Siêu Phẩm Vu Sư

Chương 273: Trấn Sát Bộ

Chương 273: Trấn Sát Bộ
Hành động của Trương Tố Phân khiến Xa Văn Tuấn cảm thấy vô cùng nghi hoặc, bà ta cứ làm như trong nhà có giấu mãnh thú gì đó vậy, cửa vừa mở nó ra sẽ lao tới ăn thịt người.
Xa Văn Tuấn nghi hoặc không thôi, mà Phương Minh chỉ cười cười không nói gì, đợi tới sau khi đám công nhân rời đi hết, cậu mới đẩy cửa phòng ra.
Két!
Ngay khi cửa phòng mở ra, Xa Văn Tuấn cảm giác được một cỗ gió lạnh thổi vào mặt, gió lạnh như đao cắt, cho dù là lúc thời tiết ở Ma Đô lạnh lẽo nhất, ông ta cũng không thấy lạnh như vậy.
"So với tôi tưởng tượng còn nhanh hơn một chút."
Phương Minh nói nhỏ một câu, mặc dù trước đó cậu đã biết sát khí trong căn phòng này sẽ càng lúc càng nặng, nhưng tốc độ tăng trưởng của sát khí này có chút vượt quá tưởng tượng của cậu.
Phương Minh nhìn về phía Trương Tố Phân cười một tiếng, trách không được dựa vào bản tính bủn xỉn của người phụ nữ này, lại có thể tình nguyện bỏ nhiều tiền như thế.
"Này. . . Cái nhà này cũng không hiểu đã xảy ra chuyện gì, vừa mở cửa ra thì gió lạnh đã ùn ùn thổi tới, hơn nữa hiện tại gió này càng ngày càng mạnh hơn." Trương Tố Phân thấy ánh mắt của Phương Minh nhìn tới thì giải thích một câu.
"Sát khí thành hình, hơn nữa còn có oán khí, tự nhiên là âm phong trận."
Phương Minh không giải thích quá nhiều, đi tới đống đồ vật bày trước cửa thang máy, đầu tiên là lấy một chiếc rương gỗ cao ngang người ra, bên trong có mấy chiếc gương được bảo vệ trong một lớp xốp.
Lấy chiếc gương ra, Phương Minh trực tiếp mang nó tới trước cửa phòng, đầu tiên là đặt chiếc gương đối diện cửa phòng, sau đó cậu từ từ thay đổi góc độ của chiếc gương
Ban đầu Trương Tố Phân cùng Xa Văn Tuấn vẫn còn hơi nghi hoặc một chút, không rõ Phương Minh tại sao phải làm như vậy, song khi cái gương xoay tròn một góc hơn 26 độ, trên mặt gương đột nhiên xuất hiện một vết nứt.
Một vết nứt, hai vết nứt, dựa theo chuyển động của Phương Minh thì khe nứt trên mặt gương cũng càng lúc càng nhiều, tới khi xoay tới một góc 90 độ, mặt gương đã giống hệt như màng nhện, rậm rạp chằng chịt vết nứt.
"Cậu Phương, đây là có chuyện gì?" Xa Văn Tuấn nhịn không được hiếu kỳ hỏi.
"Cái gương là thứ đồ vật thần kỳ nhất trên đời này, bởi vì nó có thể soi sáng tất cả, bao gồm cả sát khí."
Phương Minh dựa chiếc gương gần như vỡ nát vào tường, vừa nhìn vị trí vết nứt của tấm gương vừa giải thích: "Có đôi khi, nếu như muốn xác định trong nhà mình có sát khí hay không, có thể cầm một chiếc gương đứng ở phương vị đặc biệt bắt đầu phán đoán, mà sở dĩ gương này chỉ cần đặt ở cửa phòng cũng có tác dụng, đó là bởi vì sát khí trong gian phòng kia quá nồng đậm, vì thế không cần phương vị đặc biệt."
Nếu là người có chút hiểu biết với phong thủy sát khí, hoặc người đã từng gặp sát khí trong nhà sẽ biết, trong phong thủy có thật nhiều loại sát khí, mà sát khí khác nhau sẽ có phương vị khác nhau.
Giống như khi con người bị bệnh vậy, những căn bệnh khác nhau sẽ biểu hiện trên những bộ phận khác nhau trong cơ thể, mà nơi phát bệnh này cũng giống phương vị trong phong thủy.
Nhưng nếu như bệnh tới giai đoạn nghiêm trọng, như vậy cả người đều sẽ phát bệnh, lúc đó chỉ cần tùy ý kiểm tra một bộ phận nào đó trên cơ thể là có thể phát hiện ra căn bệnh.
Trước mắt căn nhà này cũng là như thế, sát khí nồng nặc căn bản không cần đến phương vị đặc biệt gì.
Mặc dù như thế, chiếc gương này vẫn cho Phương Minh biết rất nhiều tin tức hữu dụng, bởi vì dựa vào những vết nứt trên mặt gương cậu có thể thấy được quỹ tích của các sát khí.
Trong phong thủy có một cảnh giới xưng là vọng khí, nghe đồn đại sư phong thủy mới có thể chạm tới cảnh giới này, đó chính là không cần mượn nhờ ngoại vật, chỉ dựa vào hai mắt cùng cảm giác liền là có thể biết rõ quỹ tích vận hành của sát khí.
Thế nhưng, Phương Minh bây giờ còn chưa phải, cậu không phải đại sư phong thủy, trừ phi có một ngày cậu có thể tu luyện tới bát tinh Vu Sư. Tới cảnh giới đó cậu có thể nương theo cảm ứng đối với khí tràng để nhận biết sát khí.
Thế nhưng đại sư phong thủy lại không cần, chính bản thân đại sư phong thủy cũng đã nghiên cứu khí tràng, dù cho thực lực không thể sánh với bát tinh Vu Sư, thế nhưng vẫn có thể làm được điều này.
Thuật nghiệp có chuyên môn, chính là để chỉ những tình huống như vậy.
Trong rương có tổng cộng có 10 cái gương, cậu bắt đầu cầm 9 cái gương còn lại đi vào trong phòng, đặt 4 gương ở sảnh lớn, một gương ở ban công, còn lại bắt đầu đặt theo thứ tự từ phòng ngủ, trên giường, nhà vệ sinh, phòng bếp.
Chín cái gương đều đầy vết nứt, sau khi đặt một loạt 10 chiếc gương trên tường, trên tay trái của Phương Minh cầm lấy một cái la bàn, mà tay phải còn lại là cầm giấy cùng bút, không ngừng vẽ vẽ đường cong trên giấy.
Sau một phút đồng hồ, Phương Minh dừng tay lại, mà trên trang giấy xuất hiện một bố cục của phòng ốc, phòng ốc này chính là căn phòng của Trương Tố Phân, ngoài ra trên giấy còn có tám đường, hai đường thẳng cùng sáu đường cong.
Mỗi đường lại có một vùng bóng mờ, vừa vặn lấp đầy cả căn phòng.
"Cậu Phương, tranh này cậu vẽ cái gì vậy?" Xa Văn Tuấn nhô đầu hiếu kỳ nhìn thoáng qua tờ giấy rồi hỏi.
"Bản đồ phân bố sát khí trong căn phòng, tổng cộng tám loại sát khí ở tám nơi khác nhau trong phòng. Nếu muốn hóa giải sát khí, đầu tiên phải hóa giải sát khí ở từng nơi này đã."
Phương Minh đi tới trước chiếc rương thứ hai, từ bên trong lấy ra một chuỗi phong linh(1), tổng cộng ba mươi sáu cái, cầm chuỗi phong linh này Phương Minh lại đi vào phòng, treo nó lên ở sát ban công.
(1)Phong linh: chuông gió
"Phong linh, có tác dụng ngăn cản sát khí, chủ yếu là nhằm vào phong sát."
"Phong sát, gió này còn có sát khí sao? Phong thuỷ… Phong thuỷ không phải cần có gió sao?" Xa Văn Tuấn nghi hoặc, ông ta cũng biết một chút về phong thủy sát khí, thêm nữa vì biết chuyện của căn phòng này, mấy ngày nay ông ta còn cố ý vào internet tìm kiếm thông tin về phong thủy sát khí, nhưng không nghe qua phong sát.
"Đương nhiên là có." Phương Minh quay đầu lại nhìn Xa Văn Tuấn, cười giải thích: "Gió có vô tình cũng có hữu tình, nếu như ở nơi quang đãng lộng gió thì gió thổi tới là gió hữu tình, làn gió hữu tình thổi tới có thể mang đến các loại vận thế, đây tự nhiên là chuyện tốt. Thế nhưng cũng có những làn gió vô tình, thổi một cái là tất cả đều không còn.”
Rất nhiều người đều không biết, phong sát gần như là đi kèm với đao sát, ví như có một căn nhà chặn ngang ngay cuối ngõ hẽm, sẽ hình thành phong sát cùng đao sát.
Hơn nữa rất nhiều người cũng không biết phong thuỷ có một đặc tính khá đặc biệt, đó chính là phong thuỷ chú ý cong, cho dù là phong hay là thủy, thậm chí cả những thứ khác, cong thì có tình, thẳng thì vô tình.
Chuông gió vang lên tạo ra những âm thanh thanh thúy, giống như là có người đang liều mạng rung chuông vậy, khiến hai người Xa Văn Tuấn cùng Trương Tố Phân nhìn tới ngẩn người.
Trên thực tế, có rất nhiều cách hóa giải phong sát, nhưng chuông là đơn giản nhất, mà đây cũng là cách Phương Minh thích làm nhất. Nguyên nhân rất đơn giản, tiếng chuông thanh thúy không chỉ có thể hóa giải sát khí, quan trọng hơn chính là còn có thể rung động toàn bộ khí tràng trong phòng.
Tiếp đó, Phương Minh lại ra ngoài cửa lấy một chiếc gương hình rồng phượng, cậu đặt chiếc gương rồng phượng này lên đầu giường trong phòng ngủ.
Tiền Ngũ đế, hơn 30 mặt gương, gỗ cây đào Trung Quốc có ra trái, quả bầu già, rùa đồng phong thủy, tám bạch ngọc…
Tổng cộng tám món đồ vật, Phương Minh đặt nó ở 8 nơi khác nhau, thực ra 8 vật này chính là đạo cụ phong thủy, mỗi một đạo cụ đối ứng một loại sát khí.
Nếu chỉ có một loại sát khí, thì dùng đạo cụ phong thủy tương ứng có thể từ từ hóa giải sát khí, thế nhưng nơi này có tám loại sát khí cùng tồn tại, hơn nữa hiển nhiên Phương Minh cũng không muốn tốn nhiều thời gian cho việc hóa giải sát khí nơi này.
Cho nên đây chỉ là bước đầu tiên của cậu.
Sau khi đặt đạo cụ phong thủy vào đúng vị trí, Phương Minh đi tới nhà giữa, cậu cầm la bàn trên tay trái, tay phải thì cầm tờ giấy lúc trước cậu đã vẽ.
"Hai người lui ra cửa trước đi."
Phương Minh ra hiệu cho hai người Trương Tố Phân cùng Xa Văn Tuấn rời khỏi phòng, bởi vì kế tiếp cậu sẽ thi triển một loại bộ pháp, bộ pháp này là Trấn Sát Bộ, phối hợp với đạo cụ phong thủy, mạnh mẽ trấn áp sát khí ở đây.
"Bước đầu tiên, ly vị."
Nói nhỏ một tiếng, Phương Minh dựa theo phương hướng ly vị trên la bàn mà đạp đi.
Bước ra một bước, Vu Sư chi lực trong cơ thể của Phương Minh cũng bắt đầu vận chuyển, mà theo một bước này của cậu, chuông gió trên ban công rung lắc mãnh liệt, tiếng chuông mạnh hơn gấp đôi so với lúc mới treo lên.
Phong thuỷ sát khí, từng loại sát khí đều tác dụng lên phương vị riêng, thế nhưng lại có cùng phương vị khắc chế, mà phương hướng nơi Phương Minh bước ra một bước, chính là phương vị khắc chế phong sát.
Theo một bước này của Phương Minh, khí tràng bên trong gian phòng bắt đầu xuất hiện biến hóa, đương nhiên, điểm này ngoại trừ Phương Minh không ai có thể cảm ứng được.
Sau khi bước ra một bước, Phương Minh ngừng gần ba mươi giây, ngay sau đó mới bước ra bước thứ hai.
Chấn vị.
Đây là phương vị nơi Phương Minh đạp bước thứ hai, ngay khi Phương Minh bước ra bước thứ hai, mặt gương bắt đầu xoay tròn.
Mười lăm giây!
Mười lăm giây sau, Phương Minh bước ra bước thứ ba.
Tám giây sau đó, Phương Minh bước ra bước thứ tư.
Mỗi một bước, sở thời gian dừng lại đều giảm xuống một nửa, tuy rằng tốc độ càng lúc càng nhanh, thế nhưng trên mặt Phương Minh không có vẻ nhẹ nhõm chút nào, ngược lại bước ra thêm một bước thì sắc mặt của cậu tái đi một phần.
Trấn Sát Bộ, cần dùng lực lượng của chính mình đối kháng với phản lực của sát khí, mỗi một bước độ khó đều nhân đôi lên, hơn nữa thời gian để cậu chuẩn bị lại còn giảm đi một nửa.
Mấu chốt nhất là, một khi đã bước tuyệt đối không được dừng lại, nếu có một bước nào đó cậu dừng lại hoặc chậm thời gian, chính là thất bại.
Thất bại, những sát khí này sẽ gia tăng gấp đôi, đến lúc đó thì càng thêm khó khăn hơn.
Bước thứ năm, bước thứ sáu…
Lúc bước ra bước thứ bảy trên trán Phương Minh đã là túa đầy mồ hôi lạnh, thế nhưng trong lòng cậu lại âm thầm cảm thấy có chút may mắn, may mà lúc trước Trương Tố Phân không đồng ý, nói cách khác với thực lực lúc đó cậu có lẽ không thể giải quyết được phong sát này, cũng may mà hai ngày này thực lực được tăng lên.
Sau khi bước ra bước thứ 7, Phương Minh cắn chặt răng, cơ hồ là không chút do dự trực tiếp bước ra bước thứ tám.
Răng rắc!
Trong nháy mắt khi bước ra bước thứ 8, Phương Minh rõ ràng có thể nghe thấy tiếng xương cốt vang lên, mặc dù không gãy xương, nhưng cơn đau đột ngột kéo tới khiến cậu nhíu mày, cả người lảo đào.
Nhưng cuối cùng vẫn có thể cố gắng đứng ổn định.
Mà sau khi Phương Minh đứng vững một bước này, bên trong gian phòng xuất hiện biến hóa cực lớn!
Bạn cần đăng nhập để bình luận