Siêu Phẩm Vu Sư

Chương 683: Thâm bất khả trắc

Chương 683: Thâm bất khả trắc
Nhóm: Thánh Thiên Tiên Vực
Nguồn: TruyenYY
---------------------
Thế nhưng Phương Minh không giống vậy, Phương Minh không phải Tứ Đại Công Tử, nếu như Chu Thương bị Phương Minh đánh bại, như vậy trên người Phương Minh sẽ có tất cả khí vận vốn thuộc về Mục Võ, hắn chẳng khác nào có khí vận của hai đại công tử gia thân, thẳng đến khi danh ngạch Tứ Đại Công Tử được bổ đủ, thế nhưng, Tứ Đại Công Tử là năm năm mới xác nhận một lần, mà bây giờ cách lần kế còn có ba năm.
Chu Thương, chính là ôm mục đích như vậy, độc chiếm ba năm khí vận của hai đại công tử, khí vận này có thể theo kịp Phương Chiến.
Sự phân chia khí vận này chỉ có giữa Tứ Đại Công Tử bọn họ rõ ràng, người ngoài không biết được, cho dù là trưởng lão nhà họ Mục cũng không biết trong này còn có chuyện như vậy, bởi vì từ khoảnh khắc trở thành Tứ Đại Công Tử, bọn họ đã biết tầm quan trọng của khí vận, cho nên đều không hẹn mà cùng lựa chọn bảo mật với bên ngoài.
Đáng tiếc chính là, tuy rằng kế hoạch rất hoàn mỹ, nhưng Chu Thương có chết cũng không nghĩ tới bản thân sẽ thất bại, chân chính trộm gà không được còn mất nắm gạo, khí vận của bản thân cũng đã bị đánh mất.
Hiện tại Phương Minh ngưng tụ khí vận của hai đại công tử, mà ngay cả Phương Chiến cũng động tâm, hơn nữa bởi vì Phương Minh không phải Tứ Đại Công Tử, hắn cũng có thể ra tay đánh bại Phương Minh, cướp đoạt lại khí vận này.
Nếu như ở đây không có nhiều người như vậy, chắc chắn Phương Chiến đã trực tiếp ra tay, nhưng mà ở đây nhiều người nhìn như vậy, hơn nữa Phương Minh vừa trải qua một trận chiến lớn với Chu Thương, nếu như hắn ra tay vào lúc này tất nhiên sẽ khiến cho rất nhiều người nghị luận, còn sẽ ảnh hưởng đến danh dự của nhà họ Phương.
Nếu như đổi lại là những người khác, vậy hắn hoàn toàn có thể đợi thời gian sau này lại ra tay, nhưng quan trọng là tình huống dưới mắt có chút đặc thù, Phương Minh có tử thù với nhà họ Mục, nhà họ Mục không thể nào buông tha Phương Minh, nếu như Phương Minh chết trên tay người nhà họ Mục rồi, như vậy phần khí vận này sẽ biến mất.
Lấy thực lực của Phương Minh, người trẻ tuổi nhà họ Mục tự nhiên không có người nào là đối thủ của hắn, mà một khi thế hệ trước nhà họ Mục ra tay, khí vận thuộc về thế hệ trẻ này tự nhiên sẽ không rơi vào trên thân của người thế hệ trước, cuối cùng chỉ có thể tiêu tán, đợi vài năm sau khi danh ngạch Tứ Đại Công Tử lại được định ra mới một lần nữa ngưng tụ.
Ra tay không được, không ra tay lại không cam lòng, thời khắc này trong lòng Phương Chiến vô cùng bối rối.
Không nói Phương Chiến bối rối, sau khi đánh bại Chu Thương, Phương Minh nghỉ ngơi một hồi trên mặt liền khôi phục màu máu, tốc độ cực nhanh làm cho không ít người tắc luỡi.
Sở dĩ Phương Minh có thể khôi phục nhanh như vậy, tự nhiên bởi vì chiến đấu khi trước chẳng qua là cậu diễn một tuồng kịch, đối phó một tên Địa Cấp tầng ba Chu Thương cần gì phải phiền toái như vậy, chẳng qua là vì tê liệt nhà họ Mục, hiện tại khôi phục đương nhiên cũng phải cần khôi phục thật nhanh.
"Tôi tin tưởng bây giờ có thể chứng minh tôi không nói xạo đi à nha."
Ánh mắt của Phương Minh nhìn về phía người nhà họ Mục, mà mấy vị trưởng lão nhà họ Mục lại hừ lạnh một tiếng, nói: "Tuy rằng thực lực Chu công tử không kém, nhưng rốt cuộc là người trẻ tuổi, làm sao có thể đánh đồng cùng lão tam, mày may mắn đánh bại Chu công tử, không có nghĩa là có thể giết chết lão tam."
Lời nói của trưởng lão nhà họ Mục được mọi người tại đây công nhận, thực sự đúng là đạo lý này, Chu Thương so với hai vị trưởng lão nhà họ Mục, thực lực vẫn có chênh lệch rất lớn.
"Mà thôi, không phải các người đã chụp được vài tấm hình ở phi trường sao, vậy hãy để cho các người hết hy vọng đi."
Trên mặt Phương Minh hiện lên nụ cười lạnh, hướng phía khách sạn hô lên: "Chu Hải, dẫn người ra đi."
Trong sảnh lớn khách sạn, nghe được lời nói của Phương Minh, Chu Hải cầm điện thoại lên gọi tới căn phòng của mấy người đàn ông nước ngoài, gian phòng kia Phương Minh đã bố trí ngoài cửa một chút, khiến cho người khác không thể cảm ứng được tình huống bên trong.
Trên thực tế, sau khi tộc trưởng nhà họ Mục cùng trưởng lão đến cũng đã thả cảm ứng vào bên trong khách sạn, muốn tìm được vị trí của mấy vị tổng giám mục, nhưng cuối cùng chỉ phát hiện có gian phòng ốc không cách nào cảm ứng.
Chẳng qua tộc trưởng cùng trưởng lão nhà họ Mục không hề cảm thấy ngoài ý muốn, ngược lại bọn họ cho rằng như vậy mới coi như bình thường, thực lực của tổng giám mục Giáo Hội phương Tây tương đương với bọn họ, nhất định là có cách không để cho bọn họ rình đến.
Sau ba phút, khi Chu Hải dẫn theo mấy người đàn ông nước ngoài mặc giáo bào đỏ đi ra sảnh lớn khách sạn, xuất hiện ở trước mặt mọi người, ở đây lại một mảnh xôn xao.
"Đây là tổng giám mục Giáo Hội phương Tây?"
"Tôi ít đọc sách, các người đừng gạt tôi, tôi không cảm ứng được một chút khí tức của cường giả nào ở trên người bọn họ."
"Rốt cuộc là tổng giám mục Giáo Hội phương Tây, thực lực thực sự là thâm bất khả trắc, trong mắt tôi thoạt nhìn liền giống hệt như người bình thường, thật là một điểm không phát hiện ra được."
Có người trẻ tuổi mang vẻ mặt chấn động, mà trưởng bối trong sư môn bên người hắn thì lại mang vẻ mặt bất đắc dĩ, tại sao mình lại có một vãn bối mất mặt như vậy, cái gì thâm bất khả trắc, đây căn bản chính là người thường.
Tổng giám mục phương Tây đều tương đương với cường giả Địa Cấp hậu kỳ, tại đây có không ít cường giả Địa Cấp hậu kỳ tồn tại, cho dù sẽ che giấu khí tức, cũng không đủ khả năng một chút cũng không cảm ứng được, nhất là khí tức của mấy người nước ngoài này cũng không mạnh mẽ, có thậm chí còn có thể nói là suy yếu, người như vậy thế nào lại là tổng giám mục phương Tây.
"Này liền là tổng giám mục trong miệng các người."
Phương Minh cười cười nhìn về phía tộc trưởng nhà họ Mục, mà giờ khắc này sắc mặt tộc trưởng nhà họ Mục âm trầm, mấy vị trưởng lão cũng mang vẻ mặt che lấp nhìn về phía mấy người đàn ông nước ngoài kia, nếu như mấy người kia là tổng giám mục, vậy giới tu luyện phương Đông bọn họ sớm đã sớm thâu tóm giới tu luyện phương Tây.
"Phương Minh, mày bớt ở chỗ này hồ lộng người, mày cho rằng để mấy người nước ngoài bình thường xuất hiện là có thể lừa gạt sao? Nhất định mấy vị tổng giám mục còn đang trốn ở trong khách sạn." Có người trẻ tuổi nhà họ Mục mở miệng nói.
"Ah, đã như vậy vậy các người cứ đi lục soát đi, chỉ cần có thể tìm được, Phương Minh tôi không cần nhà họ Mục các người ra tay, trực tiếp tự sát trước mặt đông đảo đạo hữu." Vẻ mặt Phương Minh ngưng lại, nghiêm nghị đáp.
Nghe được lời của Phương Minh, mọi người tại đây toàn bộ đều đưa mắt nhìn về phía tộc trưởng nhà họ Mục bên kia, nếu Phương Minh đều nói như vậy, vậy nói rõ khách sạn này rất có thể không hề có tổng giám mục phương Tây, mà nếu như khách sạn này không có tổng giám mục phương Tây, chẳng phải là nói nhà họ Mục lừa gạt bọn họ?
"Đừng vội hoa ngôn xảo ngữ, lão nhị đệ vào xem."
Tộc trưởng nhà họ Mục mở miệng, nhị trưởng lão nhà họ Mục gật đầu, dẫn người theo vào trong sảnh lớn khách sạn, nhưng mà mười lăm phút sau đó, nhị trưởng lão nhà họ Mục mang biểu tình thất vọng đi ra.
Thấy vẻ mặt của nhị trưởng lão nhà họ Mục, không cần nhị trưởng lão nhà họ Mục mở miệng, đám người ở đây cũng đã biết kết quả.
"Không thể nào, vậy mà nhà họ Mục lại sẽ làm ra chuyện như vậy, phát thiếp anh hùng giả, đây chính là coi toàn bộ giới tu luyện như con khỉ để đùa giỡn!"
"Nếu như lúc này nhà họ Mục không thể cho mọi người một câu giải thích thỏa mãn, chỉ sợ sẽ phải thừa nhận cơn giận của rất nhiều người."
Đoàn người khe khẽ bàn luận, sắc mặt cao tầng nhà họ Mục càng ngày càng khó coi, không tìm ra tổng giám mục phương Tây trong khách sạn, này là khả năng căn bản bọn họ chưa hề nghĩ tới, cho nên trong lúc nhất thời cũng không biết nên ứng đối ra sao với cục diện lúc này.
"Phương Minh, mày quả nhiên là có thủ đoạn đáng sợ!"
Ngay khi cao tầng nhà họ Mục đang suy nghĩ xem phải giải thích thế nào, Mục Khải mở miệng, với tư cách là người trẻ tuổi có tài ăn nói nhất nhà họ Mục, đầu óc của hắn vận chuyển nhanh hơn người bình thường, trong nháy mắt đã nghĩ đến biện pháp giải quyết.
"Mặc dù không biết rõ mày đã giấu mấy vị tổng giám mục kia ở đâu, nhưng chuyện này cũng không thể chứng minh mày không cấu kết với Giáo Hội phương Tây, với tư cách là thần tử Giáo Hội, thân phận của mày quan trọng như vậy, làm sao Giáo Hội phương Tây lại thả mày trở về? Tao thấy trở về là giả, mục đích thực sự chính là muốn quấy lên gió tanh mưa máu trong giới tu luyện phương Đông."
Lời Mục Khải nói khiến cho không ít người ở đây cũng lộ ra vẻ công nhận, thực sự chính là đạo lý này, thần tử rất quan trọng đối với Giáo Hội phương Tây, là biển chữ vàng để Giáo Hội lừa dối tín đồ, làm sao lại dễ dàng để cậu trở lại trong nước?
Bạn cần đăng nhập để bình luận