Siêu Phẩm Vu Sư

Chương 1106: Một đóa hoa tương tự (1)

Chương 1106: Một đóa hoa tương tự (1)
Chỉ là, Phương Minh không nghĩ tới, còn có thể có nguy hiểm gì tồn tại?
Trên bầu trời, rõ ràng người khói xanh không phải đối thủ của Vu tổ, đã liên tục bại lui, khói xanh trên người cũng càng lúc càng mờ nhạt.
Người khói xanh cũng không có thực thể, thân thể của bọn hắn đều do khói xanh tạo thành, vì thế số khói xanh này tương đương với thân thể của bọn hắn, khói xanh càng lúc càng mờ nhạt, cũng đồng nghĩa với lực lượng của bọn hắn càng ngày càng yếu, mà ngay khoảnh khắc khi khói xanh triệt để tản đi cũng là khoảnh khắc bọn họ phải diệt vong.
Oanh!
Một đấm cuối cùng của Vu tổ trực tiếp đánh tan số khói xanh còn lại thành hư vô, điều này khiến đám dân chúng đang xem cuộc chiến thở phào nhẹ nhõm.
Nghe mấy lời đám dị tộc này nói lúc trước dường như bọn hắn là vô địch, nhưng bây giờ thì thế nào? Không phải cuối cùng bọn hắn cũng bị giết chết đó sao, điều này khiến lòng tin của toàn bộ dân chúng lại tăng cao, thì ra dị tộc cũng không phải không thể đánh phá như tưởng tượng.
Vậy mà biểu tình trên mặt Phương Minh lại không được thả lỏng, bởi vì người khói xanh này chết quá đơn giản, chuyện này cũng giống như một vị BOSS cuối cùng trong bộ phim điện ảnh này, lúc trước hắn nói khoác vô cùng lợi hại nhưng tới cuối cùng khi ra sân lại chỉ sống không được mấy giây đã bị đánh bại rồi bị giết chết, nghĩ sao cũng cảm thấy chuyện này không đơn giản như vậy.
Trên bầu trời, vẻ mặt Vu tổ cũng không có chút vui sướng nào, ngay sau đó hắn lại đấm ra một đấm về phía trước, nơi ấy đang có một điểm màu xanh hình thành, rất nhanh đã hóa thành một đoàn khói xanh, thân hình người khói xanh lại một lần nữa xuất hiện.
"Tất cả bản lĩnh của các ngươi đều tới từ tộc ta, từ khi các ngươi bắt đầu tu luyện đã bị tộc ta hạ chú ngữ, các ngươi không thể nào giết chết người của tộc ta được."
Giọng của người khói xanh lại một lần nữa truyền ra, mà lời của hắn khiến đám người nhân tộc lại lo lắng trong lòng, giết không chết, chẳng phải có nghĩa Nhân tộc không thể làm gì được bọn hắn sao?
"Tuy rằng ngươi có thể trưởng thành tới mức này hơi nằm ngoài dự liệu của ta, nhưng ngươi không thể giết chết ta được, đợi khi ta trở lại Mẫu tộc, Nhân tộc các ngươi cứ chờ bị triệt để diệt tộc đi, vật thí nghiệm không nghe lời đã không còn giá trị gì nữa."
Vu tổ hơi nhíu mày nhưng trên mặt lại không có quá nhiều ngoài ý muốn, dường như tất cả những chuyện này đều đã nằm trong dự liệu của hắn.
"Nếu đã không thể giết chết ngươi thì phong ấn chặt ngươi lại đi."
Hai tay Vu tổ kết ấn, tại thời khắc này sao đầy trời phân bố xung quanh người khói xanh, vây nhốt người khói xanh kia vào trong, những ngôi sao này không ngừng xoay tròn, mỗi một ngôi sao đều phát ra ánh sáng sáng chói, giữa hai bên liên tiếp tạo thành một đồ án phức tạp.
"Ta nói rồi, ngươi không thể nào giết chết ta hoặc phong ấn ta, đây chính là hậu thủ mà cường giả tộc ta đã lưu lại khi chế tạo tràng thí nghiệm, ở thế giới này, tộc ta chính là tồn tại không thể bị tiêu diệt."
Trong giọng nói của người khói xanh vẫn mang theo khinh thường, hắn không thèm chống lại bởi vì hắn tin tưởng bản thân mình sẽ không bị phong ấn, cho dù là thuật pháp huyền diệu tới mức nào, thực lực mạnh mẽ tới dường nào, căn nguyên của nó vẫn bắt nguồn từ thế giới này, mà mọi thứ trong thế giới này đều đã bị cường giả trong tộc thiết kế.
Chuyện này cũng giống như định lý người máy, khi con người thiết kế người máy này đã thiết kế cho nó lực lượng rất mạnh mẽ, thế nhưng cùng với đó con người còn thiết kế thêm một định luật, chính là không cho phép công kích nhân loại.
Cách làm của người khói xanh cũng giống vậy.
Ngôi sao liên tiếp chậm rãi tạo thành một trận pháp đè ép thẳng về phía người khói xanh, mà khi trận pháp này gần kề người khói xanh, cuối cùng người khói xanh cũng không thể giữ vững biểu tình lạnh nhạt kia nữa, bởi vì hắn ta phát hiện tất cả khói xanh trên người mình đang bị trận pháp khóa lại.
"Loại lực lượng này?"
Lần này người khói xanh thực sự sợ hãi, bởi vì hắn ta phát hiện không ngờ lực lượng ẩn chứa bên trong ngôi sao này lại là lực lượng mà hắn ta chưa từng nhìn thấy bao giờ.
"Đây không phải lực lượng của thế giới này!"
Người khói xanh hiểu được, lực lượng ẩn chứa bên trong ngôi sao đầy trời kia không phải là lực lượng vốn có bên trong thiên địa này, nhưng điều này sao có thể, tất cả năng lượng mà thế giới này có đều do cường giả trong tộc tự mình bố trí, đều đã thử thí nghiệm qua.
"Trí nhớ của ngươi thật đúng là không tốt chút nào, không phải ta đã nói qua một lần rồi sao, thế giới này có con đường đi thông tới một thế giới khác."
Vu tổ khinh thường hừ lạnh một tiếng, hai tay mạnh mẽ hợp lại, trận pháp ngôi sao kia trực tiếp đè ép về phía người khói xanh, tại thời khắc này tất cả khói xanh trên cơ thể người khói xanh cũng dần khuếch tán, muốn chạy ra ngoài.
Thế nhưng trận pháp ngôi sao này lại giống như tồn tại được sinh ra để áp chế người khói xanh, không có một tia khói xanh nào có thể tràn ra khỏi trận pháp.
"Muốn phong ấn ta, vậy thì đồng quy vu tận đi."
Ngay khoảnh khắc trước khi người khói xanh bị phong ấn, hắn ta rống giận một tiếng, toàn bộ thân hình tự tiêu tán, hơn nữa lần này nó không hề trọng tố lại.
Theo khói xanh trên cơ thể người khói xanh tiêu tán, vẻ lo lắng trong lòng mọi người cũng không biến mất, bởi vì bọn họ đang tự hỏi rốt cuộc lời nói cuối cùng của người khói xanh kia là có ý gì.
"Các ngươi mau nhìn bốn cột sáng kia, dường như tốc độ tàn phá bừa bãi của nó lại tăng lên rồi!"
Từ sau khi bốn người khói xanh xuất hiện, đã có ba vị tiến vào Cửa Vĩnh Hằng, mà một vị còn sót lại phải chiến đấu với Vu tổ, thế nhưng từ đầu tới đuôi bốn cột sáng kia vẫn đang không ngừng tàn sát bừa bãi, nếu tiếp tục tàn sát theo tốc độ này, chỉ sợ không tới một ngày, toàn bộ thế giới sẽ biến mất không còn tồn tại nữa.
Oanh!
Một bên khác, bóng dáng của ba người khói xanh bên trong Cửa Vĩnh Hằng kia cũng xuất hiện, lúc này ba người khói xanh ấy đã mất đi vẻ kiêu ngạo cuồng vọng lúc trước, hình tượng có thể nói là cực kỳ chật vật, khói xanh trên người cũng bằng còn một phần mười so với trước.
"Triệu hoán cường giả trong tộc!"
Ba người khói xanh từ Cửa Vĩnh Hằng xuất hiện, đồng thời nhìn về phía cổng truyền tống kia, mỗi người tự bắn một tia sáng bay về phía bên trong cổng truyền tống.
Thấy hành động của ba người khói xanh này, dân chúng trên toàn thế giới lại một lần nữa khẩn trương hẳn lên, chỉ có bốn người đã khó có thể đánh bại cùng giết chết như vậy, nếu quả thật để cao tầng của dị tộc biết được tin tức này, sợ rằng khó có thể giữ được thế giới…
"Vì sao không ngăn cản?"
Đây là nghi ngờ của tất cả mọi người lúc này, không ngờ Vu tổ lại không hề ra tay ngăn cản ba người khói xanh này, hắn chỉ lẳng lặng nhìn ba người khói xanh truyền tin tức vào cổng truyền tống.
"Nhân tộc các ngươi tất phải bị diệt, không thể nghi ngờ!"
Sau khi chắc chắn tin tức đã được truyền vào, ba người khói xanh đều thở phào nhẹ nhõm, chỉ cần tin tức được truyền đi, tất nhiên đám cao tầng trong tộc sẽ nhận được tin tức, đến lúc đó cao tầng phủ xuống, Nhân tộc sẽ bị tiêu diệt một cách triệt để.
"Đúng không? Chẳng qua kể ra vẫn phải cảm ơn các ngươi, cám ơn các ngươi đã định vị tọa độ giúp chúng ta."
Trên mặt Vu tổ lộ ra dáng tươi cười, mà cũng ngay một khắc này, một bóng người xuất hiện ở miệng cổng truyền tống, đây là một cô gái mặc đồ trắng, toàn thân trắng như tuyết, mang theo tư thế tuyệt đại tao nhã.
Thấy cô gái mặc áo trắng này xuất hiện, trong mắt Phương Minh có tia sáng, dưới cái nhìn của cậu, Vu tổ có kế hoạch lớn như vậy không thể nào không có bóng dáng của cô gái mặc đồ trắng này.
Cô ấy chỉ vẻn vẹn đứng ở trước cổng truyền tống đã có thể khiến thân thể ba người khói xanh kia run run, bởi vì bọn họ có thể cảm ứng được một cỗ lực lượng kinh khủng phát ra từ trên người bạch y nữ tử, lực lượng này thậm chí đã vượt qua cực hạn mà bọn họ có thể hiểu biết.
"Người... tại sao Nhân tộc các ngươi có thể có nhóm cường giả này."
Bạn cần đăng nhập để bình luận