Siêu Phẩm Vu Sư

Chương 638: Ngươi đều có thể gánh vác được?

Chương 638: Ngươi đều có thể gánh vác được?
Hàn Kiều Kiều không nói, Phương Minh cũng không cưỡng cầu, bởi vì cậu biết Hàn Kiều Kiều không phải cái loại người chịu thua thiệt, nếu thật sự đụng phải chuyện gì khó khăn cũng sẽ không khách khí với chính mình.
Chỉ là Hàn Kiều Kiều không nói, không có nghĩa là những người khác cũng không nói.
"Cậu Tần, cậu không biết đâu, tên Trương Lượng kia rất quá đáng, muốn theo đuổi tán tỉnh chị Kiều Kiều, sau khi bị chị Kiều Kiều cự tuyệt dĩ nhiên nói muốn phong sát chị Kiều Kiều, hơn nữa chú của Trương Lượng này dường như rất có tiền, công ty giải trí trong ngoài nước đều có cổ phần."
Trong lòng Trương Yến có suy tính của mình, quan hệ của cậu Tần này cùng chị Kiều Kiều có chút đặc thù, hình như địa vị cũng không nhỏ, vậy chuyện này dĩ nhiên phải nói cho cậu Tần.
Phương Minh dùng ánh mắt hỏi thăm nhìn về phía Hàn Kiều Kiều, Hàn Kiều Kiều nhưng lại tùy ý bĩu môi, "Không cần quan tâm tới, vấn đề này tôi có thể giải quyết."
Hàn Kiều Kiều đã nói như vậy, Phương Minh cười cười trả lời: "Dù sao thì cô cũng không phải loại người để bản thân chịu thua thiệt, chẳng qua nếu thật sự gặp phải vấn đề không thể giải quyết được, có thể gọi điện thoại cho tôi."
...
Cửa thang máy bên kia, Trương Lượng cùng Joseph dẫn mọi người đi ra, nhìn thiết kế cùng những thiết bị sang trọng được lắp đặt ở đây, trên mặt không ít minh tinh đều lộ ra vẻ sợ hãi thán phục.
Làm minh tinh nổi tiếng hạng nhất, làm gì có nơi xa hoa nào bọn họ chưa từng thấy, nhưng vẫn bị thiết kế của nhà hàng này làm chấn kinh, không chỉ bởi vì sự xa hoa của nó mà quan trọng hơn cả là bởi vì thiết kế vô cùng khéo léo, một nhà hàng không thể tìm thấy thiết kế hình thoi, chỉ riêng điểm này cũng đủ để khiến mọi người khiếp sợ.
"Phòng ăn này là nhà hàng Carbinsky không mở ra cho người ngoài, chỉ có hội viên kim cương vinh dự mới có thể đi vào, mà toàn thế giới người có được thẻ hội viên kim cương vinh dự cũng chỉ hơn một trăm người mà thôi, chú của tôi vừa vặn có một tấm."
Trương Lượng vẻ mặt đắc ý, trong tay cầm một tấm thẻ màu đen lóe ra ánh sáng lập lòe, đây là hắn lấy được từ phía chú của hắn, vốn dự định một mình hẹn Hàn Kiều Kiều đi lên, nhất định cô ấy sẽ rất khiếp sợ.
Cũng không phải Trương Lượng không nghĩ tới chuyện dẫn theo tất cả mọi người cùng đi lên, chỉ có điều tuy rằng chú hắn là hội viên kim cương vinh dự ở nơi này, nhưng chỉ có tư cách đi vào mà thôi, mà bất kỳ tiêu phí nào ở phòng ăn này đều phải chi tiền riêng, hơn nữa còn đắt vô cùng, đắt đến ngay cả bản thân mình tiêu xong cũng cảm thấy có chút đau lòng.
Mười mấy người ăn một bữa cơm ở đây dễ dàng có thể ăn tươi mấy triệu, bởi vì nguyên liệu nấu ăn nơi này đều tới từ những nơi cao cấp nhất trên thế giới, nói không khoa trương, có lẽ một con tôm hùm trên bàn ở bảy, tám tiếng trước còn đang bơi lội thỏa thích trong nước, mà thịt bỏ kia được lấy từ trên thân con bò không lâu trước đây còn đang ăn cỏ xanh mơn mởn trên bãi cỏ cao cấp nhất thế giới.
Tất cả nguyên liệu nấu ăn đều là cấp cao nhất tươi mới nhất, dùng máy bay chuyên dụng để vận chuyển, đầu bếp cao cấp nhất tự mình xuống đao, chỉ riêng việc mời đầu bếp này đã có giá tiền không rẻ rồi.
Đầu bếp cao cấp nhất bình thường vẫn thu phí là 15% tới 20% trên tổng hóa đơn, nói cách khác nếu như là nguyên liệu nấu ăn giá bạc triệu, chỉ riêng phí chi trả cho đầu bếp đã chiếm khoảng 200 nghìn, ngoài ra còn có khoảng cỡ 15% phí phục vụ.
Bần cùng, đã hạn chế trí tưởng tượng của người bình thường, thế nhưng đây là nơi mà đôi khi những người giàu có xa xỉ cũng không thể tưởng tượng tới nổi.
Trương Lượng có một ông chú giàu có, bản thân mình cũng là minh tinh lớn, thu nhập cũng không thấp, nhưng một bữa cơm ăn hơn triệu, cho dù là hắn cũng sẽ cảm thấy đau lòng, mà bây giờ đột nhiên thay đổi chủ ý dẫn theo mọi người đi lên, chính là vì hơn thua hờn dỗi.
Sau khi bị Hàn Kiều Kiều cự tuyệt, Trương Lượng tức sôi ruột, dẫn theo mọi người đi lên chính là muốn khiến mọi người nhìn xem hắn có tiền cùng địa vị tới cỡ nào, làm cho mọi người biết, là Hàn Kiều Kiều có mắt không tròng bỏ lỡ hắn.
"Anh Trương tuổi trẻ tài cao, còn có một người chú tốt như vậy, thật khiến người khác ước ao."
Tề San San mị nhãn như tơ nịnh hót, cả người càng dán chặt vào bên cạnh Trương Lượng, một đôi núi sung mãn lơ đãng cọ cọ trên cánh tay của Trương Lượng.
"Hổ phụ vô khuyển tử(1), ông Trương kinh thương hữu đạo (2), Trương Lượng sinh hoạt ở giới giải trí cũng không kém, so với tên khốn nạn bất hiếu nhà tôi kia, thực sự là người so với người làm người ta tức chết." Đạo diễn Trương cũng theo chân mở miệng, lấy tuổi tác cùng địa vị của hắn trong giới giải trí, vẫn có thể gọi thẳng tên Trương Lượng.
(1) Hổ phụ vô khuyển tử: cha hổ không sinh con chó, ý nói người cha tài giỏi sẽ không sinh ra đứa con bất tài vô dụng
(2) Kinh thương hữu đạo: buôn bán có đạo đức
Đoàn người dưới sự hướng dẫn của phục vụ viên đi về phía trước, toàn bộ nhà hàng rất lớn, hơn nữa bởi vì thiết kế, đám người Trương Lượng chưa nhìn thấy Phương Minh cùng Hàn Kiều Kiều.
...
Sau khi đồ ăn trên bàn được đưa lên, Trương Yến nhìn một bàn mỹ thực cũng nhanh chóng quên chuyện của Trương Lượng, trong mắt tỏa sáng, bắt đầu đặt hết tâm trí lên đồ ăn ngon.
"Lúc này cô Hàn đến Los Angeles là tới tham gia lễ trao giải Oscar sao?" Reed Morgan cắt lấy bò bí-tết, cười cười hỏi.
"Ừm, may mắn vào vòng đề cử giải thưởng nữ diễn viên chính xuất sắc nhất."
"Cái tuổi này đã có thể được đề cử giải Oscar, kỹ thuật biểu diễn của cô Hàn tất nhiên là kinh vi thiên nhân(3), khẳng định có thể nhận được giải thưởng."
(3)Kinh vi thiên nhân: Nhìn thấy thì kinh ngạc, cho rằng chỉ có thần tiên mới có thể đạt tới trình độ đó
Trên mặt Reed Morgan lộ ra vẻ tán dương, chẳng qua trong lòng lập tức có dự định, nếu cô Hàn này có quan hệ không tầm thường cùng thần tử điện hạ, vậy đương nhiên bản thân mình phải giúp cô ấy một tay, có lẽ đối với những người khác, nếu muốn thao túng giải Oscar nữ diễn viên chính xuất sắc nhất này là chuyện không dễ dàng, nhưng đối với gia tộc Morgan, chuyện này là chuyện chỉ cần gọi một cuộc điện thoại.
"Cô Hàn, mời cô một chén, sớm chúc mừng cô nhận được giải thưởng."
Reed giơ ly rượu lên, chẳng qua Trương Yến ở một bên đang ăn ngốn nghiến nghe được lời của Reed, ngẩng đầu lên, có chút không cam lòng nói: "Lấy kỹ thuật biểu diễn của chị Kiều Kiều vốn có cơ hội nhận được giải thưởng, nhưng bây giờ sợ rằng đã không còn cơ hội."
"Yến Tử."
Hàn Kiều Kiều liếc nhìn Trương Yến, hiển nhiên không muốn nhiều lời vấn đề này, Trương Yến chép miệng, thầm nói: "Em cũng không nói sai, tên Trương Lượng cùng Joseph chắc chắn sẽ không để yên cho chị Kiều Kiều nhận được phần thưởng."
Reed nghe xong lời Trương Yến nói, trên mặt lộ vẻ suy tư, lẽ nào cô Hàn này đắc tội người nào?
Chẳng qua đắc tội người khác thì thế nào, cô Hàn này là bạn của thần tử điện hạ, có gia tộc của chính mình ở đây, cho dù đắc tội bất kỳ người nào thì giải thưởng này cũng không chạy được, ở nước Mỹ, gia tộc Morgan bọn họ chưa từng sợ ai.
Đương nhiên, hiện tại hẳn hắn sẽ không nói rõ ra như thế, dù sao thì lấy trí tuệ của thần tử điện hạ, đợi sau khi cô Hàn nhận được giải thưởng nhất định sẽ biết.
"Ăn đồ ăn của em đi, nhiều đồ ăn ngon như vậy cũng không chặn nổi miệng của em."
Có lẽ đã ăn nhiều lắm, Trương Yến rất nhanh thì no rồi, sau khi uống thêm mấy ly nước liền hỏi người bán hàng đi về phía nhà vệ sinh.
Mấy phút sau, Trương Yến trở lại, cúi đầu, yên lặng ngồi trở về vị trí của mình, ánh mắt của Phương Minh nhìn Trương Yến, hơi nhíu mày lại, mở miệng nói: "Trương Yến, quay mặt của cô qua đây xem."
"A, không được, hiện tại tôi muốn xem phong cảnh ngoài cửa sổ, tôi phát hiện phong cảnh phía ngoài rất đẹp."
Trương Yến không quay mặt qua, lúc này liền Hàn Kiều Kiều cũng phát hiện Trương Yến có điểm gì đó không đúng, vươn tay trực tiếp xoay mặt của Trương Yến về phía bên này, trên má phải của Trương Yến có một dấu bàn tay nhàn nhạt.
Bạn cần đăng nhập để bình luận