Siêu Phẩm Vu Sư

Chương 572: Cùng giáo hoàng đạt thành hiệp nghị

Chương 572: Cùng giáo hoàng đạt thành hiệp nghị
Ngay khi cửa phòng vừa đóng lại, vẻ mặt của Phương Minh trở nên âm trầm, mà hết thảy này đều là vì một câu mà vừa nãy giáo hoàng Louis Vuitton đã nói qua điện thoại.
"Tôi nên gọi cậu là Phương Minh hay là Tần Minh đây?"
Giọng nói của Louis Vuitton vang lên từ đầu bên kia điện thoại khiến cho thân thể Phương Minh khẽ run lên, không nghĩ tới mới thời gian nửa năm, thân phận chân thật của mình đã bị giáo hoàng điều tra ra được rồi.
Chỉ là sau một lúc khiếp sợ Phương Minh liền bình tĩnh trở lại, lấy thế lực của giáo hoàng nếu muốn tra ra thân phận chân thật của mình kỳ thực cũng không phải rất khó.
Chứng minh nhân dân mới cùng hộ chiếu của mình được giải quyết ở Hương Giang bên kia, giáo hoàng chỉ cần phái người đến bên Hương Giang tìm hiểu nguồn gốc liền có thể tra được người làm giấy thông hành giúp mình, do đó tra được đến trên người nhà họ Quách, sau đó tìm lại được Trang Tân, cuối cùng biết mình từ trong nước chạy trốn tới Hương Giang.
Không phải nhà họ Quách cùng Trang Tân bán đứng mình, Phương Minh rất rõ ràng, Giáo Hội muốn tìm hiểu một số tin tức, người thường căn bản không thể bảo vệ được bí mật, có khi Giáo Hội dùng đủ loại biện pháp để ép người đó mở miệng, nếu vẫn không được thì lại triển pháp thuật tương đối giống thuật thôi miên để đạt được mục đích của chính mình.
Biết mình đến từ trong nước, cuối cùng căn cứ tướng mạo cùng tuổi tác của mình lại tiếp xúc với người trong giới tu luyện, có thể đoán được thân phận chân thật của mình.
Từ lúc mới bắt đầu khiếp sợ đến bình phục tâm tình, Phương Minh chỉ dùng mấy giây, bởi vì cậu đột nhiên nghĩ đến một điểm, đối với Giáo Hội đến nói, mình là Tần Minh hay là Phương Minh đều không quan trọng, sở dĩ Giáo Hội coi trọng chính mình như vậy cũng là vì thân phận thần tử của mình.
Chỉ cần thân phận thần tử này vẫn còn, như vậy mình là ai cũng không quan trọng, hơn nữa cho dù Giáo Hội biết mình là Phương Minh thì sao kia chứ? Sợ rằng Giáo Hội chỉ càng cảm thấy nhẹ nhõm hơn, chí ít chính mình chạy trốn từ trong nước tới, như vậy thân phận thần tử này của mình tuyệt đối không phải mật thám gián điệp trong nước phái tới nằm vùng ở phương Tây.
Sau khi nghĩ thông điểm này khóe miệng của Phương Minh hơi hơi cong lên, hướng về phía điện thoại vệ tinh nói: "Giáo Tông đại nhân, cho dù là Phương Minh hay là Tần Minh thì đó chẳng qua cũng chỉ là quá khứ của tôi, mà bây giờ trí nhớ của tôi thức tỉnh, tôi muốn dùng cả đời này để truyền bá vinh quang của Chúa, dâng hiến cuộc đời của tôi cho Giáo Hội."
Louis Vuitton đang ở tòa thánh Vatican sau khi nghe được câu trả lời của Phương Minh, vẻ tươi cười trên gương mặt già nua biến mất, khuôn mặt tràn ngập nếp nhăn triệt để trở nên vặn vẹo nhăn nhúm, bởi vì sự trấn định cùng cơ trí của Phương Minh vượt quá dự liệu của ông ta.
Theo ông ta thấy,một người trẻ tuổi, trong lúc không chút phòng bị bị người ta vạch trần thân phận thật, tất nhiên sẽ rơi vào trạng thái hoảng hốt lo sợ, nhưng người đang nghe điện thoại kia thực sự khiến ông ta có chút ngoài ý muốn, dĩ nhiên không có chút phập phồng lo sợ nào.
Điều này nói rõ hai điểm, hoặc là người trẻ tuổi kia có tố chất tâm lý cực kỳ vững vàng, hoặc chính là đã sớm dự liệu được ngày này, cũng sớm có đối sách.
Bất kể là điểm nào cũng nói rõ người trẻ tuổi kia không hề dễ đối phó như ông ta đã tưởng tượng.
"Thần tử nói không sai, trước kia cũng chỉ như mây bay, hiện tại thân phận của thần tử là thần tử Giáo Hội tôi, tôi gọi cuộc điện thoại này cũng chỉ là vì muốn nói cho thần tử biết sau khi đến phương Tây cũng không cần thay tên đổi họ, thân làm thần tử Giáo Hội phương Tây, không có bất kỳ người nào có thể gây tổn thương cho cậu ở phương Tây này."
Người thông minh, hơn nữa còn là một người thông minh tuyệt đỉnh!
Đây là phán đoán của Louis Vuitton về Phương Minh, cho nên ở trong chớp mắt ông ta đã nghĩ kỹ nên lấy thái độ gì để đối đãi với Phương Minh, nếu như nói vốn ông ta còn có ý muốn uy hiếp, như vậy hiện tại đã hoàn toàn không còn.
Dựa theo kết quả điều tra của ông ta cho thấy, Phương Minh đắc tội một thế lực không nhỏ ở trong Hoa Hạ, dùng việc tiết lộ hành tung của cậu cho thế lực đó đến uy hiếp Phương Minh, ý nghĩ này Louis Vuitton cũng đã từng nghĩ tới, nhưng bây giờ ông ta hoàn toàn từ bỏ.
Bởi vì người thông minh tuyệt đỉnh đều biết cái uy hiếp này không có ý nghĩa gì, giữa phương Đông và phương Tây có giới hạn, song phương ai cũng không thể quá tuyến, nếu như mấy thế lực trong nước ở phương Đông phái người qua đây, tất nhiên sẽ dẫn tới toàn bộ thế lực phương Tây chinh phạt.
Với tư cách giáo hoàng, nếu như thần tử ở phương Tây bị người phương Đông giết chết, vậy đó là do giáo hoàng ông ta không xứng chức, hơn nữa Giáo Hội cũng sẽ trở thành trò cười của toàn bộ thế lực khác ở phương Tây.
"Đa tạ Giáo Tông đại nhân, tôi cũng tin tưởng ở dưới thế lực của Giáo Hội chúng ta, chắc chắn không cần lo lắng tới an toàn của tôi."
Phương Minh cũng hùa theo lời của Louis Vuitton, thật ra tuy rằng cậu đã biết biết bí mật giữa giáo hoàng cùng thần tử từ Hắc Ám Hội Nghị còn có hoàng thất nước Anh bên kia, nhưng nếu có thể thì cậu vẫn không muốn cùng giáo hoàng đi lên thế đối lập.
Một giáo hoàng nhiều năm quản lý thế lực mạnh nhất phương Tây rốt cuộc có bao nhiêu con bài chưa lật, không phải cậu đủ khả năng tưởng tượng, chí ít Phương Minh có thể xác định một điểm, đó chính là tuyệt đối kinh khủng hơn nhà họ Mục gấp mấy lần.
"Thần tử, tuy rằng lúc cậu còn ở phương Đông không hề thức tỉnh, nhưng dù sao cậu cũng là thần tử của Giáo Hội tôi, mấy thế lực trong nước ở phương Đông này cũng dám phát lệnh truy nã cùng truy sát cậu, vì đây đồng nghĩa với dám khiêu khích trắng trợn với Giáo Hội tôi, nếu như thần tử cần, Giáo Hội tất nhiên sẽ toàn lực ủng hộ cậu, coi như lần thứ hai mở ra đại chiến của phương Đông và phương Tây cũng sẽ không tiếc."
Nghe được lời của Louis Vuitton, khóe miệng của Phương Minh cong lên, bởi vì cuối cùng thì cậu đã hiểu rõ mục đích giáo hoàng gọi điện thoại tới lúc này rồi.
Hợp tác.
Giáo hoàng đây là muốn tiến hành hợp tác với cậu.
Hiển nhiên giáo hoàng đã điều tra mình rất kỹ càng, tất cả những chuyện mình từng trải qua, cũng biết có một ngày mình nhất định phải giết về trong nước, mà giáo hoàng lúc này đang tỏ thái độ, đến lúc đó sẽ hết lòng ủng hộ cậu.
Thật ra đây là một lời mời hợp tác khiến Phương Minh động tâm, có Giáo Hội phương Tây ủng hộ cho dù hiện tại cậu giết trở về, cũng không cần e ngại nhà họ Mục, thậm chí mượn lực lượng của Giáo Hội phương Tây coi như là tiêu diệt nhà họ Mục cũng không phải là không được.
Nhưng mà chỉ suy nghĩ một lát Phương Minh liền bỏ đi ý nghĩ này. Mượn lực lượng Giáo Hội tiêu diệt nhà họ Mục không khó, nhưng chính như giáo hoàng nói, cái này có nghĩa là đông tây phương sẽ khai chiến lần thứ hai.
"Đa tạ giáo hoàng ủng hộ, chẳng qua cái chuyện báo thù này tôi không muốn mượn tay người khác."
Câu trả lời của Phương Minh khiến cho gương mặt già nua của Louis Vuitton ở đầu bên kia điện thoại trở nên âm trầm, Phương Minh không chấp nhận hợp tác với ông ta, vậy ông ta chỉ có thể đi lên con đường cực đoan khác, ngay trong khoảnh khắc Louis Vuitton động sát cơ, đầu bên kia điện thoại lại truyền tới giọng nói của Phương Minh.
"Giáo hoàng vì Giáo Hội phát triển mà cống hiến nhiều tâm huyết, có thể nói là dâng hiến cả cuộc đời mình cho Giáo Hội, điểm này mọi người đều rõ như ban ngày, mà ngay cả Chúa cũng có lời khen ngợi giáo hoàng."
Vẻ âm trầm trên gương mặt già nua của giáo hoàng biến mất, thay vào đó là một nụ cười hiện lên, bởi vì ông ta nghe hiểu tin tức trong những lời mà Phương Minh vừa nói.
Với tư cách người nắm quyền lực tối cao của Giáo Hội, bất kỳ người nào khen ngợi cũng đều không thể củng cố cùng đề thăng địa vị của ông ta, ở trên ông ta chỉ có Chúa cao nhất không gì không thể.
Nhưng Chúa lại đang ở trên trời, lại làm sao có thể sẽ khen ngợi ông ta, lời này xuất phát từ trong miệng bất kỳ người nào đều khiến người ta khó mà tin tưởng, hẳn chỉ hoài nghi đây là do ông ta tự biên tự diễn, ngoại trừ một người, đó chính là Phương Minh.
Bởi vì Phương Minh vừa mới tiếp nhận thần dụ xong, không ai sẽ hoài nghi tính chân thật trong lời nói của Phương Minh, bởi vì không người nào dám bịa đặt thần dụ, chí ít tại trong lòng tất cả giáo đồ vẫn cho là như vậy.
Bịa đặt thần dụ đó chính là phản bội Chúa, phản bội Giáo Hội, coi như là Louis Vuitton cũng không dám làm như thế, bởi vì một khi bị phát hiện cũng không phải là xuống đài đơn giản như vậy, còn phải tiếp nhận Giáo Hội thẩm lí và phán quyết.
"Truyền bá vinh quang của Chúa, vì Giáo Hội phát triển mà cống hiến lực lượng của chính mình, này là sứ mạng cùng trách nhiệm của tôi, nào có cái gì đáng giá để khen ngợi, ngược lại thần tử cậu đại biểu cho Chúa chuyển thế, vừa có thần dụ của Chúa, nên làm cho cả phương Tây đều biết sự tồn tại của thần tử cậu, khiến toàn bộ tín đồ đến nghe thần dụ của Chúa."
"Mọi thứ đều nghe theo sắp xếp của giáo hoàng."
Một cuộc giao dịch đã đạt thành ngay dưới sự ăn ý ngầm trong lời nói của Phương Minh cùng Louis Vuitton.
Bạn cần đăng nhập để bình luận