Siêu Phẩm Vu Sư

Chương 409: Mục đích của La gia (1)

Chương 409: Mục đích của La gia (1)
Nhóm: Thánh Thiên Tiên Vực
Nguồn: TruyenYY
Dịch: Nguyệt Ẩn Các
---------------------
Chín giờ!
Đang lúc mọi người lục tục kéo đến tu luyện trường thì một bóng nguời xuất hiện, mà người này vừa xuất hiện liền làm cho xung quanh lặng ngắt như tờ.
Nhị công tử Mục Võ của Tứ đại công tử xuất hiện.
Tứ đại công tử là cái tên mà không một ai trong giới tu luyện không biết, đó là những người mạnh nhất dưới bốn mươi tuổi. Tứ đại công tử chính là mạnh nhất, về điểm này không có bất kỳ dị nghị nào.
"Nhị công tử!"
"Nhị công tử đến rồi."
Tại chỗ không ít người nhao nhao chào hỏi Mục Võ, còn Mục Võ thỉnh thoảng cũng gật đầu bước nhanh về phía bồ đoàn(1) cuối cùng, tới hàng đầu tiên thì ngừng lại.
(1)miếng đệm quỳ hoặc ngồi khi lễ phật hoặc tu luyện
Lúc này hàng đầu tiên chỉ có một mình Phương Minh, ánh mắt Mục Võ tự nhiên nhìn Phương Minh, mà cảnh này làm cho không ít người đang có mặt cảm thấy quái dị, bởi vì bọn họ đều biết chuyện giữa Phương Minh và Mục Võ.
Một công tử, một chí tôn đệ tử, giữa hai người bùng nổ hoa lửa khiến cho bọn họ tràn đầy chờ mong.
"Mục công tử, chỗ của ngài ở đây."
Đệ tử phụ trách của La gia mời Mục Võ, lúc này khuôn mặt toát mồ hôi hột, hai vị này ngàn vạn không nên ở chỗ này giằng co, hai phe đều là khách quý mà La gia bọn hắn mời tới, tuyệt đối không thể để xảy ra sai lầm.
Mục Võ thu hồi ánh mắt, sau đó đến một miếng bồ đoàn khác cách xa chỗ này ngồi xuống, nhìn Phương Minh, có thể tưởng tượng đây là La gia cố ý an bài đem Phương Minh và Mục Võ tách ra xa một chút.
Mục Võ sau khi ngồi xuống, lại có mấy bóng người xuất hiện, đây là mấy vị lão giả, mà mấy vị lão giả này vừa xuất hiện cũng làm cho hiện trường lặng ngắt như tờ, bởi vì mấy vị lão giả này toàn thân tản mát ra khí tức cường đại làm cho tu luyện giả đang có mặt cảm thấy bị đè nén.
Những lão giả này đều là cường giả địa cấp hơn nữa không giống với Mục Võ họ đều là cường giả địa cấp hậu kì.
Mấy vị cường giả địa cấp hậu kỳ này tản mát ra uy áp khủng bố đến mức nào có thể tưởng tượng được, ngay cả Mục Võ cũng nhíu chân mày lại, bất quá cũng may chính là những lão giả này đã thu hồi uy áp phóng ra.
Những lão giả này cũng biết, bọn họ là được mời tới dự lễ, chứ không phải tới để triển lộ thực lực bản thân.
Hàng bồ đoàn đầu tiên, những lão giả này rốt cục ngồi đầy, mà những lão giả này cũng chú ý tới Phương Minh và Mục Võ, bất quá không giống những người khác chính là, những lão giả này thật ra không có biểu lộ ra vẻ giao hảo, thứ nhất là bởi vì thân phận của bọn họ, thứ hai là lúc này cũng không phải là thời cơ tốt nhất để kết giao.
Chín giờ một khắc!
Sau khi tiếng chuông trong nhà thờ tổ của La gia vang chín lần, khuôn mặt mọi người đều lộ ra vẻ chờ mong.
Tiếng chuông vang chín lần, đó là một quy củ trong giới tu luyện, bắt đầu từ cấp bậc địa cấp, mỗi một lần đề thăng cảnh giới đều chúc mừng, mà mỗi một cảnh chuông lại vang lên một lần vang chín lần chính là ý nghĩa địa cấp tầng thứ chín.
Còn như nghi lễ chúc mừng cường giả thiên cấp thì những người ở chỗ này chưa từng thấy, lời nói khó nghe, ngoại trừ cường giả địa cấp, đời này của những tu luyện giả khác đều không có cơ hội nhìn thấy cường giả thiên cấp, mà cho dù là địa cấp cường giả không phải ai cũng có cơ hội được nhìn thấy.
Đây không chỉ là bởi vì thân phận của thiên cấp cường giả tôn quý, quan trọng hơn chính là thiên cấp cường giả quá hiếm hoi, có thể đếm được trên đầu ngón tay, mà thiên cấp cường giả ngày thường căn bản sẽ không xuất hiện, đều đang bế quan tu luyện trùng kích cảnh giới cao hơn.
Tiếng chuông vang chín lần!
Khi tiếng chuông thứ chín vừa dứt, một nguồn uy áp kinh khủng đột nhiên xuất hiện, mọi người trở nên biến sắc, Phương Minh ngồi trên bồ đoàn cũng cảm nhận được đè nén, Vu sư lực trong cơ thể điên cuồng vận chuyển, nhưng vẫn không hề có tác dụng, áp lực này như đại dương mênh mông, mà hắn là một con thuyền bé nhỏ, lúc nào cũng có thể bị sóng lớn chôn vùi.
"Cảm ơn chư vị tới tham gia điển lễ cửu tầng của lão hủ.”
Thanh âm hùng hậu vang lên, áp lực kinh khủng biến mất, Phương Minh trước tiên nhìn về phía trước đài cao, ở đó xuất hiện hình bóng của một ông lão, chẳng qua là đưa lưng về phía mọi người.
"Cung nghênh lão tổ! "
Hết thảy đệ tử của La gia lúc này cũng cùng kêu lên chúc mừng, từng ánh mắt mang theo vẻ cung kính và nhiệt huyết.
Đây là lão tổ của La gia bọn họ, bế quan mười lăm năm, rốt cục từ địa cấp tầng tám bước chân vào địa cấp tầng chín.
Lúc này mọi người trên bồ đoàn cũng đều đứng lên, nhìn bóng lưng trên đài cao kia hành lễ.
"Đây là cường giả địa cấp tầng chín sao? "
Phương Minh thấy bóng lưng của lão tổ La gia, ánh mắt càng sáng hơn. Khí thế của lão Tổ La gia hiển nhiên là cường đại hiếm thấy, mặc dù nói sư phụ hắn là chí tôn, nhưng sư phụ chưa từng ở trước mặt hắn triển lộ khí thế.
Vẻn vẹn chỉ là một bóng lưng, tạo cho hắn cái cảm giác như đứng trước một ngọn núi cao, phảng phất như một ngọn núi cao không thể vượt qua.
Nhân cấp và địa cấp là được ngăn cách bởi một đường ranh giới, mà sau địa cấp, mỗi một cảnh giới tiếp theo đều cần thực lực rất lớn mới đề thăng được, Phương Minh bây giờ đối với chuyện này đã hiểu vô cùng sâu sắc, lúc trước những lão giả kia cùng tản mát ra uy áp cũng chưa bằng một phần mười của lão tổ La gia, phải biết rằng những lão giả này cũng đều là cấp hậu kỳ, thậm chí có người còn đang ở cảnh giới địa cấp tầng tám.
Lão tổ La gia quay lại, tuy là đầu tóc bạc trắng nhưng tinh thần hưng phấn, mấu chốt nhất là thân thể rất cường tráng, khí huyết thịnh vượng làm cho tất cả mọi người khiếp sợ, căn bản không có người nào đã trăm tuổi mà khí độ lại như mặt trời ban trưa nhưa vậy.
"La huynh chẳng những đột phá đến tầng thứ chín địa cấp, mà lần này còn thay da đổi thịt, có hi vọng sẽ trùng kích thiên cấp."
Một vị cường giả địa cấp tầng tám khuôn mặt có vẻ hâm mộ, cũng là trùng kích địa cấp tầng chín, nhưng mà hắn lại thất bại, tuy là thực lực vẫn còn, nhưng hắn biết rõ với tình trạng của hắn bây giờ đã xuống dốc rồi, không còn có cơ hội trùng kích địa cấp tầng chín, thọ mệnh cũng là lác đác không còn được bao nhiêu rồi.
La Thương đưa mắt nhìn khắp một lượt, không có ai dám nhìn thẳng hắn, mà hàng ngàn người lúc này cũng là lặng ngắt như tờ, cây kim rơi cũng nghe tiếng.
"Con đường tu luyện nào mới là đúng, bọn ta tu luyện là vì mục đích gì? Đấu với trời, đấu với mình, hay là đấu cùng người trong thiên hạ. "
La Thương vừa nói ra, biểu tình mọi người trở nên nghiêm túc, bởi vì bọn họ biết lão tổ La gia bắt đầu giảng đạo rồi, mà rất có thể những vấn đề khó khăn và bức tường ngăn cách họ khi bọn họ tu luyện lúc này sẽ được giải đáp.
"Trong mắt của ta, tu luyện cũng không phải là tranh đấu, tu luyện, là lĩnh ngộ đại đạo của thế giới này, hết thảy đạo giáo đều nói, đạo khả đạo, phi thường đạo, danh khả danh, phi thường danh."
"Đạo, là căn bản của thế giới này, nắm giữ Đạo cũng là nắm giữ tất cả, một ý niệm, hoa nở hoa tàn."
"Đạo, không chỗ nào không có mặt, có tiền nhân thấy cây khô gặp mùa xuân trăm năm mà lĩnh ngộ Đạo; có người thấy mây cuộn mây tan mà tỉnh ngộ trong một buổi sáng, những thứ này đều là nắm giữ Đạo. "
"Thế gian vạn vật, mọi thứ đều dựa theo quỹ tích của Đạo vận chuyển, dựa vào chúng ta mà nói nắm giữ Đạo, chính là nắm giữ quỹ tích của Đạo, vô luận tu vi cảnh giới như thế nào, một buổi sáng ngộ đạo chính là thiên cấp cường giả."
Câu nói sau cùng của La Thương làm cho không ít người ở đây biểu tình trở nên kích động, chỉ cần ngộ đạo chính là thiên cấp cường giả, đây quả thực là không thể tưởng tượng được.
"Lão phu sau khi đột phá đến cảnh giới địa cấp tầng chín, gần đây mới hiểu ra, cái gọi là thiên cấp chính là nắm giữ quỹ tích của Đạo, không ngộ đạo, thiên phú cao cũng không có cách nào bước vào thiên cấp."
Bạn cần đăng nhập để bình luận