Siêu Phẩm Vu Sư

Chương 669: Pho tượng có mắt (2)

Chương 669: Pho tượng có mắt (2)
Tộc trưởng nhà họ Mục mở miệng khuyên nhủ rất nhiều trưởng lão chủ động xin đi giết giặc, nhíu mày nói: "Người này biết hẳn nhà họ Mục chúng ta sẽ không buông tha hắn, vậy vì sao hắn dám trở về ngay lúc này, nghĩ đến hẳn là có nơi dựa dẫm, hay là trước điều tra rõ ràng rồi lại nói."
"Tộc trưởng, có cái gì hay mà điều tra, trong giới tu luyện nhà họ Mục chúng ta còn chưa từng sợ ai, hơn nữa Bổ Thiên Chí Tôn đã chết rồi, ai sẽ vì hắn đắc tội với nhà họ Mục chúng ta chứ? Đệ thấy người này quay về nước chính là vì đi giải quyết nguy cơ nhà họ Hoa đấy, nếu như không hành động nhanh một chút, chỉ sợ lại để hắn chạy ra nước ngoài."
"Không sai, Ma Đô bên kia không phải địa bàn của nhà họ Mục chúng ta, nếu không nắm chặt mà nói, đợi khi người này chạy, chỉ sợ là sẽ không biết đến bao giờ hắn mới lại quay về trong nước."
Tộc trưởng nhà họ Mục nghe được các trưởng lão nói, trên mặt cũng có vẻ tán đồng, chẳng qua hắn là tộc trưởng, một khi đã suy xét vấn đề nhất định phải suy xét toàn diện, quan trọng nhất là hiện tại lão tổ nhà họ Mục bọn họ đang bế quan, không cách nào bẩm báo tin tức này cho lão tổ.
"Đại ca, mối thù của lão tứ không thể không báo, nếu như lần này lại để Phương Minh chạy mất, nhà họ Mục chúng ta liền thật muốn triệt để trở thành trò cười của giới tu luyện, sau này con cháu đệ tử nhà họ Mục cũng không ngốc đầu lên được trong giới tu luyện."
Tam trưởng lão nhà họ Mục từ trên vị trí đứng lên, chủ động xin đi giết giặc, "Mặc kệ người này cậy vào cái gì, lần này nhất định phải chém giết hắn, đệ tự mình đến Ma Đô một chuyến, không giết hắn, lão tứ há có thể nhắm mắt?"
Sắc mặt tộc trưởng nhà họ Mục biến hóa một chút, mấy người anh em này của mình nói không sai, tin tức Phương Minh trở lại Ma Đô, nhà họ Mục bọn họ có thể biết, không được bao lâu thế lực khác trong giới tu luyện cũng sẽ biết, nếu để cho thế lực khác biết Phương Minh từng trở lại Ma Đô, nhưng cuối cùng nhà họ Mục bọn họ còn để Phương Minh trốn thoát, vậy nhà họ Mục liền muốn trở thành một trò cười.
"Tốt, lần này liền khổ cực lão tam đi một chuyến, tốt nhất là bắt sống Phương Minh, đến lúc đó chúng ta lại mời những người khác trong giới tu luyện tới chứng kiến, giết chết Phương Minh ngay trước mặt vô số thế lực trong giới tu luyện."
"Không sai, hơn nữa không thể để cho Phương Minh chết đi đơn giản như vậy, đến lúc đó tốt nhất lại mời người của Cản Thi Phái bên kia ra tay, bên kia am hiểu nhất là luyện chế thi thể, sau khi giết chết Phương Minh, luyện chế thi thể của hắn thành luyện thi, thành tâm cống hiến sức lực vì nhà họ Mục chúng ta."
"Còn có hồn phách của Phương Minh cũng không thể bỏ qua, phải mạnh mẽ luyện hóa hết hồn phách của hắn, khiến hắn hồn phi phách tán."
Không thể không nói những trưởng lão nhà họ Mục này đã hận Phương Minh tới tận xương tủy, không chỉ bởi vì Phương Minh phế bỏ Mục Võ, giết chết tứ trưởng lão, quan trọng hơn chính là Phương Minh khiến cho toàn bộ nhà họ Mục trở thành trò cười của giới tu luyện, chỉ khi dùng loại thủ đoạn cực đoan ác độc này mới có thể xả hết oán khí ở trong lòng bọn họ, mà đây cũng là bày ra cho tất cả mọi người thấy, kết cục khi đắc tội với nhà họ Mục bọn họ.
Trong khi nhà họ Mục bên này chuẩn bị đánh đòn phủ đầu, lúc này Phương Minh cũng là một người đi tới Viện Y Học Ma Đô.
Viện Y Học Ma Đô, văn khí cuồn cuộn, sau khi được Phương Minh bố trí bố cục phong thủy phía sau trường học lúc trước, gần đây bầu không khí học thuật phát triển không ngừng, thời gian một năm, hai vị giáo sư được bình chọn trở thành viện sĩ, trên phương diện y học cũng có được đột phá vô cùng lớn, nghiễm nhiên có xu thế trở thành trường đại học y đứng đầu trong nước.
Nhưng mà đối với học sinh của Viện Y Học đến nói, trong học viện có một thứ khiến cho bọn họ cảm thấy vô cùng thần kỳ, đó chính là pho tượng điêu khắc không mặt trong thao trường kia.
Toàn bộ học sinh của Viện Y Học thậm chí bao gồm không ít giảng viên cùng giáo sư, cũng không biết bức tượng này rốt cuộc là ai, nhưng thẳng đến ba tháng trước, có người trong trường kinh ngạc phát hiện, mặt của bức điêu khắc này dĩ nhiên xuất hiện một con mắt.
Ngay từ đầu, mọi người còn tưởng rằng là có chút học sinh cố ý khắc lên, mà sau khi con mắt thứ hai cũng xuất hiện, toàn bộ trường học một mảnh xôn xao, nhất là cặp mắt này căn bản cũng không phải vẽ lên, cũng không có vết tích vừa mới điêu khắc, thật giống như đây vốn chính là thuộc về bức tượng này vậy, không hề có cảm giác kỳ lạ không hài hòa...
Một bức tượng điêu khắc không có mặt đột nhiên xuất hiện nhiều thêm cặp mắt, chuyện quỷ dị này tự nhiên rất nhanh liền truyền khắp trong tai toàn bộ sinh viên Viện Y Học, chẳng qua rất nhanh, chỉ ngày thứ hai sau khi sự tình được truyền ra, toàn bộ sinh viên của Viện Y Học liền nhận được tin báo của giáo viên phụ đạo, về chuyện bức tượng điêu khắc thần kỳ của Viện Y Học không cho phép tiết lộ ra ngoài, nếu như phát hiện có bất kỳ một sinh viên nào tiết lộ ra ngoài, lập tức sẽ bị đuổi học.
Bởi vì tiết lộ tin tức mà đuổi sinh viên viên, sinh viên của Viện Y Học cũng không ngu dốt, đương nhiên biết điều đó là không có khả năng, bởi vì nếu trường học thật sự dám làm như thế, vậy chỉ cần chuyện này lộ ra ngoài, lãnh đạo trường học đều phải lần lượt bị xử phạt.
Nhưng sinh viên của Viện Y Học vẫn không dám tiết lộ tin tức này ra ngoài, nguyên nhân rất đơn giản, Viện Y Học, là không giống với những học viện đại học khác.
Sau khi sinh viên của Viện Y Học tốt nghiệp tự nhiên phải làm ngành y, mặc dù nói đầu năm nay bệnh viện tư nhân cũng không ít, nhưng phần lớn sinh viên vẫn hướng tới bệnh viện công, nhưng bệnh viện công lại có yêu cầu rất cao với sinh viên, không chỉ là trên phương diện kiến thức y học, còn có biểu hiện khi ở trường.
Huống chi, sinh viên của Viện Y Học cũng còn phải tới bệnh viện phụ thuộc của trường học để tiến hành thực tập đấy, mà được phân phối đến khoa nào, thành tích thực tập tốt xấu đều là do trường học quyết định, bởi vì một chút nguyên nhân đặc thù này, nếu như sinh viên của Viện Y Học bị trường học nhằm vào, vậy có nghĩa thời gian tới rất có thể khó mà theo ngành y được.
Cũng chính là những nguyên nhân này, dẫn đến chuyện thần kỳ trên bức tượng điêu khắc trong Viện Y Học, chỉ lưu truyền trong nội bộ sinh viên ở Viện Y Học, sinh viên bên ngoài hoàn toàn không biết.
Nhưng mà, cũng không phải tất cả mọi người đều không rõ ràng, chí ít ở Viện Y Học, còn có một sinh viên biết, đó chính là em gái Đại Trụ Vương Tử Kỳ.
Vương Tử Kỳ biết đã có chuyện gì xảy ra với bức tượng này, đây là bức tượng do anh Phương Minh tự mình điêu khắc đưa tới, mà lúc trước khi lần đầu tiên thấy đôi mắt trên bức tượng này, trong đầu Vương Tử Kỳ liền hiện lên hình ảnh đôi mắt của anh Phương Minh.
Mắt của bức tượng này giống mắt của anh Phương Minh như đúc.
"Nghe anh trai nói, anh Phương Minh có chuyện phải xuất ngoại, lâu như vậy cũng không có tin tức truyền về, cũng không biết ở nước ngoài trôi qua như thế nào..."
Trước điêu khắc, Vương Tử Kỳ mới vừa tan học lần thứ hai đứng ở nơi này, sau khi tan học chiều nào cô ấy cũng đến đây nhìn điêu khắc một chút, hầu như là trở thành một việc Vương Tử Kỳ nhất định phải làm, hơn nữa vốn Vương Tử Kỳ là cán sự bảo vệ của trường học, khác với những sinh viên phụ trách khác, Vương Tử Kỳ phụ trách bảo vệ bức tượng điêu khắc này.
"Tử Kỳ, cậu nói mỗi ngày cậu đều chạy đến trước bức tượng này để làm gì vậy?"
"Đúng vậy, đúng vậy, đây không phải chỉ là một bức tượng điêu khắc thôi sao, có gì để nhìn?"
Bạn cần đăng nhập để bình luận