Siêu Phẩm Vu Sư

Chương 548: Học dốt như vậy cũng muốn tán gái?

Chương 548: Học dốt như vậy cũng muốn tán gái?
Nhóm: Thánh Thiên Tiên Vực
Nguồn: TruyenYY
----------------------
Nghe thấy những lời Tưởng Tiểu Long nói, lại nhìn thấy ánh mắt của đám phụ huynh xung quanh, Phương Minh cũng biết bản thân mình có chút kích động, sau khi hít sâu một hơi cậu mới lên tiếng: "Thầy Tưởng, tôi cảm thấy vô cùng đau đớn vì học sinh tên Trương Tư Hàn kia."
"Có thể tiến vào lớp một của trung học Đế Nhất đều là những học sinh khá giỏi trong trường, mà nhà trường cũng hao tâm tốn sức giáo dục bọn họ. Thế nhưng không ngờ bạn học tên Trương Tư Hàn này không chỉ không cảm kích mà cố gắng học tập, báo đáp lại sự cố gắng nỗ lực giáo dục của trường học và gia đình, ngược lại thành tích còn giảm mạnh tới mức như vậy, thật sự khiến tôi vô cùng đau đớn."
Lời nói của Phương Minh khiến vẻ mặt của những phụ huynh khác trong lớp trở nên quái dị, ánh mắt mọi người đảo qua đảo lại trên người Phương Minh cùng Trương An Nhàn, trong lòng đều đang nói thầm, "Bậc làm cô như người ta còn chưa nói gì, người ngoài như cậu kích động như vậy thật sự ổn sao?"
Lông mi Trương An Nhàn cũng nhấp nháy vài cái, đôi môi đỏ mọng gợi cảm cũng mấp máy, chỉ riêng biểu tình này đã khiến không ít đàn ông ở đây thầm nuốt nước bọt.
"Đối với loại học sinh không biết tiến tới như thế này, tôi kiến nghị tốt nhất là đưa học sinh ấy tới lớp hai đi, tránh để học sinh ấy làm hư tác phong của lớp học, cũng cho những học sinh cố gắng vươn lên ở lớp hai một cơ hội. Quan trọng nhất là nếu nhà trường làm như vậy có thể khiến những học sinh khác cảm giác được nguy cơ, để bọn họ rõ ràng không phải vào được lớp một là ổn rồi đâu."
Dưới cái nhìn của Phương Minh, biện pháp tốt nhất là có thể khiến Trương Tư Hàn này rời khỏi lớp một, như vậy cậu ta lập tức không còn cơ hội ngấp nghé em gái mình.
Khóe miệng Trương Kiến Ba co quắp một cái, hai mắt Tưởng Tiểu Long trừng lớn, mà vẻ mặt của những phụ huynh khác cũng đều trở nên có chút quái dị, dưới cái nhìn của bọn họ Phương Minh có chút chuyện bé xé ra to, lại nói cho dù có thật sự muốn chuyển lớp cho học sinh cũng là chuyện của nhà trường và giáo viên, nói như vậy trên buổi họp phụ huynh rất dễ tạo thành mâu thuẫn.
Chí ít, Trương An Nhàn đã không nhịn được.
"Cậu này, lời này của cậu thật không đúng, học sinh học tập ở lớp nào là quy định của trường học, hơn nữa Tư Hàn cũng chỉ vì mới đến trường học này còn chưa kịp thích ứng mà thôi, dù gì học kỳ này cũng chưa kết thúc, sao cậu có thể đưa ra kết luận chắc chắn như vậy?"
Ánh mắt Trương An Nhàn nhìn phía Phương Minh, mà lúc này, một người đàn ông hơn ba mươi tuổi ngồi phía sau cũng mở miệng phụ họa, "Đúng vậy, trong lúc nhất thời thành tích của bọn trẻ có tụt giảm cũng là chuyện có thể hiểu, làm gì có học sinh nào có thể giữ thành tích ưu tú mãi được, chắc chắn sẽ có lúc hạ thấp. Mượn cháu ngoại trai của tôi đến nói, khi vừa vào lớp cháu ấy xếp hạng ba mươi, sau khi thi giữa kỳ xong tụt hạng xuống tới vị trí thứ năm mươi, chẳng qua không phải hiện tại cháu ấy có thể leo lên lại top hai mươi học sinh khá nhất lớp rồi sao?"
Lúc người đàn ông này nói chuyện giọng điệu có vẻ rất đắc ý, đương nhiên, sở dĩ hắn sẽ đứng ra nói chuyện là vì muốn dành được thiện cảm của Trương An Nhàn, nếu bản thân mình có vận khí tốt nói không chừng còn có thể xin Wechat gì gì đó, sau này còn có thể liên hệ.
"Nói không sai, người anh em này, cậu là phụ huynh của học sinh nào vậy, vì sao giọng điệu của cậu lại bá đạo như thế? Người không biết còn tưởng rằng cậu mới là chủ nhiệm của lớp một đấy."
Mỹ nữ nhíu mày luôn có thể khiến đàn ông đau lòng, khiến một người đàn ông cam tâm làm hộ hoa sứ giả, có mấy phụ huynh nam trong lớp cũng đã mở miệng, đương nhiên phần lớn những người đã mở miệng nói giúp đều không phải cha mẹ của mấy học sinh trong lớp, mà là những họ hàng có quan hệ thân thích khác.
"Các người thì biết gì, nếu như cậu em Tần không có tư cách thì đám người ngồi đây còn ai có tư cách nữa?"
Thấy Phương Minh bị công kích, Trương Kiến Ba đứng lên, vỗ bàn một cái nói: "Cậu em Tần đây là anh trai của bạn học Tần Tuyết."
Là cục trưởng, giọng nói của Trương Kiến Ba luôn kèm theo một cỗ khí tràng, có vài vị cũng đã ngồi xuống, nhưng vẫn có người kỳ quái nói: "Tần Tuyết là ai, rất lợi hại phải không? Chẳng lẽ còn có thể là con gái của một quan cao trong huyện sao?"
"Bạn học Tần Tuyết có phải con gái của một quan cao trong huyện hay không thì tôi không biết, thế nhưng tôi biết bạn học Tần Tuyết là trạng nguyên trong kỳ thi lên cấp ba ở huyện, từ sau khi vào trường vẫn luôn là học sinh đứng nhất toàn trường, càng là học sinh có thành tích hạng đầu, đã gần đạt tới điểm tối đa trong kỳ thi của cả ba trường phổ thông cùng tổ chức."
"Không sai, con gái tôi chính là bạn cùng phòng của bạn học Tần Tuyết, vì được bạn học Tần Tuyết ảnh hưởng nên thành tích trong học kỳ này có tiến bộ vượt bậc, mà trong cuộc thi gần đây nhất càng lọt vào top mười lăm học sinh đứng đầu, cho nên tôi cảm thấy cậu Tần nói không sai, đối với học sinh, tác phong cùng bầu không khí học tập rất quan trọng."
Ở trong mắt phụ huynh của hai bạn cùng phòng còn lại của Tần Tuyết, bọn họ cảm thấy may mắn không gì sánh được khi trước đây có thể vận dụng quan hệ khiến con gái mình được ngủ chung phòng với Tần Tuyết, đúng là có Tần Tuyết làm gương, thành tích của con gái mình mới có thể tăng lên nhanh như vậy.
Cho nên, có người dám đứng dậy chỉnh anh của Tần Tuyết, đương nhiên bọn họ cũng cần phải đứng ra.
Trong lớp im lặng, nếu như đổi lại là những phụ huynh khác bọn họ còn dám chỉnh, thế nhưng trạng nguyên trong kỳ thi lên cấp ba, lại xếp thứ nhất toàn trường, người ta quả thật có tư cách nói lời này.
Thấy những người nói giúp mình đều im lặng, Trương An Nhàn cũng có chút bất đắc dĩ, cô ấy chỉ mới quay trở lại nhà cũ không bao lâu, vì được nghỉ định kỳ mới rảnh rỗi trở về nhà mấy ngày đấy, trùng hợp trúng lần họp phụ huynh, cả anh cùng chị dâu đều bận không có nhà, cuối cùng cô ấy mới đành phải đến tham dự.
"Tôi tin tưởng trường học có chế độ của trường học, tất cả dựa theo chế độ của trường học để sắp xếp đi."
Cuối cùng, Trương An Nhàn ngồi xuống, chẳng qua ngay khoảnh khắc cô ấy ngồi xuống, đôi mắt phượng liếc nhìn bóng lưng của Phương Minh một cái, mà Phương Minh không thèm để ý cái liếc này chút nào.
...
Hội phụ huynh kết thúc, Phương Minh và Trương Kiến Ba cùng đi ra khỏi phòng học, mà dưới tầng cách đó không xa, Tần Tuyết cùng Dao Dao và mấy người bạn cùng phòng đã đứng chờ sẵn ở nơi đó.
"Dao Dao, lần này con đã khiến cha được nở mày nở mặt."
Trương Kiến Ba rất đắc ý, con gái được thầy giáo biểu dương, thật khiến ông ta hài lòng hơn cả chuyện bản thân mình được sếp biểu dương.
Phương Minh cũng cố ý thử thăm dò: "Tiểu Tuyết, lớp em có một bạn học tên Trương Tư Hàn sao?"
"Trương Tư Hàn?"
Trên mặt Tần Tuyết lộ ra vẻ nhớ lại, ngược lại Dao Dao đang đứng bên cạnh lập tức đáp: "Trương Tư Hàn là bạn cùng lớp với bọn cháu, lớn lên rất đẹp trai."
"Một cô bé như con thì biết gì mà đẹp trai với chẳng không đẹp trai, nhiệm vụ của con lúc này là phải học cho giỏi."
Trương Kiến Ba vỗ đầu con gái mình, chẳng qua ông ta cũng không dùng nhiều sức, đều nói con gái là tình nhân kiếp trước của cha, bậc làm cha vẫn thường thương yêu con gái vô cùng, nhưng nếu đổi lại là con trai, đoán chừng Trương Kiến Ba đã đạp một đạp tới.
"Hình như là có, em cũng không thân thiết với bạn ấy lắm."
Nghe được câu trả lời của Tần Tuyết, Phương Minh mới yên tâm, xem ra chỉ là tên nhóc kia đơn phương yêu thầm, như vậy cậu cũng có thể an tâm.
Sau khi đến trường học một chuyến, đương nhiên bậc gia trưởng như cậu phải đến phòng ngủ của con em nhà mình ngồi một lát, sau nửa giờ, Phương Minh mới rời khỏi phòng ngủ, chẳng qua không đợi cậu rời khỏi cửa trường đã thấy có hai bóng người đứng chờ sẵn phía trước.
Trương An Nhàn vóc dáng tuyệt diệu cùng một nam sinh đang nghiêng đầu, dáng vẻ kiệt ngạo bất tuần.
"Cậu Tần, không biết chúng ta có thể nói chuyện một lát không?"
Trên mặt Trương An Nhàn lộ ra dáng tươi cười sáng sủa, cô ấy rất có lòng tin đối với mị lực của mình, tự nhận chắc chắn sẽ không bị cự tuyệt, vậy mà ngay sau đó cô ấy lập tức biến sắc, bởi vì Phương Minh chỉ nhìn cô ấy một cái sau đó tiếp tục đi về phía trước.
Bị một người đàn ông coi nhẹ, điều này khiến Trương An Nhàn cảm thấy không thể nào chấp nhận được, chẳng qua ngay sau đó, Phương Minh mới đi ngang qua người cô lại dừng bước, quay đầu nói: "Cô Trương..."
Thấy Phương Minh mở miệng, trên mặt Trương An Nhàn lại lộ ra vẻ đắc ý, cô ấy biết ngay mà, không có người đàn ông nào có thể cự tuyệt cô ấy, cho dù người thanh niên này chỉ là một người đàn ông trẻ tuổi, lập tức trên mặt lại treo lên nụ cười quyến rũ, xoay người cười cười nhìn về phía Phương Minh.
Bạn cần đăng nhập để bình luận