Siêu Phẩm Vu Sư

Chương 482: Hối hận (1)

Chương 482: Hối hận (1)
Nhóm: Thánh Thiên Tiên Vực
Nguồn: TruyenYY
Dịch: Dung
------------------------
Gia tộc Corgi là một gia tộc đồ sộ, hiện nay tộc trưởng là ba của Bern. Bern có hai em trai và một em gái. Vì vậy là con trưởng, mọi người đều xem Bern chính là người thừa hưởng chức tộc trưởng tiếp theo của gia tộc Corgi.
Là người nối nghiệp được gia tộc Corgi chú trọng bồi dưỡng, khi Bern mười sáu tuổi đã hoàn thành chương trình học, lên đại học thì bắt đầu tham gia hoạt động kinh doanh của gia tộc. Hiện tại tuy mới ba mươi tuổi, nhưng anh ta rất có tiếng nói trong gia tộc Corgi.
"Anh bạn đến từ phương Đông thần bí, chào anh."
Bern nở nụ cười niềm nở, đưa tay về phía Phương Minh. Thế nhưng đến khi Phương Minh vươn tay ra, Bern đột nhiên thu tay lại, sau đó mở rộng hai tay quay qua ôm Quế Luân.
"Tiểu thư Quế Luân xinh đẹp, hôm nay em rất xinh đẹp."
Lễ nghi ôm đối với người nước ngoài cũng không tính là gì, Quế Luân vẻ mặt ngại ngùng bị Bern ôm vào lòng.
Phương Minh xoa xoa mũi, xem ra anh chàng Bern này không hoan nghênh cậu lắm. Cậu và anh ta lần đầu tiên gặp nhau, bình thường người thừa kế của một gia tộc sẽ không hành xử như vậy, nói cách khác vấn đề nằm ở Mã Long.
Đây là Bern muốn làm chỗ dựa cho Mã Long nên mới cố ý làm như vậy.
"Bern, đây là…"
"Quế Luân thân mến, hôm nay em rất tuyệt. Bộ trang phục nay rất hợp với em. Bây giờ anh theo đuổi em vẫn còn kịp chứ?"
Quế Luân có chút xấu hổ, cố nở nụ cười: "Bern, anh đùa không vui chút nào cả, anh có vị hôn thê rồi đó."
"Anh cũng thấy anh đùa không vui gì cả. Em xem ánh mắt Mã Long đầy sát khí kìa. Nếu anh hôn trán em, không biết Mã Long có bắn chết anh ngay tại đây không nữa?"
Bern lắc đầu, Mã Long rất phối hợp làm động tác bắn súng. Mấy thanh niên trẻ bên cạnh cũng cười haha. Tất cả mọi người đều không thèm quan tâm đến Phương Minh.
"Bern, đừng nghịch nữa. Lần này em đến đây là có chuyện nghiêm túc muốn tìm anh."
Quế Luân biết cô ta không thể để tình trạng này kéo dài được, nếu không một mình Phương Minh đứng đây sẽ vô cùng xấu hổ. Phương Minh chắc chắn sẽ đổ hết tội lỗi lên đầu cô ta.
"Em dẫn anh Tần đến đây là vì biết gia tộc Corgi có lịch sử lâu đời, vậy nên muốn hỏi thăm các anh một chuyện, hỗ trợ tìm hiểu về một gia tộc có nguồn gốc ở Anh. Chúng em biết họ của quý tộc này, nhưng tra trên mạng lại không có ghi chép gì."
Nghe Quế Luân nói thế, Bern liền lắc đầu: "Quế Luân, không phải anh không giúp em. Em biết gia tộc Corgi chúng anh có một thư viện sách, bên trong có rất nhiều sách ghi chép lại các câu chuyện không có xuất hiện trong lịch sử, nhưng bản thân anh cũng không thấy hứng thú với mấy loại sách này lắm."
"Chỉ cần anh Bern dẫn chúng em đến thư viện sách là được rồi, chúng em có thể tự mình tìm kiếm." - Quế Luân lập tức tiếp lời.
"Quế Luân thân mến, em cho rằng thư viện sách của gia tộc nhà anh là thư viện công cộng sao? Sao có thể để người ngoài vào chứ?" - Bern dứt khoát từ chối: "Thật ra anh thấy hay là bạn em đi tìm tư liệu ở thư viện ở mỗi thành phố xem, không chừng có thể tìm được đó."
Lời Bern nói rõ ràng là có ý châm biếm. Cả nước Anh có biết bao nhiêu thư viện, nếu tìm kiếm theo cách đó ít nhất phải mất một, hai năm. Đây là nói có thể tra ra được, nếu không tra được vậy thì đã lãng phí bao nhiêu thời gian không được lợi lộc gì.
"Nếu vậy thì thôi, đã quấy rầy."
Phương Minh đã nhìn ra tình hình, tên Bern này không muốn giúp mình. Một khi đã vậy, cậu ở lại đây cũng không còn tác dụng gì, không bằng ra về vậy.
"Anh Tần, chờ đã."
Quế Luân thấy Phương Minh bỏ đi bèn hô to gọi Phương Minh, đồng thời vẻ mặt vô cùng nghiêm túc nhìn về phía Bern: "Bern, thật sự anh không thể châm chước một chút được sao? Dù sao em và Alene cũng rất thân với nhau mà."
"Em là bạn của em gái anh anh biết. Nhưng xin lỗi, chuyện này không cách nào châm chước được. Bên trong thư viện sách có ghi chép về lịch sử huy hoàng của gia tộc Corgi anh, không thể để người ngoài vào."
Bern tỏ thái độ kiên quyết, Quế Luân cũng không biết nói gì. Đây rõ ràng là Bern không tính nể mặt cô mà.
"Thật ra cũng không phải không thể. Em bảo anh ta đến cầu xin anh, anh sẽ nói với Bern. Bern là anh em của anh, đến lúc đó có khi lại có thể được thì sao?"
Mã Long ở một bên lên tiếng. Trong lòng anh ta biết rõ, thư viện sách kia của gia tộc Corgi cũng không phải khu cấm địa, bởi anh ta đã vào mấy lần. Bern cố ý nói như vậy chính là để trút giận thay cho anh ta, lúc này nên đến lượt anh ta đứng ra chọc thủng khí thế của đối phương rồi.
"Mã Long anh đừng có mà quá đáng. Anh Tần, không cần phản ứng với anh ta, cùng lắm thì chúng ta nghĩ cách khác."
Quế Luân biết Mã Long có ý định gì. Cô ta thấy trên mặt Phương Minh có vẻ lay động, cho rằng Phương Minh thật sự sẽ chịu thua Mã Long. Kết quả như vậy cô ta không muốn nhìn thấy.
Bởi vì Phương Minh chịu thua đồng nghĩa cô ta căn bản không phải cô gái Phương Minh muốn theo đuổi, nói vậy mối quan hệ giữa cô và Phương Minh sẽ không có khả năng.
"Nghĩ cách gì vậy? Quế Luân bạn đến rồi. Đây là ai?"
Đúng lúc này, em gái Bern Alene cũng đi tới bên này, vừa vặn nghe được lời Quế Luân nói, ánh mắt tò mò đánh giá Phương Minh.
Hai tấm thư mời của Quế Luân là do Alene đưa. Lúc đó Alene cũng có chút tò mò cô bạn thân mình vì sao muốn tìm cô lấy thư mời, bởi vì nếu cô ấy muốn tới có thể nói với Mã Long là được rồi.
Vậy nên dưới sự tò mò cô bèn truy hỏi vài câu, cuối cùng cũng hiểu. Hóa ra bạn thân lấy thư mời là muốn mang một người con trai tham gia cùng.
Có thể khiến bạn thân mình chủ động dẫn đi, Alene biết bạn thân mình rất coi trọng người con trai này. Tuy cô cũng thấy tiếc thay cho Mã Long, nhưng cô vẫn ủng hộ bạn thân mình.
Cũng bởi vì vậy, khi mới đến Alene liền hướng lực chú ý lên người Phương Minh trước tiên. Nhưng đánh giá được một lúc, cô lại thấy thất vọng, bởi vì cô thật sự không nhìn ra trên người Phương Minh có điểm nào hấp dẫn.
Chẳng lẽ thẩm mỹ phương Đông và thẩm mỹ phương Tây chênh lệch lớn đến vậy sao?
Nhưng mà Mã Long cũng là người Hoa đó, ngược lại ngoại hình cũng rất to cao, rất phù hợp với hình tượng bạch mã hoàng tử trong lòng các cô gái. Bạn thân mình sao lại bỏ Mã Long mà nhắm đến người con trai này chứ?
Những lời này chỉ hiện ra trong đầu Alene. Là con của đại gia tộc, Alene từ rất sớm đã có thể không để lộ cảm xúc thật ra ngoài, cười hỏi: "Luân thân mến, bạn mau giới thiệu người bạn phương Đông này một chút đi."
"Anh ấy tên là Tần Minh, vừa mới đến đây. Anh Tần, đây là bạn thân tôi, cũng là đại tiểu thư gia tộc Corgi - Alene."
"Anh Tần, chào anh."
"Chào tiểu thư Alene."
Alene chủ động bắt tay với Phương Minh, sau đó tinh nghịch nói: "Sao tôi cảm giác bầu không khí ở đây lúc này có chút ngượng ngập nhỉ?"
"Alene, là như vậy, nhà các bạn không phải có một thư viện sách sao? Chúng mình muốn vào tra một số tư liệu, tìm tư liệu về một quý tộc trong lịch sử Anh quốc, bởi vì không có ghi chép trên mạng, nên đoán chắc chỉ có những cuốn sách ghi chép có thời gian lâu đời mới có."
Mắt Quế Luân sáng lên. Bern không muốn dẫn họ vào, cô có thể nhờ Alene, kết quả cũng như nhau mà thôi.
Bạn cần đăng nhập để bình luận