Siêu Phẩm Vu Sư

Chương 232: Phương gia, gia tộc đứng đầu mười môn phái lớn

Chương 232: Phương gia, gia tộc đứng đầu mười môn phái lớn
Nhóm: Thánh Thiên Tiên Vực
Nguồn: TruyenYY
Dịch: Nguyệt Ẩn Các
-------------------
Ánh mắt của Dương Tu không cố kỵ đánh giá Âu Dương Tuyết Tình, đối với hắn mà nói, Âu Dương Tuyết Tình chỉ là một người bình thường, nhưng nữ nhân, chỉ cần rất xinh đẹp là được rồi.
"Lý cục, tôi cần một lời giải thích. "
Âu Dương Tuyết Tình mặt cười âm trầm, làm một cảnh hoa xinh đẹp, ngày thường cô không để ý đến ánh mắt của các đồng nghiệp, nhưng đây là lần đầu tiên có người dùng ánh mắt không chút cố kỵ nhìn cô chằm chằm.
"Mỹ nữ, cần gì phải giải thích, vụ án này căn bản cũng không phải vụ mà mọi người có thể phá được, cô cũng biết, trên đời này vẫn tồn tại một vài người, một vài chuyện không bình thường. "
Dương Tu ra vẻ thần bí, anh ta tin rằng nếu như cô gái này thấy được bản lãnh của anh ta, sẽ sùng bái anh ta, chưa biết chừng còn chủ động yêu thương nhung nhớ rồi.
"Không phải là quỷ hồn sao, có gì thần bí. "
Âu Dương Tuyết Tình bĩu môi, khi cô thốt ra lời này, Dương Tu và đồng nghiệp của anh ta đều lộ ra vẻ kinh ngạc, còn Dương Tu thì ngẩn người, trong khoảng thời gian ngắn không biết nên nói cái gì.
Lúc này đến phiên Âu Dương Tuyết Tình trên mặt lộ ra vẻ đắc ý, những người này lại còn coi cô là loại người bình thường không biết gì, cô đã từng thấy qua quỷ hồn rồi.
"Lý cục, với vụ án này hình cảnh đội chúng tôi có lòng tin bắt lại hung thủ, không cần người khác nhúng tay. "
"Không được. "
Dương Tu trầm giọng cắt đứt lời nói của Âu Dương Tuyết Tình, anh ta sở dĩ biểu hiện ngạo mạn như vậy là bởi vì khinh thường đội hình cảnh này, quan trọng hơn chính là vụ án này phải do anh ta xử lý.
"Tuyết Tình, đây là mệnh lệnh của cấp trên, cô cũng không cần cố chấp làm gì" Lý cục cũng có chút buồn bực, chuyện này là sao, anh ta làm lãnh đạo còn phải ăn nói khép nép với thuộc hạ, nhưng cũng không còn cách nào khâc, ai bảo Âu Dương Tuyết Tình có phụ thân là lãnh đạo của anh ta.
"Dựa vào mọi người, sợ rằng không bắt được tên hung thủ này. "
Phương Minh vốn trầm mặc nãy giờ vào lúc này đột nhiên mở miệng, nhìn thẳng Dương Tu, hắn có thể cảm nhận được khí tràng trên người Dương Tu, chẳng qua là so với người bình thường mạnh hơn một chút mà thôi, thực lực như vậy căn bản không thể bắt được hung thủ đã giết chết Trương Phúc.
Một người có thể bắt đi mười mấy quỷ hồn lại còn có thể giết chết Trương Phúc không để lại một đầu mối nào. Ngay cả mình còn khó đối phó huống chi là mấy người này.
Nói trắng ra là, mấy vị này so với Đảng Hạng mạnh hơn một chút như mà thôi.
"Ngươi là ai, đây là nơi để ngươi nói chuyện sao?" Dương Tu trừng mắt nhìn Phương Minh, anh ta lại bị một người bình thường xem thường sao.
"Ta là ai? "
Phương Minh mỉm cười, chân phải hướng phía trước bước ra một bước, thân thể đồng thời nghiêng về phía trước, tiếp lấy gót chân trái trên mặt đất bước nhẹ một bước, từng bước một hướng phía Dương Tu đi tới.
Một bước, hai bước, chậm rãi tiến đến, song khi Phương Minh bước tới bước thứ năm, sắc mặt Dương Tu thay đổi, trên mặt lộ ra vẻ nghi hoặc, mà khi Phương Minh bước ra bước thứ chín, cách Dương Tu chỉ có không đến một mét, Dương Tu trên mặt đột nhiên xuất hiện mồ hôi lạnh, thân thể còn run rẩy hoảng sợ.
Từ nét mặt căng thẳng và cánh tay nổi gân xanh, có thể thấy được Dương Tu đang cố đè nén áp lực, cảnh này, làm cho đồng nghiệp của Dương Tu nghi hoặc, bởi vì bọn họ không biết rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì?
Ba.
Phương Minh ngừng lại, còn Dương Tu lắc lư vài cái, hướng phía sau lảo đảo lui hai, ba bước mới đứng vững thân hình, nhìn về phía Phương Minh ánh mắt tràn đầy kinh sợ.
"Dương đại ca, anh đây là? "
Mấy vị đồng nghiệp của Dương Tu còn không biết chuyện gì xảy ra, nhưng mà nội tâm của Dương Tu đã kinh đào hãi lãng.
Địa thế áp bách, đây là một cao thủ, hơn nữa chắc là cao thủ cấp hậu kỳ.
Thiên Địa Nhân, đây là cách phân chia thực lực trong giới tu luyện, ba đại cảnh giới, mà mỗi một cảnh giới lại chia làm chín tầng, ba tầng trước là sơ kỳ, ba tầng ở giữa là trung kỳ, ba tầng cuối cung là hậu kỳ.
Dương Tu đã tu luyện được ba tầng đầu của cảnh giới Nhân, ở cái tuổi này trong giới tu luyện giả, cảnh giới của anh ta không tính là thấp, dù sao phần lớn mọi người đều dừng lại ở tầng một và tầng hai.
Mỗi một tầng đều có chênh lệch cực lớn, mà giữa các cảnh giới lại càng lớn hơn, hai người tầng một có thể đối kháng một người tầng hai cùng cảnh giới, nhưng hai người tầng hai tuyệt đối không đối phó được một người ở tầng thứ ba cùng cảnh giới
Càng về sau, chênh lệch lại càng lớn.
Cảnh giới Nhân hậu kỳ, dù cho chỉ mới ở tầng 6 cảnh giới Nhân, thì cũng không phải là người mà anh ta có thể đối phó được, thậm chí là năm người bọn họ cộng lại cùng tiến lên cũng không phải là đối thủ.
Tại cảnh giới Nhân, trung kỳ và hậu kỳ có sự cách biệt rất lớn, bởi vì một khi bước chân vào tầng thứ 6 hậu kỳ, có thể dễ dàng điều khiển được sức mạnh ngang trời đất.
Sức mạnh của trời đất, đây là lý giải của Dương Tu, trên thực tế chỉ là một cách vận dụng khí tràng.
"Các... Các hạ là đệ tử của phái nào? "
Dương Tu không còn ăn nói ngạo mạn như lúc nãy nữa, đối mặt với một người đã tu luyện tới tầng thứ sáu hậu kỳ cảnh giới Nhân, hắn cũng không dám ngạo mạn, phải biết rằng sư phó anh ta bất quá chỉ tu tới cảnh giới Nhân tầng bảy, nhưng sư phó của anh ta đã tu luyện bốn mươi năm rồi.
Dương Tu đang nghĩ, người trước mắt tuyệt đối là đệ tử xuất thân từ đại môn phái, rất có thể là người của một trong mười môn phái lớn, bởi vì chỉ có mười môn phái lớn mới có tài nguyên bồi dưỡng ra cao thủ trẻ tuổi như vậy.
Đệ tử của mười môn phái lớn, không phải là người mà anh ta có thể đắc tội.
"Hiện tại, anh cảm thấy tôi còn có tư cách sao?" Phương Minh không trả lời Dương Tu, mà hỏi ngược lại.
"Có, đương nhiên là có." Dương Tu liên tục trả lời không ngừng.
Các đồng nghiệp của Dương Tu cũng không phải người ngu, từ giọng nói và phản ứng của Dương Tu, bọn họ đã hiểu một chút, từng người thu lại nụ cười khinh thị lúc trước, hành động cũng hạn chế lại.
"Lý cục, bây giờ không thành vấn đề chứ." Âu Dương Tuyết Tình nở nụ cười nhìn về phía Lý cục, Lý cục cũng tinh ranh, cười ha ha một tiếng, "Đương nhiên không thành vấn đề, vậy các người chỉ cần hợp tác với nhau, tranh thủ sớm ngày bắt được hung thủ, trong cục còn có chuyện, tôi phải đi trước rồi. "
Lý cục rời đi, bất quá trước khi đi, ánh mắt của anh ta nhìn Phương Minh vài lần, tựa hồ là muốn đem vẻ mặt của Phương Minh ghi nhớ trong đầu.
"Tôi tên là Dương Tu là đệ tử phái Điểm Thương, đây là Trần Tuyết tới từ Ngâm Nguyệt cung, người này là Trương Nhược Tinh, đến từ Trương gia, Hà Bắc. Hai người này là hai anh em Lý Thanh, Lý Hải đến từ Lý gia, Thương Châu. "
Dương Tu vội vàng giới thiệu mấy vị đồng nghiệp của anh ta, sau đó quan sát biểu tình của Phương Minh, khi hắn nhìn thấy Phương Minh không có bất kỳ biểu tình gì, trong lòng càng thêm chắc chắn với phán đoán của mình.
Vị này, tuyệt đối là xuất thân từ mười đại môn phái hàng đầu, nếu không, khi nghe thấy môn phái của bọn họ sẽ không thể nào không có biểu tình nào như vậy, chỉ có đệ tử của mười phái lớn mới có ngạo khí như vậy.
Bởi vì trong mắt đệ tử của mười phái lớn, những môn phái khác căn bản là không đáng nhắc tới, đệ tử của mười phái lớn đúng là có sức mạnh như vậy.
"Không biết anh là đệ tử của môn phái nào?" Dương Tu nhịn không được hiếu kỳ hỏi.
Dương Tu vừa nói xong, bọn Trần Tuyết cũng biến sắc, rốt cục cũng hiểu được vì sao thái độ của Dương Tu trước sau lại đột nhiên biến hóa lớn như vậy, đối mặt với đệ tử của mười phái lớn, chỉ sợ biểu hiện của các cô cũng không tốt hơn là bao.
Ánh mắt của Trần Tuyết và Trương Nhược Tinh càng sáng hơn, đệ tử của mười môn phái hàng đầu mà lại còn trẻ như vậy...
Phương Minh nhíu mày lại, hắn không trả lời Dương Tu liền, với trí lực của hắn tự nhiên là đoán được Dương Tu đã nhận lầm thân phận của hắn.
Nhìn thấy Phương Minh nhíu mày, Dương Tu thầm run trong lòng, "Là tôi mạo phạm, không nên hỏi nhiều. "
Dương Tu nghĩ tới chuyện sư phó đã từng dặn dò anh ta, đó chính là gặp phải đệ tử của mười phái lớn không được sĩ diện trước mặt bọn họ, càng không được hỏi quá nhiều, bởi vì đối phương căn bản cũng sẽ không để ý tới.
Quả là đúng như vậy, một tỉ phú sẽ nói chuyện với một tổng giám đốc như mình sao?
"Tôi tên là Phương Minh. "
Phương Minh nói ra tên, còn như môn phái, những người này muốn hiểu lầm vậy hãy để cho bọn họ hiểu lầm đi.
"Họ Phương? "
Năm người bọn Dương Tu nghe Phương Minh nói ra tên, khuôn mặt càng thêm kinh sợ, trong lòng càng thêm chắc chắn rồi, vị này tuyệt đối là xuất thân từ mười môn phái lớn.
Trong số mười môn phái hàng đầu, có một môn phái thuộc một gia tộc, gia tộc đó chính là Phương gia.
Phương gia đứng đầu mười môn phái này, thực lực vô cùng khủng bố, đối với Dương Tu bọn họ mà nói đó chính là những người ở trên cao không thể chạm tới, thậm chí cho dù là trưởng bối trong sư môn của bọn hắn cũng không có mấy người dám động chạm tới Phương gia.
Bây giờ nghe Phương Minh tự báo tên, bọn họ liền nghĩ tới Phương gia.
Đối với biểu tình biến hóa của bọn người Dương Tu Phương Minh đều thấy rõ, điều này làm cho hắn có chút hoang mang, vì sao những người này nghe được tên của mình lại có phản ứng lớn như vậy, chẳng lẽ lại sinh ra hiểu lầm nào đó?
Bất quá những nghi hoặc này Phương Minh tạm thời đặt ở trong lòng, so với chuyện trước mắt không gấp bằng.
“Vụ án này vừa mới phát sinh tối hôm qua, mọi người tại sao lại xuất hiện ở nơi này?" Phương Minh nhìn bọn người Dương Tu hỏi.
Nếu như nói, vụ án này là do Tào Lượng báo lên trên, sau đó cấp trên cảm thấy đây không phải là vụ án bình thường nên mới phái bọn Dương Tu tới tiếp nhận thì còn nghe được, nhưng hiện tại cách thời gian xảy ra vụ việc chưa tới 24h, Tào Lượng có lẽ còn chưa viết xong báo cáo, những người này làm sao biết được tin tức?
"Phương... Phương đại ca, thật không dám dấu diếm, chúng tôi tới đây không phải vì vụ án này mà là chúng tôi truy tìm tung tích của một người nên mới tìm đến đây. "
Dương Tu không dám giấu giếm, đem mọi chuyện nói ra hết, còn Phương Minh coi như cuối cùng cũng hiểu được chuyện gì xảy ra.
Trương Phúc không phải là người đầu tiên chết, cũng không phải người đầu tiên lấy tro cốt người chết trong nghĩa trang.
Ở mười sáu nghĩa trang tại Ma Đô đều tồn tại chuyện ăn trộm tro cốt người chết, mà hung thủ sau lưng Trương Phúc cũng sớm đã bị điều tra ra được, đến từ một tổ chức bí ẩn: Hắc Xà.
Tổ chức Hắc Xà này đối với người thường mà nói cũng không nổi tiếng, nhưng đối với Dương Tu bọn họ mà nói lại không xa lạ gì, đây là một tổ chức tà ác, mà bọn họ được sư môn phái tới đánh trận đầu, khi nào phát hiện ra sào huyệt của tổ chức Hắc Xà sẽ lập tức thông báo trưởng bối trong sư môn để họ ra tay giết chết.
Bạn cần đăng nhập để bình luận