.
Đương nhiên, loại sức mạnh này không chỉ nói riêng về lĩnh vực tu luyện. Điều này cũng đúng với những người có thực lực đứng đầu trong các ngành nghề khác, mỗi một lĩnh vực đều có bậc thầy của nó, chỉ cần đạt tới cấp bậc này, ngay cả khi bạn không phải là một tu luyện giả thì tinh thần cũng sẽ vượt xa người thường, đừng nói đến mấy thứ tà ác không thể xâm phạm mà ngay cả linh hồn ma quỷ cũng không dám tới gần.
Mượn một ví dụ đơn giản mà nói, thời cổ đại có rất nhiều danh nhân nhã sĩ đều thích ẩn cư sơn lâm, mà sơn lâm nhiều tinh quái, nhưng cho tới bây giờ chưa từng nghe qua những chuyện đại loại như danh nhân nhã sĩ bị tinh quái câu dẫn hoặc là tàn hại kể cả trong truyền thuyết, nguyên nhân đã nói đến ở trên.
Như vậy bậc thầy cho dù là chết, thi thể cũng không thể nhục, muốn thao túng thi thể loại này, người khống thi cần có thực lực vô cùng cao siêu.
Phương Minh bây giờ là Vu sư hai sao, lấy cảnh giới bây giờ của hắn ngược lại là có thể vẽ ra bùa hai sao nhưng không nói đến xác xuất thành công không cao mà là hao tổn thì giờ và tinh thần, mà kế hoạch kế tiếp của hắn chỉ cần bùa chú một sao là được rồi, cho nên không cần lãng phí tinh lực.
Tám cái bùa chú đã xong, Phương Minh xuống lầu một, sau đó lần lượt đem tám tấm bùa chú dính vào trán của tám thi thể bọn Lương Cảnh Thiên.
"Bắt đầu! "
Bùa thiếp tốt, Phương Minh bên phải giơ tay lên lăng không vẽ một ký hiệu, tám tấm bùa chú oanh một tiếng bị thiêu đốt toàn bộ, ngay cả tro tàn cũng không còn lại một chút nào, cùng lúc đó tám cổ thi thể chớp mắt đứng lên.
Nhìn thi thể của tám người bọn Lương Cảnh Thiên đứng thẳng, Phương Minh trên mặt lộ ra vẻ hài lòng, kế tiếp, chính là dựa theo kịch bản mà hắn đã thiết kế để diễn.
Đi vào nhà bếp, mọi thứ đều rất sạch sẽ, hiển nhiên là không được dùng để nấu nướng, nhưng dù sao cũng là kẻ có tiền, đồ làm bếp rất đầy đủ, hơn nữa ngay cả gas, than cũng đều đầy đủ.
Vặn mở bình gas, nghe tiếng gas xì xì, Phương Minh lấy một tấm bùa chú từ trong ngực ra, tờ phù lục này chính là một trong những tấm bùa chú mà sư phó hắn để lại.
Ngũ hành phích lôi phù!
Đạo phù lục này cũng chính là tấm bùa mà lúc trước hắn chuẩn bị dùng để đối phó với Mạc Thập Tam.
Ngũ hành phích lôi phù, theo sư phó hắn thì nó thuộc về hành kim trong ngũ hành, mà thế gian bất luận bùa chú nào cũng đều lấy ngũ hành làm căn bản.
Đương nhiên, đây là Phương Minh nghe sư phó của hắn nói, thế nhưng trong Vu sư truyền thừa hắn cũng biết trên đời này không chỉ có ngũ hành bùa chú, còn có vài loại không hề nằm trong ngũ hành.
Chỉ bất quá những loại bùa chú này đều yêu cầu cảnh giới cao vô cùng hoàn toàn không phải là thứ mà hắn hiện tại có thể vẽ được.
Phải biết rằng ngũ hành phích lôi phù có thể câu động một đạo sấm sét dài chừng mười thước, tạo ra lượng điện cực kì kinh khủng trong chớp mắt.
Trên thực tế, nếu như khi đó không có Hàn Kiều Kiều ngăn cản, Phương Minh vẫn có thể tự bảo vệ mình, với ngũ hành phích lôi phù, cho dù thực lực của Mạc Thập Tam có mạnh hơn nữa thì chung quy cũng chỉ là người trần mắt thịt, không có khả năng vượt qua được.
Tại phòng giám sát ở tầng một, Phương Minh nhìn video giám sát, có lẽ là vì bắt cóc Hàn Kiều Kiều nên Lương Cảnh Thiên không có mở hệ thống video giám sát của biệt thự, bất quá, hiện tại ngược lại là có thể mở.
Góc độ của video giám sát được điều chỉnh nhẹ sau đó cài đặt để tự bật sau năm phút nữa, sau khi làm xong hết mọi chuyện, Phương Minh rời khỏi biệt thự, bất quá, cũng không có đi xa, mà đợi ở cách đó khoảng trăm thước.
"Bắt đầu rồi. "
Phương Minh khóe miệng vung lên một nụ cười, hai tay bắt đầu kết ấn, mà theo kết ấn này, một tiếng nổ mạnh từ biệt thự của Lương Cảnh Thiên truyền đến, một áng lửa xuất hiện, sau một khắc, có mấy bóng người từ phòng khách biệt thự chạy ra, ai nấy cũng đều cầm theo phi đao và vũ khí.
Bạn cần đăng nhập để bình luận