Siêu Phẩm Vu Sư

Chương 336: Đơn độc xuống nước

Chương 336: Đơn độc xuống nước
Một tòa cổ mộ trước triều Tần!
Trên boong thuyền mọi người đều lộ ra vẻ khó tin, nếu điều này là thật, vậy có thể nói đây chính là một tòa cổ mộ rất lâu đời.
"Không đúng, đây là dưới nước, nếu như dưới nước này thật sự có cổ mộ, chỉ sợ cũng sớm đã bị nước ăn mòn, phỏng chừng không còn lưu lại gì cả"
"Nếu như ban đầu khi xây cổ mộ nơi này là đất bằng, cho dù sau này ở đây biến thành sông, nhưng nếu như nó ở nơi sâu hơn 10m mà nói, dòng nước phỏng chừng không thể ăn mòn nhanh như vậy đi."
Có một vị du khách đẩy mắt kiếng của mình, nói với giọng điệu chuyên nghiệp: "Ta là học sinh nghiên cứu địa chất học, sở dĩ lần này tôi tới nơi này cũng là nghe nói địa mạo kỳ quái(1) của Thính Phong Nhai, cho nên cố ý tới nơi này thể nghiệm một phen."
(1)Địa mạo kỳ quái: hình dáng đất kỳ quái
Ánh mắt của Phương Minh nhìn vị du khách này, ở trong mắt những người bình thường này, chuyện có cổ mộ dưới nước thật sự là hơi bất khả tư nghị(2), nhưng mà trên đời này có chút tồn tại là không thể dựa theo lẽ thường đến suy đoán, tỷ như con thuyền lớn kia, tỷ như cổ mộ.
(2)Bất khả tư nghị: không thể tin được
Cổ mộ dưới nước không phải là không có, thậm chí Phương Minh đã từng gặp được một cái, chỉ có điều lần kia là cậu cùng sư phụ mình đi ra biển mới thấy được, mà cổ mộ kia ngay ở độ sâu 1m dưới đáy nước, nhưng mặc dù như vậy nó vẫn không bị nước ăn mòn, nguyên nhân rất đơn giản, cổ mộ kia có trận pháp ngăn cách nước chảy vào.
Không khó tưởng tượng, cổ mộ dưới nước, lại còn là cổ mộ được hình thành ở một chỗ đặc thù, tất nhiên cũng sẽ có trận pháp ngăn cách đi, hơn nữa lần này trực tiếp nói cho Phương Minh, lai lịch của cổ mộ này sợ rằng sẽ rất kinh người.
"Tôi xuống nước nhìn một chút."
Cuối cùng Phương Minh đã có quyết định, cậu quyết định tự mình xuống nước điều tra một chút tình hình cổ mộ bên dưới, chủ yếu là chiếc quỷ thuyền lúc trước kia khiến cậu hiếu kỳ, đương nhiên còn một điều nữa, chính là vì chiếc hộp màu đen này.
Mà đáp án của những vấn đề kia, đều chỉ có thể xuống cổ mộ đi tìm.
"Phương Minh, cậu muốn xuống nước sao? Liệu có gặp nguy hiểm gì không?"
Trần Trạch nghe được Phương Minh muốn xuống nước liền mở miệng khuyên bảo, mà trên mặt Diệp Tử Du cũng lộ ra vẻ lo lắng.
"Không sao, trong lòng tôi nắm chắc."
Phương Minh cười cười an ủi, nếu Trần Tiềm cùng lão giả này cũng có thể xuống nước, vậy lấy thực lực của cậu cho dù cuối cùng không cách nào tiến nhập cổ mộ, cũng là có thể toàn thân trở ra.
Lần này chỉ có Phương Minh một người xuống nước, cậu cầm chiếc hộp màu đen, sau khi mang bình dưỡng khí Phương Minh trực tiếp nhảy vào trong nước, lấy thực lực của cậu bây giờ vẫn còn không cách nào nín thở một thời gian dài dưới nước, nhất định phải mượn bình dưỡng khí.
Phương Minh nhảy xuống nước, rất nhanh thân ảnh của cậu đã biến mất không thấy gì nữa, toàn bộ mặt sông khôi phục vẻ bình tĩnh, chỉ là Diệp Tử Du cùng chúng nữ không ngừng lo lắng nhìn chằm chằm mặt sông.
Sau khi lặn sâu xuống nước 10m vẫn không thấy được đáy, Phương Minh ngược lại không có chút kinh ngạc gì, bởi vì dựa theo lời của Trần Tiềm, bọn họ đã lặn xuống độ sâu gần 50m rồi.
Chỉ là có điều khiến Phương Minh không thể không chú ý, đó chính là đột nhiên nước sông này có một cỗ lực bài xích to lớn kéo tới, từ phía dưới cùng truyền đến, đẩy cậu qua hai bên.
Cũng chính là dựa vào điểm này mà Phương Minh có thể xác định, đáy sông này hẳn là có dạng hình thang, nói cách khác vị trí hiện tại của cậu thẳng tắp xuống phía dưới là sâu nhất, mà hai bên bắt đầu chậm rãi nông hơn.
Ba mươi mét, năm mươi mét.
Đến độ sâu này mới cảm thấy, cũng may mà tố chất cơ thể của Phương Minh đã được đề cao, bằng không mà nói chỉ là áp lực của nước liền không phải là thứ mà hiện tại cậu có thể chịu nổi.
Ở độ sâu này, ánh mắt của Phương Minh chỉ có thể nhìn thấy trong phạm vi bán kính 3m. Mà ngay lập tức, Phương Minh đột nhiên uốn éo thân thể, dùng eo để phát lực, cả người nhích qua bên trái một mét.
Mà lúc này ở vị trí ban nãy Phương Minh đứng có một cỗ sóng nước trào qua, một con cá nhìn khá giống cá ngừ ca-li nhanh chóng xẹt qua, con cá này có đầu sắc bén như mũi kiếm, nếu như vừa nãy Phương Minh không tránh thoát, phỏng chừng đã bị đầu của con cá này đâm trúng.
Tay phải bấm niệm pháp quyết, một cỗ hấp lực truyền ra, con cá kia còn chưa phản ứng kịp đã rơi vào trên tay của Phương Minh.
"Còn có sức lực mạnh vậy sao?"
Phương Minh nắm con cá này trong tay, kết quả từ mang cá của con cá này phát hiện một cái hạt châu màu đen.
Đem hạt châu từ giữa mang cá lấy ra, ngay lập tức một hiện tượng kỳ lạ xảy ra, con cá này trực tiếp chậm rãi nhỏ đi, đến cuối cùng biến thành một con cá nhỏ chỉ lớn chừng bàn tay, sau đó từ trong tay của Phương Minh bơi đi, bơi lên phía trên.
Nhưng mà con cá này bơi ra ngoài không được năm mét, liền trực tiếp phình bụng chết.
Thấy một màn như vậy, tròng mắt của Phương Minh co rút lại một chút, nhìn nhìn một chút hạt châu nhỏ màu đen trên tay của mình, sau một khắc cậu đã hiểu rõ nguyên nhân trong đó.
Những con cá này sở dĩ có thể sống ở nơi đây, hẳn là đều dựa vào năng lượng của hạt châu màu đen này.
Nghĩ tới đây, Phương Minh nắm chặt hạt châu màu đen này trong tay, hơi vận chuyển Vu sư chi lực trong cơ thể đến tay, quả nhiên, lúc này đây cậu liền cảm thấy áp lực xung quanh nhỏ đi, cùng lúc đó toàn bộ trước mắt cũng là sáng ngời, tầm mắt của cậu có thể nhìn thấy trong phạm vi hơn 10m.
"Nơi ấy?"
Ánh mắt của Phương Minh chú ý tới một điểm đen phía dưới, ở dưới nước này xuất hiện một điểm đen, chỉ có thể nói rõ một tình huống, điểm đen này là một cái huyệt động.
Nghĩ tới đây, Phương Minh không do dự, trực tiếp là hướng phía điểm đen này bơi đi, chỉ là, thoạt nhìn điểm đen này liền gần ngay trước mắt, thế nhưng phải bơi khoảng chừng gần ba phút mới tới.
Cảm thụ được dòng chảy kinh khủng xung quanh, trong lòng Phương Minh cảm thấy có chút may mắn, nếu như không có hạt châu màu đen này trên tay, phỏng chừng cậu cũng sớm bị cuốn vào trong dòng nước này rồi.
"Lúc trước Trần Tiềm bọn họ cũng không nói tới cửa động này, nói cách khác bọn họ không tiến nhập vào trong vòng xoáy, thế nhưng gặp phải nguy hiểm. . ."
Phương Minh cũng không tùy tiện đi vào, mà là đưa mắt đánh giá bốn phía, tuy rằng dòng nước hỗn loạn, nhưng có hạt châu màu đen nên cậu có thể vững vàng ngừng lại ở chỗ này.
"Không đúng!"
Sau một khắc, Phương Minh dường như là nghĩ tới điều gì, cả người nhanh chóng bơi lên phía trên, bởi vì cậu đột nhiên phát hiện một sự thực mà cậu đã lơ là bỏ qua.
Dựa theo lời của Trần Tiềm, sau khi bọn họ xuống nước liền bị thủy thảo(3) vây công, thiếu chút nữa đã bị thủy thảo quấn lên không thoát ra được, hơn nữa bọn họ vẫn còn thấy rõ ràng thân thể của hai người đàn ông trung niên đã xuống lúc trước bị thủy thảo bọc lấy.
(3)Thủy thảo: những loại cỏ mọc dưới nước, như rêu, tảo…
Cùng lúc đó, Phương Minh cũng vội vàng vứt bỏ hạt châu màu đen trong tay.
Ngay khoảnh khắc khi cậu vứt bỏ hạt châu màu đen này, cảnh vật trước mắt Phương Minh thay đổi, lại trở nên đục ngầu. Cậu lại quay đầu xem, phía dưới nơi đó nào có vòng xoáy nước màu đen nào, nơi ấy rõ ràng là một mảnh thủy thảo.
Mà giờ khắc này những bèo kia đang điên cuồng hướng phía cậu mà đến, trong đó sợi dài nhất đã vươn tới trước mặt của cậu.
Huyễn cảnh, ngay khi cậu vừa mới lấy được hạt châu kia thì cậu liền lâm vào bên trong huyễn cảnh, nếu như vừa rồi cậu thực sự tiến nhập vào trong vòng xoáy, chờ đợi cậu chính là bị thủy thảo cuốn lấy.
"Thực sự là thủ đoạn đáng sợ!"
Trong mắt Phương Minh có hàn quang, nếu như không phải cuối cùng cậu nghĩ đến có điều gì không đúng thì đã trúng kế của nó.
Nhìn thủy thảo đang vươn về phía cậu, hai tay Phương Minh bắt đầu bấm niệm pháp quyết, mà theo dấu tay của cậu biến hóa, dòng nước ở trước mặt cậu bắt đầu bốc lên, cuối cùng hình thành một đạo sóng trắng lợi kiếm.
"Đi!"
Sóng trắng hướng phía thủy thảo, chặt đứt hết những thủy thảo đang lao tới kia, đợi khi Phương Minh bơi lên độ cao chừng 10m, những bèo này cũng không đuổi theo nữa, lại rụt trở về.
Bạn cần đăng nhập để bình luận