Siêu Phẩm Vu Sư

Chương 743: Cha con đều biến thái

Chương 743: Cha con đều biến thái
Vẻ mặt của Phương Chân nhìn về phía Phương Minh rất cổ quái, hắn cũng không biết cha Phương Minh là ai, bởi vì căn bản Phương Thiên không hề báo thân phận chân chính của Phương Minh cho các trưởng lão biết.
Bởi vì kích động, Phương Thiên chỉ nói Phương Minh là đệ tử nhà họ Phương, mà đối với Cửu trưởng lão đến nói, đệ tử một đời trẻ tuổi nhà họ Phương nhiều như vậy, thậm chí còn có người hắn chưa từng gặp qua, cho nên căn bản không hề đi tìm hiểu thân thế của Phương Minh.
Cho nên sau khi nghe thấy cha Phương Minh là Phương Chính, cho dù là cường giả Thiên Cấp, cũng không nhìn được thất thần trong phút chốc.
"Cha cháu, nhiều năm trước đã rời khỏi nhà họ Phương." Cuối cùng, Cửu trưởng lão vẫn mở miệng trả lời nghi ngờ của Phương Minh, "Về phần tăm tích, cho dù là ta cũng không biết."
"Rời khỏi nhà họ Phương? Dám hỏi Cửu trưởng lão, vì sao cha tôi lại rời khỏi nhà họ Phương?" Phương Minh cũng không từ bỏ như vậy, tiếp tục truy vấn nói.
"Khụ khụ, bởi vì mẹ của cháu."
Phương Chân cũng không có ý định giấu giếm, bởi vì chuyện này là không thể gạt được, cho dù hiện tại hắn không nói, đến lúc đó Phương Minh cũng sẽ biết, đã như vậy còn không trực tiếp nói rõ tất cả ngay từ đầu.
"Mẹ của cháu là người thường, điểm này cháu cũng biết, mà cha cháu có thân phận gì, là đệ tử nhà họ Phương chúng ta, là thiên tài tuyệt thế có thêm danh xưng thiếu niên Chí Tôn, làm sao gia tộc có thể nhìn cha cháu lấy một người bình thường, cho nên tự nhiên cực kỳ phản đối hôn sự của cha cháu cùng mẹ cháu."
Ở Phương Chân giải thích ở bên trong, cuối cùng thì Phương Minh hiểu được năm đó về hắn cha và mẹ tin tức.
Năm đó cha mình đã từng trở lại trong tộc, hồi báo chuyện của mẹ mình với trưởng lão trong tộc, đương nhiên điều này cũng đưa tới sự phản đối kịch liệt của các trưởng lão lúc ấy, thậm chí những trưởng lão này còn trực tiếp uy hiếp, nếu như cha mình dám lấy mẹ mình, bọn họ sẽ ra tay trực tiếp diệt sạch nhà họ Lăng.
Có thể nhà họ Lăng là một thế lực lớn ở thế tục, thế nhưng ở trước mặt nhà họ Phương căn bản không đủ nhét kẽ răng, mà đối mặt với sự uy hiếp của các trưởng lão, cha mình lại không thỏa hiệp, ngược lại làm ra một chuyện cực kỳ điên cuồng.
Rời khỏi nhà họ Phương!
Cha mình lấy đi giọt máu đã đưa cho nhà họ Phương lúc trước, thậm chí còn chiến một trận với một vị trưởng lão, mặc dù không thể đánh lại trưởng lão kia, nhưng cuối cùng vẫn toàn thân trở ra, đương nhiên, đây cũng là nhờ vị trưởng lão kia không hạ sát thủ.
Đối với thiên tài như Phương Chính, đương nhiên nhà họ Phương sẽ không bỏ qua, đã có trưởng lão chuẩn bị tới thế tục bắt Phương Chính trở lại, chẳng qua để cho bọn họ bất ngờ là, vậy mà Phương Chính lại biến mất.
Về phần nhà họ Lăng, bởi vì người phụ nữ có quan hệ với Phương Chính kia đã đoạn tuyệt quan hệ cùng nhà họ Lăng, cho nên trưởng lão nhà họ Phương cũng không làm khó nhà họ Lăng, sau khi truy tìm suốt mấy tháng vẫn không phát hiện tung tích của Phương Chính, cũng liền trở lại nhà họ Phương.
Nghe được Phương Chân nói đến đây, trong đầu Phương Minh đột nhiên thoáng qua một đạo linh quang, bởi vì hắn đột nhiên hiểu, trước đây vì sao ông ngoại mình lại cực lực phản đối cha mẹ mình ở chung một chỗ tới như vậy, thậm chí còn kiên quyết đến mức muốn đoạn tuyệt quan hệ cùng mẹ mình.
Ông ngoại mình đã từng được cao nhân chỉ điểm, cho nên con đường làm quan mới sẽ thuận gió như vậy, cộng thêm chuyện của cậu nhỏ mình, nói rõ ông ngoại mình rất tin tưởng vào phương diện này, thậm chí rất có thể còn có hiểu biết đối với giới tu luyện.
Rất có thể ông ngoại mình đã biết thân phận của cha mình, cũng biết đệ tử nhà họ Phương không thể nào lấy một cô gái thế tục làm vợ, cho nên ông ấy mới có thể phản đối việc hôn sự gay gắt tới như vậy, bởi vì ông ấy sợ nhà họ Lăng gặp phải họa diệt môn.
Trước đây chuyện cha mình và ông ngoại đàm luận trong phòng làm việc, chỉ sợ cũng liền là sự tình này, cái gọi là hứa hẹn, hẳn chính là cha mình hứa hẹn với ông ngoại, nhà họ Phương bên kia hắn sẽ đi giải quyết.
Nhưng không nghĩ tới là, căn bản những trưởng lão kia của nhà họ Phương không đồng ý, cuối cùng cha mình chỉ có thể lựa chọn rời khỏi nhà họ Phương, chẳng qua một gia tộc lớn như nhà họ Phương, há lại có thể rời khỏi dễ dàng như thế, Phương Minh có thể tưởng tượng được, trước đây cha mình đã phải nỗ lực bao nhiêu, trả giá nhiều tới mức nào mới có thể rời khỏi nhà họ Phương, sợ rằng còn gặp phải nhà họ Phương truy sát, mà không phải chỉ đơn giản như mấy lời Cửu trưởng lão trước mặt này nói ra như vậy.
Người đến thế tục tìm khuyên cha mình về kia, không nhất định là khuyên cha mình trở về, rất có thể là tới bắt cha mình quay về tộc chịu phạt.
Nghĩ thông suốt đây hết thảy, thiện cảm của Phương Minh đối với nhà họ Phương càng lúc càng giảm xuống. Trước đây nếu như không có trưởng lão nhà họ Phương ngăn cản, cha mình và mẹ cũng sẽ không xa nhau, mà cha mình càng sẽ mất tích ngay sau khi rời khỏi nhà họ Phương.
Sau này mẹ mình càng sẽ không đã đánh mất cả mình và em gái, cũng sẽ không khiến mẹ mình thống khổ hơn hai mươi năm.
"Cửu trưởng lão, nếu trước đây cha tôi đã thối lui ra khỏi nhà họ Phương, như vậy tôi là con trai ông ấy, đương nhiên cũng không có quan hệ gì cùng nhà họ Phương, tổ trạch nhà họ Phương này tôi sẽ không đi, nhà họ Phương gia đại nghiệp đại, tôi không trèo cao nổi."
Phương Minh nhàn nhạt mở miệng, Cửu trưởng lão vừa nghe lời của Phương Minh, đôi mắt già nua trừng lớn, đây là lần đầu tiên có một tên tiểu bối dám nói với hắn như vậy, nhưng mà khi phát hiện bản thân mình trừng mắt như thế lại không có chút hiệu quả gì đối với thằng nhóc chết tiệt trước mắt này, trên mặt Cửu trưởng lão lộ ra vẻ bất đắc dĩ.
Ở nhà họ Phương, không phải chưa từng có tiểu bối dám chống đối hắn, hơn 20 năm trước Phương Chính đã từng chống đối hắn một lần, mà bây giờ con trai của Phương Chính cũng chống đối hắn, chỉ là không kịch liệt như Phương Chính mà thôi.
Cha nào con nấy, tính tình của hai cha con này thật đúng là cương liệt giống nhau.
Nếu như đổi lại một tiểu bối khác nói ra lời này, Phương Chân đã sớm tát một cái, thế nhưng lại là Phương Minh, là thiên tài khiến toàn bộ trưởng lão nhà họ Phương bọn họ đều khiếp sợ, chính như trước đây Phương Chính rời khỏi nhà họ Phương, mặc dù mọi người đều bị tức muốn chết, nhưng cuối cùng cũng không hạ sát thủ, bằng không làm sao Phương Chính có thể ở ngay dưới mắt bọn họ thực sự toàn thân rời khỏi nhà họ Phương.
"Ta nói tên nhóc láo toét kia, sao cháu lại có thể bướng bỉnh giống cha cháu như vậy? Trước đây chúng ta phản đối cha cháu cùng mẹ cháu cùng nhau, nhưng không phải phản đối như vậy cũng là vì nhà họ Lăng sao? Về phần mặc dù nói cha cháu đã thối lui ra khỏi nhà họ Phương, thế nhưng huyết mạch thứ này là có thể dứt bỏ được sao?"
Phương Chân biết khi đối mặt một tên nhóc cương liệt bướng bỉnh như vậy là không thể quá căng, lập tức khiến giọng điệu của mình trở nên uyển chuyển một chút, thở dài nói: "Lúc đó cha cháu rời khỏi nhà họ Phương, trên thực tế trong lòng chúng ta cũng đã có chút buông lỏng, chỉ là bởi vì tộc quy như vậy, cũng không có khả năng vì cha cháu mà thay đổi tộc quy, liền muốn chờ qua một thời gian ngắn, đến lúc đó lại ôn hòa nhã nhặn nói chuyện cùng cha cháu một chút."
Ánh mắt của Phương Minh nhìn Phương Chân, từ trong ánh mắt Phương Chân cậu có thể thấy được đối phương không nói láo, hơn nữa một vị cường giả Thiên Cấp cũng không cần phải nói dối chuyện này làm gì.
Chẳng qua Phương Minh không biết là, trước đây sở dĩ đám trưởng lão Phương Chân quyết định làm như vậy, là vì cảm thấy hẳn Phương Chính chỉ bị cô gái thế tục kia mê hoặc nhất thời, chờ đến một thời gian sau hắn sẽ biết một cô gái thế tục làm sao có thể gắn bó với hắn suốt đời.
Thế nhưng khiến đám người Phương Chân không nghĩ tới là, sau khi Phương Chính rời khỏi vậy mà lại triệt để mất tích, hơn nữa bởi vì trước đây Phương Chính đã mang bổn mạng tinh huyết của hắn rời khỏi gia tộc, cho nên rốt cuộc là sống hay chết, mấy trưởng lão bọn họ cũng không thể nào biết được.
"Phương Minh, kỳ thực chúng ta vẫn hoài nghi, cha cháu còn chưa chết, rất có thể là bị vây trong một bí cảnh nào đó, mà sau khi cháu trở lại nhà họ Phương chúng ta sẽ dốc toàn lực bồi dưỡng cháu, đợi khi thực lực của cháu đủ mạnh mẽ, cũng có thể tiến vào bí cảnh đi tìm cha cháu."
Động chi dĩ tình hiểu chi dĩ lý (1), Phương Chân đột nhiên cảm thấy cho tới bây giờ bản thân mình chưa bao giờ nhiều lời với tiểu bối như vậy, thật là tâm mệt.
(1) Động chi dĩ tình hiểu chi dĩ lý: dùng đạo lý làm người ta hiểu, dùng phương thức tràn ngập cảm tình làm người ta cảm động
Nhưng nghĩ tới thiên phú của Phương Minh, cho dù có mệt tâm hơn nữa hắn cũng nhất định phải nói, cường giả Địa Cấp tầng tám hơn hai mươi tuổi, này là hy vọng có thể đưa nhà họ Phương lên một nấc thang mới.
Quả nhiên, sau khi nghe thấy Cửu trưởng lão nói lời này, giọng điệu của Phương Minh có chút mềm đi, chẳng qua cậu vẫn không có ý định trở lại nhà họ Phương lúc này, nói: "Tôi còn có rất nhiều chuyện chưa làm xong, bây giờ không có thời gian trở lại nhà họ Phương."
"Cái này đừng lo, dù sao thì ta mới vừa tiện đường đi một chuyến đến nhà họ Mục, hẳn nhà họ Mục sẽ không hạ độc thủ với cháu, chỉ cần quay về trước đại điển tế tổ của nhà họ Phương là tốt rồi."
Phương Chân rất là thoả mãn đối với đáp án này của Phương Minh, chỉ cần Phương Minh thừa nhận thân phận là đệ tử nhà họ Phương, như vậy đã đủ rồi, dù sao cũng đã sắp tới cuối năm, cách đại điển tế tổ cuối năm cũng chỉ cỡ hơn hai tháng mà thôi, cũng không vội nhất thời.
Chẳng qua, thằng nhóc chết tiệt này còn không có nhiều lòng trung thành đối với nhà họ Phương, nghĩ tới đây, Phương Chân có quyết định, cũng không thấy hắn có động tác gì, trên tay phải liền xuất hiện một chai thuốc.
"Phương Minh, từ trước tới nay cháu vẫn luôn ở bên ngoài, cũng không hưởng thụ được đãi ngộ của đệ tử nhà họ Phương ta, trong cái bình này có chứa Địa Lộ Hoàn, có lợi ích cực kỳ lớn đối với người tu luyện tới Địa Cấp hậu kỳ."
Dường như sợ Phương Minh không biết giá trị của Địa Lộ Hoàn, Phương Chân tiếp tục nói bổ sung: "Địa Lộ Hoàn này dung hợp Dịch Đại Địa lại dựa vào rất nhiều dược liệu trân quý sản xuất mà thành, mà Dịch Đại Địa cũng chính là tinh hoa của địa mạch, mặc dù hiệu quả của nó kém hơn Long Tinh một chút, nhưng sau khi phối hợp với những dược liệu trân quý này, hiệu quả cũng không kém Long Tinh."
Long Tinh loại vật này là có thể ngộ nhưng không thể cầu, dù sao long mạch thật sự là quá quý hiếm, so sánh với bọn họ Dịch Đại Địa liền tốt hơn một chút, nhưng cũng là vật vô cùng trân quý, mà cho dù là những cường giả Địa Cấp hậu kỳ ở nhà họ Phương, một năm cũng chỉ được chia một hai viên mà thôi, giống cái bình có chứa tới 50 ~ 60 viên này, đãi ngộ như vậy là trước đây chưa từng có.
Phương Thiên mới vừa xử lý xong công việc đi vào hậu viện, thấy bình thuốc Cửu trưởng lão lấy ra trên tay, trên mặt lộ ra vẻ hâm mộ, cho dù là hắn, một năm cũng chỉ có thể được phân đến mười viên mà thôi, Cửu trưởng lão thật sự là đối tốt với Phương Minh tới mức không có bến bờ.
Nhưng mà lại nghĩ đến thiên phú Phương Minh biểu hiện ra, hắn cũng không cảm thấy hâm mộ như vậy nữa, lấy thiên phú của Phương Minh, Cửu trưởng lão sẽ đối đãi như thế tuyệt cũng không có gì lạ, thậm chí sau khi Phương Minh về tới nhà họ Phương, sợ rằng còn sẽ có lợi ích lớn hơn.
Vấn đề này hắn ước ao không đến, muốn trách thì tự trách mình không có thiên phú biến thái như vậy.
"Cha là biến thái, con trai càng thêm biến thái, hai cha con này hoàn toàn không để cho người khác có đường sống."
Phương Thiên thầm cảm khái một câu trong lòng, chẳng qua lập tức lại tà ác suy nghĩ, nếu như đám người Kiều Hạo biết cha Phương Minh là ai, vẻ mặt những người này nhất định là rất đặc sắc, năm đó Phương Chính đã áp tới khiến bọn họ mất hết tự tin, mà thực lực của Phương Minh hiện tại cũng không kém bọn họ, sợ rằng đám người Kiều Hạo đoán chừng phải buồn bực âm thầm thổ huyết.
Già đánh không lại, ngay cả nhỏ cũng có địa vị ngang bằng với bọn họ, đổi lại là ai cũng đều phiền muộn.
Về phần Phương Thiên, hắn ngược lại nghĩ rất thoáng, dù sao nói như thế nào đi nữa thì Phương Minh cũng phải gọi hắn một tiếng bác cả đúng không? Cháu trai lợi hại đương nhiên người làm bác cả như hắn cũng cảm thấy vẻ vang.
Bạn cần đăng nhập để bình luận