Siêu Phẩm Vu Sư

Chương 1034: Nhập cõi âm

Chương 1034: Nhập cõi âm
Nhóm: Thánh Thiên Tiên Vực
Nguồn: TruyenYY
Dịch: Vô Tà
----------------------
Oanh bay cỏ mọc, thời gian thấm thoát!
Thời gian nửa năm thoáng qua tức thì, trong thời gian nửa năm này, Phương Minh hoàn toàn biến mất trong tầm mắt của giới tu luyện, toàn bộ giới tu luyện không còn bất kỳ tin tức gì về Phương Minh, cho dù trong thời gian nửa năm này giới tu luyện xuất hiện biến hóa cực lớn.
Đầu tiên là những môn phái đã biến mất không để lại dấu vết lại xuất hiện, những môn phái này được truyền thừa lâu đời, thời điểm xuất hiện lần nữa đã khiến toàn bộ giới tu luyện oanh động, thậm chí người ta còn phát hiện rất nhiều môn phái trong giới tu luyện đều có nguồn gốc sâu xa cùng những môn phái này, cũng có thể xem là chi nhánh của những môn phái này.
Cũng chính vì những môn phái này xuất hiện, khiến giới tu luyện trở nên không còn bình tĩnh nữa, tất cả mọi người đều biết, sự phân chia thế lực trong giới tu luyện sẽ được xào bài một lần nữa, chỉ là mọi người đều không nghĩ tới, biến cố xuất hiện đầu tiên lại là Phi Ưng môn.
Phi Ưng môn, nghe chỉ thì thấy đây chỉ là một môn phái giang hồ, không có một chút quan hệ nào cùng giới tu luyện, mà trên thực tế quả thật Phi Ưng môn chỉ có thể coi là đoạn kết của một thế lực suy đồi trong giới tu luyện, cũng chỉ mạnh hơn gia tộc tu luyện có cường giả Địa Cấp một chút mà thôi.
Thế mà trong tháng gần đây, Phi Ưng môn lại đại xuất danh tiếng, bởi vì trong số những môn phái biệt tích đột nhiên xuất hiện này, có một môn phái có sâu xa với Phi Ưng môn, chính là sư môn tổ tiên của Phi Ưng môn.
Phi Ưng môn sáp nhập, vẫn tiếp tục sử dụng tên môn phái cũ, mà sau khi sáp nhập Phi Ưng môn trực tiếp gửi thư khiêu chiến với một môn phái trước mười trong giới tu luyện, Lạc Hoa tông, cuối cùng Lạc Hoa tông không địch lại, lựa chọn thần phục Phi Ưng môn, trở thành phụ thuộc của Phi Ưng môn.
Tin tức này khiếp sợ toàn bộ giới tu luyện.
Một là vì môn phái nhỏ, môn phái sa sút trong giới tu luyện không có danh tiếng gì, thoáng cái nhảy vọt trở thành môn phái top đầu trong giới tu luyện, tuy rằng Phi Ưng môn công bố với bên ngoài là bản thân ở gần Lạc Hoa tông, chỉ vì quyền sở hữu tài nguyên tu luyện mới khai chiến, cũng không có dã tâm xưng bá, nhưng người trong giới tu luyện đều không phải người ngu, không ai tin tưởng cách nói của Phi Ưng môn.
Bởi vì Lạc Hoa tông ở cạnh Phi Ưng môn nên Phi Ưng môn mới thâu tóm Lạc Hoa tông, vậy những thế lực vốn ở cạnh Lạc Hoa tông lúc này không phải đã trở thành ở cạnh Phi Ưng môn sao, cũng có thể mượn cớ này để ra tay chinh phạt.
Nhưng điều quỷ dị là đối mặt với loại hành vi đánh vỡ thăng bằng giới tu luyện của Phi Ưng môn, những môn phái lớn trước mười không một ai lên tiếng, giống như đã chấp nhận hành động cùng địa vị của Phi Ưng môn.
Phát hiện này khiến người trong giới tu luyện hiểu một điểm, đó chính là đối với một số môn phái đột nhiên xuất hiện sau khi biệt tích này, những môn phái lớn trước mười không muốn đắc tội quá nhiều, chỉ cần không thương tổn tới lợi ích của bản thân, phần lớn môn phái trước mười lựa chọn khoanh tay đứng nhìn.
Sóng ngầm cuồn cuộn!
Chẳng qua hết thảy những điều này đều không có quan hệ gì với Phương Minh.
"Thời gian không sai biệt lắm, nên đi cõi âm một chuyến."
Phương Minh dành trọn khoảng thời gian nửa năm này để ở bên cạnh con gái, và cả Diệp Tử Du cùng Hàn Kiều Kiều nữa, bởi vì hết năm nay Tử Du mới có thể tốt nghiệp nên Phương Minh cùng Hàn Kiều Kiều tới thủ đô cùng cô ấy, cũng mua một tứ hợp viện ở đây.
Người bình thường đương nhiên không thể mua bán tứ hợp viện, nhưng đối với Phương Minh đây vốn không phải là vấn đề, sau khi mua tứ hợp viện, nửa năm này cậu luôn sống cuộc sống ru rú trong xó bếp.
Về phần vấn đề không khí ở thủ đô, Phương Minh cũng không coi nó vào đâu, chỉ cần bố trí một trận pháp nhỏ là đủ rồi, ngoài ra, cậu còn bố trí một bộ trận pháp liên hoàn bên trong tứ hợp viện, dưới Thiên Cấp căn bản không thể nào công phá trận pháp này.
Muốn đi tới cõi âm, đương nhiên Phương Minh phải làm tốt công tác đề phòng cho vợ con, mà hiện tại tất cả công tác chuẩn bị đã xong xuôi, Hàn Kiều Kiều cũng đã ngừng cho con bú, bản thân cậu có thể rời đi được rồi.
Chẳng qua điều khiến Phương Minh hơi kinh ngạc là, không ngờ yêu tinh Hàn Kiều Kiều này lại không phản đối, phải biết rằng trong thời gian nửa năm này, yêu tinh kia bắt bẻ mình đủ điều, sai sử mình làm đủ thứ việc.
Tia sáng trên chiếc nhẫn màu xanh kia lại tràn ra, Lưu Nguyệt đã truyền thụ phương pháp mở thông đạo đi tới cõi âm bằng chiếc nhẫn này cho Phương Minh.
Tia sáng hợp thành một vòng xoáy trên không trung, một luồng khí tức âm lãnh phát ra từ giữa vòng xoáy kia, người thường chỉ cần bị nhiễm phải một tia khí tức này chắc chắn sẽ bị bệnh nặng một trận, bởi vì đây mới thật sự là âm khí.
Không hề chần chừ, Phương Minh trực tiếp bước chân vào bên trong vòng xoáy này, ngay sau đó lại cảm thụ được sự âm lãnh như lần trước, chỉ có điều lần này Phương Minh có thể cảm nhận được sự giao động của năng lượng không gian một cách rõ ràng, thậm chí còn có thể bắt được một chút quỹ tích vận động.
Đây là biến hóa do thực lực được đề thăng mang tới, trước đây khi Phương Minh bước vào cõi âm lần đầu tiên, cậu còn chưa đạt tới Thiên Cấp, mà bây giờ cậu đã là cường giả Thiên Cấp, còn nắm trong tay ba đạo pháp tắc, đương nhiên thực lực ngày trước không thể so sánh nổi.

Bóng dáng Phương Minh lại xuất hiện ở hồ bạc nơi cõi âm, chỉ là trong nháy mắt khi cậu xuất hiện, lông mày cậu lập tức nhíu lại, bởi vì trong nháy mắt ấy có hai tia sáng rọi về phía cậu.
Tay phải vung lên, hai tia sáng này trực tiếp bị Phương Minh đánh tan, cậu quét mắt nhìn qua, vừa lúc đụng phải ánh mắt kích động của mấy quỷ tu đang ở bên cạnh hồ Bạc.
"Quả nhiên đại nhân đã đoán đúng, ở đây thật sự có thông đạo ngầm."
Mấy vị quỷ tu kia nhẹ giọng thì thầm, nhưng lấy thính lực của Phương Minh đương nhiên có thể nghe được rõ rõ ràng ràng, chính vì nghe được rõ ràng nên cậu mới nhíu mày như thế. Rất rõ ràng, mấy vị quỷ tu này không phải người của tổ chức Hắc Xà, nói cách khác thông đạo ngầm của tổ chức Hắc Xà đã bị bại lộ.
Bước ra một bước, Phương Minh trực tiếp đi tới trước mặt mấy vị quỷ tu này, mà thực lực của mấy quỷ tu này cũng không kém, trong đó còn có một quỷ tu tương đương với cường giả Địa Cấp hậu kỳ.
Chỉ là ở trước mặt Phương Minh, cường giả Địa Cấp hậu kỳ căn bản không đáng nhắc tới, một chỉ bắn ra, những quỷ tu này lập tức bị Phương Minh giam lại.
"Cường giả Thiên Cấp ở dương gian."
Giọng nói của lão quỷ tu Địa Cấp hậu kỳ có chút run rẩy, hắn có thể tu luyện tới Địa Cấp hậu kỳ cũng chính là cảnh giới Ngũ phẩm ở cõi âm, đương nhiên cũng có hiểu biết tương đối về dương gian, biết người trước mắt này tối thiểu cũng đã là cường giả Thiên Cấp ở dương gian, cũng chính là quỷ tu cảnh giới Lục phẩm trở lên ở cõi âm.
"Ta muốn biết từ đầu đến cuối, các ngươi có thể nói dối thử xem, xem có thể lừa dối được ta hay không."
Ánh mắt Phương Minh lạnh lùng đảo qua mấy quỷ tu này, cuối cùng rơi vào trên người lão già kia, rõ ràng lão già này là đầu lĩnh của mấy người kia, hiển nhiên hắn cũng là người biết nhiều chuyện nhất.
"Ta nói, ta nói..."
Lão quỷ tu này rất không có cốt khí khai báo tất cả, bởi vì nếu một quỷ tu tử vong tương đương với hồn phi phách tán chân chính, ngay cả cơ hội đầu thai chuyển thế cũng không có.
Ngay khoảnh khắc lựa chọn trở thành quỷ tu, cũng đồng nghĩa với bỏ qua cơ hội luân hồi đầu thai chuyển thế.
"Ta là một vị chấp sự trong Lạc Sơn phủ, phụng lệnh của Sơn chủ đại nhân tới nơi này kiểm tra xem có thông đạo ngầm nào đi thông tới dương gian hay không, trong khoảng thời gian này bọn ta đã điều tra toàn bộ khu vực phụ cận, chỉ còn mỗi hồ này là chưa kiểm tra."
Nghe được câu trả lời của ông lão, biểu tình trên mặt Phương Minh không thay đổi, nhưng trong đầu lại đang nhanh chóng vận chuyển, thông đạo ngầm này đã tồn tại rất nhiều năm, bình thường hẳn Sơn chủ Lạc Sơn sẽ không đột nhiên hoài nghi như vậy, hiển nhiên là còn có nguyên nhân gì đó khiến đối phương hoài nghi nơi này có thông đạo ngầm.
"Tại sao Sơn chủ của các ngươi lại hoài nghi nơi đây có thông đạo ngầm?" Phương Minh trầm giọng hỏi.
"Nguyên nhân... Là vì Sơn chủ của chúng ta nghi ngờ Tần Dương không phải quỷ tu của cõi âm, mà là người nhập cư trái phép tới từ dương gian." Ông lão lắp ba lắp bắp trả lời.
Vẻ mặt Phương Minh nghiêm nghị, Tần Dương chính là tên phân thân của cậu ở cõi âm, nói như vậy hẳn phân thân của mình đã trở mặt với Sơn chủ Lạc Sơn, nếu không vì sao đối phương phải đột ngột tìm kiếm thông đạo ngầm như vậy làm gì?
"Ta muốn biết tất cả mọi chuyện, tại sao Sơn chủ của các ngươi lại điều tra Tần Dương?"
Phương Minh cũng không quan tâm chuyện mấy lời mình nói có tiết lộ tin tức gì hữu dụng hay không, ví dụ như cậu hỏi thẳng như thế liệu có khiến lũ quỷ tu đoán rằng cậu có quan hệ gì đó với phân thân… Bởi vì cậu vốn không định thả những quỷ tu này rời đi.
"Tần Dương quá kiệt ngạo bất tuần, trước đây Sơn chủ bọn ta tán thưởng thiên phú của hắn nên mới thu hắn làm thủ hạ, cho hắn đãi ngộ cực kỳ tốt, nhưng Tần Dương không chỉ không nhận ân tình của Sơn chủ, còn đả thương người thân của Sơn chủ, đến sau này càng trắng trợn cãi lại mệnh lệnh của Sơn chủ, nếu không phải gần đây Vực chủ hạ lệnh không cho cường giả trên Lục phẩm trong vực nội chiến, Sơn chủ đã sớm tự mình ra tay giết chết Tần Dương."
Phương Minh không cảm thấy lão già này đang nói mạnh miệng, thực lực tối thiểu của Sơn chủ Lạc Sơn cũng đã là cảnh giới Thất phẩm, cũng chính là cường giả cấp bậc thiên vương, lúc đó phân thân của mình mới bước vào cảnh giới Thiên Cấp, cho dù tiến bộ thần tốc cũng không đủ khả năng chống lại một vị cường giả thiên vương.
Hiển nhiên là vì phải khai chiến với Tây Vực nên vực chủ Nam Vực muốn bảo lưu sức chiến đấu, từ đó không cho cường giả trên Lục phẩm trong vực nội chiến, bởi vì cường giả trên Lục phẩm chính là quân chủ lực trên chiến trường.
Mà đáy lòng Sơn chủ Lạc Sơn lại có ý muốn giết chết phân thân của mình, nhưng nếu không có lý do quang minh chánh đại hắn không cách nào ra tay, vì thế hắn phải tìm hiểu nội tình về phân thân của mình.
Trước đây cậu đã nói với quận trưởng kia rằng bản thân mình vừa trốn ra được từ Tây Vực, chỉ là cách giải thích này rất dễ khiến người khác hoài nghi, nếu phân thân của mình không đắc tội với vị Sơn chủ kia còn dễ nói, nhưng một khi đã đắc tội, chắc chắn đối phương sẽ điều tra rõ ràng, thậm chí rất có thể đã phát hiện một số dấu vết gì đó, nếu không hắn cần gì phải phái thuộc hạ tới đây lục soát.
Chẳng qua điều khiến Phương Minh cảm thấy may mắn là, những quỷ tu này chưa phát hiện ra thông đạo trước mắt, cũng chưa bắt được bất kỳ người của tổ chức Hắc Xà nào nhập cư trái phép tới đây, lúc này Sơn chủ Lạc Sơn không có chứng cứ, không thể làm gì phân thân của mình được.
Nhìn mấy vị quỷ tu này, trong mắt Phương Minh có sát khí thoáng qua, chỉ là cuối cùng cậu vẫn lưu tình, chỉ điểm một chỉ khiến đám quỷ tu này bất tỉnh.
Sau khi đánh đám quỷ tu bất tỉnh, Phương Minh trực tiếp ném bọn chúng vào trong bảo tháp, có khí linh bảo tháp theo dõi, không sợ mấy tên quỷ tu này gây ra động tĩnh gì, dù thế nào đi nữa, bản thân mình cũng có thể tính là kẻ ngoại lai xông vào đây, tội của mấy quỷ tu này còn chưa đáng chết.
Giải quyết xong vấn đề này, Phương Minh không tiếp tục lưu lại mà trực tiếp đi tới dãy núi Lạc Sơn, cậu phải nhanh chóng hội hợp với phân thân của mình, phải biết hiện tại cõi âm đang xảy ra chuyện gì.
Phương Minh không cần xác định phương hướng, bởi vì ngay khoảnh khắc khi bước chân vào cõi âm, cậu và phân thân đã có thể cảm ứng được sự tồn tại của đối phương, dựa vào phần cảm ứng này đã có thể xác định vị trí của đối phương, trực tiếp tới vị trí đó là được.
Lấy thực lực hiện tại của Phương Minh, chỉ cần không đụng phải Sơn chủ Lạc Sơn, đều đủ sức tự vệ.
Bạn cần đăng nhập để bình luận