Siêu Phẩm Vu Sư

Chương 574: Đã xảy ra chuyện (2)

Chương 574: Đã xảy ra chuyện (2)
Sau khi gặp mặt nói chuyện cùng Vương Hâm, Phương Minh quay trở về lâu đài, cự tuyệt ý muốn đi cùng của Vương Hâm, đương nhiên cậu cũng chỉ điểm cho Vương Hâm vài câu, chí ít theo cậu thấy, trong thời gian mười năm tới con đường làm quan của Vương Hâm hẳn sẽ bằng phẳng, nhà họ Vương cũng sẽ không xảy ra bao nhiêu vấn đề.
Thời gian nửa năm, lâu đài cũng giống như Vương Hâm nói không có bất kỳ biến hóa nào, đám người hầu cũng đều còn ở đây, sau khi Phương Minh tiến nhập lâu đài trước tiên liền đi thẳng đến hậu viện, nơi trồng Kiến Linh Thảo.
Chỉ là, vốn là một mảnh Kiến Linh Thảo xanh mượt đã héo rũ toàn bộ, điều này làm cho trên mặt Phương Minh lộ ra vẻ nhức nhối, bất chấp tất cả Phương Minh trực tiếp đi tới trên mảnh đất, lấy tay đào một miếng đất lên, sau khi lật đến mấy hạt giống kia, lúc này trên mặt mới lộ ra dáng tươi cười.
Tám vị tổng giám mục đi theo phía sau Phương Minh thấy hành động của Phương Minh, nguyên một đám mang theo vẻ nghi hoặc, bởi vì bọn họ không biết thần tử làm sao lại cảm thấy hứng thú đối với đám cỏ dại rất bình thường này.
"Thần tử điện hạ đây là thế nào? Lẽ nào những hạt giống này lai lịch gì rất lớn sao?"
"Gamma, ông kiến thức rộng rãi, có nhìn ra lai lịch của những hạt giống này không?"
Mấy vị tổng giám mục đưa mắt nhìn hướng người lớn tuổi nhất, vị này chính là tổng giám mục có tuổi tác lớn nhất Giáo Hội, đã từng đảm nhiệm chủ quản thư viện Vatican, mà thư tịch được cất giữ bên trong Vatican nhiều vô số kể, luận tri thức uyên bác, những tổng giám mục khác ở đây tự nhận cũng không bằng vị này.
"Không nhận ra, cũng không có cảm thụ được năng lượng gì ba động, nhìn giống như hạt giống cây xanh bình thường, cũng có thể là kiến thức của tôi nông cạn, không thể nhận ra, dù sao thần tử điện hạ là Chúa chuyển thế."
Gamma cũng chưa dám xác định, trong những năm đảm nhiệm làm chủ quản thư viện Vatican, ông ta đã xem qua rất nhiều thư tịch, kể cả rất nhiều thư tịch mà trên thị trường không có, nếu như nói luận tri thức uyên bác trong Giáo Hội, ông ta tự nhận thứ hai không người nào dám xưng thứ nhất, coi như là Giáo Tông đại nhân ở phương diện này cũng không bằng ông ta.
Nếu như đổi lại là một người khác mà nói, Gamma đã trực tiếp nói đây là hạt giống thực vật thông thường, nhưng rốt cuộc là thần tử điện hạ, cho nên Gamma khiến lời nói của mình trở nên uyển chuyển một chút.
Không để ý đến ánh mắt tò mò của tám vị tổng giám mục Giáo Hội phía sau, Phương Minh thận trọng thu lại hạt Kiến Linh Thảo, chỉ cần có những hạt giống này ở đây thì cậu có thể lại trồng ra Kiến Linh Thảo, thứ cần chỉ thời gian mà thôi.
Giữa lúc Phương Minh cất kỹ Kiến Linh Thảo, điện thoại di động của cậu đột nhiên vang lên, sau khi liếc nhìn dãy số Phương Minh nhíu mày lại, đây là một số điện thoại xa lạ, suy nghĩ một chút sau đó mới nhấn xuống nút trả lời.
"Uy, bên kia là?"
"Là cậu Tần sao? Tôi là Shirley, xảy ra chuyện rồi!"
Nghe được thanh âm gấp rút của Shirley ở đầu điện thoại kia, vẻ mặt của Phương Minh cũng thay đổi, đợi tới khi nghe xong những gì Shirley nói, sắc mặt hoàn toàn lạnh xuống, đáp: "Không nên gấp gáp, tôi lập tức tới ngay."
Dáng vẻ của Phương Minh có biến hóa, tám tổng giám mục này đều nhìn trong mắt, lập tức liền có thể nhận ra nhất định đã xảy ra chuyện lớn gì rồi, vốn là với thực lực của bọn họ, trong khoảng cách gần như vậy nếu muốn nghe được nội dung cuộc trò chuyện là chuyện dễ như trở bàn tay, nhưng bởi vì thân phận thần tử của Phương Minh, những tổng giám mục này không dám làm như thế.
"Hiện tại tôi muốn đi thành phố Chatter xử lý một chuyện nhỏ, mấy vị tổng giám mục cứ ở lại lâu đài này chờ tôi đi."
"Không được!"
Phương Minh mới vừa nói xong, tám tổng giám mục này liền đồng loạt phản đối, thực lực của thần tử cũng không cao, nếu để cho thần tử một người ở bên ngoài, không có bọn họ bảo hộ, Hắc Ám Hội Nghị tất nhiên sẽ không bỏ qua cơ hội này.
"Thần tử điện hạ, chúng ta nhất định phải bảo đảm sự an toàn của cậu, tuy rằng thế lực của Giáo Hội chúng ta rất lớn, nhưng tương tự cũng không thiếu thế lực đối địch, không nói gì thế lực trong bóng tối khác, chỉ riêng Hắc Ám Hội Nghị khẳng định đã tiến hành giám thị toàn diện đối với thần tử, một khi tìm được cơ hội tuyệt đối sẽ ra tay truy sát thần tử."
"Không sai, thần tử điện hạ ngài tuyệt đối không thể ở một mình."
Nhìn vẻ mặt lo lắng của tám tổng giám mục này, Phương Minh không biết có mấy vị thật sự lo lắng cho an nguy của bản thân mình, nhưng cậu có thể xác định một điểm, tổng giám mục tên là Gamma là thật lòng nhất.
Điểm này, là do cậu cảm ứng được khi đột phá đến Địa Cấp lúc trước, chỉ có từ trên người Gamma này cậu mới có thể cảm nhận được sự chân thành, cấp bách cùng thân thiết nhất, về phần những tổng giám mục khác, tuy rằng cũng quan tâm an nguy của cậu, nhưng đó chẳng qua là bởi vì lợi ích của bản thân.
"Như vậy đi, để tổng giám mục Gamma đi cùng tôi, dù sao máy bay tư nhân cũng không thể chứa được quá nhiều người, hơn nữa tôi chỉ đi một hai ngày sẽ trở lại."
Ở tòa lâu đài này có một chiếc máy bay tư nhân, là Vương Hâm lưu cho Phương Minh đấy, máy bay tư nhân này có thể ở nước Anh lãnh thổ trừ đi một tí cấm bay khu vực ngoại phi hành, không bị không trung quản chế hạn chế, đương nhiên sớm là muốn báo cáo chuẩn bị.
Nghe được Phương Minh nói như vậy, những tổng giám mục khác suy nghĩ một chút sau đó cuối cùng vẫn đáp ứng, tổng giám mục Gamma mặc dù không phải là người có thực lực mạnh nhất trong số những tổng giám mục ở đây, nhưng bởi vì già đời, hơn nữa không kéo bè kết phái cùng người khác, chính là người hiền lành nhất trong Giáo Hội, đương nhiên ai cũng không nguyện ý đắc tội với một người như vậy.
Có Gamma ở, những tổng giám mục này cũng cảm thấy yên lòng đối với an nguy của Phương Minh, trừ phi mấy người mạnh nhất của Hắc Ám Hội Nghị đồng loạt ra tay, bằng không tuyệt đối không thể thương tổn tới thần tử điện hạ.
Nói đi là đi, Phương Minh không chần chờ, gọi phi công tới khởi động phi cơ sau đó dẫn theo Gamma ngồi lên máy bay, đi tới thành phố Chatter ngay bên cạnh.
Thành phố Chatter là một thành thị nhỏ không mấy nổi danh, ở phía nam Sheffield, trước đây Phương Minh đã để Shirley dẫn theo Alice rời khỏi, sau cùng Shirley tới tòa thành này, thuê một nhà trọ ở đây, gần nhà trọ có một nhà trẻ.
Lúc này ở ngõ nhỏ bên cạnh nhà trọ đó, Shirley cả người run rẩy ôm lấy Alice, ở vị trí vài mét trước mặt của cô có một tên xăm mình ngã xuống trong vũng máu, mà ở bên cạnh người đàn ông kia có một người trẻ tuổi trong tay nắm lấy một thanh dao bầu đứng ở nơi đó, mà ở phía trước người trẻ tuổi thì là cảnh sát nước Anh, lúc này đang cầm súng nhắm ngay người đàn ông.
"Bỏ vũ khí xuống, nhanh bỏ vũ khí xuống!"
Ở trước nòng súng của mấy cảnh sát này chàng thanh niên vẫn không lập tức bỏ vũ khí xuống, mà là quay đầu liếc nhìn Shirley cùng Alice, sau khi xác nhận hai người không gặp nguy hiểm gì, lúc này mới ném dao bầu trong tay xuống đất.
Sau khi chàng thanh niên trẻ bỏ đao xuống, com cảnh sát nước Anh chen nhau lên trực tiếp còng tay chàng thanh niên kia lại, sau đó nhanh chóng kéo về phía xe cảnh sát, cũng kể cả hai người Shirley cùng Alice.
Ở một đoạn khác trong ngõ hẻm, trên một chiếc xe hào hoa, một ông lão mũi ưng hơn năm mươi tuổi ngồi trong xe nhìn xuyên thấu qua cửa sổ xe thấy tất cả những chuyện mới xảy ra trong ngõ nhỏ, trong đôi mắt già nua có vẻ âm lãnh.
"Thực sự là phế vật, chút chuyện nhỏ như vậy cũng không làm xong."
"Lão gia, hiện tại chúng ta nên làm cái gì bây giờ?" Một người có vẻ giống quản gia ngồi bên cạnh ông ta hỏi.
"Để luật sư ra tay tống người đàn ông kia vào ngục, sau đó làm sao chết ở ngục giam là được rồi, thế nhưng hai người phụ nữ này cho dù lớn hay bé tôi cũng đều muốn, trong thời gian một tháng nhất định phải đưa tới trang viên cho tôi."
"Vâng!"
Cửa xe mở ra, nam quản gia từ trên xe bước xuống, mà chiếc xe thì chậm rãi rời khỏi, ánh mắt của nam quản gia từ đầu tới đuôi đều đang nhìn chăm chú nhìn tiêu chí bò cạp ở đuôi xe, trong mắt có vẻ cuồng nhiệt.
Bò cạp, dấu hiệu này có ý nghĩa thế nào toàn bộ thế lực ngầm của nước Anh đều biết.
Bạn cần đăng nhập để bình luận