Siêu Phẩm Vu Sư

Chương 984: Lão phu không muốn nói với ngươi (1)

Chương 984: Lão phu không muốn nói với ngươi (1)
Phòng hội nghị trong tổ phong nhà họ Phương, tất cả trưởng lão đều xuất hiện ở đây.
Ngay trước khi đám người Phương Minh trở về, kết quả Long Môn bí cảnh đã được truyền tới tai mấy người này. Những trưởng lão ở đây đã biết kết quả, cũng biết lần này là Tông Thánh Cung dành được vị trí thứ nhất.
Tuy rằng trong lòng những trưởng lão này cực kỳ khó chịu nhưng cũng biết lúc này không phải lúc để phê bình đám đệ tử trước mắt, bọn họ đã cố gắng hết sức, chỉ có thể nói vận khí của nhà họ Phương không bằng người khác.
"Long Môn bí cảnh đã kết thúc, các ngươi cũng không cần canh cánh trong lòng, dù thế nào đi nữa, lần này các ngươi cũng đều có thu hoạch, cho nên từ giờ trở đi, chuyện các ngươi phải làm chính là lợi dụng khí vận đại đạo đã hấp thu được để cảm thụ thiên địa pháp tắc của thế giới này, đợi ngày nào đó lĩnh ngộ hoàn chỉnh thiên địa pháp tắc rồi lập tức có thể bước chân vào cảnh giới Thiên Cấp."
"Về phần phải làm sao để cảm thụ thiên địa pháp tắc, chúng ta sẽ truyền thụ kinh nghiệm một cách cặn kẽ cho các ngươi, chú ý tỉ mỉ lắng nghe."
Đây là chỗ tốt khi có cường giả Thiên Cấp hướng dẫn, những Địa Cấp hậu kỳ không được cường giả Thiên Cấp hướng dẫn chỉ có thể dựa vào tự thân tìm hiểu nghiên cứu, không thể thiếu chuyện phải đi một số đường vòng.
Này cũng giống như khi bạn có một khẩu súng, nếu không có người chỉ dẫn, nhất định bạn phải tự tìm hiểu cách bắn và không ngừng thực hành trên bia mới có thể bắn chuẩn, thậm chí ngay cả tư thế cầm súng cũng phải dựa vào chính mình đi tìm hiểu.
Nhưng nếu có người chỉ dẫn, bày cho bạn cách cầm súng, cách nhắm cho đúng… Đương nhiên có thể tiết kiệm rất nhiều thời gian.
"Hiện tại, những người nhận được năm đạo khí vận đại đạo trở lên đứng sang bên trái, nhận được ba đạo trở xuống đứng ở bên phải, nhận được từ ba đạo đến năm đạo thì đứng tại chỗ đừng cử động."
Tứ trưởng lão mở miệng, số lượng khí vận đại đạo bản thân hấp thu được khác nhau thì phương pháp hướng dẫn cũng sẽ khác nhau, điều này cũng giống như mỗi loại súng khác nhau sẽ có một phương pháp bắn súng khác nhau vậy.
Rất nhanh, hơn mười vị Địa Cấp hậu kỳ trong sảnh lớn này lập tức chia ra thành ba đội, Phương Minh suy nghĩ một chút, cũng đang muốn cất bước đi về phía bên trái.
"Phương Minh, cậu hãy đi về trước đi, chẳng qua cậu cũng không nên nhụt chí làm gì, cậu còn trẻ."
Tứ trưởng lão thấy Phương Minh cất bước, mở miệng an ủi một câu.
"Không sai, lấy độ tuổi của Phương Minh cậu cho dù lần này không hấp thu được khí vận đại đạo ở bên trong Long Môn bí cảnh, nhưng muốn bước vào cảnh giới Thiên Cấp cũng không phải chuyện khó khăn gì, có lẽ đả kích lần này sẽ ma luyện tâm cảnh của cậu tốt hơn."
"Con đường trở thành cường giả không phải lúc nào cũng thuận buồm xuôi gió, gặp phải ngăn trở cùng nghịch cảnh không đáng sợ, chỉ khi trọng sinh trong nghịch cảnh mới có thể càng mạnh mẽ hơn, mới có thể thẳng tiến không lùi."
Trong sảnh lớn, đám trưởng lão nhà họ Phương sôi nổi mở miệng an ủi Phương Minh, dù sao thì tuổi của Phương Minh cũng là ưu thế lớn nhất, cậu vẫn là hy vọng tương lai của nhà họ Phương bọn họ, đương nhiên bọn họ không muốn nhìn thấy Phương Minh vì thất bại lần này mà sa sút ý chí tinh thần.
Trong chuyện tu luyện sợ nhất là sa sút tinh thần ý chí, nhất là từ cảnh giới Địa Cấp bước vào Thiên Cấp càng cần có một loại khí thế tranh tài với trời.
Vẻ mặt của Phương Minh trở nên có chút cổ quái, đương nhiên cậu biết những trưởng lão này đang an ủi mình, nếu chuyến hành trình đi vào Long Môn bí cảnh này của cậu thật sự không thu hoạch được gì, sợ rằng lúc này bản thân cậu đã thấy cảm kích trước sự an ủi của mấy trưởng lão này tới tận đáy lòng.
Nhưng quan trọng là không phải bản thân cậu không thu hoạch được gì, ngược lại, cậu còn có thu hoạch khổng lồ, dưới tình huống như vậy lại nghe thấy những lời an ủi của mấy trưởng lão này, nghĩ thế nào cũng cảm thấy có chút không được tự nhiên.
"Cái kia... Chư vị trưởng lão, kỳ thực tôi..."
"Phương Minh, vấn đề này không trách cậu, Long Môn bí cảnh vốn là dựa vào vận khí, chỉ có thể nói vận khí của cậu quá kém, không cần bận tâm."
"Ừm, phải nhìn về phía trước, con đường tương lai của cậu còn rất dài."
Thấy các trưởng lão đã hiểu lầm ý của mình, trong nháy mắt Phương Minh có cảm giác chi bằng mình đừng giải thích nữa, chẳng qua nghĩ đi nghĩ lại bản thân cậu cảm thấy vẫn nên nói ra chân tướng thì hơn, bởi vì chuyện bước chân vào cảnh giới Thiên Cấp nhất định là không gạt được.
"Chư vị trưởng lão, cháu cũng không nói chuyến đi tới Long Môn bí cảnh lần này cháu không thu hoạch được gì mà, cháu nghĩ các trưởng lão đã hiểu lầm rồi."
Lời của Phương Minh vừa nói ra khỏi miệng, trong nháy mắt những trưởng lão này ngậm miệng, ngay sau đó trên mặt nguyên một đám lộ ra vẻ nghi hoặc, chẳng lẽ tin tức bọn họ lấy được có chỗ nào sai rồi sao? Lập tức mọi người đưa mắt nhìn về phía thất trưởng lão cùng bát trưởng lão, chờ đợi hai người này trả lời.
"Phương Minh, là một người tu luyện nhất định phải nhìn thẳng vào bản thân mình, cho dù là thành công hay là thất bại."
Thất trưởng lão căng mặt, dưới cái nhìn của hắn Phương Minh vẫn chưa thể tỉnh táo lại từ đả kích này, hoặc là cậu không muốn tiếp nhận thực tế như vậy, loại tâm tính này tuyệt đối là không thể chấp nhận được.
Nếu như đổi lại là những đệ tử Địa Cấp hậu kỳ khác nói lời như vậy, hắn đã sớm la rầy một trận, tu luyện nhiều năm như vậy mà ngay cả lòng biết chấp nhận thất bại này cũng không có, chi bằng dứt khoát đừng tu luyện nữa thì hơn.
Chẳng qua liên tưởng đến tuổi của Phương Minh, hắn chỉ cho rằng Phương Minh còn trẻ tuổi, mà quãng thời gian tu luyện trước đây của cậu cũng quá mức thuận buồm xuôi gió, vì thế tâm tính vẫn chưa tốt mà thôi.
"Thất trưởng lão, những thứ trưởng lão nói cháu đều biết, nhưng lúc này đây cháu thật sự nhận được khí vận đại đạo."
Phương Minh cố ý dùng hai chữ “nhận được” mà không phải hai chữ “hấp thu”, chỉ có điều căn bản là đám người thất trưởng lão không thể nghe rõ ý ẩn chứa bên trong lời cậu nói.
"Lúc cậu mới đi ra từ bí cảnh trên người cậu không có lấy một đạo quang trạch vờn quanh thì lấy đâu ra khí vận đại đạo? Không nên càn quấy nói bậy ở chỗ này."
Bát trưởng lão cũng mở miệng, vẻ mặt không tin tưởng, Phương Minh bất đắc dĩ, không thể làm gì khác hơn ngoài việc nói thẳng: "Cháu có nói cháu nhận được khí vận đại đạo nhưng cháu đâu nói đã hấp thu khí vận đại đạo, cháu đã bắt được khí vận đại đạo, mang chúng nó ra khỏi Long Môn bí cảnh."
Nói xong lời này Phương Minh giang hai tay ra, cậu đã nói đến trình độ này rồi nhưng nếu những trưởng lão này vẫn không tin thì cậu cũng chẳng còn cách nào, dù gì thì cậu cũng không thể lấy khí vận đại đạo ra bày ngay trước mặt mấy trưởng lão này.
Sảnh lớn bởi vì lời nói của Phương Minh mà hoàn toàn yên tĩnh, tất cả mọi người mở to hai mắt nhìn về phía cậu.
"Phương Minh, cậu có biết chính bản thân cậu đang nói cái gì không?"
Tam trưởng lão mở miệng, giọng nói đều có chút run rẩy, khí vận đại đạo bên trong Long Môn bí cảnh chỉ có thể hấp thu ở bên trong mà không cách nào bắt lấy nó mang ra ngoài, đây đã là chuyện tất cả người trong giới tu luyện đều công nhận, hơn nữa không chỉ có khí vận đại đạo bên trong Long Môn bí cảnh, ngay cả khí vận đại đạo phát hiện được ở bên ngoài bí cảnh, nếu không lập tức hấp thụ hết nó khí vận đại đạo cũng sẽ tiêu tán.
"Tam trưởng lão, đương nhiên cháu biết cháu đang nói cái gì, cháu chỉ có thể nói quả thật cháu đã mang khí vận đại đạo ra ngoài, hơn nữa số lượng khí vận đại đạo còn nhiều hơn vị kia của Tông Thánh Cung."
Nghe được câu trả lời của Phương Minh, mấy vị trưởng lão cùng nhìn nhau, hiển nhiên là đang phán đoán độ tin cậy trong lời nói của Phương Minh, mà đám cường giả Địa Cấp hậu kỳ ở đây thì lại đưa mắt nhìn nhau, nguyên một đám dùng ánh mắt cổ quái nhìn về phía cậu.
"Chuyến đi đến Long Môn bí cảnh này người kém nhất cũng thu được một đạo khí vận đại đạo, cho dù vận khí của cháu có kém hơn nữa cũng không có khả năng không thu được đạo khí vận đại đạo nào, cháu là vì muốn thu được càng nhiều khí vận đại đạo hơn nên mới không hấp thu ở ngay tại chỗ."
Phương Minh cười ha hả, mà lời của cậu vừa nói ra khỏi miệng, các trưởng lão đang ở đây đã tin bảy tám phần, sự thực cũng là như thế, nếu toàn bộ người đi vào kém cỏi nhất cũng phải thu được một đạo khí vận đại đạo, như vậy khả năng Phương Minh không thu hoạch được gì thật sự là quá nhỏ, cũng chỉ có cách giải thích này mới có thể giải thích vì sao lúc Phương Minh đi ra trên người lại không có một tia quang trạch nào như vậy.
Bạn cần đăng nhập để bình luận