Siêu Phẩm Vu Sư

Chương 180: Quỷ môn quan dành riêng cho Vu Sư

Chương 180: Quỷ môn quan dành riêng cho Vu Sư
(1) Quỷ môn quan: Cửa Âm Phủ
Bách linh thú giấy xuất hiện, trấn ấn trong tay Phương Minh vẫn vỗ xuống trùng trùng điệp điệp, tay phải lấy ra một tấm phù lục, cậu đốt tấm phù rồi xẹt qua bên trên thú giấy, tốc độ nhanh vô cùng.
“Thiên linh Địa linh, thú giấy hiển linh, nay lấy thân ta, hành sử khế ước!”
Phương Minh khẽ quát một tiếng trong miệng, nhanh chóng vẽ một phù văn trong không khí, càng vẻ sắc mặt của cậu càng trở nên tái nhợt, có thể thấy rõ phù văn này hao tổn tâm thần tới mức nào.
Ngự thú phù!
Đây chính là tên tấm phù mà Phương Minh vẽ, trong truyền thừa Vu Sư cũng có ghi chép về tấm phù này. Thời Viễn Cổ có một Đại Vu đã ký khế ước với bách thú chi Vương(2), kết thành phù văn, mà có phù văn này thì có thể hiệu lệnh được bách thú.
(2)Bách thú chi vương: vương của bách thú
Thi triển phù văn cực kỳ hao phí Vu Sư chi lực, mặc dù Phương Minh đã có chuẩn bị thế nhưng tới khi thật sự bắt tay vào phác họa phù chú mới thấy, hao phí vượt quá sức tưởng tượng của cậu.
Hai tinh huy chi châu trong cơ thể chuyển động sinh ra Vu Sư chi lực thế mà vẫn không đuổi kịp tốc độ hao phí, nhất là khi phù văn gần được hoàn thành, Vu Sư chi lực trong cơ thể cậu tiêu hao hầu như không còn.
Nói cách khác hiện tại trên thân thể của Phương Minh đã không còn một chút Vu Sư chi lực, mà với thực lực nhị tinh Vu Sư của cậu phải mất ít nhất một giờ mới có thể khôi phục một ít thực lực để tiếp tục thi pháp.
Thế nhưng một lát nữa cậu còn muốn mở quỷ môn, trong nháy mắt khi quỷ môn được mở ra cậu nhất định phải có vu lực thì mới có thể ngăn cản âm khí lao ra.
“La đạo hữu, tôi cần sự trợ giúp của ông.”
Phương Minh nhìn về phía La Cẩm Thành, cậu vốn dĩ không phải là người cậy mạnh, nhất là chuyện này còn liên lụy tới chuyện Trần Nhạc Nhi tiến nhập Âm Phủ, lại còn liên hệ với sự an toàn của vùng đất này, cậu tuyệt đối không thể để bất kỳ một sai lầm nào xảy ra.
“Cần tôi hỗ trợ?”
La Cẩm Thành kinh ngạc chỉ tay vào mũi mình, ông ấy không hiểu ông ấy thì có thể giúp được gì kia chứ?
“Thực không dám giấu diếm, vừa nãy tôi vẽ tấm phù chú kia xong bây giờ đã hư thoát, một lát khi mở cửa Âm Phủ sẽ có âm khí xông lên, hi vọng La đạo hữu giúp đỡ trấn áp nó lại.”
Nghe thấy lời nói của Phương Minh vẻ mặt của La Cẩm Thành trở nên cổ quái, khóe miệng run rẩy. Trấn áp âm khí của cửa Âm Phủ, chuyện này khác gì nói ông ấy đi chặn họng súng?
Mặc dù ông ấy không biết Phương Minh dùng cách gì để mở cửa Âm Phủ, thế nhưng ông ấy cũng đã nghe được những lời đồn đãi về sự khủng bố của quỷ môn quan.
Hằng năm mỗi khi đến tháng cô hồn, cửa Âm Phủ mở ra, quỷ hồn ở Âm Phủ nhao nhao đi khỏi quỷ môn quan mà tới Dương Gian, mà mỗi năm tới ngày này gần như tất cả đạo sĩ đều sẽ đóng cửa ở trong nhà. Nguyên nhân cũng rất đơn giản, trong những ngày này âm khí cực kì khủng bố, người tu đạo ra đường khí tràng rất dễ xảy ra va chạm với âm khí, mà người có tu vi càng cao thì bị ảnh hưởng cũng càng lớn.
Tính ra nếu người bình thường bị âm khí nhập vào cùng lắm cũng chỉ bị mấy bệnh lặt vặt mà thôi, thế nhưng nếu người tu luyện bọn họ mà bị âm khí nhập thể thì không chết cũng bị thương nặng, tổn hao căn cơ.
Vì thế vừa nghe Phương Minh nói ông ấy đi ngăn cản âm khí vẻ mặt của ông ấy mới trở nên cổ quái như vậy, nếu không phải nhìn thấy vẻ mặt của Phương Minh đúng là tái nhợt hẳn đi, ông ấy còn tưởng đây là cái bẫy do cậu bố trí để hại ông ấy đấy!
“Cậu xác định cậu có thể mở quỷ môn quan?” La Cẩm Thành trầm giọng hỏi.
“Vấn đề không lớn.”
“Đã như vậy tôi cũng sẽ cố gắng một lần, coi như để trả lại ân tình bữa cơm này.”
Cuối cùng La Cẩm Thành vẫn đáp ứng, cho tới tận bây giờ ông ấy vẫn còn chưa từng nghe thấy có người có thể triệu hoán quỷ môn quan, ở đây mở mang chút kiến thức cũng không tồi chút nào.
Phương Minh gật gật đầu, cậu không cần nhiều lời, sở dĩ người đời không thể triệu hoán quỷ môn quan chính là vì bọn họ không biết quỷ môn quan này ở đâu.
Thế nhưng Phương Minh không giống bọn họ, cậu có thể thoải mái triệu hồi quỷ môn quan chính là nhờ những ghi chép cặn kẽ trong truyền thừa Vu Sư.
Quỷ môn quan!
Đây chính là cửa thứ hai mà quỷ hồn phải đi qua nếu muốn bước chân vào Âm Phủ.
Nếu không qua quỷ môn quan thì không được tính là chân chính đi tới cõi âm!
Lấy một ví dụ đơn giản, cái gọi là xuất ngoại chính là khi chúng ta đang ở trên máy bay bay tới một đất nước khác, thế nhưng muốn nói đúng nhất chúng ta đã từng ra nước ngoài thì có nghĩa chúng ta phải xuống sân bay ở nước đó, sau đó lấy được hộ chiếu ở cửa khẩu.
Quỷ môn quan chính là nơi cấp hộ chiếu cho quỷ hồn, mỗi quỷ hồn sau khi bước vào quỷ môn quan mới được coi là chân chính bước chân vào Âm Phủ, sẽ được cấp một tấm thẻ căn cước(3), quỷ hồn sẽ sinh hoạt ở âm phủ dựa vào thân phận trên tấm thẻ này.
(3)Thẻ căn cước: thẻ của Trung Quốc, có giá trị như chứng minh nhân dân ở Việt Nam
Dù sao con người sau khi chết cũng không thể chuyển thế đầu thai ngay, thậm chí có người phải sống ở Âm Phủ một quãng thời gian rất dài mới có thể luân hồi chuyển thế, vì để duy trì trật tự của Âm Phủ đương nhiên cần phải chứng minh thân phận.
Thế nhưng trong vấn đề này vẫn còn một điểm vô cùng trọng yếu, chính là những tồn tại liên quan tới cá nhân, hay nói cách khác là tổ tiên họ hàng.
Nếu trong nhà đã từng có trưởng bối đi, thì khi những đạo sĩ hòa thượng làm lễ cúng thường sẽ có ba phần văn điệp, được gọi là văn điệp thông âm.
Một phần đốt cho thần Thổ Địa, một phần đốt cho quỷ môn quan, còn một phần đốt cho thành Phong Đô(4), mà trong ba phần văn điệp này cũng có ẩn chứa huyền cơ, càng là đạo sĩ có thực lực cao cường khi viết văn điệp sẽ khiến quỷ hồn ở Âm Phủ càng thêm nổi tiếng.
Mặc dù đạo sĩ thông thường khi viết văn điệp sẽ ghi thêm câu mong quỷ hồn sau khi tới Âm Phủ sẽ được quỷ sai chiếu cố, thế nhưng đó chỉ là hình thức mà thôi, giống như một người dân bình thường viết một bức thư rồi để con mình gửi tới người cầm quyền trong bộ máy nhà nước, hi vọng người cầm quyền chiếu cố con mình một chút, đối phương mà có phản ứng mới là kỳ quái.
Nhưng nếu đổi lại là bức thư do một người cầm quyền khác viết thì đãi ngộ sẽ khác biệt một trời một vực.
Không nên cảm thấy điều này kì quái, mặc dù có nói Âm Dương ngăn cách thế nhưng đôi bên vẫn có liên hệ qua lại, ví như một số Âm Phủ ác quỷ bởi vì sơ hở của quỷ sai mà chạy tới Dương Gian làm loạn, lúc này rất cần những cao thủ ở Dương Gian hỗ trợ ra tay đưa ác quỷ về lại Âm Phủ.
Toàn bộ Âm Phủ có gần trăm cái quỷ môn quan, trong đó chín mươi phần trăm quỷ môn quan là cố định, ngoài ra còn có ba cái quỷ môn quan có thể di chuyển.
Nếu một nơi nào đó trong một khoảng thời gian ngắn có quá nhiều người chết, khiến quỷ môn quan nơi đó bị tắc nghẽn, sẽ có một quỷ môn quan du động xuất hiện hỗ trợ.
Ví dụ những nơi có ôn dịch hay chiến tranh bạo phát, một lần chết những mấy vạn thậm chí mấy chục vạn hay mấy trăm vạn người, một quỷ môn quan cố định nơi ấy sẽ bận rộn không kham nổi, lúc đó quỷ môn quan du động sẽ xuất hiện.
Hình tượng hóa hơn một chút, mọi người cứ liên tưởng nó giống với nhà ga vào ngày tết, vì quá đông người nên phải tăng thêm cửa soát vé để tránh quá tải, gây chậm trễ.
Đây là tác dụng của một trong ba cái quỷ môn quan du động, hai cái quỷ môn quan còn lại có một cái cậu không biết tác dụng, còn một cái cuối cùng chính là được dành cho Vu Sư. Đây là quỷ môn quan do Âm Phủ dành riêng cho Vu Sư, chỉ cần Vu Sư nắm giữ pháp thuật liền có thể triệu hoán.
Bởi vì trong truyền thừa Vu Sư không nói rõ lý do nên Phương Minh cũng không biết vì sao Vu Sư lại được Âm Phủ ưu ái, dành riêng cho bọn họ hẳn một quỷ môn quan.
Mắt nhìn thẳng về phía trước, tay phải của Phương Minh lăng không phác họa khoảng chừng ba phút, tạo nên một đồ án phù văn vô cùng phức tạp, chính là phù văn triệu hoán quỷ môn quan.
Cũng may là phù văn này không cần phải dùng tinh huy chi lực để phát họa mà chỉ cần để tinh huy chi châu vận chuyển là xong.
Sau ba phút Phương Minh thả tay xuống, nhìn La Cẩm Thành nói ra: “Đã xong, La đạo hữu cẩn thận.”
“Đã xong rồi? Quỷ môn quan sẽ xuất hiện sao?”
La Cẩm Thành nhìn Phương Minh như nhìn người ngoài hành tinh vậy, chỉ cần vẽ vẽ mấy cái trong không trung là có thể triệu hoán quỷ môn quan sao? Nếu thật sự là như vậy thì ông ta chỉ cần hét một cái cũng gọi được Diêm La Vương tới!
Đúng lúc La Cẩm Thành đang định mở miệng nói thêm điều gì thì đột nhiên sắc mặt đại biến, ông ấy quay đầu nhìn về phía trước, nơi đó khí tràng đang biến hóa kịch liệt, một cỗ khí tức âm lãnh xuất hiện trong chớp mắt.
Cỗ khí tức này xuất hiện vô cùng bất ngờ, khiến hai vợ chồng Trần Hòa An cùng Đại Trụ đang đứng cách khá xa cũng không nhịn được rùng mình một cái, mà ngay cả Phương Minh cũng phải lùi về phía sau vài bước.
Trong số tất cả mọi người ở đây chỉ có một mình Trần Nhạc Nhi lộ ra vẻ mặt dễ chịu, cỗ âm khí này khiến cô bé cảm thấy bản thân như cá gặp nước, thoải mái không nói nên lời.
“Thật sự tới?”
Đôi mắt của La Cẩm Thành vừa khiếp sợ vừa nghi ngờ, trong nghi ngờ còn mang theo vẻ không thể tưởng tượng nổi nhìn Phương Minh, thế nhưng ông ấy không có nhiều thời gian để suy nghĩ, bởi vì sau khi cỗ khí tức âm lãnh này xuất hiện thì trong chớp mặt còn có một cỗ khí tức vô cùng âm lãnh ùn ùn đánh tới ông ấy.
Oành!
Cỗ khí tức này trực tiếp bức ông ấy lui về phía sau mấy chục bước, La Cẩm Thành sắc mặt đột biến, hai tay liên tục bấm pháp quyết, miệng thì thầm: “Ngũ hành phong lôi, thất tinh định vị, định cho tôi!”
Hai chân của La Cẩm Thành hơi di chuyển, sau đó mạnh mẽ đạp xuống đất một cái, thế nhưng không tới hai ba giây sau sắc mặt của ông ấy đã trở nên vô cùng khó coi, chiêu này căn bản không thể chống đỡ nổi cỗ âm khí này.
“Lần này thua thiệt lớn!”
Khẽ cắn môi, trên mặt La Cẩm Thành hiện lên vẻ không bỏ, nhưng cuối cùng vẫn phải lấy chuỗi vòng cổ xuống, nhấn vỡ mười tám viên ngọc châu.
Trong nháy mắt khi hạt châu vỡ vụn hai mắt Phương Minh nheo lại, cậu có thể cảm nhận được một cỗ dương khí vô cùng mạnh mẽ bạo phát từ trong ngọc châu, mà hai vợ chồng Trần Hòa An cùng Đại Trụ thì cảm thấy đường như có một cỗ khí ấm kéo tới xua tan lạnh lẽo.
Sắc mặt của La Cẩm Thành tái nhợt nhưng nhờ mười tám viên ngọc châu vỡ vụn mà cuối cùng ông ấy cũng có thể đứng vững. La Cẩm Thành cười khổ nhìn bột phấn của hạt châu dưới đất, đây là vòng tay năm đó sư phụ đã khai quang rồi tặng ông ấy vào năm ông ấy trưởng thành, nó đã theo ông ấy suốt mấy chục năm nay.
Phương Minh dời mắt khỏi người La Cẩm Thành, nhìn vòng xoáy màu đen xuất hiện trước mặt ông ấy, sự thâm trầm của nó khiến người ta tê dại cả da đầu, mấu chốt nhất chính là cỗ khí khủng bố vẫn không ngừng phát ra từ bên trong.
Vòng xoáy hiện, quỷ môn mở!
Phương Minh nói thầm một câu, trên mặt như xuất hiện tia sáng, sau đó cậu nhìn về phía Trần Nhạc Nhi quát lên: “Trần Nhạc Nhi, nhập quỷ môn quan, từ nay về sau âm dương cách biệt!”
Bạn cần đăng nhập để bình luận