Siêu Phẩm Vu Sư

Chương 448: Xác định mục đích

Chương 448: Xác định mục đích
Trên boong thuyền, gió biển thổi may khiến Nhược Lâm trụ không vững.
Phương Minh và Nhược Lâm đều không nói gì, trên boong tàu vô cùng an tĩnh, chỉ có gió thổi trên biển và đội thuyền chạy trên biển khuấy động thanh âm của sóng cuộn.
"Kỳ thực, tôi tốt nghiệp khoa ngoại ngữ, mặc dù chỉ là một trường dạy nghề, nhưng tiếng Anh của tôi đã đạt đến cấp 4 rồi." Nhược Lâm nhìn về phía Phương Minh, đột nhiên lên tiếng.
Phương Minh không nói gì, bởi vì hắn không biết vì sao Nhược Lâm nói cho hắn biết những thứ này.
"Tôi vốn cho là bằng vào khả năng tiếng Anh của mình, có thể tìm được một công việc tốt, nhưng cuối cùng hiện giờ tôi nhận ra tất cả chỉ là mơ.
Trên mặt Nhược Lâm lộ ra nụ cười tự giễu, sau khi tốt nghiệp, cô nộp đơn xin việc cho rất nhiều công ty, nhưng đều là đá chìm đáy biển, bởi vì đối với các công ty lớn mà nói, bọn họ muốn người tốt nghiệp đại học danh tiếng.
Về sau Nhược Lâm hạ thấp yêu cầu, chỉ nộp đơn cho mấy công ty nhỏ, quả thực, có rất nhiều công ty nhỏ tuyển cô, nhưng tốt nghiệp chuyên ngành ngoại ngữ, công việc của cô chỉ là làm thư ký cho ông chủ đi uống rượu, tiếp đãi khách ngoại quốc, cùng ông chủ xã giao.
Một cô gái tuổi còn trẻ lại xinh đẹp, cùng ông chủ đi tiếp đãi và xã giao, ra đời không lâu cuối cùng cô trở thành con mồi trong mắt ông chủ, một lần uống say bị ông chủ đoạt lấy.
Lúc đó Nhược Lâm rơi vào tuyệt vọng, cô muốn đi báo cảnh sát, nhưng là con gái đến từ vùng quê, cho dù là báo cảnh sát thì có thể làm gì? Từ nay về sau co còn có thể làm được gì ở thành phố lớn này.
Huống chi, cô chỉ mới vừa tốt nghiệp, cuối cùng vẫn khuất phục dưới sự đe dọa của ông chủ.
"Đương nhiên, tôi cũng biết trong này có nguyên nhân rất lớn là bởi vì tiền, hắn cho tôi một khoản tiền rất lớn, đồng thời để tôi thấy được cái cuộc sống của người có tiền là như thế nào, ra vào nhà hàng năm sao, lên xe có người mở cửa, xuống xe có người bung dù che nắng, tôi thừa nhận tôi mê luyến cuộc sống như thế"
Nghe Nhược Lâm nói, Phương Minh trầm mặc, trên thực tế, Nhược Lâm chính là đại diện cho một vài cô gái trong xã hội bây giờ.
Những cô gái xinh đẹp này, ngay từ đầu chẳng lẽ không giữ mình trong sạch sao? Nhưng khi các cô thấy được mê lực của đồng tiền trong cái xã hội này, quen tiêu xài hoang phí rồi, thì bắt đầu sa vào con đường lầm lỡ.
"Kỳ thực tôi đến Hương Giang là bởi vì tôi không thể ở lại, vợ của hắn rất có quyền thế, là thiên kim tiểu thư của một đại gia tộc, sau hai năm được hăn bao nuôi, vợ hắn đã biết tôi quan hệ với hắn, nếu như tôi không trốn đi, ta sẽ bị vợ hắn cho người đánh chết tươi"
Nhược Lâm lắc đầu, "Đây chính là hậu quả của việc làm tiểu tam (bồ nhí), tôi đã sớm có chuẩn bị tâm tư, bất quá tôi cũng không thua thiệt, hai năm qua tôi cũng tích lũy được mấy triệu, đến Hương Giang bắt đầu lại từ đầu"
Phương Minh không biết nên nói gì, phê phán Nhược Lâm sao?
Hắn không phải thánh nhân đạo đức, chỉ có thể nói, là xã hội này dị dạng, còn Nhược Lâm chỉ là một hình ảnh thu nhỏ của xã hội này, coi trọng vật chất xã hội, hình ảnh thu nhỏ như vậy thật sự là nhiều lắm.
...
Sau mười mấy phút, Alice về tới boong tàu, bàn tay nhỏ bé của cô nắm một tấm da dê, trên đó viết đầy tiếng Anh và một ít ký hiệu đặc biệt.
Nhược Lâm nhìn chằm chằm cuộn da dê một hồi, cuối cùng cười khổ nhìn Phương Minh nói: "Phương tiên sinh, nơi đây tuy đều là tiếng Anh, nhưng có một bộ phận hình như là chữ viết cổ xưa, ngay cả tôi cũng không biết, tôi chỉ có thể nhìn hiểu một nửa thôi.”
"Nói đại khái đi!"
Phương Minh trong lòng hiểu rõ, truyền thừa của huyết tộc này là của một chủng tộc cổ xưa, nhất định là có chữ viết riêng, có thể xem hiểu phân nửa đã là rất tốt.
"Trên tấm da dê có nói vì sao cô bé này lại xuất hiện ở nơi đây, bên cạnh cô bé này đúng là có một ông già, mà ông già này ban đầu là theo nước Anh đến Hương Giang, Hương Giang có thời gian không phải thuộc quản lý của người Anh sao"
Gần hai trăm năm trước, nước Anh tiến vào Hương Giang, biến Hương Giang thành thuộc địa, còn nữ hoàng lúc đó của nước Anh an bài rất nhiều người Anh vào sinh sống tại Hương Giang, trong đó có ông già bên cạnh cô bé kia.
Ông già là một vị hầu tước của huyết tộc, mà trên thực tế huyết tộc mặc dù không sao xuất hiện trước người người bình thường, nhưng vẫn duy trì quan hệ nhất định cùng hoàng gia nước Anh, khi đó tuy Hương Giang trở thành thuộc địa, nhưng Hương Giang cũng có người tu luyện tồn tại.
Cho nên, huyết tộc và giáo sĩ đều tới, quân đội của nước Anh đối phó với quân đội Hương Giang, giáo sĩ và huyết tộc đối phó với tu luyện giả của Hương Giang, sau khi hai bên trải qua một tràng đại chiến, cuối cùng tu luyện giả phương Đông không địch lại đành rời khỏi Hương Giang.
Sau khi đuổi tu luyện giả phương Đông đi, giáo sĩ và huyết tộc lúc đó bắt đầu đấu đá lẫn nhau, vốn dĩ lực lượng hai bên tương đương, bất quá cũng không lâu sau, giáo sĩ bên kia âm thầm phái một vị đại giáo chủ đến.
Đại giáo chủ của giáo hội phương Tây có thực lực tương đương với công tước huyết tộc, vị hầu tước của huyết tộc không địch lại, cuối cùng mang theo cô bé này trốn đi, chạy trốn trên biển, bất quá người của giáo sĩ cũng đuổi đến nơi này, cuối cùng trực tiếp ngăn cái hải vực này lại.
Lão Hầu Tước của Huyết tộc không còn cách nào rời khỏi hải vực này, mà bởi vì huyết tộc không thể sống thiếu máu cho nên hải vực này biến thành hải vực ma quỷ, tất cả thành viên của những đội thuyền đi qua đây đều bị lão Hầu Tước hút hết máu.
Cho dù là huyết tộc cũng không phải trường sanh bất tử, lão Hầu Tước đã ra đi vào hai năm trước, cả hải vực cũng chỉ còn lại một mình cô bé này.
Tên đầy đủ của cô bé không phải là Flanders Alice, mà là Flanders Vlad Alice. Đây là bộ phận mà Nhược Lâm có thể xem hiểu, còn phần nội dung phía dưới, chữ viết quá mức thâm ảo, Nhược Lâm xem không hiểu được.
"Cũng có thể nói, những người trước kia là bị lão Vampire giết, còn cô bé này trong hai năm trở lại đây không có giết người, bởi vì trong hai năm này, chỉ có đội thuyền của Tang Cẩu lái vào hải vực ma quỷ"
Phương Minh đột nhiên hiểu tại sao Alice lại khao khát máu tươi như vậy.
Huyết tộc không thể sống thiếu máu, mỗi năm như vậy Tang Cẩu cũng chỉ đi có 3 đến 5 lần, mỗi một lần hai thùng máu đối với Alice mà nói căn bản là không đủ, mà lần trước Tang Cẩu đến đây cũng đã hai tháng trước rồi.
Không giống với lão Hầu Tước, tâm trí của Alice trên thực tế chính là một cô bé mới có mấy tuổi, nàng chỉ là muốn có được máu tươi, còn trong nhận thức của cô bé, những châu báu và hải sản kia chính là cô đem ra giao dịch với Phương Minh, cho nên khi Phương Minh không chấp nhận, trong lòng Alice còn hết sức ủy khuất, nhưng đói bụng làm cho cô không muốn buông tay, lúc này mới len lén đến boong tàu, chỉ là muốn trộm máu.
Phương Minh nhìn về phía Alice, hơi lúng túng một chút không biết làm gì với Alice.
Theo đạo lý mà nói, Alice xuất hiện ở nơi này xem như là vượt ranh giới rồi, hắn có thể giết chết đối phương, nhưng đối mặt với một cô bé mà tâm trí bất quá mới có ba bốn tuổi , hắn không thể xuống tay, huống chi Alice cũng không có hại người.
Nhưng nếu như cứ như vậy mà thả Alice đi, dù cho Alice hiện tại không tổn thương đến người khác nhưng khi đã trưởng thành, nhu cầu với máu tươi càng ngày càng nhiều, đến cuối cùng vẫn sẽ đi vào vết xe đổ của lão Hầu tước.
Thả không được, không thả cũng không xong, đây chính là lí do vì sao Phương Minh khổ sở.
"Phương tiên sinh, tuy tôi không biết tại sao một người có bản lãnh như anh cũng nhập cư trái phép, nhưng có lẽ Phương tiên sinh cũng không muốn bại lộ thân phận của mình, mà tôi thấy nội dung trên cuộn da dê nói rằng tổ tiên của Alice là quý tộc nước Anh, cho dù là bây giờ thì vẫn còn tài sản ở nước ngoài, nếu như Phương tiên sinh muốn ra nước ngoài, không ngại mang theo Alice."
Nhược Lâm vào lúc này lên tiếng, hiển nhiên là cô đoán được suy nghĩ của Phương Minh, hơn nữa cô cũng biết, với một người có bản lĩnh như Phương Minh, nếu cũng lựa chọn phương thức nhập cư trái phép, rất hiển nhiên là cũng gặp phải phiền toái, hơn nữa chắc chắn là phiền toái lớn.
Phương Minh có chút kinh ngạc nhìn Nhược Lâm, thật đúng là một cô gái thông minh, một cô gái xinh đẹp lại biết nhìn sắc mặt mà đoán ý, đúng là mục tiêu của những kẻ có tiền.
Bởi vì Nhược Lâm nói rất có chừng mực, không có hỏi tại sao mình muốn nhập cư trái phép, trực tiếp đưa ra ý kiến tham khảo cho mình, không phải ai cũng có thể nghĩ tới điểm này.
"Tôi nghĩ nếu Phương tiên sinh muốn ra nước ngoài, có một thân phận cũng tốt, hơn nữa căn cứ vào sự hiểu biết của tôi về nước Anh, mỗi một quý tộc đều sẽ có một quản gia và luật sư chuyên môn phụ trách xử lý tài sản, cho dù là trăm năm trôi qua, những tài sản này vẫn sẽ tồn tại, hơn nữa còn có khả năng càng ngày càng nhiều"
"Đương nhiên, nếu như tìm được người kế thừa, quản gia và luật sư sẽ căn cứ vào thời gian quản lý và mức phí, cao nhất có thể đạt được 50%"
Phương Minh nghe hiểu ý tứ của Nhược Lâm, mang theo Alice đến nước Anh để kế thừa tài sản của tổ tiên cô bé, còn hắn đến lúc đó cũng có thể dựa vào việc này mà ở lại nước Anh.
"Cứ làm như vậy đi!"
Cuối cùng Phương Minh cũng đồng ý, bởi vì hắn quả thực không có ý định đợi ở Hương Giang, chỉ là mượn Hương Giang làm bước đệm, còn như bước tiếp theo là gì hắn vẫn chưa nghĩ ra, nhưng nước Anh cũng là một lựa chọn tốt.
Mặt khác, có Alice, hắn cũng có thể giao tiếp với huyết tộc, đối với những bộ tộc cổ xưa trên trái đất này, hắn thấy rất có hứng thú.
"Cô hỏi cô bé một chút, có đồng ý đi theo ta quay về nước Anh hay không"
Nhược Lâm dịch câu hỏi của Phương Minh sang tiếng Anh cho Alice, đôi mắt nhỏ trong suốt của Alice nhìn chằm chằm Phương Minh, một lúc sau vươn tay vào thùng sắt vốc ra một vốc máu đưa cho Phương Minh.
"Uầy... Phương tiên sinh, Alice đây là biểu thị tình cảm thân thiết với anh"
Không cần Nhược Lâm giải thích, Phương Minh cũng biết hành động này của Alice đại biểu cho cái gì, trong mắt Alice, cái này chính là thức ăn của cô, trẻ con thông thường đều tương đối ham ăn, chỉ có đối với người thân cận hoặc người mà mình thích mới có thể nguyện ý chia sẻ thức ăn.
Alice ngoại trừ tiếp xúc lão Hầu Tước kia, cũng chưa có tiếp xúc với người nào khác, cho nên trong lòng của cô bé cho rằng máu chính là thức ăn ngon nhất, mọi người giống như cô đều hút máu.
Lúc trước sở dĩ trốn phía sau thùng sắt, chỉ là bởi vì cô cảm thấy mình ăn vụng bị phát hiện nên sợ, cũng không phải là cảm thấy mình hút máu thì có gì sai.
Bạn cần đăng nhập để bình luận