Siêu Phẩm Vu Sư

Chương 560: Phương Minh phản kích

Chương 560: Phương Minh phản kích
Dưới sự sắp xếp của người quản lý, một số thuỷ quân (1) lớn bắt đầu trào vào phòng livestream của Trần Mạn Mạn, trực tiếp bắt đầu chửi rủa.
(1) Thủy quân: dành để nói riêng cho lực lượng bôi nhọ nghệ sĩ hay tác phẩm nghệ thuật như phim ảnh, MV, thậm chí đời tư của người nổi tiếng.
"Một streamer dựa vào đám fans hâm mộ khen thưởng mới có thể nổi tiếng, không ngờ nổi tiếng rồi lại bắt đầu quên gốc, sống cuộc sống xa xỉ."
"Đúng vậy, được xem là một streamer nổi tiếng, không xây dựng nhân sinh quan cùng giá trị quan chính xác cho fans, không đề cao cuộc sống giản dị thì cũng thôi, không ngờ còn tuyên truyền lối sống xa xỉ vô độ như thế này."
"Năm trăm đồng một bát cháo, sợ rằng mấy đứa bé nghèo khó vùng núi ngay cả cháo miễn phí cũng không uống được."
"Chu môn tửu nhục xú, lộ hữu đống tử cốt (2)."
(2) Bên trong cửa sơn son, mùi rượu thịt tỏa ra; ngoài đường có người chết cóng nằm trơ xương – Trích từ bài Tự kinh phó Phụng Tiên huyện vịnh hoài ngũ bách tự, tác giả Đỗ Phủ.
"Tôi quyết định bỏ theo dõi streamer này."
Bọn thuỷ quân này có tổ chức nghiêm cẩn, gần như chỉ trong nháy mắt đã chiếm đoạt toàn bộ màn hình livestream, cho dù fans của Trần Mạn Mạn muốn giải thích cũng bị dìm ngập rất nhanh.
Quan trọng hơn là nhóm thủy quân này vừa đông vừa dũng mãnh, cho dù nhân viên quản lý muốn cấm chat cùng đá người ra cũng không kịp.
Không phải tất cả những người đang xem livestream của Trần Mạn Mạn đều là fans của Trần Mạn Mạn, phần lớn người chỉ nhàm chán đi lướt qua, bị tác động bởi tiết tấu của đám thủy quân này, không ít du khách cũng bắt đầu sôi nổi gia nhập vào.
Streamer dựa vào đám fans chúng ta thổi cho nổi tiếng, trước khi có chúng ta thổi cho cô nổi tiếng cô chẳng là cái thá gì, hiện tại hot rồi không ngờ lại xa xỉ như thế, năm trăm đồng một bát cháo cô uống thì cũng thôi, lại còn muốn quảng cáo ngay trong livestream này, đây không phải cuốn theo chiều gió thì là cái gì?
"Không phải như thế."
Trần Mạn Mạn cũng hơi nóng nảy, được xem là một streamer có tiếng, kỳ thực có khoe của cũng không có gì lạ. Trước đây cô ấy cũng đã từng khoe chuyện mình mua xe thể thao, nhưng lúc ấy cùng lắm là có một số fans nói đùa vài câu, sẽ không có nhiều người mắng giống như bây giờ.
"Trương Manh này lại gây chuyện."
Ngay khi Trần Mạn Mạn luống cuống chân tay vội vàng giải thích, vẻ mặt Trương An Nhàn vô cùng âm trầm đi vào căn tin, trực tiếp quay qua nói với Phương Minh: "Tần Dương, tên Trương Manh kia đã đăng giá cả trong làng du lịch của cậu lên internet rồi, hiện tại trên mạng không ngừng có người chửi rủa."
Người đăng tin này không phải Trương Manh, nhưng lại là một phòng làm việc dưới sự quản lý của Trương Manh, những người đó đăng cũng không khác gì Trương Manh tự mình đăng, quan trọng nhất là sau khi Trương Manh đăng tin này, rất nhiều đại V cũng bắt đầu chia sẻ, trong nháy mắt lại lên hot search.
Quần chúng nhân dân vốn đã không hài lòng với giá đóng phim trên trời của minh tinh, cho nên hiện tại có rất nhiều minh tinh không dám trắng trợn khoe của, mà Trần Mạn Mạn livestream lúc này chẳng khác nào đã cho bọn họ một đối tượng để bọn họ phát tiết cùng nổi giận, càng ngày càng có nhiều cư dân mạng trào vào trong phòng livestream của Trần Mạn Mạn.
Chỉ mấy phút ngắn ngủi mà số người trong phòng livestream của Trần Mạn Mạn đã đột phá năm triệu, mà con số này còn đang không ngừng tăng lên, sợ rằng chuyện đột phá chục triệu người xem cũng chỉ là vấn đề thời gian.
Nếu đổi lại là bất kỳ lúc nào khác, livestream của mình có được nhân khí cao như vậy nhất định sẽ khiến Trần Mạn Mạn sướng đến phát rồ, nhưng bây giờ cô ấy lại không cười nổi, bởi vì trong màn hình livestream hoàn toàn bị tiếng chửi rủa tràn ngập.
Rơi vào đường cùng, Trần Mạn Mạn chuẩn bị tắt livestream.
"Đưa di động cho tôi."
Phương Minh quay qua nói với Trần Mạn Mạn, cậu có thể nhịn với mấy bài viết ngày hôm qua, nhưng Trương Manh này không chịu để yên, anh ta làm vậy là muốn dẫm lên mình để thượng vị, đáng tiếc, anh ta tìm lộn người.
Phương Minh xuất hiện trong màn hình livestream, nhíu mày nhìn những dòng chửi rủa không ngừng xuất hiện, ngay sau đó trực tiếp lấy điện thoại di động của mình ra, đăng ký một tài khoản Weibo ngay trước mặt mấy triệu người xem livestream, rồi lại trực tiếp nhắn một tin trả lời trong phòng livestream của Trương Manh.
"Một phần gan ngỗng trứng cá muối ở khách sạn năm sao nước ngoài có giá bao nhiêu tiền? Một phần cá hồi bao nhiêu tiền? Tiêu hơn mấy ngàn vạn đôla để ăn mấy món ăn nước ngoài thì các người cảm thấy rất có mặt mũi, nhưng nếu đổi thành đồ ăn Trung Quốc các người lại cảm thấy xa xỉ sao?"
Phương Minh trực tiếp chỉnh lại, có lẽ trong phòng livestream có người trong phòng làm việc của Trương Manh, gần như ngay sau khi Phương Minh nhắn ra dòng này, bên kia cũng lập tức trả lời.
"Giá trị của gan ngỗng trứng cá muối ai cũng biết, hơn nữa ở khách sạn năm sao, cho dù là hoàn cảnh hay là phục vụ cũng đều khiến người hài lòng, mà làng du lịch của cậu có cái gì?"
"Giá trị?"
Thấy đối phương trả lời, trên mặt Phương Minh lộ ra nụ cười lạnh, không phải muốn so giá trị sao?
"Đi theo tôi."
Trả lại điện thoại di động cho Trần Mạn Mạn, Phương Minh ra hiệu cho Trần Mạn Mạn đi theo mình, mà lúc này những người khác cũng đều tò mò đi theo sau lưng, bọn họ muốn biết Phương Minh định làm gì.
"Chị Kiều Kiều, em cảm thấy chúng ta không nên đi thì hơn, lúc này chúng ta không cần xuất hiện trên màn hình làm gì."
"Không sao."
Hàn Kiều Kiều lắc đầu, chút dư luận này còn chưa thể ảnh hưởng tới cô ấy, hơn nữa bản thân mình là một minh tinh có nhân khí vô cùng lớn, vốn đã dễ dàng bị bôi đen, cô ấy cũng đã quen rồi.
"Đi, chúng ta cũng đi xem, tôi ngược lại rất hiếu kỳ không biết người trẻ tuổi kia sẽ ứng đối như thế nào." Trên mặt ông cụ cũng mang theo vẻ hứng thú, lôi kéo người bạn già đi theo sau.
Phương Minh đi ở phía trước nhất, Trần Mạn Mạn đi sau cầm theo điện thoại di động, vẫn đang hướng góc quay về phía Phương Minh, mà lúc này đám người trong phòng livestream cũng không mắng nữa, đều đang đợi chuyện phát sinh kế tiếp.
Bởi vì ngay vừa mới rồi, Phương Minh trả lời lại một tin Weibo.
"Giá trị dinh dưỡng đúng không, vậy thì vào phòng livestream trợn to mắt chó của các người nhìn xem."
Câu từ không lưu lại chút tình cảm nào, lần này ngay cả Trương Manh cũng không thể ngồi yên, tự mình đáp lại Phương Minh.
"Mỏi mắt mong chờ."
...
Phương Minh dẫn theo mọi người đi vòng qua vườn cây ăn quả, cuối cùng xuất hiện ở phía trước một mảnh ruộng bậc thang, chỉ là mảnh ruộng bậc thang này không có màu vàng kim, ngược lại nó có một màu đỏ tươi giống hệt như có người cố ý hái hoa cỏ màu đỏ trồng vào vậy.
"Làm cái gì vậy? Đưa bọn ta đến xem hoa sao?"
"Đừng nói nữa, hoa này thật rất đẹp."
Trong lúc đám người xem livestream còn đang nghi ngờ, đôi mắt già nua của ông nội Nhan Khanh nhìn những hạt lúa màu đỏ tròn trịa no đủ bên trong ruộng bậc thang, trên gương mặt già nua mang theo vẻ kích động cùng không thể tin nổi.
"Đây là... Đây là gạo Yên Chi?"
Ông cụ không nhịn được, trực tiếp chạy như bay về phía ruộng lúa, dáng đi khỏe mạnh không hề giống người già cả chút nào.
"Ông nội, ông nội cẩn thận một chút."
Vẻ mặt Nhan Khanh tràn đầy gấp gáp, vội vàng đi lên muốn đỡ ông cụ, thế nhưng ông cụ đi quá nhanh, chỉ vài bước đã chạy vào bên trong ruộng bậc thang kia.
"Mùi vị này, độ no đủ này, đây không phải gạo Yên Chi biến chủng, đây là gạo Yên Chi đỉnh cấp cống phẩm chính tông."
Ông cụ hốt một nắm lúa lên đặt vào miệng thử thử, trên mặt lộ ra nụ cười hài lòng, mà giờ khắc này, Trần Mạn Mạn cũng hướng máy quay qua chính mảnh ruộng lúa này, rơi vào trên người ông cụ trong ruộng lúa.
"Lão già này là ai vậy, kỹ thuật biểu diễn rất tốt."
"Đúng vậy, lão ta cũng diễn quá tận lực."
"Không phải là gạo lứt sao? Trước đây nhà tôi đã từng trồng gạo lứt, nào có khoa trương như vậy."
Màn ảnh gần hơn, không ít người nhận ra đây không phải hoa cỏ gì mà là lúa, là cây lúa tạo thành gạo lứt.
"Nếu dùng gạo này nấu cháo mà có thể bán với giá năm trăm đồng một bát, chẳng phải nhà tôi đã là tỉ phú rồi sao?"
"Tuy rằng tôi cũng rất chán ghét đám người sính ngoại, nhưng Trương Manh có nói một câu không sai, chí ít trứng cá muối cùng cá hồi còn có giá trị dinh dưỡng, cho nên nó mới đáng giá, thế nhưng gạo lứt này làm sao có thể so sánh với mấy món kia được."
Trong phòng livestream lại tràn ngập tiếng chửi rủa, Phương Minh cũng không giải thích, trực tiếp đi vào ruộng bậc thang, sau đó cầm một cây lúa lên đi tới bên cạnh Trần Mạn Mạn, ra hiệu cho Trần Mạn Mạn hướng màn hình di động về phía cây lúa này.
Vỏ hạt lúa màu đỏ, mỗi một hạt lúa đều có thể tích không khác nhau bao nhiêu, khi toàn bộ khán giả đang xem còn không biết Phương Minh muốn làm gì, vẻ mặt vô cùng nghi hoặc, Phương Minh đã lấy tay chà xát nhẹ, vỏ của mấy hạt lúa này bóc ra, từng hạt gạo màu đó lóng lánh hiện ra trước mặt toàn bộ người xem.
"Thơm quá."
Cùng lúc đó, mũi Trần Mạn Mạn rút rút hai cái, không nhịn được mở miệng, bởi vì trong nháy mắt khi vỏ hạt lúa rơi xuống, có một mùi thơm xông vào mũi cô ấy.
"Gạo này rất không tồi, bề ngoài rất tốt."
"Bề ngoài có ích lợi gì, không biết trên thị trường toàn bán hạt gạo đẹp mắt như vậy sao, muốn ra được hạt gạo như vậy phải đánh bóng vô số lần, mặc dù rất dễ nhìn nhưng kỳ thật lại không tốt cho người dùng, hơn nữa dinh dưỡng cũng bị mất đi nhiều rồi."
"Rốt cục cũng có người biết, quả thật đối với ngũ cốc hoa màu, thứ mà rất nhiều người cho là bã lại là nơi có chứa rất nhiều chất dinh dưỡng, chỉ vì theo đuổi vẻ ngoài mà bỏ qua nó."
Trong lúc khán giả xem livestream đang cảm khái, đúng lúc này, một hỏa tiễn phóng lên trời, thoáng cái chiếm đoạt cả cái màn ảnh.
Trong livestream, hỏa tiễn là lễ vật lớn nhất, một hỏa tiễn giá năm nghìn đồng, hỏa tiễn vừa ra, trong nháy mắt che khuất toàn bộ mưa đạn, mà ở phía sau hỏa tiễn này có kèm theo lời của người tặng hỏa tiễn.
"Một đám ngu xuẩn, còn gạo lứt cái gì, không thấy dáng vẻ rất kích động của ông lão kia sao? Đây là gạo Yên Chi, không biết gạo Yên Chi là gì thì tự mình đến Baidu tra cứu đi."
"Tử Nha huynh nói không sai, đây đúng là gạo Yên Chi, giá cả trên thị trường giao động chừng ba trăm đồng nửa kg, cho dù là mùi vị hay giá trị dinh dưỡng đều vượt xa những loại gạo khác, có thể nói nó là loại gạo quý nhất trong nước."
Lại có một tiểu hỏa tiễn giá trị một ngàn đồng nổi lên, người nói lời này là một tiểu thổ hào trong làn livestream, cũng có thể coi là thổ hào có chút danh tiếng trong giới livestream.
Có hai thổ hào này giải thích, lúc này đám người xem livestream mới yên tĩnh lại, cũng có người đã âm thầm lên Baidu tra lai lịch của gạo Yên Chi này, nhưng vẫn có người không phục, trong đó chủ yếu là thuỷ quân Trương Manh thuê.
"Cho dù đây là gạo Yên Chi có giá ba trăm đồng nửa kg, nhưng nửa kg gạo có thể nấu được bao nhiêu bát cháo? Chỉ cần thêm chút nước đã bán với giá năm trăm đồng một bát, đây không phải đoạt tiền thì là cái gì?"
Chỉ cần là người biết nấu cơm đều hiểu rõ, nửa kg gạo có thể nấu được mười lăm tới hai mươi bát cháo, nếu tính như vậy, cho dù gạo này có giá ba trăm đồng nửa kg thì lợi nhuận thu về được vẫn cao ngất, gần như là khoản lời gấp hai mươi.
Ánh mắt Phương Minh nhìn mưa đạn trong phòng livestream, nụ cười lạnh trên mặt vẫn không thay đổi, mà đúng vào lúc này, một đạn mạc đã lấy được giấy chứng nhận thân phận từ phía chính phủ xuất hiện trên màn hình.
"Cho dù là gạo Yên Chi thì đã sao? Món lãi kếch sù như vậy còn dõng dạc, còn không chịu nhận mình là con buôn có lòng dạ đen tối."
Đây là tài khoản của Trương Manh, đến hiện tại, Trương Manh đã tự mình xuống nước đối mặt với Phương Minh, đây là quyết định sau khi anh ta và đoàn đội của mình thương lượng với nhau, phải khiến hình tượng của anh ta biến thành một người phản đối hàng xa xỉ.
Thấy mưa đạn này, trên mặt Phương Minh hiện lên nụ cười lạnh, đến lúc này mà anh ta còn không hết hi vọng, thật đúng là chưa thấy quan tài chưa đổ lệ.
Bạn cần đăng nhập để bình luận