Siêu Phẩm Vu Sư

Chương 788: Mập một vòng sao

Chương 788: Mập một vòng sao
Phương Minh oán thầm trong lòng, trừ phi cậu chỉ có chỉ số thông minh của đứa bé ba tuổi mới sẽ tin tưởng chuyện ma quỷ mà khí linh của bảo tháp này nói.
"Cũng dám không tin lão phu, biết lão phu là ai không? Biết sự hiện hữu của lão phu có ý nghĩa thế nào sao?" Khí linh của bảo tháp trầm mặc mấy giây, sau đó đột nhiên nóng nảy, giận dữ hét.
"Nếu như tôi nhớ không lầm, vừa rồi vị kia cũng đã nói, thật giảo hoạt, biết trốn ở trên người của hắn, chẳng qua tội chết có thể miễn, tội sống khó tha..."
Phương Minh kéo dài âm cuối, nhìn bảo tháp, chuyển giọng nói: "Ý của những lời này tôi vẫn hiểu, vị kia có ý rằng vì nể tình tôi, mới để cho ông một mạng."
Lúc này khí linh của bảo tháp triệt để trầm mặc.
Thấy khí linh của bảo tháp không phản đối, Phương Minh biết rõ bị bản thân mình nói trúng, chẳng qua vì sao vị kia lại vì nể mặt bản thân mình mà bỏ qua cho khí linh một lần nhỉ? Mình và vị kia vốn dĩ không hề có quen biết, nếu như muốn nói có quan hệ, vậy chính là mình cùng vị kia đều là Vu Sư.
"Tên nhóc cậu không đoán nhầm, cậu và cô ấy đều đi ra từ cùng một mạch, nếu không cậu cho rằng trước đây vì sao lão phu lại chọn cậu, thực sự cho rằng bằng thực lực của tên nhóc cậu có thể cảm ứng được lão phu sao?"
Dường như khí linh của bảo tháp có thể biết suy nghĩ trong lòng Phương Minh, trực tiếp khinh thường nói: "Đó là tôi cố ý để cho cậu cảm ứng được.
Phương Minh không tức giận, quá trình nha... Không quan trọng, quan trọng là... Kết quả.
"Nói một chút đi, lai lịch của ông là…?"
Dĩ vãng Phương Minh cảm thấy bảo tháp rất thần bí, lấy cảnh giới bây giờ của cậu đoán chừng rất khó có thể biết lai lịch cùng nội tình của bảo tháp, nhưng nếu hiện tại khí linh của bảo tháp xuất hiện, có thể được những thứ này từ trên người đối phương hiểu.
"Lai lịch của lão phu lớn đến đáng sợ." Trong thanh âm của khí linh mang theo ý ngạo nghễ, "Từ khi tam giới chưa sinh, Hồng Mông chưa khai, lão phu cũng đã tồn tại, trải qua ngàn vạn năm tháng, từ khi mới sinh ra thái thượng thuở ban đầu..."
"Nói tiếng người." Phương Minh trực tiếp cắt đứt lời của khí linh của bảo tháp, nói.
"Được rồi, kỳ thực lão phu cũng không biết lai lịch của mình là gì, dường như có ai đã thủ tiêu trí nhớ của lão phu, chẳng qua lão phu có thể xác định là, lai lịch của lão phu tất nhiên kinh thiên động địa, rất có thể là luồng khí nguyên thủy đầu tiên lúc thiên địa sơ khai."
Phương Minh bất đắc dĩ, đối mặt với khí linh của bảo tháp cũng không biết nên nói cái gì, buộc lòng phải hỏi: "Không nói lai lịch, ông nói một chút tổng cộng bảo tháp này có mấy tầng đi, mỗi tầng lại có tác dụng gì?"
Trước đây khi lần đầu tiên nhận được bảo tháp, Phương Minh chỉ thấy được tầng mười sáu của bảo tháp, không thể nhìn thấy những tầng ở trên cao hơn, mặc dù bây giờ khi bảo tháp hiện lên trước mặt của cậu, nhưng tương tự lúc ấy, đầu trên của bảo tháp vẫn bị che phủ ở trong mây mù.
"Cái này..."
Giọng nói của khí linh bảo tháp có chút cổ quái, một lúc sau mới đáp: "Cậu có thể thấy tầng mười sáu, hiển nhiên lão phu cũng chỉ có thể khống chế tầng mười sáu, ở trên nữa kỳ thực chính lão phu cũng không biết, lão phu đã nói rồi, có ai đó đã động tay chân với lão phu, khiến cho ký ức của lão phu thiếu sót hơn phân nửa."
"Chẳng qua đối với cậu, mấy tầng trước mười sáu đã quá đủ rồi, không phải lão phu khoác lác với cậu, chỉ cần cậu có thể leo lên tới tầng mười sáu, ở thời đại này cậu chính là vô địch, về phần bên trong mỗi tầng có thứ gì, cái này cũng chỉ có thể đợi khi cậu đạt tới tư cách lên trên rồi mới có thể biết."
Khí linh của bảo tháp có vẻ rất căng, Phương Minh phát hiện căn bản không thể hỏi được thông tin gì, lập tức buộc lòng phải nói sang chuyện khác: "Quên đi, không hỏi ông, nói một chút cửa vòng sáng đi, vì sao vừa rồi ông lại muốn đi vào?"
"Hừ, Cửa Siêu Thoát ai mà không muốn đi vào."
"Cửa Siêu Thoát?"
Phương Minh hơi kinh ngạc, đây là lần đầu tiên cậu biết tên chân chính của cửa vòng sáng này.
Dường như biết nghi ngờ của Phương Minh, lúc này khí linh của bảo tháp khó có được giải thích một câu: "Mới vừa rồi cậu cũng thấy hình chiếu kia, cổ tộc đã từng thống trị một thời đại, mà cổ hoàng cũng đã nghiên cứu ra được thủ đoạn trường sinh, nhưng này cũng không phải là trường sinh thật sự, thậm chí nếu tiếp tục trường sinh như vậy có thể còn là người hay không cũng khó mà nói, bởi vì con trùng này quá tà tính."
Lúc này khí linh của bảo tháp giải khai nghi ngờ của Phương Minh, cũng làm cho Phương Minh biết bí mật trường sinh của cổ tộc.
Trước đây khi cổ tộc thống trị cái thế giới này, cổ hoàng bồi dưỡng ra được một loại trùng, loại trùng này được người cổ tộc xưng là Thánh trùng, loại trùng này có một đặc tính, chính là có thể cắn nuốt linh hồn của một người, cho nên sau khi một người già đi, trùng mang theo linh hồn leo ra khỏi thân xác già yếu, lựa chọn một cỗ thân thể khác lần nữa tiến vào.
Không thể không nói đây là một nghiên cứu điên cuồng, nhưng mà lấy loại hình thức trường sinh của con trùng này có thật sự là trường sinh ấy ư? Hơn nữa cho dù đã thực sự lấy được trường sinh, nhưng sau khi đổi lại một thân xác, lại phải tu luyện một lần nữa, cái đó và chuyển thế trọng sinh có cái gì khác nhau chứ?
"Chỉ là một con đường giống trường sinh, nhưng lại không phải chân chính trường sinh, mà chính vì cổ hoàng biết điểm này, mới có thể vận dụng hết toàn bộ tài nguyên của cổ tộc chế tạo ra Cửa Siêu Thoát, có tin đồn nếu như tiến vào Cửa Siêu Thoát là có thể nhận được trường sinh vĩnh hằng chân chính, mới thật sự là bất tử bất diệt, kể cả thân xác."
Lời khí linh của bảo tháp nói khiến cho Phương Minh nhíu mày một cái, nếu Cửa Siêu Thoát này là cổ hoàng chế tạo ra, vậy theo đạo lý đến nói, sau lưng Cửa Siêu Thoát có cái gì hẳn là cổ hoàng cũng có cái đó.
"Tên nhóc cậu nghĩ như vậy chính là sai rồi, tuy rằng Cửa Siêu Thoát là cổ hoàng kiến tạo ra, nhưng cổ hoàng chỉ kiến tạo ra được một truyền tống trận, Cửa Siêu Thoát này giống như là một truyền tống trận, có thể truyền tống đến một nơi đặc thù nào đó.
Cửa Siêu Thoát, trên thực tế chính là một cái truyền tống trận, để chế tạo được cái truyền tống trận này, cổ hoàng đã hao phí gần như toàn bộ tài nguyên của cổ tộc, có thể nghĩ muốn chế tác cái cửa truyền tống này gian nan tới cỡ nào.
Nhưng dạng truyền tống trận này, lúc trước cậu đã nhìn thấy tới tận chín cái.
"Không cần suy nghĩ lung tung, chế tạo một Cửa Siêu Thoát phải trả giá lớn vô cùng, sở dĩ khi đó cậu có thể thấy chín cổng truyền tống, đó là bởi vì mỗi cửa do mỗi thời đại khác nhau chế tạo ra."
Khí linh của bảo tháp cảm thán một tiếng, "Năm tháng rất dài, rốt cuộc đã trải qua bao nhiêu cái thời đại, ai có thể nói rõ ràng? Thời đại Cổ tộc đã chôn vùi trong bụi bậm lịch sử, cậu là nhờ thấy được hình chiếu mới biết được, nhưng ở những thời đại trong những năm tháng dài dòng trước đó thì sao? Sẽ có bao nhiêu thời đại cậu chưa nhìn thấy?"
"Làm sao Phương Tây lại có thần thoại Hy Lạp? Đó cũng là một thời đại, chỉ có điều thời đại kia cùng đã chôn vùi trong bụi bậm lịch sử, ai biết thế giới này từng có bao nhiêu cái thời đại? Thế nhưng lão phu có thể xác định, chí ít văn minh hiện đại cũng không tính là thời đại khoa học kỹ thuật phát triển nhất."
"Ở trong trí nhớ của lão phu, đã từng có một thời đại cũng có văn minh khoa học kỹ thuật, thậm chí còn tiên tiến hơn vô số lần so với khoa học kỹ thuật bây giờ, thời đại mà mỗi người thật sự đều có thể đi vào Cửa Truyền Tống, thực hiện cải tạo gen, nhưng cuối cùng không phải vẫn chôn vùi trong bụi bậm lịch sử sao?"
"Không vào siêu thoát, từ đầu đến cuối không cách nào sống mãi."
Đây là khí linh của bảo tháp cảm khái, mà Phương Minh lại nhíu mày lại, nếu nói như vậy, ban đầu những cường giả mà cậu đã thấy ở trong trí nhớ của Trương Hạo kia, hẳn chính là vì theo đuổi sống mãi chân chính, mà rốt cuộc những cường giả này là thuộc về thời đại nào đây?
Là tới từ cùng một thời đại, hay là không phải cùng thời đại?
Vì sao vị bạch y nữ Vu kia muốn ngăn cản cổ hoàng tiến vào, dựa theo câu nói cuối cùng của cổ hoàng kia, bạch y nữ Vu này hẳn là sư phó của hắn, làm sư phó không muốn thấy đệ tử của mình sống mãi sao?
Còn có linh hồn trước đây nhập vào thân Trương Hạo bị ngăn cản, vì sao Bì nhân cùng Vu tổ lại muốn ngăn cản hắn?
"Cậu hỏi lão phu thì lão phu biết đi hỏi ai đây? Tôi chỉ biết mạch này của các cậu thật sự không phải là người, đoán chừng là muốn độc chiếm đi." Khí linh của bảo tháp có chút tức giận đáp.
Ách...
"Không nói cái đề tài này, vừa rồi ông đi vào đã thấy cái gì rồi? Còn có vị bạch y nữ Vu kia có lai lịch gì?"
Phương Minh quyết định nói sang chuyện khác, bởi vì từ những tin tức cậu đã biết tới nói, thật giống như mạch Vu Sư này của bọn cậu đang ngăn trở những người khác tiến vào Cửa Siêu Thoát.
"Không thấy gì cả, vừa chạy vào đã bị đánh chạy ra, về phần vị kia..." Giọng nói của khí linh bảo tháp đè thấp, hình như sợ bị nghe lén vậy.
"Vị này chính là Mãnh Nhân, không nghe thấy lúc trước trong hình chiếu nói, một người đại biểu một thời đại ấy ư, biết câu nói kia là có ý gì không? Chính là ở thời đại đó chỉ có một mình cô ấy độc tôn."
Mỗi một thời đại đều có được khí vận thuộc về chính thời đại ấy, giống như sự tranh giành trở thành Tứ Đại Công Tử trong giới tu luyện, thứ họ tranh đoạt không phải là khí vận ấy ư, mà trong số khí vận này, đã có chín thành được phân tán cho vạn vật trên thế gian, dù cho có tài giỏi hơn nữa, có thể độc hưởng một thành khí vận đã rất biến thái.
Mà một người độc chiếm khí vận một thời đại, Phương Minh đã không cách nào tưởng tượng cái này cần khủng bố đến mức nào.
"Kỳ thực về lai lịch của cô ấy lão phu cũng không rõ ràng lắm, thế nhưng ở trong trí nhớ của lão phu, cô ấy đã từng xuất hiện trong hai thời đại, thậm chí cho dù gộp hết tất cả cường giả mọi thời đại lại, lão phu cảm thấy cô ấy có thể là tồn tại được xếp trước ba."
Khí linh của bảo tháp lớn mật dự đoán, một người độc chiếm một thời đại đây là loại khí phách như thế nào? Người không làm đến một bước này là không cách nào tưởng tượng.
"Độc chiếm một thời đại, hơn nữa còn có thể vượt qua thời đại, cũng chỉ có mạch biến thái này của các người mới có thể làm được."
Nói xong lời cuối cùng, khí linh của bảo tháp vẫn không quên chửi một câu, dường như có chút đố kị còn bất mãn, nói: "Tên nhóc cậu có thể có được truyền thừa Vu Sư thật đúng là gặp vận may, chỗ tốt trong đó là thứ mà cậu không thể tưởng tượng được, nhưng tương tự cũng có nguy hiểm to lớn, mạch này của các người cũng đã đắc tội với không ít người, nếu như thân phận của cậu bị lộ ra ngoài, hắc hắc..."
Khí linh của bảo tháp không nói tiếp nữa, nhưng trong lòng Phương Minh cũng hiểu, Vu tổ cùng vị bạch y nữ Vu khủng bố kia ngăn cản người khác tiến vào Cửa Siêu Thoát, này tất nhiên sẽ dẫn tới những cường giả kia bất mãn, có thể những cường giả này không phải đối thủ của Vu tổ, nhưng nếu muốn đối phó với bản thân mình, đơn giản như bóp chết một con kiến.
"Chẳng qua cậu cũng đừng nhụt chí, có lão phu ở đây, tự nhiên sẽ giúp cậu một chút, ngay lúc này liền có một món đồ tốt, cậu có muốn hay không?"
Giọng nói của khí linh bảo tháp mang theo nghiền ngẫm, không đợi Phương Minh đáp lời liền nói: "Cậu có biết tia sáng trên Cửa Siêu Thoát này là cái gì không? Đó là hình thành có thể đè ép khí vận một thời đại tới mức tận cùng, tôi có một biện pháp để cướp tia sáng này đi, cậu có muốn mập một vòng không?"
Bạn cần đăng nhập để bình luận