Siêu Phẩm Vu Sư

Chương 1078: Đánh bạc (2)

Chương 1078: Đánh bạc (2)
Một trăm linh tệ, đối với người bình thường chính là một trăm vạn, cho dù đối với người tu luyện đây cũng không phải một con số nhỏ, những cô gái làm lễ tân trong sòng bạc như cô ấy nhưng có cảnh giới Nhân Cấp tầng ba, ngày nào vận khí tốt thì có thể thu được tổng cộng khoảng chừng mười linh tệ tiền boa, nhưng những ngày có thu nhập như vậy rất ít, đa số thời gian bọn họ chỉ thu được chừng một hai linh tệ mà thôi.
"Thưa cậu, đây là thẻ đánh bạc của cậu."
Nhân viên phục vụ quầy nhận lấy thẻ của Phương Thời quét qua máy POS, sau đó lại lấy ra một mâm nhỏ, Mạc Ninh đang đứng bên cạnh lập tức tiến lên bưng lấy chiếc mâm nhỏ này, phía trên có một xấp thẻ đánh bạc khá dày, trong sòng bạc này một linh tệ có thể đổi lấy mười thẻ đánh bạc.
Mỹ nữ bưng mâm, khách đánh bạc chỉ cần chịu trách nhiệm đặt cược là được, có rất nhiều đàn ông rất thích biểu hiện tỏ vẻ trước mặt người đẹp, vì để người đẹp có thể thấy sự giàu có hào phóng của bản thân, khi đánh bạc cũng vô thức đặt cược nhiều hơn hẳn, nhất là khi vừa quay đầu lại đã thấy người đẹp tràn đầy sức sống đang tươi cười nhìn bản thân, cậu lại càng không dám keo kiệt, không thể không nói, sòng bạc Kim Sa rất giỏi khoản nắm giữ tâm lý khách hàng.
Đợi khi Phương Thời tìm được Phương Tuyết, Phương Tuyết đã đứng ở trước chiếu bạc đổ xúc xắc.
Trước chiếu bạc có không ít người, thấy em trai mình qua đây, Phương Tuyết vội vã hô lên: "Tiểu Thời, nhanh chóng cầm thẻ đánh bạc qua đây, chị mới vừa nhìn ba ván mà cả ba ván đều bị chị đặt trúng, lần này chị muốn đặt thẻ đánh bạc."
Bưng lấy mâm chất đầy thẻ đánh bạc từ tay Mạc Ninh, Phương Tuyết trực tiếp áp hết vào ô đại, đổ xúc xắc có vài cách chơi, chẳng qua Phương Tuyết chỉ lựa chọn loại đơn giản nhất là chơi đại tiểu, một hai ba là tiểu, bốn năm sáu là đại, tỉ lệ đặt cược là một bồi một.
Phương Thời liếc nhìn số thẻ đánh bạc chị già nhà mình đặt cược, tối thiểu cũng phải có ba trăm thẻ, đây là ba mươi linh tệ đấy, quả nhiên, phụ nữ đều là kẻ tiêu tiền không chớp mắt.
Trước khi cha đưa mẹ cùng mẹ hai ra ngoài du lịch đã cho cậu bé cùng chị của cậu mỗi người một tấm thẻ ngân hàng, bên trong có một vạn linh tệ, cũng đủ để hai chị em bọn họ sinh sống, vậy mà không ngờ chị mình đã thua sạch tiền chỉ trong một thời gian ngắn.
Một vạn linh tệ đấy, cho dù là thu nhập một năm của cường giả Địa Cấp hậu kỳ đoán chừng cũng chỉ được chừng đó mà thôi, nhưng chị mình thì sao, lấy hết số tiền ấy mua toàn mấy thứ vô dụng, ví như kim cương lớn như trứng bồ câu... Thứ này ngoại trừ vẻ ngoài đẹp mắt thì còn tác dụng gì khác đâu chứ?
Từ sau khi người thường biết tu luyện, rất nhiều thứ vốn là đồ xa xỉ của giới thế tục như túi xách kim cương hột xoàn... nhanh chóng hạ giá, bởi vì trước đây mọi người mua những mặt hàng xa xỉ phẩm này để khoe mẽ tăng giá trị của bản thân, cho thấy mình là kẻ có tiền.
Nhưng bây giờ, cho dù ngươi mặc một thân Amarni đeo đồng hồ Patek Philippe, nhưng đối với các cô gái bên ngoài kia, lực hấp dẫn của mấy thứ đồ đó còn không mạnh mẽ bằng một người tu luyện Nhân Cấp, nếu những thứ xa xỉ phẩm này đã không thể tăng giá trị bản thân, thậm chí còn không thể trở thành vũ khí tốt để tán gái, đương nhiên cũng sẽ không được người tung hô nữa, rất nhiều công ty của các thương hiệu xa xỉ vì thế mà vỡ nợ.
Đương nhiên, những mặt hàng xa xỉ là thứ vĩnh viễn cũng không bị diệt, hiện tại là thời đại mới đương nhiên cũng sẽ có những mặt hàng xa xỉ mới, tỷ như dây nịt có chứa linh khí, châu báu có chứa linh khí... vô số thương hiệu xa xỉ mới ra đời.
Nếu chị già nhà mình mua những sản phẩm xa xỉ kiểu mới này cũng thôi, chí ít cũng có chút trợ giúp cho việc tu luyện, nhưng hết lần này tới lần khác chị già nhà mình lại chỉ mua mấy món châu báu không có chút linh khí nào, hoàn toàn là lãng phí tiền.
"Cược xong rút tay, mở ra!"
Croupier mở bài, liếc nhìn điểm: "Năm điểm, đại."
"Ha ha chị trúng rồi, tiếp tục đặt đại."
Phương Tuyết kích động nắm chặt nắm đấm trắng nhỏ nhắn, lần này cô bé lại đặt hết số tiền vừa thắng được kia, kết quả lại một lần nữa ra đại.
"Lần này tôi đặt tiểu."
"Ha ha, lại trúng."
"Tiếp tục tiếp tục, tôi đặt đại."
...
Phương Tuyết đánh liên tiếp bảy ván, tất cả đều đặt trúng, mà số lượng thẻ đánh bạc cũng từ một nghìn thẻ biến thành hơn bảy vạn thẻ đánh bạc, nói cách khác hiện tại cô bé đã có hơn bảy nghìn linh tệ, đối với một vị khách lần đầu tiên đánh bạc, đây đã có thể tính là một số thẻ đánh bạc rất lớn.
Mạc Ninh há miệng thật lớn, một bộ dạng không thể tưởng tượng nổi, mà trên mặt croupier còn đang có mồ hôi túa ra, ánh mắt croupier nhìn về phía Phương Tuyết như nhìn thấy ma.
Cũng không phải chưa từng có người đặt trúng liên tiếp bảy ván, thế nhưng đây là lần đầu tiên croupier nhìn người đánh bạc có thể đặt hết toàn bộ số tiền thắng được vào ván tiếp theo như cô bé trước mắt, thông thường khách đánh bạc càng thắng lại càng không dám đặt cược nhiều, càng thua lại càng giảm số tiền đặt, bởi vì người thắng muốn vững chắc mà người thua lại muốn gỡ vốn.
"Chị, có thể thu tay lại được rồi."
Phương Thời thấy chị già nhà mình thắng đã tương đối nhiều, lập tức đứng bên cạnh khuyên một câu, mà Mạc Ninh thì há miệng, dường như cô ấy cũng muốn khuyên một chút nhưng cuối cùng cô ấy lại chỉ im lặng.
Với tư cách là lễ tân trong sòng bạc, cô ấy không thể khuyên khách đánh bạc tiếp tục đánh hay dừng đánh bạc được, nếu không một khi croupier trách tội cô ấy không chỉ mất phần công việc này mà còn sẽ bị sòng bạc phạt nặng.
"Hình như chẳng có gì thú vị cả, còn trò gì khác thú vị hơn không?"
Ánh mắt Phương Tuyết lướt qua bốn phía, lúc này ở chung quanh cô ấy đã có không ít người hội tụ, bọn họ đều là những người bị danh tiếng thắng bảy ván liên tục của cô bé thu hút, mà sau khi nghe thấy những lời Phương Tuyết nói, một người đàn ông trong đám người đứng ra: "Cô gái nhỏ, cô có thể tới tầng khách quý chơi, nơi ấy mới thật sự là thú vị."
"Tầng khách quý sao?"
"Đúng, chỉ cần có một vạn thẻ đánh bạc là có thể đi lên tầng khách quý chơi, tôi là người tiếp đãi ở tầng khách quý, tôi có thể đưa mấy người lên." Người đàn ông cười cười, bày ra tư thái tiêu sái.
Thế nhưng Phương Tuyết lại không nhúc nhích chút nào, cô bé đưa mắt nhìn về phía Mạc Ninh nói: "Tôi không muốn anh dẫn theo chúng tôi, để chị ấy tiếp tục đưa chúng tôi đi là được rồi."
"Tôi?"
Mạc Ninh hơi kinh ngạc, có thể nói những lễ tân như các cô rất ít khi đưa khách đánh bạc lên tầng khách quý, bởi vì ở tầng khách quý vốn có lễ tân tiếp đón riêng, nhưng nếu đó là yêu cầu của khách đương nhiên cũng không phải là không thể được.
Nếu có thể đưa khách từ tầng dưới lên tầng khách quý, mặc kệ khách thắng hay thua các cô ấy vẫn có thể kiếm được mười linh tệ, khoản tiền ấy gần như có thể tính là thu nhập trong suốt một tuần của cô ấy, cho nên mặc dù cô ấy cảm thấy hơi kinh ngạc nhưng cô ấy lại không cự tuyệt hay nhường cơ hội này lại cho đồng nghiệp.
"Vậy để tôi đưa cô Phương cùng cậu Phương lên tầng khách quý."
Tầng khách quý có thang máy chuyên dụng, có Mạc Ninh dẫn theo hai người nên không ai kiểm tra, mà theo cửa thang máy mở ra, một bầu không khí hoàn toàn khác tầng dưới đập vào mặt mấy người.
"Đánh chết con chó đẻ đấy đi, ông đây đã đặt một trăm linh tệ lên người nó, kết quả không ngờ con chó đẻ này lại thua, ngay cả một con sói cũng không đánh lại, thực sự là khiến giới tu luyện chúng ta mất mặt, chết đi còn hơn."
"Đánh, đánh, đánh, đánh, đánh chết đi."
Đủ loại tiếng mắng chửi tràn ngập cả tầng lầu, Phương Thời nhíu mày, lại thấy phía trước có mười mấy lôi đài, trên mỗi lôi đài đều có người đang đối chiến, mà ở bốn phía lôi đài chính là đám người tu luyện đang cuồng nhiệt hô hào, nghiến răng nghiến lợi tức giận mắng chửi.
"Đây là nơi người tu luyện đối chiến, người trên lôi đài chính là tuyển thủ dự thi, mà người xung quanh vây xem lại có thể đặt cược, đương nhiên, tần suất của song phương không giống nhau."
"Những người này đều là người của Giáo Hội phương Tây cùng Hắc Ám Hội Nghị sao?"
Trên lôi đài có thú nhân cùng người sói, vừa nhìn đã nhận ra là người của giới tu luyện phương Tây.
"Ừm, đây chính là những người tu luyện của giới tu luyện phương Tây bị bắt lại, nếu bọn họ muốn sống chỉ còn một cách duy nhất chính là chiến thắng đối thủ trên lôi đài, nếu không thì chỉ có thể bị đối thủ đánh chết."
Lúc Mạc Ninh nói chuyện, có một vị thú nhân bị đối thủ trực tiếp vặn gãy đầu, sắc mặt Phương Tuyết tái nhợt, đây là lần đầu tiên cô bé nhìn thấy tràng diện máu tanh như vậy, ngược lại nét mặt của Mạc Ninh lại rất lạnh nhạt, bởi vì cảnh tượng như vậy không phải lần đầu tiên cô ấy nhìn thấy.
"Như vậy không phải là hơi tàn nhẫn sao?"
"Cô Phương, tôi thấy không có gì gọi là tàn nhẫn cả, bởi vì nếu người tu luyện của phương Đông chúng ta rơi vào tay phương Tây, kết cục còn sẽ thảm hại hơn nhiều."
Mạc Ninh giải thích một câu, mà Phương Thời lại không tỏ thái độ gì, phương Đông cùng phương Tây ở thế đối địch, loại tình huống trước mắt này là không thể tránh khỏi.
"Ở đây đều là cường giả Nhân Cấp, không có cấp bậc càng cao hơn sao?" Phương Thời hiếu kỳ hỏi.
"Có nhưng không ở tầng này, mà khởi điểm đặt cược ở bên kia lại là năm trăm linh tệ."
"Vậy mau đưa bọn tôi đi đi, tôi muốn hiểu thêm về lôi đài của cường giả Địa Cấp." Phương Tuyết lập tức thúc giục nói.
Bạn cần đăng nhập để bình luận