Siêu Phẩm Vu Sư

Chương 558: Thật đàn ông

Chương 558: Thật đàn ông
"Woah, là Hàn Kiều Kiều."
"Tôi có nhìn lầm không, đúng là Hàn Kiều Kiều thật sao?"
"Mẹ hỏi tui sao lại liếm màn hình điện thoại vậy."

Vô số đạn mạc (1) bình luận. Đây là sự nổi tiếng của Hàn Kiều Kiều, dù Trần Mạn Mạn mới livestream chưa được bao lâu, vào xem đều toàn là fan ruột của Trần Mạn Mạn, nhưng giờ khắc này tất cả đều bị Hàn Kiều Kiều hấp dẫn.
(1) Đạn mạc: Bình luận xuất hiện trên video.
"Chị Kiều Kiều, em đang livestream, chị có thể chào mọi người một tiếng được không?"
Trần Mạn Mạn không ngờ các fan lại nhiệt tình đến vậy. Nhưng mà cô và Hàn Kiều Kiều căn bản không quen nhau, mới gặp mặt hôm nay mà thôi, vì vậy cô cũng không biết Hàn Kiều Kiều có nể mặt cô không.
Tuy rằng cô là một người nổi tiếng trên mạng, nhưng trải qua một đoạn thời gian phát triển trong giới giải trí, Trần Mạn Mạn biết rõ, minh tinh trong giới giải trí đối với những người nổi tiếng trên mạng các cô thường có tâm lý khinh thường, cảm thấy các cô nổi tiếng chỉ là do may mắn.
Với lại có một lần cô tham gia một hoạt động, có chào hỏi với một minh tinh loại C, kết quả người ta không hề ngó ngàng đến cô, trong khi tiền thù lao và mức độ nổi tiếng của cô vượt xa minh tinh loại C này.
Dùng một câu để hình dung thì chính là những minh tinh này là chính thống, còn các cô nói trắng ra chỉ là cọng cỏ.
Minh tinh loại C còn như thế, huống hồ là thiên hậu Hàn Kiều Kiều.
Trần Mạn Mạn thấp thỏm trong lòng, nhưng Hàn Kiều Kiều nghe nói thế thì mỉm cười đồng ý nói: "Tất nhiên là được."
"Cám ơn chị Kiều Kiều."
Trần Mạn Mạn tỏ ra vui mừng, vội vàng đưa màn hình điện thoại di động nhắm ngay Hàn Kiều Kiều, đương nhiên cả cô cũng xuất hiện trên màn hình.
Sau khi Hàn Kiều Kiều cất tiếng chào, Trần Mạn Mạn lại đưa điện thoại di động chuyển về phía những người khác. Vương Tinh Tinh xuất hiện trên màn ảnh cũng gây nên một trận huyên náo, nhưng hấp dẫn sự chú ý nhất vẫn là khi Phương Minh xuất hiện trên màn hình.
Phương Minh ăn mặc rất đơn giản, cứ im lặng ngồi chỗ kia thả câu, vậy nên màn hình chỉ có thể quay được một bên mặt.
"Đây là ai vậy, có thể ngồi bên cạnh Hàn Kiều Kiều cùng câu cá với Hàn Kiều Kiều?"
"Chắc không phải cậu hai con nhà giàu nào đâu nhỉ?"
"Bạn có thấy cậu hai con nhà giàu nào mà mặc đồ như vậy chưa?"
"Quá điềm tĩnh, mọi người có phát hiện ra không, anh ta hoàn toàn không hề liếc nhìn Hàn Kiều Kiều gì cả."
"Anh trai điềm tĩnh, đúng là tấm gương cho em noi theo."

Trong di động, đạn mạc lại bay tới tấp. Trần Mạn Mạn thấy thế bèn giải thích: "Đây chính là chủ làng du lịch này, tôi và anh Tinh Tinh còn có chị Kiều Kiều đều đến đây nghỉ phép."
Nghe Trần Mạn Mạn giải thích như vậy, những người xem này chẳng những không yên lặng, ngược lại còn sôi nổi hơn.
"Ông chủ làng du lịch, ĐM, ăn mặc đơn giản quá."
"Ông chủ làng du lịch không phải trọng điểm, trọng điểm là có thể mời Hàn Kiều Kiều đến. Lấy mức độ nổi tiếng của Hàn Kiều Kiều, thù lao tham gia biểu diễn toàn trên một triệu, hơn nữa dù vậy còn phải xếp lịch."
"Đúng vậy, tôi đi làm ở công ty bất động sản, khi công ty tôi lên sàn giao dịch chứng khoán tổng giám đốc của tôi có mời không ít minh tinh tham gia tiệc ăn mừng. Ban đầu công ty muốn mời minh tinh loại A, kết quả người ta căn bản không quan tâm, cuối cùng đành phải mời mấy người đã hết thời với minh loại B."

Nhờ Trần Mạn Mạn tiết lộ thân phận của Phương Minh mà các fan thêm tò mò về Phương Minh. Còn trẻ như vậy mà đã là chủ làng du lịch, còn có năng lực mời được Hàn Kiều Kiều, ông chủ này rốt cuộc có bối cảnh như thế nào?
"Tôi biết ông chủ này là ai rồi, tôi vừa thấy bài weibo của Trương Manh. Không phải Trương Manh bởi vì ông chủ làng du lịch không sắp xếp chỗ nghỉ ngơi cho nhân viên anh ta nên mới giận dữ rời đi sao?"
"Đúng rồi đúng rồi, tôi cũng thấy bài đăng đó, chắc không phải đúng lúc có hai cái làng du lịch đâu, chắc chắn là cùng một nơi."
"F*ck, nếu đúng là vậy, vậy ông chủ kia quá ghê gớm rồi, có thể mời được Hàn Kiều Kiều lẫn Trương Manh."
"Ghê gớm gì chứ, không biết tôn trọng người khác! Nhân viên công tác thì sao? Nhân viên công tác cũng là người mà."
"Đúng vậy, tuy Trương Manh hơi ẻo lả, ngày thường tôi nhìn là thấy khó chịu, nhưng lần này tôi đứng về phía Trương Manh."
Không ít người xem đều tức giận mắng, điều này khiến Trần Mạn Mạn trở nên lúng túng. Cô không biết bài đăng weibo của Trương Manh, nhưng chuyện Trương Manh rời đi chính cô là người tận mắt thấy.
Nhưng ngay đúng lúc này, phao cần câu của Hàn Kiều Kiều đột nhiên có động tĩnh, chìm xuống dưới mặt nước. Đây là biểu hiện có cá cắn câu.
Trần Mạn Mạn thấy thế vội vàng đưa ống kính nhắm thẳng ngay Hàn Kiều Kiều và mặt nước. Người xem livestream bên kia màn hình cũng dừng mắng, chăm chú theo dõi. Có chuyện gì thú vị hơn việc nữ thần câu cá chứ?
Lúc này Hàn Kiều Kiều cũng đứng lên khỏi ghế gập, vẻ mặt khá hồi hộp. Cô đúng là đã nhiều năm rồi không câu cá, một tay vội vàng giữ chặt cần câu.
Nhìn thấy hành động của Hàn Kiều Kiều, Phương Minh khẽ nhíu mày. Người từng câu cá trắm hay cá lớn đều biết, cái này không giống với những người thành phố câu cá nhỏ ở ven sông trực tiếp kéo cần lên. Câu cá lớn giống như chơi diều vậy, phải để cá vùng vẫy ở dưới nước một lúc, đợi đến khi cá không còn sức nữa, lúc này mới kéo dây lên.
"Đồ ngốc, đưa cần câu cho tôi."
Phương Minh dứt khoát giật lấy cần câu trong tay Hàn Kiều Kiều. Hành động của cậu khiến những người đang xem livestream lại bùng nổ thêm một lần nữa.
"Tôi vừa mới nghe thấy gì vậy, người này dám mắng nữ thần của tôi là đồ ngốc?”
"Đúng là không coi ai ra gì! Tôi muốn ném gạch hội đồng tên chủ này."
"Hội đồng +1."
Người xem livestream sôi trào. Còn Phương Minh sau khi giật lấy cần câu của Hàn Kiều Kiều, dây câu trong nháy mắt liền bị kéo đi một đoạn dài, ngay cả ống câu cũng rung lên.
"Anh này…"
Trương Yến đứng bên cạnh phẫn nộ lên tiếng, nhưng vừa mới mở miệng đã bị Hàn Kiều Kiều ngăn lại.
"Cảm ơn anh Tần."
Hàn Kiều Kiều chẳng những không trách Phương Minh, ngược lại còn xin lỗi Phương Minh, điều này khiến những người đang xem livestream đều ngẩn người.
"Tôi không nhìn lầm chứ, tên kia giật cần câu của nữ thần, vậy mà nữ thần còn cảm ơn anh ta?"
"Ai có thể nói cho tôi biết, người này rốt cuộc có lai lịch thế nào không? Sao nữ thần phải hạ mình như thế chứ?"
"Một đám ngu ngốc, ai biết câu cá cũng đều biết, câu cá lớn không thể quấn dây câu, khi cá lớn phát lực sẽ bị dây cắt vào tay, cách chính xác là cầm ống câu xoay."
Trong chatroom, một đạn mạc bình luận, theo sau đó cũng có mấy đạn mạc tương tự vậy.
"Nói rất đúng, nữ thần vừa nhìn là biết chưa từng câu cá, tay để ở ống câu chắc chắn sẽ bị ống câu cắt vào tay."
"Tôi vừa mới cẩn thận quan sát, dây câu bị kéo đi khoảng hai mét, chắc con cá này nặng khoảng hai, ba cân."
"Chỉ có hai, ba cân. Tôi còn tưởng cá lớn cỡ nào, nặng hai, ba cân thì có thể có bao nhiêu lực chứ?"
"Lầu trên không biết thật đáng sợ."
"Không biết thật đáng sợ +1."
"Não là một thứ tốt, đáng tiếc lầu trên không có."
"666, cá nặng hai, ba lực lớn cỡ nào? Ở trong nước cho anh uống sữa anh cũng không bắt được."
Fan Trần Mạn Mạn rất nhiều, tất nhiên cũng có người đã từng câu cá hoặc thích câu cá, biết cá dưới nước có lực hoàn toàn khác với ở trên bờ, vậy nên mới có cụm từ diễn tả “như cá gặp nước”.
Hàn Kiều Kiều sở dĩ nói cảm ơn cũng là vì cô nhớ đến lần đó cô câu cá cùng Phương Minh, cũng câu một con cá lớn. Lúc đó Phương Minh cũng giật lấy cần câu của cô, sau này cô mới biết nguyên nhân.
Chẳng qua, thời gian trôi qua lâu như vậy, trong khoảng thời gian ngắn cô không thể nhớ lại được, ngay khoảnh khắc bị cướp cần câu cô mới nhớ lại việc này.
Phương Minh lạnh lùng trừng mắt nhìn Hàn Kiều Kiều, hoàn toàn không đáp lại Hàn Kiều Kiều. Lúc nãy cậu mắng một câu “đồ ngốc” đúng thật là vì cậu phát cáu, bởi vì năm đó cậu đã sửa cho Hàn Kiều Kiều một lần rồi, không ngờ Hàn Kiều Kiều lại không thèm ghi nhớ gì cả.
Nếu cậu không nhanh chóng giật cần câu, phỏng chừng Hàn Kiều Kiều lúc này đang ôm một bàn tay đầy máu rồi.
Thấy đối phương không phản ứng với mình, Hàn Kiều Kiều bật cười. Cô không những không tức giận mà còn nói lời cảm ơn, bình thường người ta cũng nên thể hiện gì đó chứ.
Cầm lấy cần câu, Phương Minh nhìn dây câu không ngừng bị kéo đi, vẻ mặt cũng trở nên sửng sốt. Đã qua một hồi rồi, dây câu cũng bị kéo ra ngoài hơn mười mét. Mà cậu nắm chặt cần câu cũng cảm giác được một lực rất mạnh. Điều này nói lên rằng con cá dưới nước kia có lực mạnh hơn cậu tưởng tượng nhiều.
Đây tuyệt đối là một con cá không hề nhỏ.
Vừa thả vừa kéo, Phương Minh ước chừng đã thả dây câu ra được hơn ba mươi mét, điều này khiến những người xem có chút sốt ruột.
"Ông chủ Tần, có phải nên kéo rồi không? Cứ thả như vậy không phải cá sẽ chạy mất sao?"
"Tôi cũng nghĩ là kéo được rồi, anh đã nhử mười phút rồi đấy."
Nghe Vương Tinh Tinh và Trần Mạn Mạn nói vậy, Phương Minh lắc đầu: "Câu cá lớn, dây câu tuyệt đối không thể kéo căng, phải thuận theo nó, để nó mất hết sức lực. Hiện giờ con cá này vẫn chưa dùng hết lực.”
Phương Minh không gấp, những người xem livestream cũng có chút ngồi không yên. Đã hơn mười phút rồi, vậy mà chưa chịu câu lên, không ít người bắt đầu buông lời mắng chửi.
Dây câu trong tay lại căng ra một lần nữa, lần này không còn cảm nhận cá vùng vẫy nữa, lúc này Phương Minh mới từ từ thu dây câu. Đến khi dây câu thu lại được hai mươi mét, trên mặt nước cũng hiện lên một bóng đen rất lớn.
Trần Mạn Mạn vội vàng chĩa ống kính qua.
"Woah, con cá lớn quá."
"Tuy chỉ mới nhìn thấy bóng dáng nhưng tôi đoán con cá này ít nhất cũng phải nặng bảy, tám cân."
"Chẳng trách tốn nhiều thời gian như vậy, xem ra là một con cá lớn."
Người xem đang kinh ngạc thán phục thì ngay sau đó lại bị Phương Minh gây bất ngờ một lần nữa.
"Còn thất thần ra đó làm gì, mau lấy lưới chuẩn bị bắt cá đi!"
Phương Minh vẻ mặt chán ghét nhìn về phía Hàn Kiều Kiều. Cảnh tượng này vừa đúng lúc bị ống kính di động của Trần Mạn Mạn quay được, trong nháy mắt làm cả phòng livestream đều im lặng .
"À… à…"
Hàn Kiều Kiều run người trong vô thức, cầm lấy lưới đánh cá chạy xuống bậc thang. Bởi vì trong chớp mắt, cô lại nhớ lúc trước Phương Minh cũng quát với cô như vậy.
"Chắc tôi không nhìn lầm đâu nhỉ?"
"Người này lại hung dữ với nữ thần, hơn nữa nữ thần còn tỏ ra nhẫn nhục chịu đựng như cô vợ nhỏ. Đây có phải là nữ thần mà tôi biết không đây?"
"Người này… Người này thật đàn ông."
"Thật đàn ông +10086."
"Lần trước tôi cũng hung dữ với nữ thần của tôi như vậy. Kết quả bây giờ đang ở trong bệnh viện. Wifi đầy đủ, chỉ có điều tốc độ mạng hơi chậm."
Bạn cần đăng nhập để bình luận