Siêu Phẩm Vu Sư

Chương 1029: Chiến cường giả thiên vương

Chương 1029: Chiến cường giả thiên vương
Đám người Iveney khôi phục tự do, vốn định rời khỏi, chẳng qua trước khi rời đi, ánh mắt Varen nhìn về phía Phương Minh, trong mắt có vẻ âm tàn, quay qua nói với đội trưởng Hoàng Kim kỵ sĩ bên cạnh: "Lôi tên dám giả mạo thần tử này về Giáo Hội."
Varen thích Iveney, cho nên hắn biết rõ, muốn có được Iveney thì hắn phải giải quyết tên Phương Minh này trước, mà lúc này là một cơ hội tốt vô cùng.
Bởi vì tổ tiên mình, cho dù là giáo hoàng bệ hạ cũng phải nhún nhường hắn ba phần, đợi sau khi hắn bắt Phương Minh về Giáo Hội rồi để giáo hoàng bệ hạ hạ lệnh phế bỏ thân phận thần tử của Phương Minh.
Đội trưởng Hoàng Kim kỵ sĩ đoàn không trả lời, bởi vì hắn chỉ nghe lệnh Iveney.
Iveney hơi nhíu mày, trong lòng cô ta rất chán ghét Phương Minh, nhưng cô ta cũng chướng mắt Varen, trong thời gian Phương Minh không ở Giáo Hội, tuy rằng Varen có biểu lộ tấm lòng nhưng cô ta đều lấy thân phận Thần tử của Phương Minh ra cự tuyệt Varen, bởi cô ta là thánh nữ Giáo Hội, nhất định phải gả cho thần tử.
Nếu thân phận thần tử của Phương Minh mất hiệu lực, lấy bối cảnh hiện tại của Varen, nếu hắn mở miệng thỉnh cầu giáo hoàng bệ hạ, nói không chừng giáo hoàng bệ hạ thật sự sẽ đồng ý gả mình cho hắn.
"Iveney, không phải cô nói cô chán ghét tên khốn kiếp này sao, lúc này chính là cơ hội tốt nhất để thoát khỏi tên khốn kiếp này, yên tâm, bên phía giáo hoàng bệ hạ đã có ta giải quyết."
Varen còn tưởng rằng Iveney lo lắng giáo hoàng bệ hạ trách tội, lập tức vỗ ngực bảo đảm.
"Các ngươi có thể đi, thế nhưng hắn không thể đi."
Ngay khi Iveney khó xử không biết nên trả lời như thế nào, Taylor lại đột nhiên mở miệng, mà nghe được lời của Taylor, trong lòng Iveney ngược lại thở phào nhẹ nhõm.
Nghe thấy những lời Taylor nói, cho dù trong lòng Varen có không cam tâm tới cỡ nào cũng biết, lần này hắn không thể đưa Phương Minh đi được, nếu không phải vì đối phương kiêng kỵ tổ tiên của hắn, sợ rằng lần này bọn họ không thể còn sống rời khỏi tòa lâu đài này.
"Phương Minh, ngươi là thần tử Giáo Hội, ngươi rời khỏi Giáo Hội lâu như vậy rồi cũng tới lúc cần phải trở về, yên tâm, cho dù ngươi là thần tử giả mạo, ta cũng có thể cầu tình giúp ngươi với giáo hoàng bệ hạ, miễn tội chết cho ngươi."
Trước khi đi, Iveney đưa mắt nhìn thoáng qua Phương Minh, lưu lại một câu nói như vậy, chẳng qua Phương Minh lại biết, người phụ nữ này chỉ ước gì cậu không quay về, đây chẳng qua chỉ là lời khách sáo mà thôi, hoặc càng nhiều hơn là muốn nói cho tên Varen kia nghe.
"Cái gì mà thần tử giả mạo, bản thiếu gia là thần tử chánh tông, là Chúa chuyển thế, các ngươi làm vậy là phản bội cùng khinh nhờn Chúa."
Vẻ mặt Phương Minh vô cùng đứng đắn khiến Varen tức muốn điên lên, cuối cùng ngoan độc trừng mắt liếc Phương Minh một cái, sau đó mới không cam lòng rời đi.
Người của Giáo Hội rời đi, lúc này bên trong lâu đài ngoại trừ tộc nhân của tộc Nightmare chỉ còn sót lại hai người Taylor cùng Phương Minh, mà vẻ vui đùa trên mặt Phương Minh cũng bị thu liễm, ánh mắt nhìn chằm chằm Taylor.
Khoảng cách giữa Phương Minh cùng Taylor cũng không tính là xa, hai người đại khái chỉ cách nhau chừng ba mươi mét.
Bá!
Ngay trong nháy mắt khi bóng dáng vị kỵ sĩ cuối cùng của Giáo Hội biến mất trong tầm mắt mọi người, Phương Minh động, bóng người giống hệt như du long chỉ lưu lại một đạo tàn ảnh ngay tại chỗ, đi về phía Taylor, dẫn đầu phát khởi công kích.
Bởi vì Phương Minh rất rõ ràng, Taylor lưu chính mình lại không phải vì có lòng tốt muốn giải vây cho mình, tuyệt đối là có mục đích khác, nhưng cho dù là hắn có mục đích gì, cậu cũng sẽ không để đối phương tùy ý khống chế sinh tử của mình.
Taylor bị thương nặng, điểm này đám người Iveney không nhìn ra, nhưng Phương Minh lại phát hiện, nguyên nhân là vì bên phía Giáo Hội không có cường giả Thiên Cấp.
Cho dù là Hoàng Kim kỵ sĩ uy danh truyền xa cũng chỉ mới đạt tới cảnh giới Địa Cấp đại viên mãn, chỉ là đám bọn hắn có thuật liên kích kiếm trận khiến thực lực tăng lên, hai người hợp lại có thể chống lại một vị cường giả Thiên Cấp.
Dựa vào điểm này Phương Minh không thể không thừa nhận điểm khủng bố của Giáo Hội phương Tây, bởi vì ở trong nước, không có bất kỳ trận pháp nào có thể khiến hai vị cường giả Địa Cấp đại viên mãn đối kháng được với một vị cường giả Thiên Cấp, thậm chí cho dù nhân số có nhiều hơn gấp mấy lần cũng không có khả năng.
Phương Minh chủ động ra tay, khiến tộc nhân tộc Nightmare trợn tròn mắt, Mộng Cơ cũng mang vẻ mặt kinh ngạc vô cùng, phải biết rằng đây chính là một vị thần vương đấy, ở Hắc Ám Hội Nghị, ngoại trừ hội nghị trưởng ra không có ai có thể đạt tới cảnh giới này.
Mộng Cơ không hiểu rõ những chuyện đã xảy ra với Phương Minh khi cậu ở trong nước, sở dĩ cô ấy tình nguyện từ bỏ cơ hội tranh cử trở thành thừa kế vì thỉnh cầu của Phương Minh, là vì cô ấy coi trọng tiềm lực của Phương Minh, tin tưởng trong tương lai Phương Minh tuyệt đối có thể trở thành cường giả đỉnh cao.
Nhưng đó là tương lai, mà sau khi hiểu được thực lực của Taylor, Mộng Cơ đã không còn nhiều hi vọng đối với Phương Minh, nói cho cùng một vị cường giả thần vương chẳng khác nào một tòa núi lớn, mà giờ khắc này Phương Minh cùng lắm cũng chỉ có thể tính là một gốc đại thụ che trời, còn cách núi lớn xa lắm.
Cho nên Mộng Cơ căn bản không nghĩ tới Phương Minh lại đột nhiên chủ động ra tay như vậy, bởi vì trong ấn tượng của cô ấy, Phương Minh là loại người trầm tĩnh lạnh lùng, tuyệt đối sẽ không đơn giản làm chuyện mạo hiểm gì.
Trong khi đối phương còn chưa hiện ra sát khí rõ ràng, ra tay trước khác gì muốn chết đâu?
Taylor lập tức cảm ứng được công kích của Phương Minh, tuy rằng hắn bị thương rất nặng, nhưng nói cho cùng cảnh giới thần vương vẫn còn đó, thấy Phương Minh đang tới gần mình, trong lòng hắn rõ ràng thằng nhóc chết tiệt này dự định đánh lén mình.
Chẳng qua hắn cũng không né tránh, bởi vì hắn muốn thằng nhóc chết tiệt này biết cái gì gọi là sự chênh lệch thực lực, ngay cả khi bản tọa bị thương cũng không phải con kiến hôi như ngươi có thể chống lại.
Thấy Taylor khinh địch để mình tới gần như vậy, khóe miệng Phương Minh hơi hơi cong lên, đây chính là điều cậu mong muốn, muốn đối phó với Taylor cậu chỉ có một phần thắng duy nhất, chính là mượn lĩnh vực thời gian đánh tới khiến đối phương trở tay không kịp.
Năm mét, khi Phương Minh còn cách Taylor khoảng chừng năm mét, Taylor vẫn bất vi sở động như cũ, Phương Minh cũng không lập tức ra tay, bởi vì cậu biết cơ hội chỉ có một lần, nếu đối phương đã khinh địch như vậy cậu nên dốc hết khả năng tới gần.
Bốn mét, ba mét, hai mét...
Trong mắt Taylor lóe lên một tia hồ nghi, khoảng cách gần như thế, vì sao thằng nhóc chết tiệt này còn chưa ra tay, chẳng lẽ cậu ta dự định đánh cận thân với mình sao? Cậu ta có lòng tin đối với thân thể của bản thân như vậy sao?
Khi chỉ còn cách một mét, cuối cùng Phương Minh cũng ra tay, lĩnh vực thời gian được thả ra toàn bộ, trong nháy mắt che phủ Taylor vào trong đó, cùng lúc đó, chỗ ngực cũng có quang mang bắn ra, bắn từ bảo tháp trong cơ thể của Phương Minh ra, hóa thành một ánh hào quang bắn về phía Taylor.
Đồng thời, tay phải của Phương Minh cũng nắm lên, Vu Sư Chi Lực trong cơ thể điên cuồng vận chuyển, sau lưng cậu xuất hiện sáu ngôi sao lóng lánh, cuối cùng toàn bộ ngưng tụ thành một nắm đấm đánh về phía Taylor.
Đối mặt với cường giả cấp bậc thiên vương, Phương Minh nhất định phải toàn lực ứng phó, không có bất kỳ bảo lưu nào, tại thời khắc này toàn bộ thủ đoạn đều xuất hiện.
Vẻ mặt Taylor xuất hiện biến hóa, vô thức đưa tay ngăn cản, kết quả lại phát hiện không ngờ bản thân ngăn cản vô ích, luồng ánh sáng kia trực tiếp bắn vào lồng ngực của hắn, mà quyền đầu của Phương Minh cũng đã rơi vào trên vai của hắn.
Rầm!
Thân thể Taylor lắc lư vài cái, trên vai xuất hiện một lỗ máu, mà ngực cũng lõm vào một khối, hiển nhiên đã bị thương không nhẹ.
Kết quả này lại một lần nữa khiến đám tộc nhân tộc Nightmare đang xem ngây ngẩn.
Bạn cần đăng nhập để bình luận