Siêu Phẩm Vu Sư

Chương 727: Gặp lại Lăng Huyên Huyên

Chương 727: Gặp lại Lăng Huyên Huyên
Buổi tối, sau khi rời khỏi bệnh viện, một mình Phương Minh đi lại lung tung không có mục đích trên đường phố, thật ra hiện tại trong lòng cậu rất loạn.
Lúc nãy khi còn ở bệnh viện, dưới sự xúc động cậu đã nói ra mấy lời kia, biểu lộ bản thân đã biết mẹ ruột của mình là ai, cho nên hiện tại Phương Minh cũng không biết đợi khi bà hoặc là Lăng Sở Sở gọi điện thoại cho mình, rốt cuộc mình có nên nghe hay không, nhấn nút nghe rồi sau đó nên nói cái gì?
Cứ như vậy một đường đi lại lung tung không có mục đích, Phương Minh phát hiện cuối cùng dĩ nhiên mình lại đi tới trước cửa một KTV, một KTV được trang trí hoa lệ huy hoàng, mà tất cả xe dừng ở trước cửa cũng đều là xe sang trọng.
Lúc này ở cửa KTV có không ít người đàn ông bụng phệ ôm những cô gái trẻ tuổi xinh đẹp đi vào, cũng có không ít cô gái trẻ tuổi ăn mặc khêu gợi đứng ở cửa, tươi cười như gió xuân nghênh đón khách nam vào cửa.
"Chàng trai trẻ, rất ước ao đúng không? Đáng tiếc loại địa phương này người bình thường không thể tiêu phí nổi, đi vào tiêu phí một lần, tối thiểu cũng phải tốn năm ba ngàn, nếu chỉ là người bình thường đó có thể là cả một tháng lương."
Bảo vệ giữ cửa KTV thấy Phương Minh nhìn cửa lớn, còn tưởng rằng Phương Minh hâm mộ khách hàng đi vào, ở một bên nói.
"Cậu xem một chút những người đàn ông đi vào trong kia, hoặc là tự mình ôm theo mỹ nữ, hoặc chính là đi vào tìm mỹ nữ, người trẻ tuổi như cậu vẫn nên nỗ lực phấn đấu, tranh thủ mười mấy năm sau cũng có thể vào loại địa phương này tiêu phí."
Nghe thấy những lời chú bảo vệ nói, Phương Minh cười cười thu hồi ánh mắt, xa hoa truỵ lạc vốn chính là tiết tấu ban đêm ở loại thành phố lớn như thế này, lập tức liền chuẩn bị tiếp tục đi về phía trước.
Chẳng qua lúc này ở cửa KTV lại có một cô gái từ bên trong chạy ra, trên người mặc một bộ váy bó sát mông, mang giày cao gót bước chân hốt hoảng chạy ra cửa chính, mà sau khi cô gái chạy ra, có mấy người thanh niên cũng theo chân chạy ra, muốn bắt cô gái kia lại.
"Các người buông tôi ra, tôi muốn rời đi."
"Tiểu Huyên, nhanh chóng theo chúng tôi đi vào."
Hai người thanh niên nắm kéo cô gái, đồng thời còn có một người phụ nữ hơi lớn tuổi hơn một chút cũng ở một bên khuyên bảo, thoạt nhìn mấy người ngược lại có quen biết lẫn nhau, mà mấy bảo vệ cũng không đi lên hỏi, bởi vì cảnh tượng như vậy bọn họ đã thấy nhiều lắm.
Xã hội này không hề thiện lương như tưởng tượng, nhất là đối với cái ngành này của bọn hắn, gặp rất nhiều người phụ nữ đơn thuần bị bạn bè đưa đến nơi đây, có lẽ chỉ thật sự cho rằng đến ca hát một chút, nhưng cuối cùng phần lớn đều bị thực tế cùng tiền bạc đánh bại.
"Chị Vương, em không đi vào với chị đâu, yêu cầu của bọn họ rất quá đáng, em không làm được."
"Tiểu Huyên, tổng giám đốc Vương rất có thế lực ở thủ đô, nếu như em đắc tội với tổng giám đốc Vương, đừng mong có thể tiếp tục lăn lộn trong nghề này nữa. Em đừng quên mục đích em tới thủ đô, không phải chỉ là hát nhảy một bài cùng tổng giám đốc Vương sao? Có cái gì ghê gớm đâu chứ, bao nhiêu phụ nữ muốn có được cơ hội này mà không có."
"Vậy liền đem cơ hội này cho mấy cô gái kia đi, em không thèm." Cô gái vẫn lắc đầu như cũ, vẻ mặt kiên quyết.
"Lăng Huyên Huyên, đừng quên cô đã ký hợp đồng với công ty, hoạt động công ty sắp xếp cho cô cô đều không thể cự tuyệt, nếu không thì xem như là trái với điều ước, phải bồi thường phí vi phạm hợp đồng."
"Nhưng đây căn bản cũng không phải là hoạt động bình thường."
"Sao không phải? Hoạt động thương vụ kéo gần cảm tình với khách hàng, tham gia bữa tiệc cùng hát với người ta… Cũng đều có trong hợp đồng, Lăng Huyên Huyên, chị cho cô biết, nếu hôm nay cô không đi vào cũng có thể, vậy thì nộp phí bồi thường vi phạm hợp đồng đi, mười vạn."
Vẻ mặt người phụ nữ tên chị Vương lạnh lùng nhìn Lăng Huyên Huyên, loại bé gái này chị ta đã thấy nhiều rồi, cũng biết nên đối phó như thế nào, đầu tiên là dùng tiền bạc áp bách, chờ đến sau này bọn họ thấy được năng lượng của đồng tiền, dĩ nhiên sẽ biết nên làm như thế nào.
Chị Vương vốn chính là người trà trộn ở dạ tràng (1), nhưng sau này lớn tuổi, khi dạ tràng không còn hợp với chị ta nữa, liền chuyển làm mama, ngay từ đầu chỉ thu hút một số bé gái có chút tư sắc lại không có trình độ văn hóa cao.
(1) Dạ tràng: địa điểm giải trí, thư giãn vào ban đêm, bao gồm các quán bar, KTV, vũ trường, câu lạc bộ đêm...
Nhưng sau đó chị ta phát hiện người có tiền chân chính căn bản chướng mắt loại con gái này, những người có tiền kia không chú ý tới tiền, đối với cô gái, ngoại trừ tướng mạo bọn họ còn có yêu cầu văn hóa cực cao.
Vì vậy chị ta liền liên hợp với tình nhân sáng lập một công ty văn hóa và truyền thông, sau đó tiến hành đóng gói những cô gái này, đóng gói thành cái gọi là người mẫu, đến lúc đó mang ra ngoài chạy sô giá cả cũng là nước lên thì thuyền lên.
Thật không ngờ là công việc này quá có lời, mấy cô gái trước khi tới tay chị ta, bình thường cũng chỉ có trị giá chừng một ngàn, nhưng từ bị đóng gói thành người mẫu, lại chụp thêm vài bức ảnh quảng cáo, tham gia vài hoạt động, giá cả liền đạt đến ba nghìn.
Đàn ông mà, đa số không phải đều muốn là một thân phận cao sao?
Sau khi nếm được ngon ngọt, chị Vương không định dừng lại như vậy, bởi vì người dưới tay chị ta toàn là những cô gái có trình độ văn hóa không cao, lúc nói chuyện khó tránh khỏi có chút thô lỗ, hơn nữa không có loại khí chất người mẫu kia, người có tiền chân chính vẫn chướng mắt.
Vì vậy trong lòng chị Vương nổi lên một ý niệm khác trong đầu, chị ta lợi dụng danh nghĩa công ty thông báo tuyển dụng một số cô gái trẻ tuổi muốn trở thành minh tinh, đều phải có tướng mạo thượng đẳng, trình độ học vấn cũng từ đại học trở lên.
Đầu năm nay, không thiếu cô gái có giấc mộng minh tinh trong lòng, coi như không có giấc mộng thành minh tinh cũng có huyễn tưởng về tổng giám đốc bá đạo cùng cô bé lọ lem, huống chi ở trong lòng rất nhiều nữ sinh đều không cho rằng mình là cô bé lọ lem, chỉ cho rằng mình là công chúa bạch tuyết chưa được khai quật mà thôi.
Vì có thể tuyển được người, chị Vương bắt đầu liên hệ cùng giới phim ảnh, đưa mấy cô em xinh đẹp trên tay mình cho những đạo diễn cùng người làm phim kia, đương nhiên cũng không phải đạo diễn nổi tiếng gì, chỉ là mấy đạo diễn không có tên tuổi chuyên quay một chút quảng cáo, hay mấy bộ phim không tiếng tăm trên mạng mà thôi, cuối cùng đổi được cơ hội làm diễn viên cho mấy cô gái trẻ tuổi.
Tiếp theo cầm ảnh chụp của những đoàn làm phim này xem như tuyên truyền, mà rất nhiều cô gái đều chỉ mới ra xã hội, còn tưởng rằng công ty này có bối cảnh mạnh mẽ lắm, nhất là chị Vương còn cố ý đi cọ đủ loại hoạt động trong giới điện ảnh, chụp ảnh chung với mấy đạo diễn minh tinh nổi danh, treo trên tường công ty, càng khiến những cô gái được mời tới đây lâm vào ảo giác.
Đợi khi buộc những cô gái này ký hợp đồng xong, sau đó chị Vương liền sẽ bắt đầu chậm rãi lộ ra răng nanh, dẫn theo mấy cô gái đi gặp khách hàng, ngay từ đầu những cô gái này cũng sẽ chống cự, nhưng đầu năm nay những cô gái còn có giấc mộng thành minh tinh, phần lớn đều là loại người hết ăn lại nằm, ở dưới sự mê hoặc của tiền bạc cuối cùng cũng từ từ luân hãm, đã trở thành cây rụng tiền trong tay chị Vương.
Đương nhiên, cũng có người quyết không thỏa hiệp, cũng tỷ như Lăng Huyên Huyên loại người này, chẳng qua chị Vương cũng có vô số biện pháp để đối phó với loại người như vậy, mười vạn phí bồi thường vi phạm hợp đồng, đến lúc đó lại để cho tình nhân của mình tìm mấy tên côn đồ đe dọa một chút, dưới sự sợ hãi còn lo mấy cô gái nhỏ này còn không ngoan ngoãn đi vào khuôn khổ sao?
Giống buổi gặp mặt ngày hôm nay, chính là do chị Vương tổ chức, chị ta đưa hết mấy cô gái dưới tay đi chụp ảnh chân dung, sau đó tạo thành một danh sách, cầm phần danh sách này đi tìm kim chủ có tiền, mà tổng giám đốc Vương ở bên trong chính là một trong những kim chủ lớn.
Có thể nói những cô gái dưới tay chị ta có hơn phân nữa đều bị tổng giám đốc Vương này nhúng chàm, chẳng qua tổng giám đốc Vương ra tay phóng khoáng, mỗi lần đều đưa hơn vạn, còn lần này, ngay khi tổng giám đốc Vương vừa nhìn thấy ảnh đã coi trọng Lăng Huyên Huyên, trực tiếp định giá năm vạn, mà sau khi nhìn thấy bản thân Lăng Huyên Huyên lúc trước, càng là tăng giá tới mười vạn.
Mười vạn, đây là số tiền tổng giám đốc Vương cho chị ta, về phần sau khi tổng giám đốc Vương có được Lăng Huyên Huyên, có thể cho Lăng Huyên Huyên thêm tiền hay không, vậy thì không liên quan gì tới chị ta, dù sao thì một trăm ngàn này nhất định chị ta phải lấy được.
"Chị Vương, chị quá vô sỉ!"
Lúc này làm sao Lăng Huyên Huyên không biết bản thân mình đã rơi vào bẫy rồi kia chứ, tức giận tới nước mắt đều sắp rơi xuống, chẳng qua chị Vương lại nở nụ cười lạnh tràn ngập khinh bỉ nói: "Giả trang thanh cao cái gì, đừng cho là tôi không biết, cô đã từng làm ở mấy dạ tràng này, hiện tại còn muốn tẩy trắng? Nào có dễ dàng như vậy, hơn nữa, chỉ cần hầu hạ tổng giám đốc Vương thật tốt, khiến ông ấy dùng tiền đầu tư một bộ phim cho em, vậy em có thể làm nữ chính rồi, tới lúc đó không phải em cũng có thể đạt được mục tiêu mình muốn sao?"
"Chị đừng vọng tưởng, em sẽ không đáp ứng, cùng lắm thì em bồi thường mười vạn đó cho chị."
"Được, chỉ cần em lấy ra mười vạn, chị sẽ để em rời khỏi đây ngay lập tức."
Lăng Huyên Huyên trầm mặc, trên người cô ấy nào có mười vạn, toàn bộ tiền gởi ngân hàng cũng chỉ có gần một vạn, sở dĩ trước đây chọn nhậm chức trong công ty của chị Vương, ngoại trừ bởi vì chính mình vốn thích đóng phim, còn có một nguyên nhân khác chính là ở đây có bao ăn ở.
Vẻ mặt chị Vương tràn đầy tự tin, như kiểu chị ta đã ăn chắc Lăng Huyên Huyên rồi, chị ta đã điều tra Lăng Huyên Huyên rõ rõ ràng ràng từ trước, vừa tới phương Bắc làm việc, hơn nữa còn ở tại ký túc xá, vậy đã nói rõ một điểm, cô ấy không có bạn bè ở thủ đô, cô gái như vậy là dễ bắt chẹt nhất đấy, hiện tại hỏa hầu đã không sai biệt lắm, lại nói thêm vài lời mềm mỏng, khiến cô bé này tìm một bậc thang để đi xuống, liền xấp xỉ thành công.
"Mười vạn sao? Chỉ sợ chị không dám lấy."
Ngay khi chị Vương chuẩn bị mở miệng nói mấy lời mềm mỏng, một âm thanh lạnh như băng lại vang lên, nghe được thanh âm này, Lăng Huyên Huyên cùng chị Vương đồng thời nhìn về phương hướng nơi âm thanh phát ra.
"Là cậu?"
Trên mặt Lăng Huyên Huyên đầu tiên là lộ ra vẻ suy tư, chẳng qua rất nhanh liền nhớ ra được, nam thanh niên trước mắt này không phải là người khách hàng kỳ quái một năm trước cô ấy gặp được ở quán bar sao? Không nghĩ tới một năm sau, vậy mà có thể gặp lại ở thủ đô.
Phương Minh thấy Lăng Huyên Huyên nhớ ra được mình, trên mặt lộ ra nụ cười mỉm, cậu cũng không nghĩ tới ở thủ đô lại vẫn sẽ gặp phải cô bé này, trước đây vì trốn tránh nhà họ Mục mà trốn vào trong quán bar gọi người bồi rượu, cuối cùng trợ giúp cậu tránh được nhà họ Mục đuổi bắt.
Lúc trước, trước khi mình rời khỏi, vì báo đáp cô ấy đã cố ý đã nói với cô ấy, nếu như có cần trợ giúp gì, có thể đến tập đoàn Nghiễm Niên tìm mẹ của mình, chẳng qua bây giờ xem ra, hẳn là cô bé này chưa từng đến tập đoàn Nghiễm Niên.
"Nha, tên thổ hào từ đâu tới? Nếu các người đã quen biết nhau, vậy cậu liền trả thù lao thay cô ấy đi, mới vừa rồi không phải cậu nói sợ tôi không dám thu sao? Chỉ cần cậu dám lấy ra, bà đây liền dám thu."
Ánh mắt chị Vương đánh giá Phương Minh một hồi mới mở miệng, chị ta tự nhận nhãn lực của mình rất lợi hại, liếc qua vài lần liền gần như có thể đoán được một người đàn ông có tiền hay không, đây là bản lĩnh rèn luyện được sau nhiều năm lăn lộn ở dạ tràng.
Người trẻ tuổi trước mặt kia chỉ ăn mặc bình thường, quan trọng nhất là nếu quả thật cậu ta là kẻ có tiền, hơn nữa lại còn quen biết Lăng Huyên Huyên, dựa vào tư sắc của Lăng Huyên Huyên hẳn cậu ta đã sớm nên theo đuổi Lăng Huyên Huyên, tuyệt đối không thể nào có người như vậy tồn tại mà chị ta không biết.
Hai người thanh niên theo chị Vương đi ra lúc này cũng trừng mắt nhìn chằm chằm Phương Minh, hai người này là hai tên lưu manh do chị Vương tìm đến, ngoại trừ dùng để đánh đập đe dọa mấy cô gái trong công ty, đồng thời cũng đưa tới làm bảo kê đề phòng có một số kẻ ăn xong không trả tiền.
Bạn cần đăng nhập để bình luận