Siêu Phẩm Vu Sư

Chương 420: Chân tướng

Chương 420: Chân tướng
Nhóm: Thánh Thiên Tiên Vực
Nguồn: TruyenYY
Dịch: Nguyệt Ẩn Các
---------------------
Lúc thấy vỏ trứng Phương Minh hơi sửng sốt một chút, cái vỏ trứng bị nghiền nát này mặc dù đã trải qua thời gian nhiều năm như vậy, nhưng bên trong vẫn còn sót lại một ít vật chất của lòng đỏ trứng, điều này nói rõ sinh vật bên trong trứng còn chưa phá xác ra liền đã bị người ta đánh tan nát.
Ánh mắt Phương Minh chuyển hướng nhìn về phía bi văn, sau khi nhìn thấy rõ chữ viết trên bi văn, sắc mặt của Phương Minh cuối cùng cũng có biến hóa lớn, vẻ mặt trở nên lạnh như băng, trong mắt lần đầu tiên xuất hiện sát khí.
Bi văn này là do vị cường giả Thiên cấp kia lưu lại.
Nội dung trên bi văn nói rõ ràng thân phận của vị cường giả Thiên cấp này, cũng không phải cường giả Thiên Cấp của Nhân tộc như nhà họ La rêu rao với người ngoài, mà là một yêu quái tu luyện tới cấp độ Thiên Cấp.
Một đầu yêu quái tu luyện thành tinh ở Thần Nông Giá, mà yêu quái tu luyện còn khó khăn hơn nhân loại nhiều, phải độ lôi kiếp rất nhiều lần, nếu có thể vượt qua thì thực lực sẽ nâng cao một bước, độ không qua liền tiêu tan thành mây khói.
Đầu yêu quái này đã già yếu, cũng dự cảm được có thể bản thân không thể độ qua lôi kiếp lần kế tiếp, nhưng lôi kiếp không phải thứ hắn có khả năng ngăn trở, sớm muộn sẽ tới, cho nên vì đời sau của mình mà hắn tìm Cửu Thiên Táng Địa này, mở ra một động phủ, rồi sau đó hắn lấy kinh văn cùng bí tịch tu luyện của cường giả Thiên Cấp Nhân tộc mà hắn đánh chết đặt vào trong động phủ này.
Sở dĩ đầu yêu quái kia làm như vậy chỉ vì một nguyên nhân, đó chính là hắn hy vọng người nhận được truyền thừa có thể hỗ trợ bồi dưỡng đời sau của hắn.
Vỏ trứng kia chính là đời sau của hắn.
Dựa theo đầu yêu quái này dự đoán, đợi khi đời sau của hắn xuất thế thì hắn đã bị lôi kiếp đánh chết, mà không có hắn bảo hộ, con của hắn căn bản không thể sinh tồn ở Thần Nông Giá đầy rẫy nguy hiểm này được.
Mà hắn cũng không dám giao phó đời sau của hắn cho yêu quái khác, bởi vì bộ tộc Xuyên Sơn Giáp biến dị của hắn chính là một vật đại bổ đối với tất cả động vật, một loại động vật bình thường chỉ cần nuốt con của hắn thì có thể trở thành tinh quái.
Cho nên yêu quái này chỉ có thể làm như vậy, lấy truyền thừa của cường giả Thiên Cấp đổi lấy điều kiện bảo vệ cùng bồi dưỡng đời sau của mình, về phần cây Đại La Kim Quả trên thực tế là yêu quái này chuẩn bị cho con của hắn.
Mạch này của hắn cần rất nhiều tài nguyên mới có thể lớn lên, chỉ có cây Đại La Kim Quả mới có thể khiến cho con của hắn trở thành tinh quái.
Nội dung trên bi văn đại khái là như thế, nhưng mà sau khi nhìn thấy quả trứng bị tàn phá, Phương Minh liền biết rõ, tổ tiên nhà họ La La Lâm không hề hết lòng tuân thủ hứa hẹn, sau khi chiếm được truyền thừa liền trực tiếp hủy diệt quả trứng này.
Mục đích tổ tiên nhà họ La làm như thế Phương Minh cũng biết, hẳn chính là vì độc chiếm cây Đại La Kim Quả này, dù sao cây Đại La Kim Quả ba năm mới kết một quả, nếu như bồi dưỡng đời sau của yêu quái này rồi thì nhà họ La làm gì có phần nữa.
Chỉ là cho dù việc này không liên quan gì đến mình, nhưng Phương Minh vẫn cảm thấy phẫn nộ vì hành vi vô sỉ của tổ tiên nhà họ La, cho dù tổ tiên nhà họ La muốn độc chiếm cây Đại La Kim Quả, nhưng cũng không cần phải hủy diệt đời sau của người ta, loại hành vi này còn đáng sợ hơn cả tiểu nhân.
Một lúc sau, Phương Minh hướng phía bi văn bái một bái, đây là Phương Minh muốn biểu thị áy náy với tinh quái này, dĩ nhiên không phải thay mặt nhà họ La mà là đại biểu cho Nhân tộc.
"Giết chết đồng bạn, lấy oán trả ơn, tổ tiên nhà họ La thực sự là đã phát huy bản tính ti tiện của mình một cách nhuần nhuyễn vô cùng."
Đưa mắt nhìn hướng bộ xương trắng còn có xác trứng kia, cậu có thể cảm nhận rõ ràng oán khí của cả hai, cuối cùng thì cậu cũng đã hiểu, Táng Địa Chi Linh vì sao phải mở cái động phủ này rồi, đây là muốn để cậu nhìn rõ ràng bộ mặt thật của tổ tiên nhà họ La.
"Nếu như tôi có cơ hội, nhất định tôi sẽ công bố chân tướng ra ngoài."
Phương Minh nói nhỏ một câu, đây là bảo đảm của cậu đối với hai vị này, nhưng bây giờ chưa phải lúc để công bố cái chân tướng này, bởi vì cậu còn chưa có đủ thực lực để trở mặt với nhà họ La.
...
Mười lăm phút sau, Phương Minh từ động phủ đi ra, mà năng lượng ba động lần thứ hai truyền đến, toàn bộ động phủ lại một lần nữa biến mất. Táng Địa Chi Linh từ trên cây hạ xuống, trực tiếp bay vào trong ngực của Phương Minh, chui vào áo biến mất không thấy gì nữa.
"Đi thôi."
Phương Minh nói nhỏ một câu, quay đầu liếc nhìn cây Đại La Kim Quả này, sau đó không chút do dự nào đi về phía rừng rậm.
...
"Lão tộc trưởng, người nói Phương công tử có thể thành công sao?"
La Hạo đứng ở phía ngoài rừng rậm, ánh mắt mang theo vẻ lo lắng, không phải hắn đang quan tâm Phương Minh mà là lo lắng không biết kế hoạch của nhà họ La có thành công hay không, lo lắng lỡ đâu Phương Minh gặp phải bất trắc ngoài ý muốn, nhà họ La lại nên ứng đối như thế nào.
"Lập tức sẽ có kết quả, hiện đang suy đoán cũng không có ý nghĩa gì."
La Thiên không trả lời thẳng, tuy rằng vẻ mặt bình tĩnh nhưng trong lòng của hắn cũng tràn đầy lo lắng, nếu như Phương Minh thất bại, chỉ sợ nhà họ La bọn họ phải mất đi cây Đại La Kim Quả này rồi.
Tuy rằng hiện nay lão tổ đã đột phá cảnh giới, nhưng đối với nhà họ La, mất đi cây Đại La Kim Quả này chẳng khác gì mất đi điều kiện ưu việt để bồi dưỡng con cháu đời sau, sau khi lão tổ ra đi, nhà họ La chắc chắn sẽ dần dần suy bại.
"Đi ra rồi?"
Chẳng qua đúng lúc này, đột nhiên có người nhà họ La kinh hô thành tiếng, mà theo tiếng kinh hô này của người nhà họ La, ánh mắt của tất cả người đang chờ đợi nơi này đều nhìn về phía rừng rậm, ở nơi đó, thân ảnh của Phương Minh dần xuất hiện.
Thấy Phương Minh xuất hiện, La Thiên đầu tiên là sửng sốt một chút, lập tức hai chân khẽ động, cả người giống như quỷ mị biến mất tại chỗ, phóng nhanh về phía rừng rậm, một phút đồng hồ sau, tiếng cười sang sảng của La Thiên truyền khắp cả sơn cốc.
Cây Đại La Kim Quả bên kia, mất đi sự thao túng của Táng Địa Chi Linh khiến cỗ lực lượng áp chế cũng biến mất theo, La Thiên lúc này đã đứng ở trước cây Đại La Kim Quả.
"Chúc mừng Phương công tử."
Tôn Tử Kiện ôm quyền hướng phía Phương Minh biểu thị chúc mừng, những cường giả trẻ tuổi khác tuy rằng trong lòng tràn đầy đố kị, nhưng lúc này trên mặt cũng đều nhao nhao học theo Tôn Tử Kiện chúc mừng Phương Minh.
Trên mặt Phương Minh cũng mang theo dáng tươi cười, mặc dù cậu đã không còn chút hảo cảm nào đối với nhà họ La, nhưng lúc này lá mặt lá trái vẫn còn cần đấy.
Không bao lâu sau La Thiên trở về từ rừng rậm, đi tới bên cạnh Phương Minh: “Phương công tử không hổ là đệ tử của Bổ Thiên Chí Tôn, một lần này Đại La Kim Quả Đan toàn bộ thuộc về Phương công tử."
Mặc dù đã biết kết cục này, nhưng nghe thấy chính miệng La Thiên tuyên bố, những người trẻ tuổi ở đây vẫn cảm thấy có chút nhụt chí, bọn họ khổ cực một ngày nhưng đến cuối cùng lại không lấy được gì cả, thật sự là có chút ủ rũ.
Đương nhiên cũng không phải tất cả mọi người đều ủ rủ, ở trong đám người, vẻ mặt của Tiêu Ngọc Nhi không chút thay đổi gì, bởi vì cô ấy rất thỏa mãn với tinh đan mà bản thân thu hoạch được bên trong rừng rậm.
Xác nhận kết quả xong nhà họ La liền đưa mọi người trở về, đương nhiên cũng giống như lúc tới, đám người Phương Minh lần thứ hai đội mũ giáp kia lên đầu, sau đó mới được đưa ra ngoài.
Chẳng qua đối với Phương Minh đến nói, có Táng Địa Chi Linh ở bên người, chuyện tìm kiếm vị trí tổ địa của nhà họ La chẳng có chút khó khăn nào với cậu.
...
Bạn cần đăng nhập để bình luận