Siêu Phẩm Vu Sư

Chương 371: Niệm Dao Băng đến

Chương 371: Niệm Dao Băng đến
Nhóm: TTTV
Nguồn: TruyenYY
-----------------
Vu đạo quán!
Không giống với sự vắng vẻ quạnh hiêu lúc trước, một mình Đại Trụ ngồi ở quầy thu tiền, yên lặng cúi đầu xem tờ báo trong tay, nhưng không biết rằng tờ bìa báo cầm ngược đã bán đứng hắn.
Bên cạnh, La Cẩm Thành đang ngồi xếp bằng ở trên ghế, từ từ nhắm hai mắt, trong miệng đọc kinh văn đạo giáo.
Còn lại hai người là Hoa Minh Minh và Trần Trạch đứng ở cửa, nháy nháy mắt nhìn ba vị đại mỹ nữ tuyệt sắc bên trong nhà.
"Thật là tuyệt sắc a, nhan sắc Phương Minh không ra sao, thật không ngờ tán kĩ năng tán gái lợi hại như vậy, người kia là đại minh tinh Hàn Kiều Kiều a !, tôi có một người bạn thân từng nói khoác với tôi rằng, nói hắn nguyện ý cầm năm triệu hẹn Hàn Kiều Kiều ăn một bữa cơm, kết quả Hàn Kiều Kiều căn bản không để ý đến hắn, thậm chí ngay cả mặt mũi cũng chưa được gặp nữa. "
Trần Trạch thấy ăn mặc Hàn Kiều Kiều, con mắt đều phải nhìn thẳng.
" Hàn Kiều Kiều khêu gợi còn có Diệp Tử Du thanh thuần, lại còn có vị mỹ nữ đẹp như thiên tiên, chà chà chà, vì sao tôi không có nhân duyên tốt như vậy, phụ nữ xinh đẹp như vậy, nếu như cưới được một người cho dù là bắt tôi chết tôi cũng nguyện ý. "
"Khụ khụ... "
Hoa Minh Minh nghe Trần Trạch nói, lại thấy hình bóng đi về phái bên này, nhịn không được mở miệng nhắc nhở một tiếng.
"Anh ho khan cái gì, mặc dù nói vợ bạn không thể lấn, nhưng tôi cũng chỉ là suy nghĩ một chút mà thôi, lẽ nào anh dám nói anh chưa từng nghĩ. . . "
Khi Trần Trạch nói đến một nửa, đột nhiên cảm nhận được phía sau truyền đến sự lạnh lùng, cả người trở nên cứng ngắc, đột nhiên chuyển hướng nói. "Đương nhiên, anh nghĩ là chuyện của anb, tôi nhất định là sẽ không nghĩ, như tôi chỉ nghĩ đến một người duy nhất, có Diễm Diễm của tôi là đủ rồi. "
Phía sah Trần Trạch, Đường Diễm giơ tay lên rồi lại chậm rãi buông xuống, mặt lạnh băng nói: "Chớ có ba hoa lắm lời, Phương Minh còn chưa có tới sao, rốt cuộc là chuyện gì xảy ra? Hắn không tới giải thích sao? "
"Anh mới vừa gọi điện thoại cho hắn rồi, hắn đang ở trên đường chạy tới, lập tức tới ngay, bình tĩnh chớ nóng. "
Trần Trạch quay đầu lại, vẻ mặt cười nịnh nọt, mãi đến khi Đường Diễm trừng mắt liếc hắn một cái rồi bỏ đi, lúc này hắn mới thở dài một hơi, nhẹ giọng nói: "Vừa rồi thật sự rất nguy hiểm, may mà bạn thân cơ trí, phát hiện được lập tức đổi giọng. "
"Còn không phải là tôi nhắc nhở anh, nếu không... Anh bây giờ chắc chắn là bể đầu rồi. "
Hoa Minh Minh mới vừa chú ý tới cái điện thoại mà Đường Diễm giơ lên cùng với biểu hiện trên mặt đằng đằng sát khí, nếu thật đập xuống sợ rằng màn hình điện thoại di động cũng phải vỡ vụn.
Bên trong Vu đạo quán,
Sở dĩ Đại Trụ làm bộ xem báo, La Cẩm Thành làm bộ niệm kinh, đó là bởi vì lúc này bầu không khí trong tiệm băng lãnh đến cực hạn.
Một bên, Diệp Tử Du và Đường Diễm đứng chung một chỗ, còn Hàn Kiều Kiều cũng ở trong đó, đứng ở bên cạnh Diệp Tử Du, ánh mắt nhìn chằm chằm cô gái mặc đồ trắng phía đối diện.
Cô gái mặc đồ trắng ngồi trên ghế một mình, khẽ cười duyên, tự nhìn móng tay, đối với ánh mắt của Hàn Kiều Kiều làm như không thấy.
Diệp Tử Du tuy là không nói được một lời, nhưng từ dáng vẻ mím môi quật cường cũng có thể thấy được lửa giận trong lòng, chỉ bất quá cô không phải loại người thích gây sự.
"Một vài người thực sự là không hiểu nổi, đợi ở chỗ này lâu như vậy còn không rời đi, chẳng lẽ không biết nơi đây không chào đón mình sao? "
Đường Diễm khai hỏa đầu tiên, tuy đối diện với cô gái mặc đồ trắng có khí chất dung mạo tuyệt hảo, nhưng cô là bạn của Diệp Tử Du, hiển nhiên là đứng về phía Diệp Tử Du rồi, cô gái mặc đồ trắng nói là tìm Phương Minh, khẳng định quan hệ không giống bình thường, tính khí của Tử Du tốt, có mấy lời tự nhiên chỉ có thể để cô nói.
"Ah, vu đạo quán này không phải Phương huynh mở sao, lẽ nào Phương huynh đã trở về? "
Niệm Dao Băng mỉm cười, không mang theo một chút giận dữ, Đường Diễm hừ một tiếng, "Tử Du nhà tôi chính là bạn gái của Phương Minh, cũng là bạn gái duy nhất, hiển nhiên cũng là chủ nhân nơi này. "
"Là bạn gái a? "
Giọng nói lạnh lẽo của Niệm Dao Băng ngân dài "Tôi nhớ là xã hội này lưu hành một câu nói: ba mươi chưa phải là Tết. "
Tuy là không có nói rõ, nhưng ý tứ trong lời nói của Niệm Băng Dao biểu đạt rất rõ ràng rồi, đó chính là cô không cho rằng Diệp Tử Du có thể cùng Phương Minh đi tới cuối cùng.
"Cô, cô nói cái gì đls, tại sao có thể có người như cô, bạn gái của người ta đều ở đây, còn muốn tìm tới cửa, cô là đồ hồ ly tinh không biết xấu hổ? "
Đường Diễm vốn là người có tính cách hung hãn, Niệm Băng Dao vẫn không nổi giận, chỉ là đôi mắt - đẹp nhìn tới nhìn lui Diệp Tử Du và Hàn Kiều Kiều, ý vị thâm trường nói rằng: "Tiểu muội muội, cô phải phòng bị chỉ sợ không phải là tôi, phải biết rằng, phòng cháy phòng trộm cũng không bằng phòng bạn bè. "
Mắt phượng của Hàn Kiều Kiều trừng lên, trong mắt có sát khí, "Lời này của cô có ý gì? "
"Tôi có ý gì, trong lòng tiểu muội muội lẽ nào không có cân nhắc sao?"
Diệp Tử Du vào lúc này cũng ngăn cản Hàn Kiều Kiều, ánh mắt nhìn về phía Niệm Dao Băng, "Đó là chuyện của nhà chúng tôi, không có quan hệ với người ngoài. "
Diệp Tử Du vừa thốt ra câu đó, đôi mắt phượng của Hàn Kiều Kiều mang theo vẻ ngạc nhiên nhìn về phía cô, lời này của Diệp Tử Du coi như là nói các cô là người một nhà, lời này nói ra vào lúc này, tựa hồ là có ý nghĩa khác
"Tiểu muội muội thật đúng là đáng yêu a. "
Niệm Dao Băng hé miệng cười, bất quá cũng đúng lúc này, Phương Minh rốt cục cũng xuất hiện ở cửa của vu đạo quán.
"Phương Minh anh rốt cục cũng tới rồi. "
"Bên trong chiến tranh rất kịch liệt, trận chiến giữa phụ nữ mặc dù không có khói thuốc súng, thế nhưng mùi chết chóc kia quá nồng nặc rồi, hai tôi đều chịu không nổi không thể không chạy ra đây. "
Trước cửa tiệm, Trần Trạch và Hoa Minh Minh nhìn thấy Phương Minh đến vô cùng kích động, hai người ngươi một câu ta một câu, nói đến mức khiến Phương Minh phải cau mày lại.
"Được rồi, hai anh đều không nói rõ ràng. "
Phương Minh trực tiếp đẩy ra hai người này ra, trực tiếp đi vào bên trong, mà khi hắn đi vào, trong cửa hàng ánh mắt mọi người đều nhìn về hắn.
Ngay cả La Cẩm Thành đang niệm kinh vào giờ khắc này cũng mở mắt, cho thấy thì ra hắn cũng không thâtn sự tĩnh tâm niệm kinh.
Phương Minh trước tiên là thấy được một mình Niệm Băng Dao ngồi trên ghế, trên mặt có vẻ kinh ngạc, lập tức nhìn sang bên cạnh, là vẻ mặt bất mãn của đám người Đường Diễm đang nhìn chằm chằm mình.
Đương nhiên, cuối cùng ánh mắt của hắn vãn là nhìn vào Hàn Kiều Kiều và Diệp Tử Du, nhất là Hàn Kiều Kiều, lúc này mặt cười hàm sương, gương mặt lạnh lùng mà Diệp Tử Du tuy là nhìn hắn cười, bất quá trong nụ cười phần nhiều là có hàm ý.
"Có chuyện gì? "
Phương Minh vẻ mặt nghi hoặc, cũng không biết xảy ra chuyện gì, trong điện thoại Trần Trạch chỉ nói cái gì mà hậu cung cháy, nhắc đến Hàn Kiều Kiều còn có một một cô gái nữa.
Ngay từ đầu hắn còn suy đoán có phải Hàn Kiều Kiều và Diệp Tử Du có mâu thuẫn gì, nhưng nghĩ lại lại không thể, bởi vì hai cô cũng biết, hơn nữa nói lý ra quan hệ cũng tốt, chí ít hắn bình thường còn nhìn thấy hai người thân thiết khen lẫn nhau.
Tỷ như có đôi khi Hàn Kiều Kiều tung ra một tấm poster mới, Diệp Tử Du cũng sẽ khe một câu: Kiều Kiều tỷ thật xinh đẹp!
Hàn Kiều Kiều cũng tương tự sẽ đáp lại: Như nhau như nhau cả thôi
Diệp Tử Du: Đúng rồi đúng rồi
Hàn Kiều Kiều: giơ ngón cái.
. . .
Cho nên, khi đang trên đường tới, Phương Minh không ngừng thắc mắc có chuyện gì xảy ra, còn như những cô gái khác, dường như sau khi hắn tới Ma Đô cũng không quen biết nhiều người, hơn nữa cũng không có quan hệ đậm sậ, không đến nổi khiến Diệp Tử Du nổi máu ghen.
Nhưng mà Phương Minh cũng không biết là, phụ nữ là một loại sinh vật rất kỳ quái, trong một số thời khắc cũng không thể dùng lẽ thường để giải thích.
"Phương Minh, anh tới thật đúng lúc, có phải nên giới thiệu cho chúng ta cái cô gái này là ai, mới đến đã bày ra bộ dáng cả vú lấp miệng em. "
Đường Diễm mở miệng chất vấn, Phương Minh do dự một chút, ánh mắt nhìn về phía Niệm Dao Băng, mở miệng hỏi: "Niệm tiên tử đến đây có chuyện gì không? "
"Ah được rồi, cùng Niệm tiên tử giới thiệu một chút, vị này là bạn gái của tôi Tử Du, đây là Hàn Kiều Kiều, những người này cũng đều là bạn của too. "
Phương Minh biết lúc này nên nói gì, bất quá trong lòng hắn nghi ngờ là Niệm Dao Băng làm sao lạixuất hiện vào lúc này tại nơi đây, lẽ nào cũng là bởi vì thân phận của hắn?
Niệm Dao Băng mỉm cười, phong thái như hoa lan, "Phương Minh anh thật đúng là lừa gạt tôi khiến tôi cực khổ biết bao, thân là chí tôn đệ tử lại không nói cho tôi biết làm hại tôi lúc đó còn thay anh lo lắng. "
Nghe Niệm Dao Băng nói, Hàn Kiều Kiều nhíu mày lại, bởi vì giọng nói của Niệm Dao Băng nếu nói là trách cứ không bằng nói là làm nũng, chỉ có cô mới biết tromg showbiz loại yêu tinh này có rất nhiều, cô cũng đã thấy qua.
Nói trắng ra là, chính là tìm ra lý do nói chuyện phiếm với đàn ông, tốt nhất là làm cho đàn ông cảm thấy có chút áy này, nói như vậy đàn ông sẽ rất khó cự tuyệt một vài điều kiện và yêu cầu nhỏ tiếp theo.
Dù sao, bọn đàn ông đều là một lũ sĩ diện nhất là khi đối mặt với một cô gái xinh đẹp như vậy.
"Phương Minh ẩn tàng thân phận và cô không có quan hệ gì, lẽ nào hoàng đế thời cổ đại mặc thường phục vi hành gặp ai cũng phải tiết lộ thân phận sao?”
"Người qua đường chính là người qua đường, không phải là nhân vật chính cần gì phải nhiều lời. "
Hàn Kiều Kiều mặt mang vẻ châm chọc nhìn về phía Niệm Dao Băng, cô muốn phá hủy ý đồ của Niệm Dao Băng, tuyệt đối không thể để cho đối phương đạt được mục đích.
Niệm Dao Băng vẫn cười chúm chím, không sai, cô chỉ là cố ý nói như vậy, vì những điều sẽ nói sau đó, hơn nữa một chiêu này của cô lần nào cũng trúng đích, chỉ số IQ cao siêu và hdung nhan hoàn mỹ, có rất ít đàn ông có thể chạy trốn khỏi bàn tay của cô.
"Hừm, bản tiểu thư không phải chưa bao giờ gặp loại yêu tinh như cô, dù sao bản tiểu thư cũng giống như Chí Linh tỷ tỷ" Hàn Kiều Kiều âm thầm đắc ý, trong showbiz cũng có một người phụ nữ lợi hại như vậy, đó chính là Chí Linh tỷ vốn có quan hệ rất tốt với cô.
Hoặc là không đánh, còn đã đánh thì phải đánh dập đầu.
"Khụ khụ. . . "
Phương Minh nhìn thâdy vẻ mặt của Niệm Dao Băng có chút cứng ngắc, khóe miệng cũng co quắp một cái, giảng hòa nói: "Niệm tiên tử tìm tôi là có chuyện gì a !, cứ nói đừng ngại. "
Đối với Niệm Dao Băng, thái độ của Phương Minh là không đắc tội mà cũng không thân thiết. Người phụ nữ này cũng không phải là dạng vừa đâu, nếu như thực sự dính líu sẽ không tốt.
Bạn cần đăng nhập để bình luận