Siêu Phẩm Vu Sư

Chương 695: Bởi vì sống tốt (1)

Chương 695: Bởi vì sống tốt (1)
Thủ đô!
Cửa trường đại học Thủy Mộc!
Sắc trời đã từ từ chuyển lạnh, mà mùa đông phương Bắc tới càng nhanh hơn so với phương Nam, rất nhiều người cũng đã khoác lên áo khoác, thu hồi phong độ.
Nhưng mà ở cửa trường đại học vẫn có thể thấy không ít bóng người tràn đầy sức sống ăn mặc phong phanh, vào độ tuổi thanh xuân bay cao, đám nữ sinh này dùng lòng yêu cái đẹp cùng thanh xuân của bọn họ đến chống cự lại lạnh lẽo.
Phương Minh đứng ở cửa trường học, ánh mắt không ngừng tìm kiếm bóng dáng Diệp Tử Du từ trong số mấy nữ sinh đi ra đi vào trường.
Trước cửa trường học, một bóng người xinh đẹp tóc dài phiêu tán, cho dù dưới khí trời rét lạnh như vậy vẫn mặc một cái quần cực ngắn tha thướt đi về phía mình, trên giày cao gót kia là đôi chân dài trắng noãn, thân trên mặc một áo ngực ren màu đen, lộ ra xương quai xanh trắng nõn.
Phương Minh nhìn chằm chằm một hồi, xác định vị mỹ nữ kia không phải Diệp Tử Du, sau đó cũng lại càng yên tâm nhìn.
"Anh đẹp trai, chào anh, tôi có thể hỏi anh một chuyện không?"
Mỹ nữ đi tới trước mặt Phương Minh, mà cách cách đó không xa thì có thêm một người thanh niên cầm điện thoại di động đang quay phim chụp hình.
"Ừm, có thể." Phương Minh gật đầu.
"Anh đẹp trai đã có bạn gái rồi sao?" Lúc Hạ Kiều nói lời này, quyến rũ chớp chớp mắt, phóng ra mười vạn điện lực.
Hạ Kiều được xem như là một hot mạng, ngày hôm nay cô ấy muốn tìm người qua đường làm một số chuyện bất ngờ, còn cố ý đi tới đại học Thủy Mộc, bởi vì cô ấy muốn chứng minh mị lực của mình cho dù là một nơi tràn ngập những học sinh giỏi như đại học Thủy Mộc cũng đều không ngăn cản nổi.
"Có." Phương Minh nhàn nhạt đáp, mặc dù không biết rõ vị mỹ nữ kia muốn làm gì, nhưng cậu vẫn trả lời như thực tế.
"Vậy..." Hạ Kiều cũng không thấy ngoại lệ đối với câu trả lời này, thân thể hơi nghiêng về phía trước, thổ khí như lan nói: "Vậy anh đẹp trai có ngại thay đổi một người khác không?"
Hạ Kiều rất tin tưởng vào mị lực của mình, nhất là lúc cô ấy dùng loại giọng điệu này để nói chuyện, không người đàn ông nào có thể đủ chịu nổi, mà dù cho cuối cùng nam sinh này cự tuyệt cũng không có vấn đề gì, chỉ cần khiến chuyên viên quay phim ở một bên phụ trách chụp chụp được vẻ thất thần của người thanh niên này, như vậy đã đủ rồi.
Nhưng mà khiến Hạ Kiều không nghĩ tới là, ngay sau khi cô ấy hỏi xong, vậy mà người thanh niên này lại chủ động lui về phía sau mấy bước, thật giống như cô ấy chính là rắn rết mãnh thú gì đó vậy, nhàn nhạt đáp: "Không có hứng thú."
Nghe được Phương Minh cự tuyệt quả quyết không mang theo chút tình cảm như thế, Hạ Kiều gần như muốn nổ tung, sở dĩ cô ấy sẽ tìm tới Phương Minh, cũng là vì vừa rồi cô ấy chú ý tới ánh mắt của người thanh niên này vẫn luôn nhìn chằm chằm vào cô ấy, vừa nhìn liền biết hẳn người thanh niên này đã bị mị lực của cô ấy làm rung động, người đàn ông như vậy làm sao có thể sẽ cự tuyệt cô ấy?
Hạ Kiều không cam lòng tiếp tục nói: "Anh đẹp trai, anh thật không có ngại thay đổi một người khác sao? Tôi đây còn chưa có bạn trai đấy."
Lúc nói lời này, đầu lưỡi Hạ Kiều còn hơi liếm môi một cái, đồng thời mắt cũng nháy nháy, chẳng qua còn không đợi Phương Minh trả lời, một âm thanh trong trẻo lạnh lùng vang lên ở bên tai cô ấy.
"Tôi ngại."
Hạ Kiều quay đầu nhìn nữ sinh mới xuất hiện sau lưng mình, hai mắt sáng lên, bởi vì nữ sinh trước mắt này thật sự quá đẹp, cho dù là mỹ nữ như cô ấy cũng đều bị hấp dẫn.
Tóc trên đầu được búi đơn giản, trên trán tuột xuống mấy sợi tóc phiêu tán ở hai bên mặt hoàn mỹ tinh xảo, con ngươi trong suốt tinh khiết như lưu ly lướt qua cô ấy, tầm mắt chuyển tới sau lưng cô ấy, hơi cắn nhẹ cánh môi phấn nộn sung mãn, đại biểu cho chủ nhân của nó đang rất tức giận.
Một bộ váy liền áo sạch sẽ đơn giản, toàn bộ đường cong hoàn mỹ trên thân thể được triển lộ vừa đúng, giống hệt như một tiên nữ bước ra từ trong tranh, chỉ là so với tiên nữ trong tranh nhiều hơn một phần khói lửa.
Hạ Kiều đang chuẩn bị mở miệng nói chuyện, kết quả phát hiện mỹ nữ này trực tiếp vượt qua cô ấy đi về phía sau, sau khi cô ấy nhìn thấy mỹ nữ này kéo tay người đàn ông tướng mạo bình thường kia rời đi, trên mặt lộ ra vẻ mặt không thể tưởng tượng nổi.
Vừa rồi người đàn ông này nói hắn đã có bạn gái, mà người nữ sinh trước mắt này lại kéo cánh tay hắn, đây chẳng phải muốn nói mỹ nữ xinh đẹp như từ trong tranh bước ra kia lại là bạn gái của người đàn ông có tướng mạo bình thường này?
Nghĩ thông suốt điểm này, trên mặt Hạ Kiều lộ ra vẻ tâm phục khẩu phục, nếu thật sự là như vậy lúc nãy người ta cự tuyệt mình cũng phải, tuy rằng tự mình lớn lên cũng coi như xuất chúng, nhưng cho dù cộng thêm photoshop cũng không đạt được trình độ như bạn gái người ta.
...
"Người phụ nữ lúc nãy đẹp không? Em thấy anh cứ luôn nhìn chằm chằm vào người ta đấy."
Đi vào vườn trường, Diệp Tử Du buông lỏng tay ra, khẽ hừ một tiếng, đôi môi no đủ hơi nhếch lên.
"Anh nhìn cô ấy, đó là bởi vì sắp tới người phụ nữ kia sẽ gặp vận rủi mà thôi, vốn anh định nhắc nhở một câu, chẳng qua nếu bạn gái của anh tức giận, vậy anh đây không nói."
Phương Minh cười cười nhìn về phía Diệp Tử Du, loại dáng dấp ghen tuông này của Diệp Tử Du, cậu vẫn là rất hiếm khi thấy đến.
Phương Minh không biết, nếu như đổi lại một năm trước, Diệp Tử Du tuyệt đối sẽ không tức giận, bởi vì cô ấy tin tưởng Phương Minh, nhưng mà một năm không gặp mặt, trong lòng cô ấy vốn đã có một chút oán khí, vừa gặp lại bạn trai mình thế mà lại thấy bạn trai nhìn chằm chằm cô gái khác, đương nhiên trong lòng sẽ ghen tuông cùng mất hứng.
Chẳng qua, rốt cục Diệp Tử Du cũng là cô gái hiền lành, nghe được lời nói của Phương Minh cũng bất chấp cái gì ghen tị, liền vội vàng hỏi: "Vậy há chẳng phải cô ấy sẽ rất nguy hiểm sao, bằng không chúng ta trở về nói cho cô ấy biết đi."
"Cũng không sẽ gặp phải nguy hiểm tới tính mạng, chỉ là một số vận rủi mà thôi, nói ra có lẽ tránh khỏi vận rủi, nhưng cũng không nhất định là chuyện tốt."
Phương Minh lắc đầu, nếu đều rời đi, vậy thì không cần lại chỉ điểm cho người ta, hơn nữa có đôi khi trải qua chuyện xui xẻo cũng không phải là một chuyện xấu, có một thành ngữ là khổ tận cam lai, khí vận của người đều sẽ biến hóa đấy, đã trải qua vận rủi, nên là lúc nghênh đón may mắn.
...
Ký túc xá nữ sinh đại học Thủy Mộc, Trương Diễm đang cầm điện thoại di động xem bộ phim cung đấu mới nhất, mà Trương Thục Kỳ thì đang ôn lại bài học ở trường, chẳng qua ngay sau đó điện thoại Đường Diễm lập tức vang lên.
Liếc nhìn tin nhắn tới, trên mặt Trương Diễm lộ ra vẻ hạnh phúc, nói với Trương Thục Kỳ: "Thục Kỳ, có muốn cùng ra ngoài ăn cơm không?"
"Mình không đi được, còn có nhiều bài tập chưa ôn tập xong đây, sẽ không quấy rầy buổi hẹn hò giữa cậu cùng Trần Trạch, miễn cho trở thành cái bóng đèn."
"Cái gì mà bóng đèn, chỉ ăn một bữa cơm mà thôi."
Vẻ mặt Trương Diễm tràn đầy không thừa nhận, nhưng mà Trương Thục Kỳ chỉ cười cười, một năm trước Trần Trạch đã hẹn hò với Trương Diễm, thật ra cô ấy cũng không quá coi trọng đoạn tình cảm này của hai người, dù sao thì Trần Trạch cũng thuộc về cái loại hoa hoa công tử giàu có nhiều tiền, mà tuy rằng Trương Diễm lớn lên cũng không kém, nhưng kẻ có tiền căn bản cũng không thiếu phụ nữ xinh đẹp, một khi cảm giác mới mẽ qua đi, đoán chừng liền di tình biệt luyến.
Bạn cần đăng nhập để bình luận