Siêu Phẩm Vu Sư

Chương 1066: Người đàn ông của gia đình

Chương 1066: Người đàn ông của gia đình
10 phút sau, một mình Phương Minh từ dưới đỉnh núi đến, đám người lão tổ nhà họ Phương đã sớm rời đi, sau khi lên tiếng chào hỏi Niệm Dao Băng lại cự tuyệt ý muốn tương giao của những thế lực khác, Phương Minh trực tiếp rời khỏi Vọng Nguyệt cung.
Sự tranh đấu giữa giới tu luyện cùng tông phái ẩn thế đã tạm thời ngừng lại sau trận chiến này, Phương Minh quay trở về Ma Đô.
Những năm tháng kế tiếp, Phương Minh không tiếp tục bước vào giới tu luyện mà chỉ trải qua cuộc sống của người bình thường trong thế tục, ở cùng hai cô gái là Tử Du và Hàn Kiều Kiều, sống cuộc sống như một vú em.
Một năm sau!
Một hôn lễ khiêm tốn được cử hành trong trang viên nào đó ở Ma Đô, khách được mời tới cũng không nhiều lắm, chỉ có thân thích của gia đình chú rể cùng cô dâu, vậy mà mặc dù như thế, người phụ trách của công ty dịch vụ hôn lễ lại không thể ngủ ngon suốt vài đêm liền, mỗi một chi tiết nhỏ trong hôn lễ ông ta đều phải xác định nhiều lần, rất sợ xuất hiện một chút sơ suất gì đó.
Với tư cách là công ty dịch vụ cưới hỏi nổi danh ở Ma Đô, bọn họ đã chủ trì bố trí vô số hôn lễ, cũng bao gồm cả hôn lễ của đám hào môn quý tộc, nhưng cho tới bây giờ ông ta vẫn chưa từng cảm thấy khẩn trương giống như bây giờ, mà nguyên nhân tạo thành sự khẩn trương ấy chính là vì phần danh mục quà tặng của khách quý kia.
Khi thấy tên hiện trên các phần quà tặng này, lại được chính miệng chủ nhà xác nhận thân phận những người đó chính là mấy người thường xuyên xuất hiện trên TV hay trên mặt báo kia, người phụ trách này đã bị hù tới thiếu chút nữa làm rớt danh mục quà tặng xuống đất.
Nếu như có thể, người phụ trách này tình nguyện từ bỏ mối làm ăn này, bởi vì những khách quý ấy có địa vị quá lớn, nếu có chút lầm lỗi gì xảy ra trong hôn lễ, công ty của hắn đừng mong có thể tiếp tục mở cửa kinh doanh trong nước.
Nhưng hắn lại không dám nói ra, vì thế chỉ có thể nơm nớp lo sợ bố trí đám cưới, đồng thời cũng âm thầm dặn đi dặn lại đám nhân viên dưới quyền, tuyệt đối không thể để một chút xíu vấn đề gì xuất hiện, chỉ cần hôn lễ này không xảy ra sai sót gì, bọn họ chắc chắn sẽ được tăng lương gấp đôi!
Lần này, người phụ trách đã không mong chờ gì ở việc có thể kiếm được tiền.
Mà điều khiến người phụ trách cảm thấy may mắn chính là mọi thứ đều được tiến hành đâu vào đấy thẳng tới sau khi cô dâu chú rể trao nhẫn cưới cho nhau trên sân khấu, mà kế tiếp chính là bữa tiệc chiêu đãi, nhiệm vụ của công ty dịch vụ hôn lễ xem như đã hoàn thành mỹ mãn.
"Ôi trời ơi, không ngờ tôi có thể được nhìn thấy vị ấy ngoài đời thực."
"Đúng vậy, vừa rồi khi vào đây tay của tôi còn run run."
"Giám đốc, có những nhân vật lớn này đến vì sao giám đốc không nói với chúng tôi một tiếng, để chúng tôi sớm chuẩn bị tâm lý."
Chủ nhà có sắp xếp một bàn cho nhân viên của công ty dịch vụ hôn lễ như bọn họ, mặc dù vị trí bàn này tương đối xa nhưng vẫn có thể nhìn thấy bàn của mấy lão đại kia, nhân viên của công ty dịch vụ hôn lễ không hề oán hận chút nào, trái lại còn cảm thấy chủ nhà thật sự là quá tốt.
Không ngờ hôn lễ cấp bậc như vậy mà bọn họ cũng có thể cùng ngồi xuống, nói rõ thái độ làm người của chủ nhà rất hiền lành, nếu không cho dù chủ nhà muốn bọn họ rời đi bọn hắn cũng không dám có bất kỳ một câu oán hận nào.
Một lúc sau, khi chú rể cùng cô dâu đi tới bàn này mời rượu, tất cả những nhân viên này lập tức kinh hoảng đứng lên, mặc dù đã được chứng kiến khuôn mặt xinh đẹp của cô dâu, nhưng có thể nhìn từ khoảng cách gần như vậy khiến không ít nam nhân viên phải ngượng ngùng cúi đầu, không dám nhìn thẳng vào mắt cô dâu xinh đẹp như tiên nữ ấy.
Có một loại vẻ đẹp khiến con người ta tự cảm thấy xấu hổ, cho dù đàn ông cũng giống vậy, luôn cảm thấy chỉ cần bản thân nhìn nhiều hơn một chút đã là khinh nhờn, mà cô dâu trước mắt bọn họ chính là người có vẻ đẹp như vậy.
"Khổ cực cho mọi người."
Nhìn nụ cười chân thành trên mặt chú rể, người phụ trách vội vàng nói: "Đâu có, chúng tôi còn chưa giúp được gì làm sao có thể khổ cực, ngài mới là người khổ cực."
Nghe được những lời giám đốc nhà mình nói, vẻ mặt của những nhân viên này trở nên quái dị, trong đó còn có một cô gái không nhịn được nữa cười ra tiếng, sau khi cảm thấy không đúng lập tức vội vàng che miệng mình lại.
Sở dĩ cô ấy không nhịn được bật cười thành tiếng như thế là vì giám đốc nhà mình quá khôi hài.
Làm chú rể đương nhiên là cực khổ, thế nhưng cái câu “không giúp được gì” này nghe thế nào cũng thấy nó mang ý nghĩa khác, đương nhiên, cũng có thể là do cô ấy quá… nhưng thật sự là giám đốc nhà mình vuốt mông ngựa quá trần trụi.
Phải biết rằng, ở trước mặt các cô ấy giám đốc vẫn luôn ra vẻ rất cao ngạo, nào có bộ dáng nịnh nọt như trước mắt đây.
Phương Minh cười một tiếng, đương nhiên cũng không để mấy lời người giám đốc này mới nói vào lòng, sau khi mời rượu xong lại đi về bàn chính.
Không sai, hôn lễ này chính là hôn lễ của Phương Minh cùng Diệp Tử Du.
Mà người chủ động nhắc tới hôn lễ này lại không phải là ai khác, mà chính là Hàn Kiều Kiều.
Ở trong lòng Hàn Kiều Kiều, cô ấy vẫn luôn cảm thấy áy náy với Diệp Tử Du, cho nên ngay sau khi Diệp Tử Du tốt nghiệp, cô ấy là người đầu tiên nhắc tới chuyện cử hành hôn lễ giữa Phương Minh cùng Diệp Tử Du, Phương Minh vốn không có ý định kết hôn nhanh như vậy, bởi vì cậu muốn đợi cha mình trở lại từ cõi âm rồi mới kết hôn, khi đó hôn lễ sẽ có đủ cả cha mẹ đôi bên.
Trao đổi nhẫn, mời rượu, náo động phòng, sau khi tất cả nghi thức đều hoàn thành, lúc này bên trong phòng tân hôn chỉ có một cặp vợ chồng, về phần Hàn Kiều Kiều đã sớm đưa con gái rời khỏi đây.
Một đêm xuân phong, tất nhiên là không nhắc tới.
...
Vật đổi sao dời, thời gian trôi qua.
Một năm sau, Diệp Tử Du sinh ra một bé trai, Phương Minh lại một lần nữa đảm nhiệm chức trách vú em, ngày ngày ôm đứa bé rồi lại đưa đón Alice đến trường, thỉnh thoảng tới trường đại học giảng mấy tiết khóa, mỗi ngày trôi qua vô cùng nhàn nhã tự tại, thật giống như hoàn toàn quên mất bản thân mình là một người tu luyện.
Mà trong khi Phương Minh trải qua cuộc sống vú em nhàn nhã dạo chơi, giới tu luyện phương Đông cùng phương Tây lại không bình tĩnh, bên phía phương Đông vẫn còn tốt, bởi vì có ước thúc nên giới tu luyện cùng tông phái ẩn thế không xung đột với quy mô lớn, đương nhiên là không thể tránh khỏi một vài xung đột nhỏ, nhất là đám trẻ tuổi cạnh tranh cực kỳ kịch liệt, về phần Phương Minh, cậu đã bị hai phe ngầm thừa nhận là người không thuộc về thế hệ trẻ.
Biến hóa lớn nhất của giới tu luyện phương Tây chính là Giáo Hội cùng Hắc Ám Hội Nghị, hai tổ chức tranh đấu hơn một nghìn năm không ngờ lại có thể bắt tay hợp tác với nhau, hai phe liên thủ tiêu diệt Lục Thành còn có Đa Thần Giáo Hy Lạp, thống nhất toàn bộ phương Tây.
Phương Tây được thống nhất đã mang đến áp lực không nhỏ cho phương Đông, bởi vì không ai quên quãng thời gian khi Giáo Hội phương Tây cường thịnh nhất đã từng sai phái quân thập tự viễn chinh đánh tới phương Đông, trận chiến đấu ấy khiến giới tu luyện phương Đông bị tổn thất nặng nề, mà quân thập tự viễn chinh còn thảm hơn, toàn quân bị diệt.
Thời điểm đó Giáo Hội phương Tây còn chưa thâu tóm được Đa Thần Giáo Hy Lạp cùng Lục Thành, vậy mà chúng đã có dã tâm dám Đông chinh, lúc này Đa Thần Giáo Hy Lạp cùng Lục Thành đều đã bị Giáo Hội thâu tóm, đương nhiên sẽ lại có hùng tâm muốn nhúng chàm phương Đông.
Cũng chính bởi vì điểm này, gần đây giới tu luyện cùng tông phái ẩn thế dừng tranh đấu lại, trước tình huống có ngoại địch xâm phạm có thể tạm thời ngừng một số mâu thuẫn nội bộ, thậm chí nếu cần thiết, song phương còn có thể liên thủ chống lại Giáo Hội phương Tây cùng Hắc Ám Hội Nghị.
Gió nổi mây phun, cuồn cuộn sóng ngầm, giới tu luyện phương Đông cùng phương Tây đều đang chuẩn bị, tất cả mọi người đều biết một trận chiến lớn là kết cục không cách nào tránh khỏi.
Mà những thứ này đều không liên quan gì với Phương Minh.
Hừng đông, sau khi thay tã cho con trai Phương Minh lại một tay ôm lấy con gái Đồng Đồng, một tay dắt Alice đi ra khỏi cửa, tiến thẳng tới trường tiểu học ở gần đây, khi tiện đường đi ngang qua chợ bán thức ăn cậu còn mua một số nguyên liệu tươi ngon trở về, chuẩn bị bữa sáng cho hai người phụ nữ thân yêu.
Bạn cần đăng nhập để bình luận