Siêu Phẩm Vu Sư

Chương 872: Phương Minh là sắc lang (2)

Chương 872: Phương Minh là sắc lang (2)
Cũng giống như trên web từng đăng một bài báo, có một xí nghiệp thực thể kinh doanh mười năm, công ty hao tổn sáu mươi triệu nhưng cuối cùng lại phải tuyên bố phá sản đóng cửa, rồi sau đó công ty bán tòa nhà lớn đã mua lúc trước đi, kết quả phát hiện không chỉ không thiếu hụt mà còn lời mấy chục triệu.
Phát triển theo hướng đa dạng hóa chính là chuyện tất cả xí nghiệp muốn kinh doanh lớn đều phải làm, chỉ cần là người có chút đầu óc kinh doanh đều biết, người hỏi vấn đề này tuyệt đối không phải là người hiểu buôn bán kinh doanh.
Nghĩ tới đây, đột nhiên Trần Khiết hơi cảm thấy không đáng cho tổng giám đốc, ánh mắt và thủ đoạn của tổng giám đốc trên thương trường lợi hại tới cỡ nào chứ? Không nghĩ tới lại có người con trai vô dụng như vậy, nếu như tương lai giao tập đoàn Nghiễm Niên cho người trước mắt này, đoán chừng không được vài năm, tập đoàn Nghiễm Niên sẽ bị người ta nuốt mất.
Phương Minh vuốt vuốt mũi, cảm nhận được khinh bỉ trong giọng nói của cô gái này, chẳng qua cậu cũng không để ý, dù sao thì cậu cũng không kinh doanh, cái gì internet rồi đầu tư gì gì kia cậu cũng đều không hiểu, duy nhất hiểu rõ đó chính là dược liệu.
Đương nhiên, sở dĩ cậu muốn để Trần Khiết dẫn theo bản thân mình đi thăm quan công ty một chút, cũng là vì cậu muốn quan sát phong thủy của công ty, dù sao đây cũng là công ty của mẹ mình, nếu thật sự có vấn đề phong thủy, cậu cũng có thể ra tay giải quyết luôn.
"Phía trước là khu nghỉ ngơi, bên trong có phòng tập thể hình cũng có hồ bơi, là để công nhân nghỉ ngơi cùng vận động."
Làm một tập đoàn đa quốc gia, đãi ngộ tập đoàn Nghiễm Niên dành cho công nhân viên vẫn luôn rất tốt, cũng có đầy đủ các loại phúc lợi, chẳng những có nơi nghỉ ngơi tập thể hình, còn có nơi nghỉ ngơi dành riêng cho người mang thai
"Ah, vậy dẫn tôi đi xem hồ bơi đi."
Trên mặt Phương Minh lộ ra vẻ hứng thú, mà Trần Khiết nghe được lời của Phương Minh, sắc mặt trực tiếp lạnh lẽo, lạnh như băng nói: "Đi theo tôi."
Dưới cái nhìn của Trần Khiết, Phương Minh thật sự là sắc lang chính hiệu, vừa nghe đến bể bơi liền muốn đi xem, còn không phải vì muốn tới bể bơi nữ nhìn nữ nhân viên của công ty bơi lội sao? Phải biết rằng bởi vì tổng giám đốc tập đoàn Nghiễm Niên là phái nữ, vì thế có hơn phân nửa nhân viên trong công ty là nữ, mà ngày bình thường mọi người đều rất thích đến hồ bơi lội.
Đương nhiên, hồ bơi có phân ra khu nam nữ riêng biệt, nhất định sẽ khiến sắc lang này phải thất vọng.
Nếu như Phương Minh biết suy nghĩ của Trần Khiết, sợ rằng sẽ cười khổ không thôi, sở dĩ cậu đề xuất tới bể bơi thăm quan, đó là bởi vì trong phong thuỷ có phong và thủy, trong đó thủy rất quan trọng, nếu như khi xây dựng hồ bơi không chọn một vị trí tốt, vậy sẽ rất dễ dàng tạo thành vấn đề phong thủy.
Rất nhiều bể bơi thường xuất hiện tình trạng đứa bé bị chết đuối, trong đó có một phần nguyên nhân là vì hồ bơi này xuất hiện vấn đề phong thủy, thời gian lâu dài đã hình thành sát khí, cuối cùng dẫn đến bi kịch phát sinh.
Bể bơi ở tầng giữa của tòa nhà, Trần Khiết dẫn theo Phương Minh vào thang máy lên tầng ba mươi hai, nơi này có bảo vệ canh giữ bên ngoài, chỉ có người có thể đưa thẻ công tác ở tập đoàn Nghiễm Niên ra mới có thể đi vào.
Đương nhiên, có Trần Khiết dẫn đường, những chuyện này đều không phải vấn đề khó.
Lối vào cùng loại với hành lang gấp khúc, sau khi vào cửa sẽ thấy một phòng tập thể thao lớn, bên trong có đủ loại máy tập thể hình, mà lúc này bên trong cũng có mấy người đang tập thể hình.
Dù sao bây giờ cũng đang là giờ làm việc, phần lớn nhân viên đều đang làm việc trong phòng làm việc, cho nên cũng không có nhiều người ở đây.
Vượt qua phòng tập thể hình, lại là một hành lang gấp khúc, chẳng qua lần này có hai con đường, hình thành một chữ V, phân biệt đi thông tới hồ bơi cho nam và cho nữ.
Đương nhiên Trần Khiết sẽ không đưa Phương Minh đi tới hồ bơi nữ, trực tiếp muốn dẫn Phương Minh đi về phía hồ bơi dành cho nam, chẳng qua Phương Minh lại gọi cô ấy lại.
"Qua bên kia đi."
Ngón tay của Phương Minh chỉ về phương hướng hồ bơi nữ, mà nghe được lời của Phương Minh, sắc mặt Trần Khiết lập tức âm trầm xuống, trên mặt có vẻ giận dữ, con thỏ cũng không ăn cỏ gần hang, cậu đường đường là thái tử gia, có cần phải biểu hiện bộ dáng sắc lang như thế không?
"Phương Minh thiếu gia, bên này là hồ bơi nữ, bên trong có thể có nhân viên nữ đang bơi, đàn ông là không tiện đi vào." Trần Khiết hít sâu một hơi, đè nén lửa giận trong lòng, nói.
Trần Khiết lạnh mặt, giọng nói cũng lạnh như băng khiến Phương Minh sửng sốt một chút, ngay sau đó bật cười lớn, quả thật là mình sơ sót vấn đề này.
"Như vậy đi, hay là phiền phức trợ lý Trần đi vào trước, thông báo một chút cho mấy nhân viên bên trong rời khỏi hồ bơi đi."
"Phương thiếu nhất định phải vào sao? Kỳ thực hồ bơi nam nữ ở đây không khác nhau gì cả, qua tham quan hồ bơi nam bên kia cũng được mà."
Phương Minh không trả lời Trần Khiết, đương nhiên cậu biết đại khái là hai hồ bơi này khá giống nhau, nhưng cậu nhất định phải đến thăm quan hồ bơi nữ bên kia, bởi vì khi đứng chỗ này, cậu lại cảm nhận được khí tràng hỗn loạn.
Tới cảnh giới này của cậu, rất nhạy cảm đối với khí tràng, huống chi bản thân cậu lại có nghiên cứu về phong thủy, cậu có thể rõ ràng cảm giác được, nguyên nhân khiến khí tràng hỗn loạn ở ngay hồ bơi nữ bên kia.
Thấy Phương Minh không trả lời bản thân mình, sắc mặt Trần Khiết lại khó coi hơn một phần, chẳng qua cuối cùng vẫn giẫm mạnh giày cao gót, cộc cộc cộc đi về phía hồ bơi nữ bên kia, để lại một mình Phương Minh ở tại chỗ.
Xấp xỉ mười phút sau, Trần Khiết mới xuất hiện trong tầm mắt Phương Minh lần nữa, chẳng qua ngoại trừ Trần Khiết, phía sau cô ấy còn có sáu bảy cô gái từ hành lang gấp khúc kia đi tới, đi lướt qua bên người Phương Minh, chỉ là mấy cô gái này vừa đi vừa tò mò đánh giá Phương Minh vài lần.
Rất hiển nhiên, hẳn là Trần Khiết đã nói gì đó với mấy cô gái này khi cô ấy tới hồ bơi nữ, đương nhiên, nếu như Phương Minh muốn nghe lén, khoảng cách hơn 10m căn bản cũng không tính là gì, chỉ có điều trừ phi là tình huống đặc biệt, bằng không Phương Minh sẽ không vận dụng thính lực của bản thân lên mức cao nhất.
Có một câu nói như thế nào? Có đôi khi nghe được quá nhiều chuyện cùng bí mật cũng chưa hẳn là một chuyện tốt đẹp.
"Tốt rồi, bây giờ cậu có thể đi vào."
Trần Khiết lạnh mặt quay qua nói một câu với Phương Minh, Phương Minh cũng không để ý, cất bước theo Trần Khiết đi vào hồ bơi nữ, toàn bộ bể bơi rất lớn, độ rộng khoảng chừng 30m, độ dài xấp xỉ có 100m, mà ở bên bể bơi còn có một số ghế nằm để mọi người nằm nghỉ ngơi.
Đối diện bể bơi là cửa sổ được làm từ kính chịu lực, khoảng cách từ bể bơi tới tấm kính này chỉ không tới 2~3m, cứ như vậy nếu như đứng ở phía bên ngoài bể bơi có thể thấy rõ phong cảnh bên ngoài tòa nhà, cũng giống như một số khách sạn xây hồ bơi ở trên tầng cao vậy.
Ngoại trừ hồ bơi ra, ở đây còn có một gian phòng thay quần áo, đương nhiên là để nhân viên thay quần áo bên trong, phía sau còn có một quầy bar nhỏ, bên trong có chứa một số máy chế biến nước và một số hoa quả.
Thấy Phương Minh tỉ mỉ quan sát cái hồ bơi này, trên mặt Trần Khiết lại hiện lên vẻ khinh thường, hiện tại chỗ này không còn người phụ nữ nào nữa, thế mà sắc lang này còn làm vẻ, bày ra một bộ dáng thực sự là tôi đang quan sát, đúng là phù hợp với bốn chữ “ra vẻ đạo mạo” này.
Phương Minh không biết suy nghĩ trong lòng Trần Khiết, bởi vì bây giờ toàn bộ lực chú ý của cậu đều tập trung ở bên trong hồ bơi này, tìm kiếm nguyên nhân khí tràng phong thuỷ xuất hiện hỗn loạn.
Toàn bộ hồ bơi được xây dựng rất quy tắc, cũng xấp xỉ với mấy hồ bơi bên trong nhiều khách sạn khác, không có điểm sáng gì đặc biệt, mà trong giới phong thủy lại có một câu như vậy: Bình đạm không có gì lạ mới là phúc.
Những lời này là có ý gì đây?
Bạn cần đăng nhập để bình luận