Siêu Phẩm Vu Sư

Chương 144: Tam tài tụ thủy, tử tôn hộ vệ

Chương 144: Tam tài tụ thủy, tử tôn hộ vệ
Phòng họp của đồn công an!
Liêu Trấn An triển khai hội nghị của đảng ủy cấp huyện để đưa ra kết quả xử phạt, Trương Nhất Minh mặt xám như tro tàn ngồi ở đại sảnh chờ kết quả.
Cùng lúc đó, từng chiếc xe có rèm che bắt đầu tiến vào đồn công an, thường vụ phó thị trưởng và thị cục cùng đến, lãnh đạo của huyện không thể xử hờ hững được.
Sau khi biết rõ chuyện gì xảy ra tất cả mọi người đều nhao nhao hết cả lên, cấp lãnh đạo thì vẫn duy trì được thần thái binh thản, duy chỉ có người trẻ tuổi nhất là đang cau mày.
"Chủ tịch Bàng..."
Nghe thư ký nói, Bàng Thiện Quốc mới bước xuống xe, khoảng khắc tiếp theo là nhìn chằm chằm nói,"Tôi còn chưa phải là Huyện trưởng, tôi là Phó huyện trưởng, ngay cả quy củ nhỏ ấy cũng không hiểu sao?"
Vẻ mặt của thư ký ra vẻ sợ hãi,"Phó chủ tịch Bàng, là tôi sai rồi."
Đương nhiên, trong lòng thư ký cũng là tràn đầy oán than, bởi vì đầu tháng trước, tất cả đều ngầm hiểu là xưng hô Bàng chủ tịch rồi, mà Bàng chủ tịch tuy ra vẻ răn dạy, nhưng có thể thấy nụ cười trên mặt ấy vẫn rất thỏa mãn..
Đoán được tâm tư của các vị lãnh đạo chính là tố chất cần có của một người làm thư ký.
Cho nên lúc này đây nghe phó chủ tịch Bàng nghiêm khắc phê bình như vậy, trong lòng thư ký tràn đầy ủy khuất, chỉ là một thư ký như hắn cũng chỉ có thể dựa vào lãnh đạo, lãnh đạo mắng hắn cũng chỉ có thể nhận sai mà thôi.
"Phó chủ tịch Bàng, nhanh lên một chút!"
"Được, tôi đang tới đây."
Nhìn người thư ký ở phía trước quay đầu nhìn mình xưng hô, trong lòng Bàng Thiện Quốc hơi hơi mát lạnh, phải biết rằng lúc trước thư ký đều gọi hắn là Bàng huyện, một tháng trở lại đây thì lại xưng hô hết sức thân mật là Thiện Quốc, nhưng bây giờ đột nhiên thay đổi danh hiệu, đây là muốn duy trì khoảng cách quan hệ với hắn.
Là một người đã lăn lộn chốn quan trường vài chục năm, Bàng Thiện Quốc hiểu rất rõ việc này có ý nghĩa như thế nào, hơn nữa hắn cũng có thể cảm nhận được ánh mắt của các đồng sự bên kia nhìn mình có chút hả hê.
Hắn biết rõ tình hình hiện nay, mà hắn cũng biết rằng mấy lão hồ ly trong cục cũng đã nắm được tình hình, tất cả mọi người đều biết phó thị trưởng Đường và Liêu cục là tới tìm em trai của hắn.
Tuy nhiên, một ngòi bút không thể viết được hai chữ Bàng, em trai của hắn xảy ra chuyện chẳng khác nào hắn xảy ra chuyện cả, quan trường chính là vi diệu như vậy, đưa than sưởi ấm trong ngày tuyết rơi thì ít, bỏ đá xuống giếng thì nhiều, huống chi dưới mông của hắn là một vị trí vô cùng thơm ngon.
Sửa sang lại y phục, Bàng Thiện Quốc cất bước đi theo mấy vị phía trước, cho dù là phó thị trưởng Đường thì sao, hắn không phải là không có quan hệ với cấp trên, cấp trên cũng có đại lãnh đạo yêu thích hắn, nếu không lúc này đây cũng sẽ không có cơ hội tiến thêm một bước.
"Thư ký..."
Trương Nhất Minh ngồi ở đại sảnh, khi thấy đoàn người của Bàng Thiện Quốc đi tới, sắc mặt càng trắng bệch, cấp lãnh đạo của huyện đều đến, điều đó có nghĩa là chuyện này không hề nhỏ.
Hắn hiện tại không còn muốn giữ lại bộ cảnh phục này nữa, hiện tại hắn chỉ hy vọng chuyện mình làm loạn kỷ cương sẽ không bị khép vào trọng tối, nếu không không chỉ bị bãi chức mà, còn có thể ăn cơm tù.
"Phó thị trưởng Đường đâu?"
Không ngờ trong đoàn lãnh đạo lại có một người để ý đến Trương Nhất Minh, thậm chí còn trực tiếp hỏi một câu sau đó mới đi vào phòng họp.
...
Đương nhiên, việc này hiện tại không có quan hệ gì với Phương Minh, sau khi cùng với Đường Lượng nói chuyện một lúc, Phương Minh rời khỏi đồn công an, lúc này tự nhiên cũng không có ai ngăn cản hắn, tất cả mọi người ốc còn không mang nổi mình ốc.
"Ông chủ Phương, ngài thực sự là quá... Quá trâu bò rồi."
Trên xe Hồ gia, Hồ Quang Vinh nín nửa ngày cuối cùng cũng nói ra ba chữ này.
Tuy là trên tay có chút tiền lẻ, nhưng đối với Hồ Quang Vinh mà nói thị trưởng, cấp phó thôi cũng là chức quan lớn nhất mà hắn được nhìn thấy rồi.
Một vị Phó thị trưởng mà ông chủ Phương lại tỏ thái độ hết sức bình thản, điều này nói rõ cái gì, nói rõ ông chủ Phương thật sự là trâu bò,
Phương Minh cười cười, hắn không giải thích nguyên nhân của chuyện này có liên quan đến vị Lăng nữ sĩ kia, đương nhiên, còn như thái độ của phó thị trưởng Đường hiền hoà ngược lại rất bình thường.
Chỉ cần là người hiểu biết chốn quan trường thì sẽ biết được rằng quan càng lớn càng không làm giá, nhất là đối với dân chúng bình thường, hơn nữa nếu như là người tỉ mỉ sẽ phát hiện, quan càng lớn tốc độ nói chuyện lại càng chậm.
Người sang thì nói chậm.
Trở lại trong thôn, Hồ Quang Vinh còn kể lại những chuyện đã xảy ra trong phòng họp cho người trong thôn nghe, quả là một màn kể chuyện đặc sắc, hoa chân múa tay, vui sướng nói văng cả nước miếng.
"Ông chủ Phương, bây giờ chúng ta làm gì? " nhưng thật ra Hồ Phù không có quên chính sự, tuy chuyện xảy ra tại đồn công an cũng khiến hắn chấn động, nhưng lúc này việc cấp bách chính là vấn đề phong thủy của Hồ gia.
"Ông nói trên núi trừ phần mộ của Hồ gia ra còn có phần mộ của tổ tiên Bàng gia, đưa tôi tới xem một chút."
Nghe Phương Minh nói, Hồ Phù sửng sốt một chút, bất quá liền gật đầu, mà Hồ Quang Vinh ở bên cạnh cũng kích động nói:"ông chủ Phương, có phải chúng tôi cũng nên tới phần mộ tổ tiên của Bàng gia không, Bàng Lão Tứ ngày hôm nay lớn lối như vậy, lát nữa tôi sẽ là người đầu tiên động thủ đào."
Đối với một người như Hồ Quang Vinh, Phương Minh quyết định không để ý đến.
Trên đường lên núi, Hoa Minh Minh cũng đi bên cạnh Phương Minh,"Phương Minh, không lẽ anh thật sự muốn mang theo người nhà họ Hồ đi đào phần mộ tổ tiên của Bàng gia !."
"Tại sao lại không chứ?" Phương Minh cười hỏi ngược lại.
"Cái này, lão đầu tử nhà tôi có nói qua, oan có đầu nợ có chủ, nếu có thù thì phải báo, nhưng loại chuyện như đào phần mộ tổ tiên chỉ sợ là không phải đạo."
Phương Minh có chút bất ngờ nhìn thoáng qua Hoa Minh Minh, thật không ngờ Hoa Minh Minh vẫn còn có tư tưởng giác ngộ như vậy, hắn đương nhiên không phải đi đào phần mộ tổ tiên của Bàng gia, hắn chẳng qua là đi xem náo nhiệt ở chỗ phần mộ tổ tiên của Bàng gia, đương nhiên lúc cần thiết cũng có thể đổ thêm dầu vào lửa.
Đồn công an bên kia, có phó thị trưởng Đường, người nhà họ Bàng tự nhiên sẽ bị xử phạt, thế nhưng làm một vị Vu sư, hắn cũng có thủ đoạn trả thù.
Người không phạm tôi, tôi không phạm người; người nếu phạm tôi, không cần nhân từ.
Phần mộ tổ tiên của Bàng gia và phần mộ Ngũ gia của Hồ gia ở phía bên kia của ngọn núi, nửa canh giờ sau, đoàn người của Phương Minh đã đến phần mộ tổ tiên của Bàng gia trước.
So sánh với phần mộ Ngũ gia của Hồ gia không có người chăm sóc, cỏ dại rậm rạp, phần mộ tổ tiên của Bàng gia lại được sửa chữa tinh tế đại khí.
Mộ bia cao hơn hai mét, hai bên còn có sư tử bằng đá hộ vệ, đồng thời lấy mộ bia làm trung tâm đi về hai phía khoảng năm thước còn có ba con kênh nước hình bán nguyệt, và con này thấp hơn con kia một chút.
Kênh nước hai bên, một bên trồng cây tùng, một bên trồng cây bách, đều thuộc loại nhỏ, từ hình dáng của nhánh cây có thể thấy là được người ta chăm sóc.
Nói chung, sự khác biệt giữa hai phần mộ chính là một bên hoàn tàn đổ nát một bên thì bề thế.
"Con bà nó, người nhà họ Bàng tu sửa phần mộ này..."
Cho dù là đối với người nhà họ Bàng không có hảo cảm, nhưng người nhà họ Hồ lúc nhìn thấy phần mộ cũng không khỏi không trầm trồ, phần mộ tổ tiên của Bàng gia nhiều hơn so với Hồ gia không phải là vấn đề, mà vấn đề ở đây là kênh nước không phải được làm bằng xi măng mà được đắp bằng nga nhuyễn thạch, khi mặt trời chiếu vào thì phát sáng.
Không chỉ thế, phía trên kênh nước còn có một ống nước, có nước liên tục chảy ra không ngừng, đảm bảo con kênh này sẽ không bao giờ khô cạn.
"Tam tài tụ thủy, tử tôn hộ vệ, bố cục cũng tốt, khó có thể trách được việc họ có thể trộm được phúc khí của chân phượng."
Người nhà họ Hồ thấy được phần mộ tổ tiên của Bàng gia xây dựng hoàn hảo và bế thế, nhưng Phương Minh chỉ nhìn thấy bố trí phong thủy của nghĩa địa.
"Phương Minh, tam tài tụ thủy là gì?"Hoa Minh Minh đứng bên cạnh nghe được liền hiếu kỳ, mở miệng dò hỏi.
"Cái gọi là tam tài tụ thủy chính là chỉ ba con kênh dẫn nước này." Phương Minh chỉ tay vào ba con kênh dẫn nước,"Nhìn kỹ, ba con kênh này có cái ở giữa là cao nhất, con kênh thứ hai thì thấp hơn một tí, trong mắt người ngoài thì việc xây dựng như thế là để nước không bị tích tụ khi trời mưa, nhưng tôi có thể nói cho mọi người biết độ cao chênh lệch của ba con kênh này là 66 cm không sai kém một ly nào."
"Thật không vậy, mắt người thường mà cũng nhìn ra được sao, không lẽ mắt của anh có cài thước đo hả?"
Hoa Minh Minh bán tín bán nghi, kêu người nhà họ Hồ cầm thước đo, nhưng kết quả cuối cùng khiến hắn trầm mặc, bởi vì đúng như Phương Minh nói chênh lệch độ cao giữa các con kênh chính xác là 66 cm.
"Thoát nước, chỉ là công năng bên ngoài của mấy con kênh, nhìn mấy viên nga nhuyễn thạch này mà xem, thoạt nhìn chúng không có quy tắc, nhưng trên thực tế chúng được sắp xếp theo một quy tắc nhất định."
"Do nga nhuyễn thạch vốn có tố chất mềm dẻo nên trong phong thủy có thể hóa sát, có tác dụng tống khứ hung hiểm, đã vậy còn được diễn hóa theo bố cục tam tài tụ thủy tuyệt sát, chỉ cần nguồn nước không bị cạn khô, phần mộ này tuyệt đối sẽ không bị dính một chút sát khí nào."
Phong thủy của một nơi không phải là thứ bất biến, tương tự thì một ngọn núi cũng vậy, thậm chí có lúc một ngọn núi ở khoản cách rất xa bị biến đổi cũng sẽ sản sinh ra một điểm sát khí ảnh hưởng đến nơi đây, tuy sát khí này sẽ không ảnh hưởng xấu đến phong thủy mà phần mộ tạo nên, nhưng tóm lại vẫn có một chút ảnh hưởng.
Ví dụ như vậy kỳ thực cũng không hiếm thấy, tình huống xuất hiện nhiều nhất chính là thay đổi và di chuyển một vài cột điện, có đôi khi phong thuỷ của một ngôi mộ vốn là không có vấn đề, nhưng bởi vì công ty điện lực đột nhiên đặt một cái cột điện ở gần đó, bản thân từ trường của cột điện này sẽ phá hủy khí tràng của nghĩa địa, tiến tới phá hư phong thuỷ của mộ địa.
Còn mức độ phá hoại thì phụ thuộc vào khoảng cách giữa mộ địa và cột điện, nhưng nếu như Bàng gia bày một cái bố cục phong thủy như vậy, chỉ cần cột điện không đặt lên trên mộ huyệt thì phong thủy cũng sẽ không bị phá hư, từ trường tản mát từ cột điện đều bị nga nhuyễn thạch này hóa giải hết.
Thấy ánh mắt mọi người đều nhìn chằm chằm kênh nước, Phương Minh tiếp tục giải thích: "Cái gọi là binh giáp hộ vệ cũng rất đơn giản, chính là những cây tùng cây bách này, chúng gióng như là lính canh vậy, ở phương diện phong thủy mà nói, trồng một cây bách, là có thêm một người bảo vệ."
"Bất quá số lượng cây tùng cây bách cũng không được tùy tiện, trước phần mộ này lấy hai sáu tám làm tiêu chuẩn, mỗi một cây tùng cây bách ở đây đều đo mỗi một vị hậu nhân của Bàng gia tự mình trồng, một người một cây, hơn nữa sau khi trồng xong người đó còn phải tự mình đến đây tưới nước ba ngày liên tục."
"Cho nên, loại này còn gọi là cây tôn tử, xưng hô theo cách gọi của phong thủy cục chính là tử tôn hộ vệ.
Bạn cần đăng nhập để bình luận