Siêu Phẩm Vu Sư

Chương 970: Kết duyên (1)

Chương 970: Kết duyên (1)
Nhóm: Thánh Thiên Tiên Vực
Nguồn: TruyenYY
Dịch: Vô Tà
--------------------
Dựa vào Mạnh Tuyết Phong dẫn tiến, cậu có thể tiến vào tầm mắt của đám cao tầng hơn ở cõi âm, mà số lượng cường giả cậu có thể tiếp xúc cũng càng nhiều, từ đó lại càng có khả năng có thể thăm dò được tin tức của cha mình. Hơn nữa cậu không lo lắng chuyện có người nhìn thấu thân phận của mình, bởi vì Tây Vực đã bị phong tỏa, trong thời gian ngắn thân phận mà cậu biên tạo ra được này sẽ không bị lộ.
"Nếu Tần lão đệ đáp ứng, vậy lão ca sẽ báo lên phủ Sơn chủ ngay, đợi sau khi Tần lão đệ đến Sơn phủ rồi chắc chắn sẽ một bước lên trời, đến lúc đó lão đệ nhớ đừng quên lão ca đấy."
Ở trước mặt Phương Minh, Mạnh Tuyết Phong không hề có chút uy nghiêm của quận trưởng một quận, này nếu để cho những người khác trong quận thành thấy đoán chừng sẽ phải há hốc miệng kinh ngạc, bởi vì ở trong lòng bọn hắn, quận trưởng đại nhân vẫn luôn mang dáng dấp uy nghiêm trầm mặc ít nói, đừng nói là mặt mang nụ cười, ngay cả chuyện muốn hắn nói thêm mấy câu cũng khó mà được.
Đây là biến hóa do đẳng cấp địa vị mang tới.
Ở trong mắt Mạnh Tuyết Phong, trong toàn bộ quận thành thực lực của hắn là mạnh nhất, địa vị cũng là tối cao, đương nhiên cũng khinh thường việc chưng ra vẻ mặt tươi cười đối với những người có thực lực cùng địa vị thấp hơn mình, cái này gọi là uy nghiêm của cấp trên.
Điểm này cũng chính là chỗ khác biệt giữa dương gian cùng cõi âm, khi đối mặt với người ở tầng dưới chót, cao tầng ở dương gian lại càng thêm hòa ái dễ gần hơn, bởi vì bọn họ muốn duy trì hình tượng thân dân, mà cõi âm lại là nơi thực lực vi tôn vô cùng trắng trợn, mọi thứ đều dựa vào thực lực để nói chuyện, không cần phải cố tỏ vẻ làm gì.
"Tần lão đệ sắp tới Sơn phủ rồi, không biết ở nơi này Tần lão đệ có còn bạn bè gì không? Lão ca thân là quận trưởng bản quận, đương nhiên cũng có thể trông nom một hai."
Mạnh Tuyết Phong làm vậy là muốn kết một thiện duyên với Phương Minh, hắn biết rõ Lục phẩm quỷ tu có thể vượt qua thiên phạt đại biểu cho tương lai không giới hạn, đây không phải người mà hắn có thể so sánh.
Mặt khác mặc dù không biết rõ bên trên sẽ suy nghĩ như thế nào nhưng Mạnh Tuyết Phong lại có thể đoán được đại khái, sở dĩ cấp trên muốn chọn người nổi bật trong các cảnh giới chính là vì muốn thành lập một chi đội ngũ, rất có thể chi đội ngũ này chính là đội ngũ tinh nhuệ để chinh phạt Tây Vực.
Đội ngũ như vậy cũng là đội ngũ có khả năng lập công lớn nhất, đương nhiên nguy hiểm cũng lớn, nhưng nếu có thể còn sống tương lai tuyệt đối có thể trở thành cao tầng của bản vực, đến lúc đó chỉ một quận trưởng nho nhỏ như hắn cho dù có muốn nịnh bợ cũng không có cơ hội.
Kết thân với người khi người chưa giàu sang, đây là việc mà người thông minh nên làm, Mạnh Tuyết Phong chính là người thông minh như vậy.
Lùi một vạn bước mà nói, cho dù cuối cùng Phương Minh gặp phải điều gì ngoài ý muốn, Mạnh Tuyết Phong cũng không có bất kỳ tổn thất nào, bởi vì đối với hắn chuyện trông nom này chỉ là một cái nhấc tay mà thôi.
"Vốn đệ không muốn phiền phức lão ca, nhưng quả thật tiểu đệ có một yêu cầu quá đáng." Trên mặt Phương Minh lộ ra vẻ xấu hổ.
"Tần lão đệ cứ nói, đừng ngại."
"Khi tiểu đệ gặp phải ngoài ý muốn trong lúc truyền tống mà lạc tới nơi này, ngay từ đầu thân thể của đệ có thương tích nên đã nghỉ ngơi trong sơn thôn một thời gian, ít nhiều gì cũng mong lão ca chăm sóc hai cha con Cù Tri Bằng cẩn thận, hơn nữa đệ cũng đã thu Cù Tử Huyên làm tỳ nữ."
"Được Tần lão đệ thu làm tỳ nữ là vinh hạnh của cô gái kia." Mạnh Tuyết Phong vừa cười vừa nói.
"Mấu chốt là hai cha con Cù Trì Bằng còn chưa có hộ tịch cõi âm, mà đệ lại muốn rời khỏi bản quận..."
"Ta hiểu được, Tần lão đệ yên tâm, vấn đề này cứ giao hết cho lão ca."
Mạnh Tuyết Phong cười cười đồng ý, lấy thân phận địa vị của hắn muốn làm hai cái hộ tịch cõi âm cũng không phải việc khó khăn gì, chỉ cần phân phó một tiếng là được rồi.
"Cô gái nhà họ Cù kia chắc chắn sẽ tới Sơn phủ cùng lão đệ, vậy lão ca sẽ sắp xếp cho Cù Trì Bằng một chức vị trấn chủ, mỗi ngày hắn có thể thoải mái trôi qua, chỉ cần lão ca còn ở quận thành này ngày nào thì vị trí trấn chủ của hắn có thể vững vàng đến ngày ấy."
Kết duyên thành công, đồng nghĩa với Mạnh Tuyết Phong coi như đã thành công bỏ ra được vốn đầu tư.
Cõi âm!
Sau một ngày, có hai bóng người từ phủ quận thành đi ra, nhanh chóng đi về vị trí trung tâm núi Lạc Sơn, hai bóng người này dĩ nhiên chính là phân thân của Phương Minh cùng Mạnh Tuyết Phong.
Sau khi lấy được sự đồng ý từ phân thân của Phương Minh, Mạnh Tuyết Phong lập tức truyền tin tới phủ Lạc Sơn, không bao lâu sau đã nhận được hồi đáp từ phía phủ Sơn, vì thế ngay mới ngày thứ hai hắn cùng phân thân của Phương Minh đã lên đường tới phủ Lạc Sơn trước.
Không bao lâu sau khi phân thân của Phương Minh rời khỏi quận thành cùng Mạnh Tuyết Phong, lúc này ở trong quận thành kia cũng có hai bóng người nhìn về phương hướng hai người biến mất.
"Cậu cứ ngang nhiên để phân thân của cậu đi với hắn như vậy sao? Phủ Lạc Sơn kia là nơi cường giả như mây, nếu như tôi đoán không nhầm, sơn chủ kia tối thiểu nhất cũng đã có được thực lực Thiên Cấp đỉnh, thậm chí rất có thể là người có cùng cảnh giới với Bổ Thiên Chí Tôn, sư phụ cậu, vạn nhất xảy ra chút ngoài ý muốn, vậy chắc chắn cậu sẽ tổn thất lớn rồi."
Lưu Nguyệt thu hồi tầm mắt nhìn về phía Phương Minh.
Trong khoảng thời gian này anh ta và Phương Minh đã hiểu đại khái tình huống của cõi âm, cũng biết thực lực đại khái của cường giả ở cõi âm.
Ở cõi âm, nếu muốn trở thành quận trưởng như vậy nhất định phải là quỷ tu cảnh giới Thiên Cấp, nhưng không phải tất cả quỷ tu cảnh giới Thiên Cấp đều có thể trở thành quận trưởng, có thể trở thành quận trưởng nhất định phải là người nổi bật trong cảnh giới Thiên Cấp.
Mà dựa theo cách phân chia thực lực ở dương gian, Thiên Cấp là một ranh giới, trước khi đạt tới Thiên Cấp, Nhân Cấp cùng Địa Cấp đều chia làm chín cảnh giới, cái gọi là đại viên mãn cùng đỉnh phong chẳng qua chỉ là cách phân chia tầng cuối cùng bên trong một cảnh giới nhỏ mà thôi.
Nhưng sau khi bước vào Thiên Cấp, cảnh giới được phân chia theo một cách hoàn toàn khác, cảnh giới Thiên Cấp chia ra làm ba cảnh giới, thiên nhân, thiên vương, thiên tôn, mà thiên tôn cũng chính là cường giả chí tôn mà người dương gian vẫn nói, giống như Bổ Thiên Chí Tôn, sư phụ của Phương Minh vậy.
Thiên tôn chính là cực hạn mà người ở dương gian đủ khả năng tu luyện tới.
Về thực lực của Vực Chủ ngũ vực còn có mấy Sơn chủ ở cõi âm, Lưu Nguyệt đều căn cứ vào thực lực của Mạnh Tuyết Phong để suy đoán, chẳng qua cả anh ta cùng Phương Minh đều có thể xác định một điểm, đó chính là thực lực của Vực Chủ ngũ vực sẽ chỉ cao hơn suy đoán chứ tuyệt đối không thể thấp hơn.
Dù sao thì sinh mệnh của quỷ tu ở cõi âm cũng dài hơn người tu luyện ở dương gian quá nhiều, chỉ dựa vào điểm này quỷ tu đã chiếm tiện nghi rất lớn.
Dựa theo đạo lý đến nói, cõi âm đã là chốn về cuối cùng của quỷ hồn, như vậy ở cõi âm, quỷ tu cũng là bất tử bất diệt, nhưng trên thực tế lại không phải như thế, nếu như thực lực của quỷ hồn ở cõi âm không thể đề thăng tới một cảnh giới nhất định, như vậy cuối cùng cũng sẽ phải nhận lấy cái chết.
Chỉ có điều sau khi quỷ hồn tử vong nơi cõi âm, thi thể của bọn hắn sẽ tiến vào bên trong một con sông, con sông này chảy dài xuyên qua ngũ vực, được xưng là Minh Hà, mà toàn bộ nữ quỷ ở cõi âm đều phải uống một ngụm nước Minh Hà, chỉ khi uống một ngụm nước này nữ quỷ mới có thể mang thai, mà mấy đứa trẻ bọn họ sinh ra kia chính là những quỷ hồn đã chết đi đầu thai chuyển thế thành.
Ở quận thành cách đó không xa cũng có một nhánh của Minh Hà.
"Cõi âm có hai sông, một cái là sông Vong Xuyên mà người dương gian thường đồn đại, mà cái còn lại chính là Minh Hà này, người dương gian đồn đại rằng sông Vong Xuyên là đường ranh giới của hai giới Âm Dương nhưng lại không biết đây căn bản chỉ là lời nói vô căn cứ, sôngVong Xuyên là một đạo phòng tuyến cuối cùng để có thể đi thông thông đạo luân hồi, vì thế trước khi quỷ hồn vượt qua sông Vong Xuyên có thể giữ lại trí nhớ của kiếp trước, chỉ khi bước lên sông Vong Xuyên, uống canh Mạnh bà, lúc này mới có thể vào luân hồi."
Trên mặt Lưu Nguyệt mang theo vẻ đăm chiêu, người dương gian đồn đại rằng sông Vong Xuyên bắc ngang qua Minh phủ, cũng chính là nơi có tên Diêm Vương điện, nhưng này lại có chút mâu thuẫn với những lời đồn đại kia.
Sau khi quỷ hồn tiến vào cõi âm sẽ phải tới Diêm La điện, tiếp nhận thẩm lí và phán quyết thụ hình, trong khoảng thời gian này quỷ hồn vẫn mang theo trí nhớ của kiếp trước, biết mình đã phạm phải lỗi gì mới phải thụ hình. Nếu như qua cầu Nại Hà uống canh Mạnh bà mới đến Minh phủ, lúc này hẳn đã mất đi ký ức, chỉ còn một quỷ hồn trống rỗng.
Mà nếu nghiêm phạt một quỷ hồn trống rỗng thì có ý nghĩa gì kia chứ?
Bạn cần đăng nhập để bình luận