Siêu Phẩm Vu Sư

Chương 964: Toàn bộ do cha làm chủ

Chương 964: Toàn bộ do cha làm chủ
Hơn nữa, con gái mình xinh đẹp như vậy, cho dù chỉ làm người hầu nhưng một khi được đại nhân coi trọng, đây không phải là chuyện chỉ cần nửa phút đã có thể trở thành tiểu thiếp sao? Cho dù không được coi trọng nhưng chỉ cần có thể giải quyết vấn đề hộ tịch, đến lúc đó cũng có thể mưu đồ một lối thoát khác.
Đối với Cù Trì Bằng hắn đang đánh cuộc, mà sau khi Lưu Nguyệt nghe thấy những lời Cù Trì Bằng nói, hai mắt sáng lên, bởi vì lời Cù Trì Bằng nói đã được giải quyết vấn đề khiến anh ta khó xử nhất lúc này.
Vấn đề lai lịch thân phận!
Anh ta và Phương Minh đột nhiên xuất hiện ở nơi này, nhất định phải đưa ra một lời giải thích hợp lý để đáp lại những người khác, chỉ khi có thể đưa ra một lời giải thích hợp lý, những người tài giỏi kia mới không tò mò đi tìm hiểu lai lịch của bọn họ.
Mà lời của Cù Trì Bằng giống như đưa than sưởi ấm trong ngày tuyết rơi, cho anh ta một cách giải thích hoàn mỹ.
"Không sai, lần này chúng tôi đến đây cũng là vì vị bên trong kia... Khụ khụ coi trọng cô gái này, chuẩn bị thu cô ấy làm thiếp thân nữ tỳ."
Con ngươi Lưu Nguyệt lưu chuyển, dù sao thì hiện tại Phương Minh cũng đang ở trong phòng, cho dù bản thân mình nói tùy tiện tới mức nào đi nữa cậu cũng không thể phản bác được, hơn nữa, bản thân mình còn tìm một nữ tỳ xinh đẹp cho cậu, ngược lại để cậu chiếm tiện nghi.
Dù sao thì với tâm tư của lão đầu kia, nếu Phương Minh có thể ăn con gái của hắn không biết còn khiến hắn vui vẻ tới mức nào, lập tức vội vàng dâng lên cũng nên.
Nghe thấy những lời Lưu Nguyệt nói, cuối cùng Cù Trì Bằng cũng có thể buông lỏng tâm tư, trong lòng cũng vui vẻ, lần này cuối cùng mình cũng đánh cuộc thành công, từ nay về sau cuộc sống của hắn và con gái sẽ bắt đầu thay đổi.
Dương Thiên Hòa liếc nhìn Cù Trì Bằng, còn có Cù Tử Huyên mang vẻ mặt xấu hổ đứng ở bên cạnh Cù Trì Bằng, trong lòng có vẻ tức giận, hắn sớm thì nhìn trúng cô con gái của Cù lão đầu kia, cũng biết mục đích của Cù lão đầu là cái gì, hắn cố ý kéo dài Cù lão đầu chính là vì chờ Cù lão đầu chủ động đưa con gái mình tới cửa nhà hắn.
"Cái này... Đại nhân nguyện ý nhận cô gái trong trấn làm người hầu đương nhiên là vinh hạnh của trấn, chỉ là không biết bản thân cô ấy có nguyện ý hay không? Đại nhân cũng biết cõi âm chúng ta có một quy định, đó là không cho phép xuất hiện chuyện lấy mạnh hiếp yếu, đây là chức trách của đám người tiểu nhân cho nên tiểu nhân phải hỏi một câu, còn hy vọng đại nhân không nên trách tội."
Dương Thiên Hòa vẫn có chút không cam lòng, ỷ vào bản thân mình có một anh rể là thành chủ làm chỗ dựa, kiên trì nhìn về phía Cù Tử Huyên, hỏi, "Con gái nhà họ Cù, cô có nguyện ý làm tỳ nữ của đại nhân, phụng dưỡng đại nhân hay không?"
Cù Tử Huyên không nhìn Dương Thiên Hòa mà đưa mắt nhìn hướng Lưu Nguyệt, trong ánh mắt có một tia u oán, người cô ấy coi trọng là đại nhân trước mắt này, nếu so sánh giữa hai vị đại nhân thì vị đại nhân bên đang ở bên trong kia không đẹp trai lắm, nhưng dưới tình huống lúc này cô ấy cũng biết bản thân mình không còn sự lựa chọn nào khác, chí ít vị đại nhân kia còn tốt hơn vị trấn chủ Dương trước mắt này nhiều.
"Tất cả đều do cha làm chủ." Cù Tử Huyên cúi đầu, e thẹn đáp.
Cái gọi là do cha làm chủ của Cù Tử Huyên cũng không phải là bởi vì cô ấy hiếu thuận nghe lời trưởng bối tới cỡ nào, tựa như mấy cô gái thời cổ đại gặp phải mấy bà mối tới cửa làm mai, nếu như vừa ý nhà trai sẽ nói: "Hôn nhân đại sự, tất cả đều do cha mẹ làm chủ".
Nhưng nếu gặp người bản thân mình không thích, câu trả lời lập tức sẽ biến thành một loại khác: "Con gái còn muốn hiếu thuận với cha mẹ thêm hai năm nữa."
Cho nên, ý của Cù Tử Huyên là gì, tất cả mọi người ở đây đều nghe rõ.
Khóe miệng Lưu Nguyệt cong lên, hắn không cảm thấy ngạc nhiên chút nào đối với sự lựa chọn của Cù Tử Huyên, bởi chỉ cần là người thông minh đều sẽ biết bản thân nên lựa chọn như thế nào.
Nhìn dáng vẻ e thẹn kia của Cù Tử Huyên, trong lòng Dương Thiên Hòa càng thêm nóng giận, phải biết rằng vị trí của trấn bọn họ rất hẻo lánh, ngày bình thường căn bản không có quỷ hồn mới nào tới ở nơi này, phần lớn quỷ hồn nơi này đều là quỷ hồn nghèo khổ sống ở đây đã lâu, đều duy trì tư tưởng truyền thống ngày trước.
Cho nên loại phụ nữ hiện đại có phong thái tương đối cởi mở giống Cù Tử Huyên này Dương Thiên Hòa chưa từng nhìn thấy bao giờ, nói khoa trương một chút, nếu so sánh giữa những cô gái đàng hoàng với những người phụ nữ chống phong trần trên phương diện có thể khiến người đàn ông vui sướng, sao những cô gái đàng hoàng có thể là đối thủ của mấy người phụ nữ chốn phong trần kia đây?
Đàn ông mà, ngoài miệng nói thích thanh thuần nhưng chỉ là thanh thuần với người ngoài, nhưng khi ở trên giường lại thích...
"Sớm biết vậy lúc trước mình đã dùng chút thủ đoạn khiến Cù lão đầu đi vào khuôn khổ."
Trong lòng Dương Thiên Hòa căm tức vô cùng, đột nhiên bật thốt lên: "Đại nhân, cha con nhà họ Cù không có hộ tịch ở cõi âm mà chỉ ở tạm trong thôn của chúng tôi, chờ khi thời gian tới sẽ phải đến thông đạo luân hồi đầu thai chuyển thế."
Vừa nói ra những lời này lại nhìn thấy ánh mắt kinh ngạc của đám thuộc hạ, Dương Thiên Hòa lập tức cảm thấy hối hận, bởi vì ngay cả chính hắn cũng không biết vì sao bản thân mình lại sẽ nói ra những lời như vậy, nhưng nếu đã nói rồi vậy cũng chỉ có thể gắng gượng.
Dựa theo quy tắc của cõi âm, trừ phi biến người đó thành người một nhà của mình, tỷ như nạp thiếp hoặc lấy làm chính thất mới có thể khiến một người không có hộ tịch ở cõi âm được ghi vào hộ tịch của cõi âm, mà việc thu làm tỳ nữ lại không nằm trong những cách đó.
Nhưng bởi vì cái gọi là “dân bất cử quan bất lý” (2), quy tắc là chết đấy, quỷ là... Tạm thời tính là sống, dựa theo lẽ bình thường, một vị cường giả Lục phẩm đã mở miệng, người phía dưới nào dám ngăn cản, cho nên sau khi Dương Thiên Hòa nói ra câu này mới khiến vẻ mặt mấy vị thuộc hạ kia của hắn khiếp sợ như vậy, không rõ vì sao trấn chủ Dương lại nói ra những lời như vậy.
(2) Dân bất cử quan bất lý: mặc dù có những chuyện sai trái nhưng chỉ cần dân chúng không tố cáo thì quan lại cũng sẽ không quan tâm.
Vì một người phụ nữ không có hộ tịch ở cõi âm mà đắc tội với cường giả Lục phẩm, chuyện này căn bản là không đáng chút nào.
Dáng tươi cười trên mặt Lưu Nguyệt biến mất, vẻ mặt trở nên lạnh như băng, ngay sau đó anh ta phẩy tay một cái, mọi người lập tức thấy Dương Thiên Hòa trực tiếp bay ra ngoài đụng vào trên tường rào của một gia đình sau đó mới rơi xuống mặt đất.
"Đại nhân bớt giận."
"Đại nhân bớt giận, không phải trấn chủ Dương cố ý mạo phạm đâu ạ."
Mấy vị thuộc hạ của Dương Thiên Hòa vội vã cầu tình, Cù Trì Bằng đang đứng bên cạnh cũng bị lời của Dương Thiên Hòa chọc giận, lạnh lùng chế giễu: "Cái gì mà trấn chủ, là phó trấn chủ mới đúng, bên phía quận thành đã truyền tin muốn để người trong trấn của chúng ta tự bầu trấn chủ, nhưng hẳn cho tới bây giờ vẫn còn chưa bầu ra được kết quả cuối cùng đúng không?”
Cù Trì Bằng giỏi về kinh doanh, sau khi tới cõi âm cũng là như thế, tuy rằng cuộc sống hằng ngày rất nghèo khó nhưng cũng có một con đường kết nối tin tức với bên trên, đương nhiên cũng biết tin tức lớn như tin lão trấn chủ vừa từ chức.
"Bầu trấn chủ mới sao?"
Lưu Nguyệt trầm ngâm, chức vị trấn chủ này không liên quan gì tới anh ta, anh ta và Phương Minh đều là đồ giả mạo, nếu thật sự tranh cử chức trấn chủ này nhất định sẽ bị cường giả ở cõi âm nhìn thấu.
Chỉ là mặc dù bản thân anh ta và Phương Minh không thể đảm nhiệm chức trấn chủ nhưng điều đó không có nghĩa là không còn cách nào, bọn họ có thể nâng một người lên chức vị này, nghĩ tới đây, ánh mắt Lưu Nguyệt nhìn về phía Cù Trì Bằng.
Lão đầu này rất khôn khéo, biết cái gì có thể làm cái gì không thể làm, hơn nữa bởi vì hắn không có hộ tịch ở cõi âm cho nên cũng không có gốc rễ gì ở cõi âm, nếu có thể nâng hắn lên thành trấn chủ ngược lại cũng là một sự lựa chọn tốt.
Cứ như vậy sau này khi trở lại cõi âm bọn họ cũng có một điểm dừng chân, cũng có thể sai Cù lão đầu đi tìm hiểu một số tin tức của cõi âm.
Trong lúc Lưu Nguyệt đang suy tính Dương Thiên Hòa cũng đã bò lên, ánh mắt không dám nhìn hướng Lưu Nguyệt, sợ bị anh ta nhìn ra vẻ mặt oán hận của mình, cúi đầu không nói một lời, chân thấp chân cao rời đi.
Thù này nhất định hắn phải báo, cho dù là cường giả Lục phẩm thì thế nào? Không phải quận trưởng cũng là cường giả Lục phẩm sao? Thế nhưng khi quận trưởng đối mặt với anh rể mình vẫn phải nể mặt cẩn thận. Mặc dù anh rể mình chỉ là cường giả Ngũ phẩm thế nhưng sau lưng anh rể mình còn có chỗ dựa lớn, căn bản không sợ cường giả Lục phẩm.
Dương Thiên Hòa cho rằng Phương Minh đang ở trong phòng chính là cường giả Lục phẩm, nếu không dựa vào sự khôn khéo của Cù lão đầu làm sao có thể chỉ mưu cầu một thân phận tỳ nữ cho con gái mình như vậy?
Căn bản là hắn không biết cái thân phận tỳ nữ này vẫn là nhờ Cù Trì Bằng đánh cược mới có được.
Bạn cần đăng nhập để bình luận