Siêu Phẩm Vu Sư

Chương 316: Nhảy sông

Chương 316: Nhảy sông
Nhóm: TTTV
Nguồn: TruyenYY
Dịch: Nguyệt Ẩn Các
--------------------
Đêm!
Dưới đèn đường, hai người Phương Minh và Diệp Tử Du cùng nhau tản bộ trong sân trường.
Về phần bọn người Đường Diễm đã sớm về trước, đối với bọn họ, chỉ là một bữa cơm, cũng không có ý làm kỳ đà cản mũi.
Phong cảnh ban đêm ở đại học Thủy Mộc rất đáng chiêm ngưỡng, mặc dù đây là trường đại học danh tiếng, nhưng chuyện nam nữ sinh nói chuyện yêu đương cũng có không ít, lúc này Phương Minh và Diệp Tử Du đi dạo cũng gặp được nhiều đôi tình nhân.
Có điều, nhiều người cũng đánh giá thân phận Phương Minh, dù sao ở đại học Thủy Mộc, Diệp Tử Du cũng là sinh viên giỏi có tiếng, cho dù cô là người im hơi lặng tiếng, nhưng với cái danh hoa khôi thì không ai trong trường là không biết đến cô.
Cho dù chưa từng gặp qua người thật, thì trên diễn đàn trường hoặc bạn bè truyền miệng thì ai cũng đều biết đến Diệp Tử Du.
Hơn nữa, sự việc chiều hôm nay về Phương Minh tại ký túc xá nữ sinh cũng đã được mấy bạn nữ lan truyền rất nhanh trên diễn đàn, những nam sinh khác nghe nói trong lòng Nữ Thần đã là có chủ, không tránh khỏi tiếc nuối buồn bực trong lòng.
"Anh Phương Minh, anh gặp quỷ rồi sao?"
Sự việc hôm nay, bọn người Đường Diễm nhất định rất kinh ngạc, nhưng đối với Diệp Tử Du có lẽ vẫn dễ chấp nhận được, bởi vì sau khi rời khỏi Tiểu Sơn Thôn, Phương Minh cũng đã nói với cô, trên đời này có nhiều người bình thường không biết chuyện này.
Thậm chí, Phương Minh còn nói với Diệp Tử Du những chuyện kiêng kỵ, tránh cho cô khỏi phạm phải mà ảnh hưởng đến bản thân.
"Quỷ sao?"
Phương Minh cười cười, đương nhiên là cậu đã gặp qua, lần này tới Ma Đô thật sự gặp qua không ít.
"Quỷ thật đáng sợ sao như vậy?"
Diệp Tử Du có chút hiếu kỳ, ngày nay trên mạng có không ít chuyện liên quan tới ma quỷ, mặc dù đại bộ phận đều cho là bịa đặt, nhưng điều này cũng làm cô hiếu kỳ, rốt cuộc ma quỷ có hình dáng như thế nào?
"Hình dáng của chúng không xác định cụ thể được, tùy thuộc vào lúc còn sống bị chết ở đâu chết như thế nào. Đương nhiên, sau khi chết có được trang điểm hậu táng như thế nào cũng ảnh hưởng đến bộ dạng của chúng."
"Thì ra là vậy à."
Diệp Tử Du gật gật đầu, vểnh mũi nhíu một cái, tiếp tục hỏi: "Vậy mấy con yêu quái có phải có bộ dạng như người thật không, giống như trong Bồ Tùng Linh Liêu Trai Chí Dị đó."
"Yêu quái mê hoặc người, chánh thức hóa thành hình người, ma quỷ bình thường có lẽ làm không được đâu, chí ít, anh chưa từng nhìn thấy."
Phương Minh trong mắt có thâm ý, cậu chưa từng nhìn thấy yêu quái biến hóa, càng không muốn nhìn thấy, bời vì yêu quái có thể biến hóa so ma quỷ còn kinh khủng hơn.
Quỷ biến hóa cũng là thực thể tu luyện, thực lực cực đoan khủng bố, nhưng yêu quái muốn hóa thành hình người, so với Quỷ Tu luyện còn khó hơn, bời vì đó là một loại hình thái cải biến, yêu quái có thể biến hóa đều là cảnh giới đại yêu.
Đại yêu cường đại cỡ nào?
Phương Minh từng nghe sư phụ hắn nói qua: “Ninh gây Quỷ Vương, đừng chọc đại yêu”.
Tản bộ trong sân trường, Phương Minh và Diệp Tử Du không biết từ lúc nào lại đi đến hồ trước trường Thủy Mộc, Diệp Tử Du nhìn quanh, đột nhiên nhìn thấy gì đó, ánh mắt hướng về bờ hồ.
"Phương Minh, có ai ở kia kìa?"
Diệp Tử Du có chút hiếu kỳ, bời vì ban đêm cũng không thể nhìn rõ, chỉ có thể nhìn thấy có một người đứng ở bên hồ.
Đại học Thủy Mộc không thiếu những sinh viên một mình như vậy, những học bá ở trường cũng hay bị stress việc học cho nên thường hay có biểu hiện như vậy, Dương Tiêu mà sang nay Phương minh bắt gặp cũng giống như vậy.
Nhưng nhìn người trước mắt có chút kỳ lạ, cho nên Tử Du mới hỏi như vậy.
Phương Minh ánh mắt nhìn theo hướng Diệp Tử Du đang nhìn, nheo nhoe mắt lại, miệng hô lên: "Không hay rồi."
Ngay lúc Phương Minh nhìn thấy, đó là một nữ sinh, ngả người về phía hồ nước, sau đó nhảy xuống.
"Có người nhảy sông?"
Diệp Tử Du giật mình, ngay lúc đó cũng phát hiện Phương Minh không còn đi bên cạnh mà đang chạy đến bờ sông bên kia.
Bịch!
Phương Minh liền nhảy xuống nước, một lúc sau, Diệp Tử Du cũng chạy đến, liền thấy Phương Minh ở dưới sông bế một cô gái bơi vào bờ.
"Anh Phương Minh, sao rồi, cô ấy không sao chứ."
"Không sao, chỉ bị sặc nước thôi."
Phương Minh dùng tay đập đập vào lưng cô gái mấy cái, đối phương liền ho lên vài tiếng, lúc này dưới ánh đến đường Diệp Tử Du cũng nhìn thấy được tướng mạo của cô gái đó.
"Là cậu?"
Nhìn thấy nữ sinh đó, Diệp Tử Du vô cùng kinh ngạc, cô biết rõ đây là ai.
"Hai người quen nhau sao?"
Phương Minh lúc này mới nhìn kỹ nữ sinh kia, bộ dạng cũng vô cùng xinh xắn, có lẽ chỉ kém Tử Du một chút, nhưng khuôn mặt lại lạnh như băng.
"Nhìn đủ chưa?"
Nữ sinh lạnh lùng lên tiếng, Phương Minh sững sờ một chút, lập tức có chút xấu hổ cười cười, liền rút tay lại.
"Lăng Dao, sao cậu lại nhảy xuống sông vậy chứ?" Diệp Tử Du ngược lại không để ý biểu hiện của Phương Minh, chỉ là có chút hiếu kỳ hỏi.
"Ai nói với cậu tôi muốn nhảy sông chứ?"
Lăng Dao dùng ánh mắt nhìn kẻ ngốc nhìn về phía Phương Minh và Diệp Tử Du, khinh thường lên tiếng: "Thân là sinh viên đại học Thủy Mộc, cậu cảm thấy có ai nhảy sông kiểu như vậy không, ít nhất nếu muốn thì sẽ cột một khối đá vào chân trước đã?"
"Muốn tự sát, nhảy hồ là lựa chọn ngu xuẩn nhất, có rất nhiều cách tự sát chẳng hề đau đớn gì, ai lại dùng cách chết đuối vừa đau đớn vừa trông khó coi như vậy chứ?"
Lăng Dao lời nói lạnh băng, sau khi nói xong liền đứng lên, không để ý tới hai người Phương Minh và Diệp Tử Du, nhanh chóng bỏ đi.
Phương Minh nhìn đối phương rời đi, chỉ có thể cười khổ.
"Phương Minh anh không cần để ý, tính Lăng Dao như vậy đó, ở trường cậy ấy rất lạnh lùng, gần đây cha cậu ấy xảy ra chuyện, cho nên tâm tình không được tốt lắm."
Diệp Tử Du vẫn cảm thấy Lăng Dao có lẽ muốn nhảy sông tự sát, không muốn ai cứu cả, cho nên mới đối với mình và Phương Minh khó chịu như vậy.
"Tử Du, em rất thân với cô ấy nhỉ?"
Phương Minh hơi kinh ngạc, nếu như Lăng Dao và Tử Du là bạn học, biết nhau cũng rất bình thường, nhưng Tử Du ngay cả chuyện cha đối phương xảy ra chuyện cũng biết, có lẽ không phải chỉ là bạn học bình thường.
"Không tính là thân, chỉ là có một lần trường học tổ chức sinh hoạt bọn em cùng tham gia chung, nhưng mà Lăng Dao là một người rất lạnh lùng, không thích nói chuyện với người khác, nghe nói trong trường cậu ấy cũng chỉ ở một mình."
"Em biết cha Lăng Dao xảy ra chuyện, bởi vì ông ấy là giáo sư sinh vật học của trường, hơn nữa còn là chuyên gia học giả có tiếng quốc tế, nghe nói mấy năm nay đang nghiên cứu một hạng mục khoa học, nhưng không giống như những hạng mục bình thường khác và có vẻ trọng đại hơn, bởi vì thời gian đó thường xuyên có các chuyên gia sinh vật học quốc gia đến trường học."
"Chỉ là một tháng trước, cha Lăng Dao đột nhiên biến mất, ngay người nhà cũng không biết ông ấy biến mất từ lúc nào, giống như bốc hơi khỏi nhân gian."
"Thật ra bọn em cũng không biết, là nhờ Tiêu Cẩn, anh ấy là Phó Chủ Tịch Hội Học Sinh, chuyện này em nghe được từ chỗ anh ấy."
Lúc nói những lời này, Diệp Tử Du có chút cẩn thận liếc nhìn Phương Minh một chút, bất quá Phương Minh cũng chỉ cười một tiếng, xoa xoa đầu Diệp Tử Dui: "Yên tâm, anh không để ý đâu."
Phương Minh cơ hồ là có thể khẳng định, Tiêu Cẩn nhờ vào thân phận Phó Chủ Tịch Hội Học Sinh biết được một số chuyện không phải học sinh nào cũng biết, cho nên muốn thể hiện trước mặt Tử Du mà kể cho cô ấy biết.
Mà lại đoán chừng cũng không phải chỉ một mình Tử Du biết, mà những bạn cùng phòng cô cũng đều biết, bởi vì Tử Du chắc chắn sẽ không một mình nói chuyện với Tiêu Cẩn.
"Một vị Học Gia Sinh Vật đột nhiên mất tích?"
Phương Minh lắc đầu, cậu cũng không hiếu kỳ lắm, tuy nhiên, một vị Sinh Vật Học Gia đang tiến hành nghiên cứu hạng mục trong trường đột nhiên mất tích, chuyện này cũng có chút kỳ lạ
Chỉ là chuyện của Lăng Dao, Phương Minh và Diệp Tử Du cũng không nói gì thêm, rất nhanh Phương Minh đưa Diệp Tử Du trở lại ký túc xá nữ sinh, nhưng mà trước khi rời đi, Phương Minh ngược lại là có chút hiếu kỳ mắt nhìn những người đang làm việc chỗ bảng đen trước cửa ký túc xá nữ sinh.
Mặt trời đã xuống núi, mặt trăng dần lên cao, những người này vẫn còn làm việc, Phương Minh không thể không cảm thán, học bá cũng là học bá, một khi tiến vào nghiên cứu cũng giống như bọn họ tu luyện, vô cùng tập trung.
Phương Minh hướng phía cửa trường học đi đến, đi được nửa đường, cậu dừng bước lại, biểu lộ có chút quái dị nhìn chằm chằm vào người phía trước.
"Anh còn ở đây sao?"
Phía trước, Lăng Dao nhìn thấy Phương Minh cũng có chút sững sờ, nhưng ngay lập tức khuôn mặt lộ nét cười, không còn lạnh lùng, chạy chậm về phía Phương Minh.
"Sao giờ anh mới tới, em đợi anh lâu lắm rồi."
Lăng Dao cười rất ngọt ngào, mà lại nụ cười này tràn ngập lực sát thương, nhất là hai tay cô còn kéo cánh tay Phương Minh, một mùi hương tỏa ra.
Nếu như không phải định lực đầy đủ, Phương Minh cơ hồ sẽ hoài nghi cảnh nhảy sông lúc nãy đều là giả.
"Giúp em một việc đi, đưa em ra khỏi trường, em sẽ hậu tạ sau."
Lăng Dao ghé miệng tới gần bên tai Phương Minh, nhẹ giọng nói.
Phương Minh mắt sáng lên, mang trên mặt vẻ đăm chiêu, "Mỹ nữ, hình như chúng ta không có quen biết lắm, sao tôi lại phải giúp cô?"
"Giúp em cũng như giúp Diệp Tử Du thôi, em có thể nói cho anh một bí mật, liên quan đến Diệp Tử Du."
Phương Minh thần sắc lạnh lẽo, Lăng Dao cũng chợt rùng mình một cái, cô đột nhiên phát hiện chàng trai này có chút đáng sợ.
"Tôi hi vọng đến lúc đó cô không khiến tôi thất vọng."
Phương Minh lạnh lùng lên tiếng, liếc nhìn Lăng Dao một chút, hướng phía cửa trường học đi ra.
Bạn cần đăng nhập để bình luận