Siêu Phẩm Vu Sư

Chương 999: Lĩnh ngộ pháp tắc (2)

Chương 999: Lĩnh ngộ pháp tắc (2)
Có lão tổ nhà họ Phương mở miệng, sự tình cứ được quyết định như vậy.
Sau khi tin tức này được truyền từ nhà họ Phương ra ngoài, toàn bộ giới tu luyện lại cuồn cuộn nổi lên sóng to gió lớn.
Một tháng sau, Phương Minh sẽ đến nhà họ Mục, sớm thực hiện ước hẹn ba năm.
Mà sau khi nhà họ Mục nhận được tin tức này cũng lập tức đáp trả lại, một tháng sau, nhà họ Mục chờ Phương Minh đến.
Toàn bộ giới tu luyện vì thế mà sôi trào, bởi vì ước định giữa nhà họ Mục cùng Phương Minh có mở cửa với người ngoài, cũng có nghĩa toàn bộ người trong giới tu luyện đều có thể đến xem.
Trong lúc nhất thời, tất cả người trong giới tu luyện đều lập tức hành động, đây là chiến đấu giữa những cường giả Thiên Cấp, hơn nữa dựa theo ân oán giữa Phương Minh cùng nhà họ Mục, tất nhiên đây sẽ là cuộc chiến sinh tử, không ai muốn bỏ qua màn chiến đấu như vậy.
Mặc dù còn cách thời gian ước định tới những một tháng nữa, nhưng không ít người tu luyện đã khởi hành đi tới nhà họ Mục. Nguyên nhân rất đơn giản, mặc dù nhà họ Mục rất lớn, nhưng không cần nghĩ cũng biết mấy vị trí tốt đều sẽ bị các thế lực lớn chiếm mất, mà những vị trí còn lại thì phải xem ai đến sớm hơn.
Trận chiến này cũng giống một buổi hòa nhạc vậy, ghế vip thường dành cho nội bộ, mà ghế thường thì dành cho những người tới trước…
Thời gian một tháng, Phương Minh quyết định ở yên trong nhà họ Phương chuyên tâm tu luyện, cậu muốn dùng thời gian này để củng cố ba đạo thiên địa pháp tắc.
Pháp tắc Thời gian, pháp tắc Phong, còn có một đạo pháp tắc Vũ.
Ngọn núi thứ mười của nhà họ Phương, chính là ngọn núi mới xuất hiện bên cạnh chín ngọn núi kia, cũng là nơi mà nhà họ Phương đã chuẩn bị cho Phương Minh, mỗi một trưởng lão của nhà họ Phương đều có một ngọn núi riêng của mình.
Đối với việc ngọn núi này tới từ đâu, Phương Minh đại khái có thể hiểu rõ, tổ địa nhà họ Phương rất không đơn giản, có rất nhiều nơi đã bị trận pháp che lại, thậm chí rất có thể phạm vi tổ địa mà người nhà họ Phương biết đến hiện tại còn chưa tới một nửa phạm vi chân thật.
Chỉ là Phương Minh cũng không chắc suy đoán này của mình có đúng hay không, phỏng chừng trong toàn bộ nhà họ Phương, chỉ có một mình lão tổ biết đáp án.
Cả ngọn núi chỉ có một mình Phương Minh.
Một mình Phương Minh sừng sững trên ngọn núi, gió nhẹ thổi qua, lay động quần áo của cậu.
Trường sam tung bay, vừa đứng đã trôi qua nửa giờ.
Gió càng lúc càng lớn, có thể nghe được tiếng gió điên cuồng gào thét khắp cả ngọn núi, cây cối trên ngọn núi cũng bị thổi tới xào xạc rung động, mà cùng lúc đó, mưa xối xả chợt hạ xuống.
Mưa xối xả mưa tầm tả, cuồng phong gào thét, toàn bộ ngọn núi lâm vào cảnh mưa to gió lớn.
Ở vị trí cách ngọn núi không xa, khi đệ tử nhà họ Phương thấy khí trời trên đỉnh núi thứ mười kia, trên mặt nguyên một đám lộ ra vẻ kinh ngạc, rõ ràng lúc này mặt trời trên đầu bọn họ còn đang rất chói chang, vì sao ở trên ngọn núi kia lại là mưa to gió lớn.
"Đừng nhìn nữa, đây nhất định là do thập nhất trưởng lão làm ra."
"Không sai, ngọn núi này thuộc về thập nhất trưởng lão, có lẽ thập nhất trưởng lão đang nghiên cứu thuật pháp gì đó."
Trên mặt một số đường chủ và quản sự nhà họ Phương lộ ra vẻ hâm mộ, có thể một mình chiếm một ngọn núi, đây là đại diện cho thân phận!
Thập nhất trưởng lão còn trẻ tuổi đã có thể đạt tới một bước này, thật sự là quá nghịch thiên.
Trở lại đỉnh núi, Phương Minh đang đứng ở nơi đó, tuy rằng cả ngọn núi đều là mưa to gió lớn nhưng thân thể của cậu vẫn hoàn chỉnh không tì vết, mà mưa xối xả cộng thêm gió lớn gào thét trực tiếp phá hủy rất nhiều cây cối trên ngọn núi.
"Đúng là uy lực có tăng một chút, nhưng cũng có rất nhiều khe hở."
Phương Minh không vì uy lực to lớn của trận mưa này mà vui vẻ, ngược lại cậu còn nhíu chặt mày, cậu muốn dung hợp pháp tắc Phong cùng pháp tắc Vũ lại với nhau, nhưng hiện tại xem ra đã xuất hiện vấn đề giữa hai pháp tắc này.
Có gió lớn gia trì thực sự khiến uy lực của mưa trở nên mạnh mẽ, nhưng tương tự khi gió lớn thổi tới, vị trí của những hạt mưa này cũng bị thay đổi, xuất hiện khe hở ở vị trí cũ.
Quan trọng nhất là, giữa hai loại pháp tắc này còn xuất hiện bài xích, cũng không thể hoàn mỹ dung hợp.
Làm sao mới có thể giải quyết được kẽ hở giữa gió và mưa đây?
Đối mặt với lão tổ nhà họ Mục, đương nhiên Phương Minh sẽ không phớt lờ, sau khi bước chân vào cảnh giới Thiên Cấp, phương thức chiến đấu đã hoàn toàn thay đổi, biến thành đấu pháp tắc.
Nếu như nói trước Thiên Cấp là thuật pháp, như vậy sau Thiên Cấp có thể xưng là thần thông, lợi dụng lực lượng pháp tắc để biến hóa ra thần thông.
Đối với Phương Minh, trong thời gian một tháng này, nếu chỉ sử dụng riêng pháp tắc Phong hoặc là pháp tắc Vũ cậu đã luyện tới tương đối thành thục, vì vậy hiện tại cậu bắt đầu nghĩ tới chuyện dung hợp hai loại pháp tắc này lại để tạo ra một loại pháp tắc mới.
Đây cũng là bước mà tất cả cường giả Thiên Cấp nắm nhiều pháp tắc trong tay phải làm.
Phương Minh không biết lão tổ nhà họ Mục nắm giữ bao nhiêu đạo thiên địa pháp tắc, nhưng lục trưởng lão cùng thời đại với lão tổ nhà họ Mục đã nắm giữ hai đạo thiên địa pháp tắc, hẳn lão tổ nhà họ Mục cũng nắm giữ hai đạo.
"Thời gian sao? Nếu như cộng thêm pháp tắc Thời gian thì sao?"
Nhíu mày suy tính nửa ngày, đột nhiên Phương Minh có quyết định, cậu quyết định dùng pháp tắc Thời gian để đền bù khe hở do pháp tắc Phong và Vũ đan xen sinh ra.
Khi gió to thổi bay mưa lớn, khiến hạt mưa thay đổi vị trí rơi xuống, lúc ấy hạt mưa bị rơi lệch vị trí và vị trí cũ lại bị bỏ trống, cậu có thể mang pháp tắc Thời gian bổ sung vào khoảng trống này, khiến thời gian đảo lưu, đồng thời cũng khiến hạt mưa xuất hiện ở vị trí ban đầu.
Hiệu quả của thí nghiệm rất tốt, thật sự có thể lấp đầy khe hở đó.
"Phương Minh, ngươi đã nhầm lẫn rồi, pháp tắc dung hợp không phải như vậy, đây chỉ mới là dung hợp mặt ngoài thôi."
Ngay khi Phương Minh có chút đắc ý, giọng nói của lão tổ nhà họ Phương đột ngột vang lên, Phương Minh đưa mắt nhìn về phía trước, nơi ấy có bóng hình lão tổ đang đi về phía bên này.
Vẫn là thân thể hơi còng ấy, thế nhưng không hề nhìn thấy chút năng lượng giao động nào trên người lão tổ, thậm chí ngay cả pháp tắc chập chờn cũng không có, cứ như vậy chậm rãi đi vào phạm vi mưa to gió lớn mà cậu gọi tới.
Gió lớn này không thể mảy may lay động góc áo lão tổ, về phần mưa lớn lại còn tự động biến mất ngay khi chỉ còn cách thân thể lão tổ một thước, cho dù còn có tác dụng của pháp tắc Thời gian, nhưng vẫn không thể ngăn cản bước chân lão tổ.
Một phút đồng hồ sau, lão tổ nhà họ Phương đã thoải mái đứng thẳng trên đỉnh núi, đối diện với Phương Minh.
"Còn mời lão tổ chỉ giáo." Phương Minh thành khẩn nói.
"Cái gọi là thiên địa pháp tắc, trên thực tế chính là quy luật vận hành của thế giới này, mỗi một đạo pháp tắc đều đại biểu cho một loại quỹ tích, toàn bộ thế giới là do đủ loại pháp tắc cũng chính là đủ loại quỹ tích tạo thành, vạn vật trên thế gian đều phải tuân theo những quỹ tích này."
Lão tổ nhà họ Phương mở miệng, lấy tay lăng không vẽ một cái, nói: "Tay ta vừa đưa lên như vậy đã vẽ ra một quỹ tích trong không trung, nhưng bản thân động tác này của ta đã phải chịu phép tắc trói buộc."
"Cũng giống như một đoàn tàu lửa chạy trên đường ray, nếu như rời khỏi đường ray nó sẽ không thể tiếp tục chạy nữa, mà đường ray này cũng là một loại quỹ tích."
"Thiên địa pháp tắc căn bản chính là quy tắc, mà nắm giữ quy tắc đồng nghĩa với nắm giữ quỹ tích, có được năng lực thao túng quỹ tích, tuy rằng khi ở trạng thái sơ cấp ngươi không thể thay đổi đường cong của quỹ tích được, nhưng ngươi có thể thay đổi những thứ khác."
"Không có năng lực thay đổi đường ray nhưng ngươi có thể thay đổi phương hướng của xe lửa, có thể quyết định tốc độ của xe lửa, thậm chí quyết định xe lửa dài hay ngắn."
Nghe được lão tổ nhà họ Phương nói đến đây, con mắt Phương Minh sáng ngời, bởi vì cậu đã sơ lược hiểu được ý của lão tổ.
Bạn cần đăng nhập để bình luận