Siêu Phẩm Vu Sư

Chương 422: Phản bội

Chương 422: Phản bội
Nhóm: Thánh Thiên Tiên Vực
Nguồn: TruyenYY
Dịch: Nguyệt Ẩn Các
---------------------
Nhưng mà, cuối cùng điều khiến La Cẩm Thành đồng ý trở về đây chính là vì lời cam đoan của ông tổ đối với anh ta.
Ông tổ nhà họ La đã bảo đảm, chỉ cần anh ta trở lại nhà họ La, nhà họ La sẽ dốc toàn lực bồi dưỡng anh ta, sẽ cho anh ta tài nguyên tốt nhất, thậm chí còn có thân phận người thừa kế chức tộc trưởng tương lai của nhà họ La.
Toàn bộ nhà họ La, một đời tuổi trẻ hiện nay chỉ có hai người có được thân phận như vậy, mà La Cẩm Thành trở về chính là người thứ ba.
"Ông chủ Phương, cậu biết không, tôi coi trọng nhất chính là điều kiện cuối cùng này, không phải tôi muốn trở thành tộc trưởng nhà họ La, cũng không phải tôi tham luyến tài nguyên nhà họ La, tôi chỉ muốn chứng minh cho những người trước đây đã khi dễ mẹ tôi thấy, tôi muốn leo lên trên đầu của bọn họ, để cho bọn họ hiểu thế nào là hối hận cùng sợ hãi."
Lúc La Cẩm Thành nói lời này, biểu tình trên mặt có chút vặn vẹo, Phương Minh khẽ thở dài một cái, cậu hiểu được tâm tư của La Cẩm Thành rồi.
Trước đây mẹ của La Cẩm Thành bị người nhà họ La bắt nạt, cuối cùng lưu lạc tha hương sau khi sinh hạ anh ta liền qua đời, La Cẩm Thành muốn để những người nhà họ La đó biết, hành động lúc trước của bọn họ là ngu xuẩn tới cỡ nào, muốn cho những người đó ăn ngủ không yên.
Đây là một loại tâm lý báo thù.
Đối với lựa chọn của La Cẩm Thành, Phương Minh không biết nên đánh giá thế nào, hơn nữa cậu cũng không tiện đánh giá, không trải qua chuyện của La Cẩm Thành thì không thể nào hiểu được tâm tình của người trong cuộc.
"Cho nên, anh bây giờ là muốn thay nhà họ La tới tìm tôi đòi Đại La Kim Quả?"
La Cẩm Thành trầm mặc, cúi đầu nhìn mặt đất, bĩu bĩu môi rồi mới mở miệng nói: "Nếu như có thể."
"Vậy nếu tôi nói cho anh biết, căn bản tôi không hề lấy được Đại La Kim Quả, anh tin không?"
Khi lời của Phương Minh vừa nói ra khỏi miệng, La Cẩm Thành ngẩng đầu lên, đưa mắt nhìn hướng Phương Minh, Phương Minh cũng đưa mắt nhìn về phía anh ta, hai người bốn mắt đụng vào nhau một lát sau, La Cẩm Thành đột nhiên gật đầu.
"Tôi tin."
Sau khi nói xong lời này, La Cẩm Thành trực tiếp xoay người đi về phía bên ngoài viện, Phương Minh nhìn bóng lưng của La Cẩm Thành, cũng không mở miệng ngăn cản, chỉ là híp mắt nhìn thân ảnh của La Cẩm Thành biến mất ở cửa viện.
Trong lòng Phương Minh hiểu, La Cẩm Thành đi chuyến này liền có nghĩa, giao tình vốn có của bọn họ đến đây là kết thúc.
...
Nhà họ La trưởng lão viện.
"Cẩm Thành, thế nào?"
La Tín thấy La Cẩm Thành tiến đến, liền vội mở miệng hỏi.
"Phương Minh nói cậu ta không hái được Đại La Kim Quả." La Cẩm Thành đáp.
"Không thể nào."
Một vị trưởng lão nhà họ La trực tiếp bác bỏ: "Ba quả kia chắc chắn nằm trong tay cậu ta, bởi vì nhà họ La chúng ta đã mười năm ròng không hề hái quả."
La Cẩm Thành trầm mặc, không nói được một lời.
"Quan hệ của Cẩm Thành cậu và Phương Minh dường như không tốt như cậu nói, Phương Minh đây là không cho cậu một chút mặt mũi à." Một trưởng lão khác nhà họ La có chút âm dương quái khí nói.
"Được rồi, đều đừng nói nữa."
La Tín mở miệng cắt đứt lời mấy vị trưởng lão, đưa mắt nhìn hướng La Cẩm Thành: "Cẩm Thành, hay là cậu lại đến chỗ Phương Minh thử lại lần nữa."
"Không cần, nếu Phương Minh nói như vậy, tôi đi nữa kết quả cũng vậy mà thôi." La Cẩm Thành cự tuyệt.
"Vậy chỉ có thể đợi xem lão tổ quyết định thế nào, Cẩm Thành cậu đi theo tôi đi." La Tín nhìn chằm chằm La Cẩm Thành, sau đó ra hiệu La Cẩm Thành đi tới nơi ở của lão tổ với hắn ta.
Ông tổ nhà họ La chỗ ở phía cuối hậu viện trong tổ trạch của nhà họ La, ngoại trừ La Tín cùng số ít cao tầng nhà họ La, những người khác đều không có tư cách bước vào viện này.
"Lão tổ."
La Tín ở cửa gõ mấy cái, sau đó mới cất bước đi vào sân, lúc này trong sân, ông tổ nhà họ La đang ngồi ở trước bàn đá, trên bàn đá trừ ông ta ra còn có một người đàn ông nữa.
"Nhị công tử?"
La Tín có chút kinh ngạc hô một câu, mà La Cẩm Thành nghe được lời nói của La Tín, liền ngẩng đầu đưa mắt nhìn về phía thân ảnh ngồi đối diện với lão tổ kia, trong mắt có tinh quang lóe lên.
Nếu như anh ta không nhớ lầm, nhị công tử Mục Võ dường như là có ân oán với Phương Minh, hơn nữa đại điển đã sớm kết thúc, mọi người đều đã rời đi không sai biệt lắm, vị nhị công tử này xuất hiện ở trong sân của lão tổ là có chuyện gì?
"Lão tổ, chưa thành công."
Sau khi La Tín chào hỏi Mục Võ liền lắc đầu với ông tổ nhà họ La, đôi mắt già nua của La Thương híp lại, không nói gì thêm, chỉ là lại thêm một bình nước trà.
"Nhị công tử, uống trà."
Trên mặt Mục Võ lộ ra dáng tươi cười, giơ chén trà lên, anh ta biết La Thương làm ra cử động như vậy có nghĩa đã đáp ứng yêu cầu hợp tác của hắn ta.
"A Tín, Cẩm Thành, tất cả ngồi đi."
La Thương hướng phía La Tín cùng La Cẩm Thành vẫy vẫy tay, ra hiệu hai người cùng ngồi xuống, sau đó La Thương chỉ vào La Cẩm Thành nói rằng: "Cẩm Thành là người nhà họ La, chỉ có điều những năm trước đây vẫn là lưu lạc ở bên ngoài, mới vừa trở về nhận tổ quy tông, hơn nữa quan hệ của Cẩm Thành cùng Phương Minh cũng không phải nông cạn."
"Ah?"
Mục Võ dùng ánh mắt ý vị thâm trường đánh giá La Cẩm Thành, anh ta biết La Thương nói lời này là có ý gì.
"Cẩm Thành, cậu biết Phương Minh từ đâu đến không?" Trên mặt Mục Võ mang theo dáng tươi cười dò hỏi.
Ánh mắt của La Cẩm Thành lóe lên một cái, anh ta đương nhiên biết Phương Minh đến từ nơi nào, Phương Minh cùng Đại Trụ đều từ một sơn thôn đi ra, mà anh ta và Đại Trụ ở chung cũng được một đoạn thời gian rất dài, từ trong miệng Đại Trụ đã biết rất nhiều chuyện của Phương Minh, thậm chí chuyện về sư phụ của Phương Minh cũng biết một hai.
"Cẩm Thành, Nhị công tử là khách quý của nhà họ La chúng ta."
La Thương mở miệng nói một câu, La Cẩm Thành do dự một chút sau đó mới đáp: "Nhị công tử, tôi và Phương Minh quả thật có quen biết, tôi cũng biết Phương Minh từ đâu đến."
"Vậy thì thật là tốt, tôi có một vấn đề muốn thỉnh giáo Cẩm Thành."
Trong mắt Mục Võ có tia sáng, ánh mắt rơi vào trên người La Cẩm Thành, nói rõ từng chữ từng chữ: "Vậy cậu có biết sư phó của Phương Minh, Bổ Thiên Chí Tôn bây giờ đang ở đâu không?"
Lời này vừa nói ra, sắc mặt La Cẩm Thành biến hóa một chút, mà La Thương cùng La Tín hai người cũng đưa mắt nhìn chằm chằm La Cẩm Thành, chờ đợi câu trả lời của La Cẩm Thành.
Chỉ là một hồi như vậy, sau lưng La Cẩm Thành đã tràn đầy mồ hôi lạnh, bởi vì anh ta biết Mục Võ hỏi cái này là muốn làm gì, mà anh ta cũng vừa vặn từ trong miệng Đại Trụ biết một số chuyện về sư phó của Phương Minh.
"Quên đi, tôi trực tiếp hỏi rõ ràng đi, phải chăng Bổ Thiên Chí Tôn đã chết?" Thấy La Cẩm Thành không trả lời, Mục Võ trực tiếp hỏi.
"Cẩm Thành, bây giờ cậu là người thừa kế chức vị tộc trưởng tương lai của nhà họ La, phải lấy lợi ích của nhà họ La làm trọng, ba miếng Đại La Kim Quả có ý nghĩa phi phàm đối với nhà họ La chúng ta, lúc này gia tộc quyết định lấy một trong ba miếng dùng để luyện chế Đại La Kim Quả Đan, mà Đại La Kim Quả Đan này thuộc về cậu."
La Tín thấy La Cẩm Thành trầm mặc, sau khi nhận được ánh mắt chỉ dẫn của lão tổ, ở một bên bắt đầu hướng dẫn.
"Cẩm Thành, cậu cần phải nắm chắc cơ hội này nha."
Vẫn trầm mặc như cũ, thế nhưng đôi tay bên dưới bàn đá của La Cẩm Thành lại đang siết chặt, bởi vì anh ta biết rõ câu trả lời của anh ta có ý nghĩa như thế nào đối với Phương Minh...
Bạn cần đăng nhập để bình luận