Siêu Phẩm Vu Sư

Chương 777: Trên tấm bia đá (1)

Chương 777: Trên tấm bia đá (1)
"Nhà đá này là cấm địa của trại chúng tôi, trên thực tế phần sau núi này đều nên tính là cấm địa, mà có thể tiến vào nhà đá, toàn bộ trại chỉ có Quỷ sư cùng trại chủ, ngay cả Mạc Khả cũng chưa từng có tư cách này."
Mạc Khả, chính là người thay mặt của cổ trại Ba Toa, cũng chính là vị đệ tử của Đa Bảo quỷ sư kia.
"Về bí mật của cổ trại Ba Toa, ở ngay trong nhà đá này, hiện tại Đa Bảo quỷ sư không ở trong nhà đá này, nếu muốn hiểu rõ bí mật của cổ trại, đây là một cái cơ hội tuyệt hảo."
Ánh mắt Thanh Y nhìn về phía Phương Minh mang theo vẻ giựt giây, nhưng cô ấy lại không biết, cho dù cô ấy không giựt giây, Phương Minh cũng sẽ tiến vào nhà đá này.
Bởi vì ở một bên trên tường của nhà đá này, vẽ lấy đồ án cùng loại với vật tổ, dưới cái nhìn của Thanh Y đây chính là vật tổ của cổ trại Ba Toa bọn họ, một số hoạt động do đích thân Đa Bảo quỷ sư tự mình chủ trì, sẽ có những đồ văn này xuất hiện.
Nhưng lần đầu tiên Phương Minh nhìn thấy những thứ đồ văn này, trong đầu hiện lên lại cảnh trước đây khi hồn xuyên vào hồn phách Trương Hạo, ở trong trí nhớ của Trương Hạo đã từng thấy cối xay khổng lồ kia, mà trên cối xay đó lại được khắc rất nhiều ký hiệu, một trong số những ký hiệu giống với đồ văn trên tường nhà đá như đúc.
Này không phải là cái vật tổ gì cũng không phải đồ án, đây là một cái ký hiệu, chẳng qua là bản ký hiệu phóng đại.
Về con đường trong trí nhớ Trương Hạo đã đi qua kia, Phương Minh có thể xác định đây không phải cảnh giới này của cậu có khả năng đụng chạm, thậm chí cho dù những cường giả Thiên Cấp đó đều không nhất định có tư cách này, cho nên cậu đã quyết định không điều tra về bí mật của giá y này nữa.
Nhưng bây giờ lại một lần nữa thấy được ký hiệu trên cối xay kia, cậu lại không kiềm chế được lòng tò mò của mình, có lẽ trong nhà đá này cất giấu bí mật về con đường kia, bí mật về cối xay kia.
"Cái nhà đá này tôi đã từng đi vào, chẳng qua chỉ đợi không tới một phút, bởi vì Quỷ sư trở lại rồi, chẳng qua chỉ là một phút đồng hồ này, khiến tôi biết về bí mật cổ trại bị nguyền rủa, thậm chí tôi hoài nghi bên trong còn cất giấu bí mật chung của toàn bộ mười tám trại, có thể cũng có bí mật của núi Thiên Táng."
Ánh mắt Thanh Y nhìn về phía Phương Minh, ý trong lời nói đã nói rất rõ ràng, cậu phải đi núi Thiên Táng cứu Lăng Duy, vậy không muốn sớm có hiểu biết với núi Thiên Táng sao?
Chẳng qua Thanh Y cũng không biết là, coi như không có cô ấy giựt giây lần này, Phương Minh cũng sẽ tiến vào nhà đá trước mắt, mặc dù nói không chủ động đi tìm hiểu về bí mật của giá y, đến nếu bí mật được đưa đến trước mắt, cậu cũng sẽ không làm như không thấy.
Xung quanh nhà đá không có bất kỳ bố trí gì, hiển nhiên Đa Bảo quỷ sư không cho rằng có người lại muốn tới nơi này, dù sao đây là phía sau núi của cổ trại Ba Toa, liền cổ trại đều có rất ít người dám tới, vậy chớ nói chi là phía sau núi, về phần người trong trại, ngoại trừ Thanh Y loại người một lòng muốn hủy diệt trại Ba Toa, cái trại dân khác ai dám vi phạm lời Quỷ sư nói tiến vào cấm địa.
Phương Minh đẩy cửa đá ra, cửa đá này được thiết kế rất khéo léo, thậm chí ngay cả một điểm âm thanh cũng không có phát ra, hiển nhiên là thường xuyên có người đi vào.
Cửa đá được mở ra, bên trong có ánh sáng, ở bốn phía nhà đá đều treo đuốc, chiếu sáng rõ toàn bộ nhà đá.
Ánh mắt của Phương Minh lập tức đảo qua toàn bộ phòng, cuối cùng đã rơi vào trước tấm bia đá phía trước nhất nhất, nhà đá này cũng không có những vật khác, có chỉ là mấy tấm bia đá xếp thành một hàng, mà trước mỗi một tấm bia đá đều có được một cái bồ đoàn, rất hiển nhiên, đây là Đa Bảo quỷ sư dùng để tế bái.
Tế bái tấm bia đá?
Phương Minh hơi nghi hoặc một chút, một Quỷ sư quỳ lạy tại trước thạch bi, chẳng lẽ tấm bia đá này có bí ẩn gì?
Trong lúc Phương Minh đang nghi ngờ, ánh mắt Thanh Y đã nhìn về phía tấm bia đá thứ tư, hiển nhiên trước đó khi cô ấy đi vào lần thứ nhất, trong một phút đồng hồ đã đủ để cô ấy xem xong nội dung của ba tấm bia đá phía trước.
"Đây là ghi lại, là người cổ đại ghi chép lại một số chuyện một số tình cảnh."
Ánh mắt Lăng Sở Sở rơi vào trên tấm bia đá đầu tiên, trên tấm bia đá đầu tiên này xuất hiện một ngọn núi, chẳng qua ngọn núi này được vẽ rất mơ hồ, bị mây mù che lại, mà ở phía dưới chân núi, thì lại có một đám người quỳ ở nơi đó, đám người kia quần áo tả tơi, quỳ đưa đầu hướng về phía trên núi, phảng phất là đang cầu khẩn.
"Núi này chính là núi Thiên Táng, mà nếu như tôi không đoán sai thì những người này chính là tổ tiên người Miêu của chúng tôi." Thanh Y ở một bên giải thích một câu.
Bởi vì bị bức tranh trong tấm bia đá hấp dẫn, cho nên Lăng Sở Sở không thể kịp phản ứng trong lời nói của Thanh Y đã để lộ ra đến thân phận một người tộc Miêu của cô ấy, lập tức ánh mắt lại đã rơi vào phía dưới cùng của bia đá, ở phía dưới cùng của bia đá này, vẽ lấy một bức vẽ mơ hồ, hình như là một con mắt, nhưng cũng có thể là một đám lửa.
"Cái hình vẽ dưới góc phải của bia đá này, hẳn là cũng giống với văn nhân thời cổ đại, sau khi vẽ xong thường thích đề danh dưới góc phải của bức tranh, đây cũng là đại biểu cho thân phận của người khắc bia đá đi."
Người suy đoán là Lăng Sở Sở, mà Phương Minh thì lại đưa mắt chuyển qua bức vẽ thứ hai.
Nội dung của bức vẽ thứ hai hoàn toàn khác với bức họa thứ nhất, bên trên bức vẽ thứ hai có một trại xuất hiện, từ vẽ bố cục nhà gỗ có thể thấy được chính là cổ trại Ba Toa, tuy rằng có chút khác biệt cùng cổ trại Ba Toa hiện tại, nhưng cẩn thận quan sát kỹ vẫn có thể phát hiện được.
Ở trên bức họa này có không ít người, những người này đứng ở bên trong cổ trại, cầm trong tay đủ loại công cụ rất nguyên thủy, mà ở bên ngoài cổ trại, thì là có thêm tầng một sương mù, sương mù này bị vẽ bề ngoài thành hình dạng một con ma quỷ, vô số có ma quỷ tạo thành sương mù bao vây cổ trại vào chính giữa.
Nếu như chỉ là từ trên tấm hình để phán đoán, chỉ có thể đoán được người của cổ trại gặp phải nguy hiểm, mà nguy hiểm chính là ma quỷ đang bao vây lấy cổ trại này, ở dưới góc phải bức đồ án này đồng dạng cũng có một đồ án nhỏ nhìn giống lửa, lại cũng giống con mắt.
Chẳng qua so với hình vẽ trên tấm bia đá thứu nhất, hình vẽ trên tấm bia đá thứ hai này lại có kèm thêm mấy dòng Miêu văn.
"Cậu cũng nên biết Miêu tộc chúng tôi là không có chữ viết, chỉ có số ít Miêu văn lưu truyền tới, vì phá giải nội dung của những Miêu văn này, tôi đã từng đi tìm rất nhiều sách cổ, cuối cùng đoán được ý tứ đại khái."
Thanh Y một bên vừa nhìn mặt tấm bia đá vừa tiếp tục mở miệng nói: "Miêu văn được khắc lên tấm bia đá này đại khái nhắc tới nguyền rủa, nhắc tới thần linh còn có tai nạn, đại khái ý nói đúng là cổ trại bởi vì thần linh nên đã tránh được tai nạn, nhưng bị nguyền rủa, về phần nguyền rủa là cái gì, tấm bia đá thứ ba sẽ nói cho cậu biết."
Bạn cần đăng nhập để bình luận