Siêu Phẩm Vu Sư

Chương 411: Vùng đất tổ của La gia

Chương 411: Vùng đất tổ của La gia
La gia rốt cục có mục đích gì, không chỉ một mình Phương Minh đang suy đoán, các thế lực khác cũng đang suy nghĩ vấn đề này.
Nhưng mà, người của La gia căn bản không lưu ý, bởi vì có Đại la kim quả đan mê hoặc, không ai có thể cự tuyệt, cho dù là những đệ tử của các đại thế lực lớn cũng vô cùng khao khát Đại la kim quả đan này.
Cho nên, dù biết trong này khẳng định có mờ ám, những người này cũng đều sẽ tham gia.
Cuối cùng, tổng cộng có 300 người sẽ tham gia trận tranh đoạt Đại la kim quả đan của La gia lần này, đây là do La gia trải qua sàng chọn, nếu không cò cón nhiều người hơn nữa, bất quá, 300 người cũng là một con số kinh khủng, đều là cường giả trẻ tuổi thuộc cảnh giới Nhân Cấp hậu kỳ, có thể nói đây đã là bao gồm tất cả tinh anh thuộc thế hệ trẻ của giới tu luyện.
Nói không khoa trương chút nào, nếu như tất cả 300 người trẻ tuổi này xảy ra chuyện, toàn bộ giới tu luyện đều sẽ tuyệt tự, xuất hiện tình huống tre già mà măng chưa kịp mọc, cũng chính bởi vì điểm này, mọi người mới thêm yên tâm hơn.
Nguyên nhân rất đơn giản, cho dù La gia cường đại, cũng không dám để cho ba trăm cường giả trẻ tuổi gặp chuyện không may, trừ phi La gia muốn thù địch với toàn bộ giới tu luyện, muốn bị giới tu luyện xoá tên.
Dù sao, có một vài cường giả trẻ tuổi đều là đệ tử được các đại gia tộc và môn phái quan tâm bồi dưỡng, nếu như xảy ra một hai chuyện không may, thì lửa giận này La gia cũng không chịu nổi.
Ngày tiếp theo, sáng sớm.
"Phương công tử, mời đi theo ta. "
Khi Phương Minh đi ra sân, La Dương đã chờ ở nơi đó rồi, dẫn Phương Minh đi tới một nơi chính là hướng của tu luyện trường hôm qua, đợi khi Phương Minh đến nơi này, đã có mấy trăm người có mặt ở đây rồi.
Những người này, đều là những người xuất phát tới vùng đất tổ của La gia, cũng là đối thủ cạnh tranh lúc này đây của Phương Minh.
Đối với Phương Minh, những người trẻ tuổi này cũng có tìm tòi nghiên cứu, trong đó không ít người trong mắt còn mang theo địch ý, người ở chỗ này cũng biết thân phận Phương Minh.
Nhưng mà, con nghé mới sanh không sợ cọp, có một vài cường giả trẻ tuổi đều là hạng người tâm cao khí ngạo, hơn nữa chí tôn cách bọn hắn quá xa, ngược lại bọn họ đối với thân phận đệ tử chí tôn của Phương Minh cũng không quá quan tâm.
Hơn nữa bọn hắn cũng đều từ trưởng bối hiểu qua rồi, cạnh tranh cùng cấp, chỉ cần không dùng âm mưu thủ đoạn, cho dù là chí tôn cũng không thể nói cái gì, ngược lại nếu như bọn họ có thể đánh bại Phương Minh, sẽ vang danh toàn bộ giới tu luyện.
Đơn cử một hình tượng ví dụ, bên cạnh có đệ tử chí tôn như Phương Minh, thật giống như trong trò chơi kèm theo đại boss, khiến tất cả mọi người đều nảy sinh địch ý.
Những người trẻ tuổi này đều muốn đạp Phương Minh xuống để vang danh thiên hạ.
Đây cũng là một trong những nguyên nhân mà những người này lộ ra ánh mắt căm thù, đương nhiên một nguyên nhân khác cũng là bởi vì Đại la kim quả đan chỉ có một, tất cả mọi người đều xem người bên cạnh là đối thủ cạnh tranh, mà ở trong mắt bọn hắn, thân là đệ tử chí tôn như Phương Minh sẽ là một trong những đối thủ cạnh tranh có thực lực mạnh mẽ.
"Được rồi, chư vị đều đến đông đủ rồi, vậy lên đường đi."
Quản gia của La gia nhìn Phương Minh khẽ gật đầu, sau đó ánh mắt nhìn về phía những người còn lại đámh mắt ra hiệu sang mấy chiếc xe buýt đậu bên cạnh, đám người Phương Minh giống như đoàn du lịch, lần lượt lên xe buýt, xe rất nhanh lái ra khỏi nhà thờ tổ của La gia, đi về phía Thần Nông Giá.
Một đường thông thoáng.
Một giờ sau, xe đến được khu vực Thần Nông Giá, mấy năm nay, Thần Nông giá cũng đang tiến hành mở rộng, cho nên xe trực tiếp lái vào đường núi, cuối cùng dừng ở một sườn núi.
So sánh với những tuyến đường du lịch khác, sườn núi này không có một bóng người, mà ở giữa đường còn có chướng ngại vật, ngoại trừ xe buýt, những chiếc xe khác không còn cách nào tới gần.
"Đây là La gia đầu tư khai thác, không mở cho người ngoài, mà để đến được vùng đất tổ của La gia, phải vượt qua ngọn núi này."
Đoàn người xuống xe, quản gia của La gia giải thích sơ qua vài câu, theo sau chính là người của La gia, họ cầm một thứ giống như mũ giáp màu đen.
"Mọi người, vùng đất tổ của La gia không cho phép tiết lộ ra bên ngoài, cho nên tất cả phải đội thứ này, chờ đến khi tới được vùng đất tổ của La gia tôi sẽ để mọi người tháo xuống, mà đoạn đường này đều sẽ do người của La gia dẫn đường, sẽ không gặp nguy hiểm."
Quản gia của La gia vừa nói xong, không ít thanh niên biểu tình trở nên có chút quái dị, bởi vì ngoại trừ lần này bọn họ tới tranh đoạt Đại la kim quả đan, trưởng bối trong tộc hoặc là trưởng bối trong sư môn cũng giao nhiệm vụ cho bọn họ, đó chính là cố gắng tra rõ ràng vị trí vùng đất tổ của La gia
Nhưng mà người La gia hiển nhiên cũng liệu trước chuyện ấy, cho nên đã chuẩn bị xong từ trước, sau khi Phương Minh đội nón an toàn lên, cả người phảng phất như là bước vào một không gian hư vô, ngay cả khí tràng di chuyển chung quanh đều không cảm ứng được.
Phải biết rằng, đối với hắn mà nói, coi như là nhắm hai mắt lại, bằng vào bản lãnh của mình cũng có thể cảm ứng được khí tràng biến hóa, nhưng sau khi đội nón an toàn lên, ngay cả khí tràng cũng không thể cảm ứng được, cái này chỉ có thể nói rõ một vấn đề: cái mũ này đúng là không đơn giản.
"Nhiễu loạn từ trường sao? "
Phương Minh trong lòng cảm khái, hiểu rõ cái mũ này chắc là sản phẩm công nghệ cao, chỉ là không nghĩ đến một thế gia tu luyện lại dùng tới loại sản phẩm khoa học kỹ thuật này, chỉ có thể nói La gia thật đúng là rất thức thời.
Sau khi đội nón an toàn lên, nhìn không thấy gì, bất quá người của La gia còn chuẩn bị một cây côn gỗ, đám người Phương Minh chỉ cần đi theo côn gỗ là được.
Một canh giờ trôi qua, Phương Minh dừng bước, bởi vì cây côn gỗ trong tay hắn đã được thả xuống, cũng có thể nói, đã đến nơi.
Quả nhiên, không lâu sau liền là có người tháo mũ của bọn họ xuống, được thấy ánh sáng một lần nữa, không ít người vừa mở mắt đã quay nhìn bốn phía, Phương Minh cũng như vậy, bất quá khi nhìn rõ tình huống chung quanh, tròng mắt của hắn co rút lại một chút.
Bốn phía đều là vực đá, cũng có thể nói, bọn họ đã vào một cái sơn cốc, chỉ là cái cửa vào sơn cốc không biết ở nơi nào.
Nhớ lại đoạn đường đã đi, Phương Minh không xác định được là mình đi lên hay là đi xuống dưới, bởi vì sau khi đội mũ an toàn lên, tất cả cảm giác đều biến mất, đi bộ hay không đều không có cảm giác.
"Rất có thể chúng ta đã đi qua một loại trận pháp đặc biệt nào đó, trận pháp này che giấu cảm giác của chúng ta, cho nên thoạt nhìn chúng ta đi đường bằng, nhưng có thể là đang leo núi. "
Một vài người nhỏ giọng lầm bầm, nhưng mặc kệ suy đoán như thế nào thì chí ít người nhà họ La làm rất thành công, vì người ở chỗ này không một ai được vị trí cụ thể của vùng đất tổ La gia, cho bọn họ đi lại lần nữa, cũng tìm không ra nơi này.
"Hoan nghênh các vị tuổi trẻ tài cao anh tuấn đã tới ta vùng đất tổ của La gia."
Một ông lão đột nhiên từ trong túp lều bên cạnh đi ra, đầu tóc bạc trắng, nhưng nhìn thấy vị lão giả này, đệ tử La gia ai ai cũng trên mặt lộ ra vẻ cung kính.
"Ta là La Thiên, tộc trưởng đời đầu của La gia, chư vị lúc này tới nơi này là vì muốn đoạt được Đại la kim quả đan, lão phu cũng không nhiều lời, để lấy được biện pháp rất đơn giản, chính là người nào chạy tới cây Đại la kim quả trước, thì có thể có được Đại la kim quả đan, mà cây Đại la kim quả đan ở sâu trong thung lũng này. "
La Thiên chỉ tay về phía trước một cái, sơn cốc này rất lớn, phía trước tức thì bị tầng tầng lớp lớp cây cối bao vây, giống như một khu rừng rậm.
Nghe thấy cây Đại la kim quả đan đang ở phía trước, không ít người ánh mắt đều rực sáng, còn La Thiên cũng biết được suy nghĩ lúc này của mọi người, cũng không dài dòng, trực tiếp nói: "Hiện tại mọi người có thể xuất phát, ta chỉ nói một câu, lần này không có bất kỳ quy tắc gì, mặc kệ mọi người dùng thủ đoạn gì, chỉ cần là người đầu tiên chạy tới đích sẽ thắng."
Vù!
Khi La Thiên vừa nói xong liền có mấy bóng người chạy thật nhanh về phía chạy phía, hiển nhiên, những người này là muốn đi trước, chỉ cần hơn nhau một giây cũng là thắng rồi..
Dù sao ở cảnh giới nhân cấp , mọi người đều là dựa vào là sức của đôi bàn chân, lúc này này ai có tố chất thân thể cao thì chiếm được thế thượng phong.
Phương Minh không nằm trong nhóm đầu tiên xông ra, trực giác nói cho hắn biết cánh rừng kia sẽ không đơn giản như vậy, nếu chỉ cần dựa vào tốc độ thì có thể giành vị trí đầu tiên, La gia cần gì phải rườm rà như thế trực tiếp tổ chức cuộc thi chạy nước rút bên ngoài vùng đất tổ cho rồi.
Phương Minh không nằm trong nhóm đầu tiên vọt vào nhưng cũng không nằm trong nhóm cuối cùng, mà là đi theo đường lớn vào rừng, bất quá khi tiến vào rừng, hắn quay đầu liếc nhìn La Thiên, cũng vừa vặn thấy trên khuôn mặt già nua của đối phương xuất hiện một nụ cười ý vị thâm trường.
...
"Lão tộc trưởng, như vậy thực sự có thể chứ? sẽ không xảy ra chuyện? "
Sau khi đám người Phương Minh đều đi vào rừng , một người đàn ông trung niên có chút lo lắng nhìn La Thiên hỏi.
"Có thể xảy ra chuyện gì, chúng ta không có làm cái gì, mọi thứ đều là bọn họ tự nguyện." La Thiên từ tốn nói.
"Nhưng dù sao đây cũng là thế hệ trẻ của toàn bộ giới tu luyện, nếu thật xuất hiện vấn đề lớn, chúng ta không biết phải giải thích với bên ngoài như thế nào."
"Tại sao phải giải thích?”
La Thiên trong mắt có tia sáng lóe lên, "Đại la kim quả dễ lấy được như vậy sao? Nếu như không có thực lực lại không muốn từ bỏ, thì chính là tự tìm đến cái chết, có can hệ gì với La gia chúng ta?"
"Lão tộc trưởng, tôi hiểu rồi." người đàn ông trung niên gật đầu, lập tức tiếp tục nói: "Bất quá một lần này trong đám người đó, có mấy người thân phận không bình thường, tỷ như Phương Minh đệ tử của bổ thiên chí tôn, nếu như hắn xảy ra chuyện gì thì biết nói sao? "
"Yên tâm đi, chúng ta lo lắng chuyện này, những người đó cũng giống vậy, đám thanh niên này dám đánh bại Phương Minh nhưng không dám giết Phương Minh, ta tin rằng trưởng bối của bọn chúng cũng có dặn dò rồi.
La Thiên không lo lắng chút nào, bởi vì hắn thấy an nguy của Phương Minh không có vấn đề, đệ tử của bổ thiên chỉ tôn phải có khả năng tự vệ chứ, ngay cả lúc tranh đoạt, những người dự thi khác quá đáng lắm cũng chỉ đánh bại Phương Minh, không ai dám hạ sát thủ, dù sao không phải ai cũng có thể chịu được lửa giận của một vị chí tôn.
Nhưng mà, La Thiên cũng không ngờ tới là, trong đám thanh niên đang hướng vào rừng cây có hai người không đi về phái trước như những người khác, mà ánh mắt chỉ quan sát những người khác nhằm truy tìm mục tiêu.
Bởi vì bọn họ tiến vào rừng căn bản không phải là vì Đại la kim quả đan, mà là phải hoàn thành nhiệm vụ mà đại nhân giao cho bọn họ.
Bạn cần đăng nhập để bình luận