Siêu Phẩm Vu Sư

Chương 813: Phân thân Vu Sư (2)

Chương 813: Phân thân Vu Sư (2)
Lúc cây thanh đồng mới bắt đầu giới thiệu, quả thật khiến Phương Minh động tâm thật sự, nhưng câu nói sau cùng của cây thanh đồng đã giội một chậu nước lạnh lên đầu cậu, đã có chủ, vậy cậu nhận lấy cũng vô ích.
Chẳng qua Phương Minh ngược lại có chút hiếu kỳ, chủ nhân của loại bảo tháp đoạt thiên mà tạo hóa này, sẽ là ai?
"Trên nhánh cây thứ sáu chính là một quyển Đạo kinh, đây chính là Đạo kinh do Lão Tử tự mình viết, có thể nói là kinh thư đứng đầu."
Trong lúc cây thanh đồng đang giảng giải, Phương Minh cũng chú ý tới món đồ được treo trên nhánh cây thứ sáu, một quyển sách theo phong cách cổ xưa, hiện ra ánh sáng vàng kim lộng lẫy, chỉ nhìn lướt qua đã mơ hồ mang tới cho người ta một loại cảm giác áp bách.
"Đạo kinh sao? Nếu như truyền đi, sợ rằng sẽ dẫn tới toàn bộ giới tu luyện giành cướp."
Phương Minh biết Đạo kinh có ý nghĩa thế nào đối với đệ tử Đạo gia, chỉ là đây không phải thứ cậu cần, chính như trước đây sư phó cậu đã từng nói, sư phụ mình có thể dạy kinh văn cùng điển tịch của Đạo giáo cho mình, nhưng tuyệt đối sẽ không truyền pháp thuật Đạo giáo cho mình, bởi vì thuật pháp bản thân mình tu luyện không liên quan gì tới Đạo giáo.
"Trên cành cây thứ bảy có treo một cỗ thi thể, nói chính xác hơn là một cỗ phân thân mà người trong mạch của cậu đã từng luyện chế, tuy rằng thực lực của phân thân này rất nhỏ yếu, nhưng quan trọng nhất, đây là một kiểu phân thân có thể phát triển."
"Thứ tôi muốn chính là phân thân này."
Gần như ngay khi giọng nói của cây thanh đồng hạ xuống, Phương Minh lập tức đưa ra lựa chọn, không có chút do dự cùng suy xét nào, thậm chí căn bản cũng không để ý tới thực lực của phân thân Vu Sư này như thế nào.
Lần này ngay cả khí linh bảo tháp cũng không nói gì, bởi vì hắn biết, phân thân Vu Sư có ý nghĩa thế nào đối với một vị Vu Sư.
Đạo giáo có cách nói trảm tam thi, muốn tu luyện thành Thánh thì nhất định phải trảm tam thi, trong này nổi danh nhất chính là Lão Tử trong chuyện thần thoại xưa: Nhất Khí Hóa Tam Thanh, phương pháp tu hành của người này chính là tam thi.
Mà tương tự với Đạo giáo, Phật giáo cũng có phương pháp tu luyện tương ứng, mà ở trong nhất mạch Vu Sư này, phương pháp tu luyện tương ứng là luyện chế phân thân.
Bất kỳ Vu Sư nào, nếu muốn đi lâu dài, cuối cùng đều cần luyện chế một cỗ phân thân, mặc dù hiện tại Phương Minh còn không hiểu được vì sao nhất định phải có phân thân, thế nhưng căn cứ ghi chép bên trong truyền thừa Vu Sư, nếu như một vị Vu Sư không có phân thân, cuối cùng nhất định sẽ gặp phải vận rủi.
Vận rủi này là cái gì, bên trong truyền thừa Vu Sư không nhắc tới cặn kẽ, chẳng qua Phương Minh biết đây là do cảnh giới của mình còn chưa đủ, không cách nào biết hết mọi tin tức bên trong truyền thừa Vu Sư.
"Như cậu mong muốn."
Cây thanh đồng đáp lại Phương Minh một câu, sau đó cỗ thân thể nơi cao cao kia liền chậm rãi hạ xuống, rơi vào trước mặt Phương Minh.
"Đây là phân thân Vu Sư sao?"
Phương Minh đánh giá phân thân trước mắt này, thân hình không khác mình là mấy, nhưng toàn bộ da lại ngăm đen, quan trọng nhất là căn bản nó không có mặt mũi, chẳng qua thấy điểm này Phương Minh cũng không kinh ngạc, phân thân Vu Sư là căn cứ chủ nhân để biến hóa, sau khi bản thân mình luyện chế phân thân này, dáng dấp của phân thân sẽ trở nên giống như mình.
Chế tạo một cỗ phân thân Vu Sư cần tài liệu cực kỳ phức tạp, nói không khoa trương chút nào, dùng hết tài nguyên để bồi dưỡng một vị cường giả Thiên Cấp đều không đủ để luyện chế một cỗ phân thân Vu Sư, từ sau khi biết Vu Sư có phân thân, Phương Minh vẫn chưa từng dám nghĩ tới chuyện tự mình luyện chế một cỗ phân thân.
"Tốt rồi, ước định đã hoàn thành, tôi cũng có thể rời khỏi nơi này."
Sau khi cây thanh đồng nói xong những lời này, thân thể khổng lồ chợt bắt đầu nhỏ đi, đến cuối cùng biến thành một gốc cây non màu xanh biếc, trực tiếp trống biết mất từ trong hư không.
"Có ý gì? Chẳng lẽ cây thanh đồng vẫn ở lại nơi này, chính là vì chờ mình?"
Phương Minh hơi kinh ngạc, hết thảy những chuyện này sao lại giống như cây thanh đồng cố ý đang đợi mình, dường như cũng biết mình sẽ chọn phân thân Vu Sư.
"Cái này có gì đáng kinh ngạc, đừng quên trên người của cậu có bao nhiêu khí vận, nhiều khí vận phụ thân như vậy, cho dù trời có sập đó cũng không phải là chuyện ly kỳ gì, chẳng qua cỗ phân thân này của cậu thật sự là..."
Khí linh bảo tháp chậc chậc vài tiếng, Phương Minh cũng mỉm cười, cảnh giới của phân thân này mới là Nhân Cấp tầng hai, chỉ là phân thân này còn có thể trưởng thành, chỉ cần luyện chế thật tốt, tự nhiên có thể khiến thực lực của phân thân tăng trưởng.
"Tạm thời bỏ cỗ phân thân này vào trong tháp trước, bây giờ còn không phải lúc để nghiên cứu tỉ mỉ cái phân thân này."
Ánh mắt của Phương Minh nhìn đám người Lăng Phong, phát hiện thân thể Vương lão kia hơi chấn động một chút, hiển nhiên là lập tức sẽ khôi phục lại.
"A, chuyện gì xảy ra?"
"Âm binh, còn có cây thanh đồng kia đâu cả rồi? Sẽ không phải là mình đang nằm mơ đấy chứ?"
"Lúc trước tôi cũng đã từng nhìn thấy cây thanh đồng, có thể xác định đây không phải đang nằm mơ, trừ phi mọi người chúng ta đều có chung một giấc mộng."
"Có lẽ khả năng này có thể tồn tại thật đấy, tôi nhớ được nước ngoài có một bộ phim điện ảnh, tên gì gì mà Không Gian Trộm Mộng..."
Tất cả người ở đây đều chậm rãi tỉnh lại, nhưng mà sau khi thấy quảng trường không có vật gì, tất cả những người này đều chìm vào kinh ngạc, mà trong số những người này, duy chỉ có Vương lão cùng Tiêu Ngọc Nhi lại đưa mắt nhìn về phía Phương Minh.
Vương lão là người thanh tỉnh lại sớm nhất, mà ngay sau khi hắn thanh tỉnh lại liền thấy được cây thanh đồng trong quảng trường đã biến mất, ngược lại lại thấy những người khác còn đang thừ người ra, đương nhiên cũng nhìn thấy Phương Minh thanh tỉnh đang mỉm cười nhìn về phía hắn.
Thấy người trẻ tuổi trước mặt kia còn thanh tỉnh sớm hơn nhiều so với chính mình, lại liên tưởng đến lúc trước gặp phải Âm binh xuất chinh, cũng là người trẻ tuổi trước mắt phản ứng đầu tiên, làm sao Vương Ngôn Vọng có thể không rõ, người trẻ tuổi này cũng người tu luyện, hơn nữa thực lực còn cao hơn mình, lúc trước là mình nhìn lầm.
Cho nên, lúc đó Vương lão mới trực tiếp hỏi một câu: "Các hạ xưng hô như thế nào?"
"Họ Phương."
Vẻn vẹn chỉ nói một dòng họ, Vương Ngôn Vọng liền đã hiểu rõ, trong giới tu luyện, họ Phương đại biểu cho cái gì hắn biết rõ, mà đối phương chỉ nói một dòng họ, liền đại biểu cho việc thừa nhận quan hệ cùng nhà kia.
Vương Ngôn Vọng biết cây thanh đồng trong quảng trường biến mất cho dù không liên quan tới cậu Phương trước mắt này, nhưng ít nhất cậu Phương cũng biết cây thanh đồng đã biến mất như thế nào, chỉ là đối phương không muốn nhắc tới mà thôi.
Mà sở dĩ Tiêu Ngọc Nhi nhìn về phía Phương Minh, là vì cô ấy cho rằng cây thanh đồng biến mất nhất định là có quan hệ với Phương Minh.
"Đèn lồng đỏ quỷ dị kia cũng đã biến mất, đối với chúng ta đến nói đây ngược lại là một tin tức tốt, hơn nữa dựa theo bản vẽ mà tổ tiên nhà họ Lý chúng tôi lưu lại, hẳn là chủ huyệt của Huệ Đế cách ở đây không xa, chúng ta tỉ mỉ tìm kiếm một lần nữa là được."
Lý Như đánh giá quảng trường, mà nghe xong lời nói của cô ấy, đám người ở đây cũng cũng bắt đầu tìm kiếm khắp nơi, không bao lâu, thật đúng là để cho bọn họ tìm được một cơ quan.
"Trước đây sau khi Huệ Đế phát hiện quảng trường này, đã đào ra một con đường đi thông từ nơi này tới mộ huyệt của hắn, bởi vì dựa theo lời của hắn, chỉ có làm như vậy mới là an toàn nhất với mộ huyệt của hắn."
Lý Như giải thích một câu, chỉ tiếc tổ tiên của cô ấy cũng không nói quảng trường có cái gì, càng không có nói cụ thể nguy hiểm ở nơi này là gì, bằng không các cô ấy cũng không sẽ chật vật như vậy, thậm chí còn thiếu chút nữa mất mạng.
Con đường ngầm hiện rõ, đoàn người trực tiếp tiến vào con đường ngầm, tuy rằng bọn họ không biết tại sao Âm binh kia lại biến mất, nhưng vì sợ Âm binh lại xuất hiện một lần nữa, cho nên sau khi phát hiện con đường ngầm, tự nhiên muốn rời khỏi đây ngay lập tức.
Cong cong cuộn cuộn đi xấp xỉ mười lăm phút, rốt cục mọi người cũng đi ra khỏi con đường ngầm, cũng rốt cục cũng đi tới chủ huyệt của Huệ Đế.
Chủ huyệt này cũng không được xây dựng quá huy hoàng, chỉ có một cỗ Khi Thiên Chi Quan, chẳng qua ở bốn phía quan tài này lại có khắc đủ loại ký hiệu, chỉ nhìn qua đã khiến người ta cảm thấy vô cùng quỷ dị.
Bạn cần đăng nhập để bình luận