Siêu Phẩm Vu Sư

Chương 227: Người thủ mộ

Chương 227: Người thủ mộ
Nhóm: Thánh Thiên Tiên Vực
Nguồn: TruyenYY
Dịch: Nguyệt Ẩn Các
------------------
"Ám dạ dẫn chi vì độ, thiên Phật bất diệt bản tâm. "
Bên trong vu đạo quán, Phương Minh đang đọc một quyển sách, đây là một thư tịch được viết bởi một tín đồ phật giáo thời Minh triều, nội dung bên trong rất thú vị, đại bộ phận đều là dính đến nghiên cứu bản chất phật giáo.
Từ lúc ở Vân Nam đến nay đã ba ngày, ba ngày nay Phương Minh ban ngày ở vu đạo quán, buổi tối về nhà tu luyện, ngày ngày đều rất bình thản.
Đối với Phương Minh mà nói, mấy ngày nay hắn tiến bộ rất nhiều, bởi vì nhờ vào dược liệu mang về từ Vân Nam, chất lượng thuốc càng tăng cao.
Nhất là cỏ linh chi và tuyết liên tử, giúp hắn luyện được đến tầng thứ hai, ngũ giác thông minh.
Cái gọi là ngũ giác thông minh, có nghĩa là hắn có thể tùy ý đóng cửa ngũ giác của mình bất cứ lúc nào, chí ít có thể giữ được một khắc đồng hồ không cần hô hấp mà cũng không sợ hít thở không thông.
Đương nhiên đây chỉ là một tác dụng phụ nhỏ bé, đột phá đến tầng thứ hai, tác dụng lớn nhất là độ nhạy của ngũ giác tăng lên mấy lần, chưa thể đạt được trình độ thiên lý nhãn hay thuận phong nhĩ nhưng những động tĩnh nhỏ trong vòng mười thước đều khó thoát khỏi lỗ tai và cảm nhận của hắn.
"Nghe nói ngũ giác thông minh vừa mới bắt đầu, nếu như về sau có thể củng cố thêm, vậy thì có thể đạt được trình độ ngũ giác thông linh, đến lúc đó cho dù nhắm mắt lại cũng có thể cảm nhận được hình ảnh trong chu vi mười thước."
Phương Minh khe khẽ thở dài, nhưng ngũ giác thông linh không phải dựa vào tắm thuốc là đạt được, dù sao tắm thuốc chỉ là thay đổi tố chất của thân thể, mà ngũ giác thông linh thuộc về thần thông, dựa vào tu vi.
Đương nhiên, rõ ràng nhất vẫn là đề thăng thân thể về chất, Phương Minh cố ý thử nghiệm một chút, hắn hiện tại đang toàn lực đánh ra một quyền mạnh ba trăm cân, ngay cả người bình thường cũng không thể chịu nổi một quyền đó, đây là trình độ mà một bộ đội đặc chủng được đặc huấn có thể đạt được.
Phương Minh tin tưởng, nếu như bây giờ lại để cho hắn đánh cùng Mạc Thập Tam, cho dù không cần vận dụng bùa, hắn cũng có thể liều mạng ngang sức ngang tài với Mạc Thập Tam.
Bất quá nói đi cũng phải nói lại, chỉ thuần túy tỷ thí về sức lực còn được, nếu quả như thật đánh đấm thì hắn vẫn như cũ không phải là đối thủ của Mạc Thập Tam, dù sao về mặt kỹ xảo cận chiến đối phương vượt xa hắn.
"Cứ tiếp tục như vậy, sợ rằng không cần quá ba tháng, chỉ cần ngày nào cũng tắm thuốc, mình có thể đạt được chút thành tựu."
Không nên xem thường một chút thành tựu này, nhưng Phương Minh hiểu rõ, nếu như không phải lúc này tìm được cỏ linh chi và tuyết liên tử còn có rất nhiều dược liệu trân quý khác, hắn nếu muốn đạt được chút thành tựu... ít nhất ... phải cần thời gian ba năm.
Chỉ là cỏ linh chi và tuyết liên tử là dược liệu trân quý dược có thể gặp không thể cầu, cho nên hắn đang cảm khái vận khí của chính mình quả thực không kém.
Cũng chính bởi vì mấy ngày gần đây tắm thuốc ngâm tuyết liên tử, nên Phương Minh lúc này mới tìm thư tịch Phật giáo để xem, bởi vì ... tuyết liên tử này là một loại thuốc Đông y, ẩn chứa phật pháp của cao tăng phật giáo ở bên trong, nếu như đối với kinh văn phật giáo cũng không hiểu thì không còn cách nào hấp thu toàn bộ hiệu quả của thuốc này.
Phương Minh đọc sách được nửa giờ, thì lão Hoàng vẫn lười biếng nằm ở đầu cầu thang đột nhiên đứng lên, chỉ là, đứng lên một cái rồi lập tức khôi phục lại dáng vẻ lười biếng.
Ngay sau đó, dưới lầu truyền đến tiếng quát của La Cẩm Thành.
"Một tên tiểu quỷ mà cũng dám làm xằng làm bậy, để xem bản đạo quân làm sao hàng phục ngươi. "
Phương Minh bỏ sách xuống, liếc nhìn lão Hoàng, gần đây hắn phát hiện lão Hoàng càng ngày càng lười rồi, một ngày có thể ngủ mười mấy tiếng.
"Ta nói ngươi đấy, cũng nên vận động một chút rồi, dạo này mập lên rồi đấy. "
Vỗ vỗ cái đầu của lão Hoàng, khiến cho lão Hoàng dùng đuôi quất hắn vài cái, Phương Minh cười cười bước xuống cầu thang.
"Cảnh quan Âu Dương, Tào đội trưởng? "
Nhìn thấy Âu Dương Tuyết Tình và Tào Lượng đang đứng dưới cửa hàng, Phương Minh hơi nghi hoặc một chút, hai vị này tại sao lại đột nhiên đến thăm?
Bất quá bây giờ không phải lúc hỏi chuyện này, ánh mắt của hắn lại nhìn theo ánh mắt của họ đang hướng về phía cửa, chỉ thấy La Cẩm Thành mang theo một cây đào mộc kiếm đi đến.
"Tiểu quỷ kia mau chạy đi, nếu không... Bản đạo quân tuyệt đối có thể bắt hắn lại. "
La Cẩm Thành nhìn thấy Phương Minh, biểu tình có chút phẫn nộ, hắn ở chỗ này ăn uống chùa chừng mười ngày, luôn cảm thấy có chút băn khoăn, bây giờ khó khăn lắm mới thấy một nam một nữ này đuổi theo một tên tiểu quỷ vào đây liền liều mạng biểu diễn bản lãnh của mình.
Chỉ là, tiểu quỷ kia rất thông minh, đứng ở cửa không có đi ra, đến khi hắn đuổi theo, đã sớm chạy mất rồi.
"Ngươi nói họ Âu Dương cảnh quan và Tào đội trưởng đuổi theo một tên tiểu quỷ? "
Nghe La Cẩm Thành kể lại tình huống, trong mắt Phương Minh có vẻ kinh ngạc, La Cẩm Thành không tinh thông tướng thuật, cho nên hắn không nhìn ra hai vị này là công an.
Công an, trên người sẽ hiện ra sát khí, vậy quỷ hồn đụng phải đều phải tránh xa, huống chi sát khí trên người Tào Lượng nặng như vậy, trừ phi quỷ hồn không sợ chết mới dám theo.
"Ta nghĩ vị sư phó này nói không sai. "
Âu Dương Tuyết Tình sắc mặt có chút tái nhợt, ánh mắt nhìn về phía Phương Minh "Có thể chúng ta đã gặp phải quỷ. "
Chúng ta?
Phương Minh bắt được trọng điểm trong giọng nói của Âu Dương Tuyết Tình, bất quá hắn không cắt ngang mà chờ Âu Dương Tuyết Tình nói tiếp.
"Kỳ thực phải nói là toàn bộ đội của tôi đều gặp được quỷ, mấy ngày nay, nhiều đội viên của đội chúng tôi sau khi rời khỏi đồn cảnh sát đều gặp sự kiện quỷ dị, trong đó có một người vì vậy mà bị thương phải nhập viện. "
Nghe Âu Dương Tuyết Tình kể lại, Phương Minh đã biết đại khái mọi chyện.
Chuyện này xảy ra từ ba ngày trước, ba ngày trước, một đội viên trong đội của Tào Lượng tan tầm. Sau khi về đến nhà, liền nằm mơ thấy bị một con quỷ bóp cổ, không thở được, kết quả là hôm sau thức dậy liền phát hiện trên cổ quả nhiên có dấu tay.
Vị đội viên này liền hoảng sợ, nhưng mà đến khi hắn đi làm, mới phát hiện mấy vị khác trong đội cũng gặp chuyện tương tự, có người thấy quỷ nằm ngay trên giường, còn có người trực tiếp thấy quỷ hồn đứng trước mặt của hắn.
Trong một đội, có đến mười ba người đều gặp quỷ, hơn nữa cũng không gặp cùng một dạng quỷ, có khi là gặp người già, có khi là gặp tiểu hài tử, còn có cả nữ quỷ...
Nếu như chưa từng gặp Phương Minh, Tào Lượng hiển nhiên sẽ cho rằng đây là lời nói vô căn cứ, nhưng sau khi thấy được bản lĩnh của Phương Minh, Tào Lượng cũng biết, trên đời này thật sự là tồn tại quỷ quái.
"Người đội viên kia tên là A Phi, sau khi tan ca về nhà hắn đột nhiên nhìn thấy trước mặt mình có một nữ quỷ mặc trang phục màu đỏ bay tới, hắn sợ đến nỗi không dám động đậy, nhưng không ngờ một khắc sau liền bị một chiếc xe đụng phải, bởi vì khi đó A Phi đang qua đường. "
"Cũng may là A Phi đang đi trên lối dành cho người đi bộ, tài xế lái xe không nhanh, cho nên chỉ có mấy chiếc xương sườn bị thương, hiện đang ở bệnh viện dưỡng thương.”
Nghe Tào Lượng nói, Phương Minh rơi vào trầm ngâm, từ những gì Tào Lượng kể, hình như là có rất nhiều quỷ hồn cùng nhau phát động công kích bọn họ.
Chỉ là, quỷ hồn công kích cảnh sát, loại chuyện như vậy bình thường không thể xảy ra, cảnh sát đại biểu cho người duy trì trật tự ở dương gian, sát khí trên người chuyên môn khắc chế những vật âm tà, không có đạo lý những quỷ hồn này dám làm như thế.
Trừ phi, đây là có người ở sau lưng thao túng những quỷ hồn này quấy phá.
Chỉ là người nào to gan như vậy, dám thao túng quỷ hồn phát động công kích với cả một đội cảnh sát?
"Phương Minh, tôi và Tào đội trưởng chính là cảm thấy sự tình không được bình thường, cho nên cố ý qua đây, xem anh bên này có biện pháp gì để giải quyết hay không. "
Âu Dương Tuyết Tình vẻ mặt mong đợi nhìn về phía Phương Minh, muốn nói bọn họ chỉ biết đối phó với tội phạm, còn đối phó với quỷ hồn, bọn họ thật sự không nắm chắc.
"Quỷ hồn không thể to gan như vậy, phía sau tất nhiên có người đang quấy phá, mọi người suy nghĩ kỹ một chút gần đây có gặp được vụ án ly kỳ gì hay không?" Phương Minh mở miệng hỏi.
Âu Dương Tuyết Tình và Tào Lượng liếc nhau một cái, hai người bắt đầu suy nghĩ, không đến một phút, Tào Lượng liền lên tiếng.
"Không có vụ án ly kì nào, nhưng có một vụ án mà thân phận của đối tượng tình nghi có chút vấn đề. "
"Thân phận gì? "
"Nếu như mấy ngày nay đội viên của tôi không gặp được những chuyện ly kỳ này thì thân phận của hắn ngược lại không có vấn đề gì, nhưng bây giờ tôi lại cảm thấy đúng là có tồn tại mối liên hệ nào đó, đối tượng tình nghi là một người thủ mộ. "
Nghe Tào Lượng nói, Phương Minh mỉm cười, bởi vì hắn biết Tào Lượng đã sớm hoài nghi người đó nhưng chắc là không có chứng cứ a !.
"Cả đội của tôi đều gặp quỷ hồn, chỉ có tôi và Âu Dương Tuyết Tình không có gặp qua, Âu Dương Tuyết Tình là bởi vì thời gian vừa qua đến thủ đô tham gia hội nghị mới vừa về hôm nay, nhưng tại sao tôi lại không gặp được dù là một con quỷ? "
Tào Lượng nhìn về phía Phương Minh, đợi Phương Minh giải thích nghi hoặc.
"Rất đơn giản, bởi vì sát khí trên người anh quá nặng, những quỷ hồn kia căn bản cũng không dám tới gần anh "
"Sát khí? "
"Uhm, đối với quỷ hồn hoặc là vật âm tà mà nói, trên người bọn họ chỉ tồn tại sát khí, những người làm nghề như các anh ở dương gian cũng có cái này.”
"Loại sát khí này chuyên khắc vật âm tà, cho nên từ thời cổ đại đã tồn tại một loại thuyết pháp, nếu như nói có chỗ nào mà cả người và quỷ đều sợ, đó chính là nha môn."
"Nha môn, thời nay người ta gọi là đồn cảnh sát và pháp viện, đây là hai nơi mà quỷ hồn không dám đi vào, dù là lệ quỷ cũng không dám, trừ khi đã tu luyện đến cấp bậc cực mạnh. Nhưng loại quỷ quái này càng không thể nào vi phạm quy tắc một cách đơn giản như vậy, bằng không bọn chúng cũng sẽ bị trừng phạt nghiêm khắc. "
Phương Minh nhìn về phía Tào Lượng và Âu Dương Tuyết Tình, "Có thể đồng thời thao túng nhiều quỷ hồn như vậy, không phải người bình thường có thể làm được, cho dù là người chuyên nuôi dưỡng quỷ cũng không có bản lĩnh này, người thủ mộ kia rốt cuộc là phạm phải tội gì? "
"Tội giết người, thi thể của một đứa bé bị phát hiện ở nghĩa trang, theo suy đoán sơ bộ thì người thủ mộ bị tình nghi, bởi vì lúc chúng tôi phát hiện thi thể của đứa bé kia thì đối tượng tình nghi đang di chuyển thi thể của đứa trẻ. "
Nghe Tào Lượng phân tích, Phương Minh gật đầu, người bình thường nếu như phát hiện một cỗ thi thể thì trước tiên là đi báo án, chứ không phải di chuyển thi thể.
"Hiện nay vẫn không thể phán đoán người thủ mộ này giở trò quỷ gì, vậy đi, tôi và mọi người đến cục một chuyến, đi gặp người thủ mộ này một chút. "
"Vậy phiền Phương tiên sinh. "
Đây chính là mục đích mà Tào Lượng và Âu Dương Tuyết Tình đến đây.
Bạn cần đăng nhập để bình luận