Siêu Phẩm Vu Sư

Chương 996: Lực lượng lĩnh vực (2)

Chương 996: Lực lượng lĩnh vực (2)
Trong mắt Phương Minh có tia sáng, cậu không ngờ pháp tắc Thời gian lại bá đạo như vậy, hơn nữa tuy rằng hiện tại cậu chỉ nắm được trạng thái sơ cấp của pháp tắc Thời gian, nhưng cậu phát hiện cậu có thể khống chế được tốc độ của dòng chảy thời gian ở phạm bán kính mười thước.
Mười thước, có thể nói là một khu vực không lớn cũng không nhỏ, nhưng đối với Phương Minh vậy đã quá đủ rồi.
"Tiểu tử, ngay cả lão phu cũng không ngờ cậu sẽ lớn gan như vậy, lại có thể lựa chọn pháp tắc Thời gian, nhưng hiện tại xem ra lựa chọn của cậu là đúng."
Giọng nói của khí linh bảo tháp vang lên bên tai Phương Minh, Phương Minh hơi nhếch mày, chờ nghe tiếp.
"Khi nhìn thấy cậu vận dụng pháp tắc Thời gian, trí nhớ của lão phu lại khôi phục được một chút, cậu có biết vì sao pháp tắc Thời gian và Không gian lại được xưng là pháp tắc cao cấp nhất không?"
Phương Minh âm thầm quay đầu trừng trắng mắt, nếu tôi biết còn cần ông đi ra lắm lời sao?
"Cái này gọi là lĩnh vực, mà trong toàn bộ thiên địa pháp tắc, chỉ có pháp tắc Thời gian cùng Không gian mới có thể sinh ra lĩnh vực ở giai đoạn sơ cấp, pháp tắc Không gian thì không cần phải nói, bản thân nó vốn đã có tác dụng khống chế không gian, mà vì tính đặc thù nên pháp tắc Thời gian cũng hình thành lĩnh vực."
"Trong cùng một cấp độ, người có được lĩnh vực chính là vô địch, nói cách khác, trong phạm vi mười thước này bản thân cậu chính là tồn tại vô địch, mà cái này được gọi là lĩnh vực vô địch."
Nghe được lời của khí linh bảo tháp, con mắt Phương Minh sáng ngời, từ lĩnh vực này đúng là một hình dung rất tốt.
Trong phạm vi mười thước này cậu thật sự có thể nắm trọn mọi thứ trong tay, không nói tới chuyện mấy lưỡi đao gió này không thể tới gần bên cạnh cậu, cho dù có thể đánh trúng người cậu cũng không thể gây ra bất kỳ thương tổn gì cho cậu.
Đương nhiên, vô địch này là chỉ cùng cảnh giới, nếu gặp phải cường giả thiên vương hoặc người nắm giữ nhiều đạo thiên địa pháp tắc, hoặc gặp phải cường giả có nghiên cứu vô cùng thâm sâu với một loại thiên địa pháp tắc nào đó, vẫn có thể mạnh mẽ đánh vỡ lĩnh vực của cậu.
Nhưng dù thế nào đi nữa, đây vẫn là một đại sát khí của cậu, bởi vì theo thời gian lĩnh ngộ của cậu đối với pháp tắc Thời gian này sẽ càng thêm sâu sắc, lĩnh vực này cũng sẽ càng thêm kiên cố, đồng thời phạm vi lĩnh vực này bao trùm cũng sẽ càng lúc càng lớn.
"Cậu có thể dùng tên ngu ngốc trước mắt này để thử uy lực lĩnh vực của cậu một chút."
Khí linh bảo tháp cười ha hả, mà trên mặt Phương Minh cũng lộ ra dáng tươi cười, bởi vì cho dù khí linh bảo tháp không nói chính bản thân cậu cũng chuẩn bị làm như thế, nếu không tại sao cậu phải tới gần hắn làm gì.
XÍU...UU!!
Phương Minh không tiếp tục đi chầm chậm nữa, cậu đột nhiên tăng tốc, thân thể trực tiếp hóa thành tàn ảnh biến mất tại chỗ, khi cậu xuất hiện lại lần nữa đã đi tới phạm vi cách Tư Đồ Hòa mười thước.
Dù cho đã trở thành cường giả Thiên Cấp, nhưng nếu không thể nắm giữ pháp tắc Không gian thì không thể nào thuấn di được, ít nhất cũng phải lưu lại tàn ảnh, nhưng chỉ có cường giả cùng cấp bậc mới có thể nhìn thấy tàn ảnh này, mà đối với người tu luyện từ Thiên Cấp trở xuống, tốc độ này đã không khác gì thuấn di.
Trong nháy mắt khi bóng dáng Phương Minh biến mất, sắc mặt Tư Đồ Hòa biến đổi cấp tốc lui về phía sau, đồng thời hai tay lại kết ấn điều động lưỡi đao gió tiến hành ngăn cản, thế nhưng hắn chỉ có thể lùi về sau một khoảng cách ngắn không tới mười thước.
Lại sau đó, Tư Đồ Hòa lập tức phát hiện cho dù mình có lui lại như thế nào đi nữa vẫn duy trì một dạng khoảng cách với Phương Minh, căn bản không cách nào kéo ra.
Tư Đồ Hòa không biết, nguyên nhân tạo thành tình trạng này chính là vì hắn đã tiến vào phạm vi lĩnh vực của Phương Minh, thời gian ở bên trong lĩnh vực của Phương Minh đã bị Phương Minh khống chế, mọi thứ đều do Phương Minh định đoạt.
"Ngươi đã ra tay lâu như vậy, hiện tại hẳn nên tới phiên ta đi."
Phương Minh cười cười nhìn về phía Tư Đồ Hòa, tay phải búng một cái, mà theo tiếng vang truyền ra, tất cả lưỡi đao gió giữa hai người đều tiêu tán.
Tròng mắt Tư Đồ Hòa phóng đại, chưa từ bỏ ý định tiếp tục kết ấn, nhưng cho dù hắn có cố gắng triệu hoán tới mức nào đi nữa vẫn không thể triệu hoán lưỡi đao gió tới.
"Không có tác dụng đâu, ngươi triệu hoán một lần ta lại đảo ngược thời gian một lần, chỉ là nếu ngươi đã thích dùng lưỡi đao gió để công kích ta như vậy thì ta cũng dùng lưỡi đao gió để trả lại cho ngươi đi."
Một lưỡi đao gió xuất hiện ở giữa hai người, ngay sau đó lại biến thành hàng trăm ngàn lưỡi đao gió xuất hiện, những lưỡi đao gió này trực tiếp cuốn về phía Tư Đồ Hòa, uy lực không hề thua kém so với những lưỡi đao gió mà Tư Đồ Hòa đã gọi tới.
Nguyên nhân rất đơn giản, bởi vì trong số hai đạo thiên địa pháp tắc mà Phương Minh đã bắt được kia có một đạo là pháp tắc Phong.
Cậu cũng giống Tư Đồ Hòa, đều nắm pháp tắc Phong trong tay.
"Dừng tay!"
Vẫn đang theo dõi cuộc chiến, đột nhiên sắc mặt hai vị cung chủ Tông Thánh Cung đột biến, lấy nhãn lực của bọn hắn tự nhiên có thể thấy rõ bản thân Tư Đồ Hòa không thể tiếp nổi một chiêu này, thậm chí rất có thể sẽ bị trọng thương.
Hai vị cung chủ muốn xuất thủ cứu hắn, thế nhưng sao các vị trưởng lão nhà họ Phương có thể để cho bọn họ nhúng tay như vậy được.
Trận chiến này, theo Tư Đồ Hòa máu me be bét té trên mặt đất mà kết thúc.
Phương Minh không hạ sát thủ, thứ nhất là vì giữa cậu và Tư Đồ Hòa cũng không có thù hận quá lớn, thứ hai là vì nếu cậu giết chết Tư Đồ Hòa thật, chắc chắn cân đối mà nhà họ Phương cùng Tông Thánh Cung đã giữ gìn nhiều năm sẽ lập tức bị đánh vỡ, một vị cường giả Thiên Cấp tử vong, Tông Thánh Cung tuyệt đối sẽ không chịu để yên.
Đoàn người đang vây xem bên dưới lại không mấy kinh ngạc, tối đa cũng chỉ cảm khái Phương Minh quá mạnh, mạnh đến mức không còn gì để nói, có thể dành chiến thắng dễ dàng như vậy.
Hai vị cung chủ Tông Thánh Cung vội vàng đi lên phía trước đỡ Tư Đồ Hòa dậy, đồng thời cũng móc vài viên đan dược từ trong túi áo ra nhét vào miệng Tư Đồ Hòa, tuy rằng Tư Đồ Hòa bị thương nặng, nhưng đối với một vị cường giả Thiên Cấp, chỉ cần không thương tổn tới căn cơ đều có thể trị hết, điều đó khiến hai người thoáng thở phào nhẹ nhõm.
Dựa vào nội tình của Tông Thánh Cung, có vô số thiên tài địa bảo có thể giúp Tư Đồ Hòa phục hồi như cũ chỉ trong thời gian mấy tháng.
Ánh mắt của Phương Minh dời khỏi người Tư Đồ Hòa, nhìn về phía Chu Thương Hải, trên mặt hiện lên nụ cười sáng lạn, thế nhưng trong mắt Chu Thương Hải nụ cười này không khác gì ma quỷ mỉm cười, khiến hắn không nhịn được âm thầm rùng mình một cái.
"Phương huynh có thực lực hơn người, ta mặc cảm, lần tỷ thí này xin miễn đi."
Chu Thương Hải cực kỳ lưu manh nhận thua, so sánh với việc cậy mạnh sĩ diện cuối cùng bị đánh như Tư Đồ Hòa, không bằng trực tiếp nhận thua luôn, dù sao Hóa Phong Cung bọn họ cũng không thể nào so sánh với Tông Thánh Cung, có lẽ Tư Đồ Hòa chỉ cần mấy tháng đã có thể phục hồi như cũ, nhưng nếu là hắn, sợ rằng ít nhất cũng phải mất thời gian một hai năm.
Vừa bước vào cảnh giới Thiên Cấp đã bị người ta đánh thương nghỉ dưỡng một hai năm, đó mới là mất hết mặt mũi của cường giả Thiên Cấp.
"Tốt rồi, lần này luận bàn đến đây là kết thúc, tiếp sau đây xin mời mọi người an vị, nhà họ Phương ta có thiết yến cảm ơn chư vị đến xem lễ."
Các trưởng lão nhà họ Phương cười ha hả mở miệng, chẳng qua đám người Tông Thánh Cung lại không lĩnh tình, sao bọn họ có thể có tâm tư tham gia yến hội? Loại chuyện tâng bốc nhà họ Phương như thế này đương nhiên bọn họ sẽ không làm.
"Phương huynh, bọn ta còn có chuyện, xin rời đi trước."
Tông Thánh Cung dứt khoát muốn rời khỏi, đương nhiên Hóa Phong Cung cũng sẽ không lưu lại, mặc dù lúc này trưởng lão Hóa Phong Cung đã có chút hối hận vì liên minh với Tông Thánh Cung, nhưng hiện tại muốn rút ra đã không kịp rồi.
Song phương đã sớm bị trói chặt trên cùng một chiếc thuyền, trong giới tu luyện có nhiều thế lực biết chuyện này như thế, nếu như lúc này đám người Hóa Phong Cung bọn họ lựa chọn lưu lại, một khi truyền đi sợ rằng danh dự của Hóa Phong Cung sẽ mất sạch.
Người khác chắc chắn sẽ cho rằng Hóa Phong Cung bọn họ hai mặt, xuôi theo chiều gió.
"Hóa Phong Cung chúng tôi cũng có một số việc, cáo từ."
Tất cả người của Tông Thánh Cung cùng Hóa Phong Cung đều đã rời đi, chẳng qua đám người ở đây lại không để ý, bởi vì điều này đã nằm trong dự liệu của bọn họ, so sánh với hai thế lực ấy, đám người ở đây lại càng muốn gần gũi với nhà họ Phương hơn.
Từ những bức điêu khắc trên quảng trường đã có thể thấy được nội tình của nhà họ Phương thâm sâu tới cỡ nào, mà bây giờ trong một đời tuổi trẻ lại có tên yêu nghiệt như Phương Minh tồn tại, trong thời gian trăm năm tới, không ai có thể phá vỡ địa vị vững chắc của nhà họ Phương.
Tông Thánh Cung muốn vượt lên trước nhà họ Phương, sợ rằng là chuyện không thể nào.
Tất cả mọi người đều biết, nhà họ Phương cùng Tông Thánh Cung không thể khai chiến toàn diện, nhất là những cường giả lâu năm, trưởng lão nhà họ Phương cùng cung chủ Tông Thánh Cung tối đa cũng chỉ có thể tranh đấu miệng lưỡi, thứ mà hai phe so đấu chân chính là một đời trẻ tuổi cùng trụ cột vững vàng.
Bạn cần đăng nhập để bình luận