Siêu Phẩm Vu Sư

Chương 622: Ta đồng ý

Chương 622: Ta đồng ý
Thánh môn!
Là một biểu tượng rất quan trọng của nhà thờ Saint Peter, chính là cánh cửa đầu tiên trong năm cánh cửa chính của nhà thờ Saint Peter.
Bình thường cánh cửa này sẽ không mở, chỉ có cách hai mươi lăm năm một lần vào lễ Giáng Sinh giáo hoàng đương nhiệm dùng huy hiệu của mình mới có thể mở ra. Sau khi mở ra trên Thánh môn sẽ gắn huy hiệu của giáo hoàng. Gần một ngàn năm nay, Thánh môn tổng cộng mở ra được hai mươi sáu lần.
Rất nhiều du khách tò mò không biết vì sao giáo hội lại có quy định như vậy, nhưng chỉ có thành viên bên trong giáo hội mới biết, không phải không muốn mở thường xuyên mà là căn bản không mở được.
Trong mắt người thường, bên trong Thánh môn là các bức vẽ và pho tượng. Nhưng người trong giáo hội đều biết, bên trong Thánh môn là nơi để nghe thánh âm của Chúa. Bởi vì trong đó là nơi năm xưa giáo hoàng đầu tiên - thánh Peter - đã nghe thánh âm của Chúa.
Theo ghi chép trong sách cổ kinh văn của giáo hội, thánh Peter là một trong những học trò của Chúa, nhưng vì ban đầu thánh Peter không tin tưởng Chúa, thậm chí còn căm thù Chúa, nhưng cuối cùng lại trở thành học trò của Chúa chính là vì đã nghe được thánh âm của Chúa.
Người đầu tiên đảm nhiệm chức giáo hoàng thánh Peter chính là ở trong này nghe thánh âm của Chúa. Cho dù đã qua trăm ngàn năm, thánh âm vẫn mãi tồn tại, chẳng qua đây là thánh âm của Chúa, không phải ai cũng có cơ hội nghe được.
Từ khi Thánh môn được xây dựng cho tới nay, chỉ có giáo hoàng mới có khả năng mở Thánh môn. Nhưng cho dù là giáo hoàng cũng cần thời gian hai mươi lăm năm, bởi vì chỉ có mỗi hai mươi lăm năm, thánh âm của Chúa mới xuất hiện, chỉ có thời điểm đó Thánh môn mới có thể mở ra được.
Nói trắng ra, ngay cả giáo hoàng trên thực tế cũng không có khả năng mở Thánh môn, trừ phi giáo hoàng chấp nhận trả giá lớn, nếu không chỉ có thể mỗi hai mươi lăm năm mở một lần, như vậy cái giá phải trả sẽ được khống chế ở mức thấp nhất.
Ngay cả giáo hoàng cũng không dễ dàng mở Thánh môn, Iveney lại muốn để Phương Minh đi mở, đây rõ ràng là cố ý làm khó dễ Phương Minh.
"Anh ta là thần tử, cũng là chuyển thế của Chúa, như vậy tất nhiên không khó để bước vào Thánh môn, dù sao trong lịch sử cũng đã từng có thần tử bước vào Thánh môn."
Thấy ánh mắt khó hiểu của mọi người, Iveney cười nói.
Lời Iveney nói làm không ít cao tầng của giáo hội trầm ngâm suy tư, cuối cùng một tổng giám mục nói: "Thánh nữ nói rất đúng. Trong lịch sử giáo hội ta, giáo hoàng thần tử thứ hai mươi hai sau khi được giáo hội phát hiện đem về đã một mình mở Thánh môn đi vào."
Rất nhiều thành viên giáo hội kể cả tín đồ không biết lịch sử này, nhưng nếu tổng giám mục đã lên tiếng, tất nhiên sẽ không sai.
"Không thể nói như vậy được."
Gamma lại mở miệng. Là người uyên bác nhất giáo hội, đối với lịch sử giáo hội ông cũng biết rất nhiều, tất nhiên cũng biết thần tử giáo hoàng này là ai, đó là một trong năm giáo hoàng vĩ đại nhất trong những giáo hoàng đã nhậm chức của giáo hội từ xưa tới nay.
"Giáo hoàng thần tử Alexander là một trong những giáo hoàng vĩ đại nhất của giáo hội ta, hơn nữa năm đó giáo hoàng Alexander tuy mở được Thánh môn, nhưng cách thời điểm hai mươi lăm năm chỉ còn thời gian một năm, trong khi hiện tại cách thời điểm Thánh môn mở ra còn những hai mươi năm."
Thánh môn mở ra, càng gần thời điểm hai mươi lăm năm thì càng dễ mở, cách kỳ hạn mở càng xa thì độ khó càng cao, điều này giáo hội đã kiểm chức. Bởi vì trong lịch sử giáo hội có hai lần dù chưa đủ hai mươi lăm năm vẫn mở được Thánh môn.
Một lần là cách thời điểm hai mươi lăm năm còn ba năm, lần đầu giáo hoàng và mười hai tổng giám mục hợp lực lại trả một cái giá cực kỳ lớn mới mở được. Một lần khác là cách thời điểm hai mươi lăm năm còn mười hai năm. Lần đó giáo hoàng cùng với tất cả giám mục phải trả cái giá rất lớn mới mở được Thánh môn.
Đề nghị của Iveney nhìn bề ngoài trông có vẻ công bằng, trên thực tế còn âm hiểm hơn cả Cher và Cook. Nhưng các tín đồ ở đây lại không nhìn ra điểm này, bởi vì họ không biết câu chuyện lịch sử này. Những việc này chỉ được ghi chép trong hồ sơ tuyệt mật bên trong giáo hội, không có khả năng xuất hiện trong sách sử kỷ niên của giáo hội mà tín đồ bình thường có thể đọc được.
Chính vì không biết, vậy nên những tín đồ này đều ủng hộ đề nghị của Iveney. Họ cảm thấy Iveney nói rất đúng, thần tử là chuyển thế của Chúa, tất nhiên có thể mở được Thánh môn.
Phương Minh từ miệng Gamma đã biết lịch sử Thánh môn. Cậu thấy ánh mắt Iveney lóe lên hàn quang. Đối với cô gái Iveney này, nói thật cậu cũng không quan tâm mấy. Đối phương ghen tị mình thì kệ họ. Nhưng hiện tại xem ra, cô gái này chính là muốn dẫm chết mình đây mà.
Người không phạm mình mình không phạm người, nhưng nếu người phạm mình, mình tất nhiên phải trả lại gấp bội.
Đây là châm ngôn làm người của Phương Minh. Rõ ràng, Iveney hiện tại đã đụng đến giới hạn của cậu.
Trong khoảng thời gian này cậu cũng đã biết vì sao Iveney lại ghét cậu như vậy. Ngoại trừ việc hận cậu ra, còn có một nguyên nhân nữa chính là vì cậu là thần tử, mà nếu có thần tử xuất thế, thánh nữ cũng sẽ chỉ thuộc sở hữu của thần tử.
Đúng vậy, trong giáo quy viết chính là thuộc sở hữu. Nói cách khác thần tử có thể không cưới thánh nữ, nhưng nếu thần tử không cưới, thánh nữ cũng không thể cưới người khác, chỉ có thể thủ tiết cả đời, hoặc trở thành vợ bé của thần tử.
Ba vợ bốn nàng hầu không chỉ có ở phương Đông, mà ở phương Tây cũng có. Chỉ là xã hội tiến bộ mới bắt đầu dần thay đổi, nhưng điều này cũng không có nghĩa mọi người đều tiếp nhận sự thay đổi này.
Giáo hội, là một tổ chức khổng lồ có lịch sử lâu đời, có rất nhiều tập tục từ xa xưa. Về nữ giới, giáo hội vẫn duy trì quy tắc cũ.
Đối với Iveney, Phương Minh tất nhiên không có khả năng có hảo cảm, nhưng cậu vốn cũng không muốn phát sinh chuyện gì với Iveney, cũng không có ý định trói buộc sự tự do yêu đương của Iveney. Dù sao cậu cũng không định ở phương Tây cả đời, nếu Iveney thích ai đó, cậu cũng sẽ không xen vào.
"À, đề nghị này của thánh nữ cũng không tệ, xem ra thánh nữ cũng muốn lập tức nghiệm chứng thân phận của bản thần tử, sau đó trở thành người phụ nữ của bản thần tử."
Phương Minh nở nụ cười. Iveney sau khi nghe cậu nói liền biến sắc. Cô ta không hề có ý nghĩ đó, nhưng Phương Minh cũng không nói sai, nếu thân phận thần tử của cậu được xác nhận, như vậy dựa theo giáo quy, cô ta sẽ trở thành người của thần tử.
"Hừ, vậy phải xem ngươi có thể trở thành thần tử hay không. Mà cho dù ngươi là thần tử thật sự, Thánh môn cũng không phải ngươi muốn mở là mở được."
Iveney đè nén lửa giận trong lòng, trên mặt nở nụ cười giả tạo: "Đúng vậy, thần tử điện hạ nói rất đúng, chỉ cần thần tử điện hạ có thể mở được Thánh môn, tôi đây chính là người của thần tử điện hạ."
"Được, một lời đã định, một khi đã như vậy bản thần tử phải đi mở Thánh môn này thôi."
Nhận được câu trả lời của Iveney, Phương Minh cười to, sau đó dưới ánh nhìn chăm chú của tất cả mọi người đi về phía nhà thờ, hướng đến cánh cửa Thánh môn đầu tiên.
Nhìn thấy hành động của Phương Minh, vẻ mặt những người ở đây không ai giống ai, có lo lắng, có cười khẩy, còn có cả ánh mắt xem kịch.
Bạn cần đăng nhập để bình luận