Siêu Phẩm Vu Sư

Chương 454: Cái gì gọi là lệch tài (2)

Chương 454: Cái gì gọi là lệch tài (2)
"Đương nhiên, Đàm Diệu Văn vì sợ các ngươi phát hiện manh mối, khẳng định là sẽ có đôi khi cố ý thua bài, nhưng hắn cũng có tính toán, chậm mà chắc thắng, mọi người tự nhiên sẽ không phát hiện ra."
Ví dụ mười ván, bốn thua sáu thắng là chuyện bình thường, nên bọn người Trang Tân cũng sẽ không có nửa điểm hoài nghi.
"Đương nhiên, cho nên anh thua nhiều như vậy, đó là bởi vì anh và Đàm Diệu Văn đổi vị thế hoàn toàn cho nhau, khi Đàm Diệu Văn tài vận gia thân cũng chính là lúc tài vận của anh không ổn nhất, tự nhiên sẽ thua nhiều nhất."
Phương Minh ra hiệu Trang Tân cùng cậu đi đến chiếu bạc bên kia, lúc này trên thẻ bạc đã được dọn dẹp xong hết, toàn bộ trong rạp chỉ còn lại mấy người Phương Minh.
"Anh thử hồi tưởng một chút, lúc Đàm Diệu Văn đang đánh cược hắn có trang thái gì?"
"Trạng thái sao…?" Trang Tân nghĩ một hồi sau đáp: "Cơ thể ông ta hơi ngửa ra sau, tư thế cầm bài cũng có chút không đúng lắm."
Không có Phương Minh nhắc nhở, Trang Tân còn không nghĩ tới, lúc này nhớ tới, đúng là cảm thấy Đàm Diệu Văn cử động có chút không đúng , bình thường người chơi bài, cơ thể đều là nghiêng về phía trước dựa vào chiếu bạc, rất ít ngửa ra sau, bời vì nghiêng về phía trước chẳng những có thể chú ý đến việc chia bài, còn có thể tỉ mỉ quan sát đến những người chơi bài khác.
Ngoài ra còn có một điểm đó là lúc Đàm Diệu Văn cầm bài, là đem hai tay trước hướng hai bên mở rộng ra, sau đó lại thu hồi cầm bài, thật giống như động tác đem thẻ đánh bạc ôm về.
"Đọc có chỗ dựa, trước giống như Mãnh Hổ." Phương Minh ở thời điểm này nói tiếp, "Lục Cung Phi Tinh, tài vận vận chuyển, Đàm Diệu Văn chính là dùng loại phương thức này đem tài vận ngưng tụ trên người mình, đương nhiên trừ cái này ra, trên tay ông ta cũng là mang một chuỗi vòng tay Tỳ Hưu."
Mang vòng tay Tỳ Hưu cũng rất binh thường, cho nên Trang Tân mấy người cũng không nghĩ gì, nhưng chuỗi Tỳ Hưu có thể liền hấp thụ tài vận của người khác.
"Đương nhiên, điểm trọng yếu nhất chính là đây."
Phương Minh cười ha hả đi vào phía bên trong tường, sau đó kéo màn cửa ra, lúc này trên vách tường có treo Song Đao giao nhau.
"Đao, cơ thể tràn đầy sát khí, mà vị trí của anh đối diện Song Đao, cho nên tài vận là bị thương tổn nhiều nhất, hai cái nhân tố cộng lại, đây chính là nguyên nhân khiến anh thua tiền nhiều nhất."
"Thì ra là vậy, vậy tại sao sau khi Tần lão đệ đến, mọi chuyện lại khác mặc dù song đao vẫn cắm ở đó." Trang Tân cũng chỉ nghe hiểu một nửa, nghi hoặc hỏi.
"Nguyên nhân rất đơn giản, lúc tôi ngồi xuống, bố cục Lục Cung Phi Tinh trên thực tế đã thay đổi, nhưng mà lúc mới bắt đầu, tôi không có động thủ, còn cố ý thua tiền, cứ để mọi chuyện theo ý Đàm Diệu Văn đã sắp xếp."
"Chỉ có như vậy, Đàm Diệu Văn mới có thể buông lỏng cảnh giác, cho rằng tất cả ông ta đều đã khống chế, cho đến lúc bọn người Đàm Diệu Văn không chú ý đến, hai ván sau cùng, tôi liền thay đổi hướng tài vận."
Nói thì đơn giản, nhưng làm thì không có dễ như vậy, phá bỏ Lục Cung Phi Tinh rất đơn giản, nhưng rất khó để không bị phát hiện, cho nên Phương Minh nhìn như ngồi bất động, nhưng trên thực tế chân phải cậu cũng có động đậy, dựa theo một loại nào đó tần suất.
Hộ vệ của Đàm Diệu Văn tuy có hiểu biết Lục Cung Phi Tinh, nhưng không phải quá lợi hại, cho nên không có phát hiện sơ hở, nhưng Phương Minh trong lòng cũng phân vân liệu tên kia có đúng là cao thủ hiểu được Lục Cung Phi Tinh hay không, đây cũng là một dạng đánh cược.
"Tên Lão Đàm khốn kiếp, thì ra lại nham hiểm như vậy, thiết lập ván cục hại bọn ta."
Sau khi hiểu rõ tất cả, Trang Tân nghiến răng nghiến lợi vô cùng phẫn nộ, nếu là do vận khí thật không tốt thua tiền thì không sao, nhưng bây giờ biết lại là chính Đàm Diệu Văn đang làm trò quỷ, trong lòng vô cùng tức giận.
"Đánh bạc, mười cược chín không, dù cho anh lệch tài vận, thì cũng chỉ một ngày, mà lại mỗi sòng bạc thiết kế không giống nhau, nhưng đều có cùng đặc điểm, đều là tụ tài cục."
Khi tiến vào sòng bạc, Phương Minh có chú ý tới, sòng bạc vô luận bài trí đều phù hợp bố cục tụ tài, có thể xác định, bố cục sòng bạc tất nhiên là do người am hiểu phong thủy thiết kế.
Trang Tân ánh mắt nhìn về phía Phương Minh, trong mắt có chút suy tư, nhìn Phương Minh lên tiếng: "Tần huynh đệ xem ra cũng là cao nhân, đại ân lần này tôi không lời nào cảm tạ hết được, cho nên phần tiền thắng cũng sẽ chia đều cho cậu."
Đối với Trang Tân, nếu như không có Phương Minh đừng nói đến việc thắng tiền, đoán chừng còn bị Đàm Diệu Văn thiết lập ván cục có thể sẽ thua thê thảm một đống tiền nữa, cho nên chia phần thắng cho Phương Minh anh ta cũng không hề tiếc gì.
"Tiền này tôi không thể nhận."
Phương Minh khoát khoát tay, nhìn thấy Trang Tân nghi hoặc, lập tức giải thích nói: "Chúng ta một chuyến này có một câu gọi là: Ngũ tệ tam khuyết, là ý nói nghề này thuộc về tiết lộ Thiên Cơ, nghịch thiên cải mệnh, cho nên ít nhiều sẽ gặp báo ứng."
"Mặc dù nói có chút khoa trương, nhưng nếu như lợi dụng sở học sự tình để kiếm lấy của trời, nhất định có chút ảnh hưởng đến mình."
Phương Minh không phải nói từ chối, cái gọi là ngũ tệ tam khuyết đó chẳng qua là dụ người , thầy bình thường Phong Thủy nào tiết lộ Thiên Cơ, nào có cho người ta nghịch thiên cải mệnh sự tình.
Nhưng nghề này trong cũng là có không nhìn thấy quy tắc, nếu như lợi dụng sở học sự tình đi kiếm đang lúc tiền, so như Phong Thủy Kham Dư thu lấy phí dụng không có chút vấn đề nào, nhưng là nếu như lợi dụng sở học sự tình xâm hại người khác lợi ích mà kiếm lấy tiền tài, chính là sẽ phải gánh chịu đến trình độ nào đó báo ứng.
Báo ứng gì, Phương Minh nói không ra, nhưng lời này là sư phụ cậu nói cậu biết, kiếm tiền có thể, những người có tiền kia phú hào nhiều rất lợi hại, tùy tiện cho nhìn cái phong thủy cái gì, gấp mười gấp trăm lần giá cả lấy tiền không có một chút vấn đề, nhưng chính là không thể đi Bàng Môn Tà Đạo.
"Vậy sao có thể được, đây là Tần lão đệ thắng bạc mà."
"Trang ca, về tiền đánh bạc thì như vậy đi, anh có thể giúp tôi đem số tiền đi quyên góp, quyên cho Tổ Chức Từ Thiện."
Đối với đánh bạc tài, Phương Minh sẽ không cần.
Nhìn thấy Phương Minh kiên quyết như vậy, Trang Tân không tiếp tục hỏi, nhưng mà anh ta cũng đã hạ quyết tâm, Tần huynh đệ này không cần tiền thì nhất định phải chuẩn bị một phần quà đại lễ khác.
Mà với trí tuệ của anh, trong nháy mắt càng hiểu rõ vị Tần huynh đệ này có quan hệ tốt với Hồ Quân, làm cho Hồ Quân ngàn căn vạn dặn phải chăm sóc chu đáo, không chừng còn có nguyên nhân sâu xa, là bởi vì vị Tần huynh đệ này không phải người bình thường.
"Tần lão đệ, đi, chúng ta đến quán rượu, sau đó từ từ nói chuyện."
Trong sòng bạc dù sao cũng là người khác địa bàn, Trang Tân cũng không nói thêm gì nữa, lúc đầu gặp Phương Minh ở song bài, tuy nhiên sau cũng đã chọn quán rượu để dễ bề nói chuyện.
Ngay lúc Phương Minh trên đường tiến về quán rượu, bỗng xuất hiện một vị lão giả trong khu nhà cao cấp, giờ phút này đèn đuốc sáng trưng, toàn bộ đại sảnh hơn mười người, tất cả ánh mắt đều nhìn về phía vị lão giả.
Bạn cần đăng nhập để bình luận