Siêu Phẩm Vu Sư

Chương 708: Tôi không muốn trang bức

Chương 708: Tôi không muốn trang bức
"Diệu Tình, em đang nói chuyện với ai vậy, gặp phải bạn học à?"
Bạn trai Tô Diệu Tình cũng đi tới, tuổi tác cũng xấp xỉ Phương Minh, tướng mạo cũng không kém, quan trọng nhất là tất cả phụ kiện trên người đều là hàng hiệu, hơn nữa đều là hàng hiệu tốt nhất.
Đồng hồ Patek Philippe, thắt lưng được chế tạo thủ công, quan trọng nhất là khí chất không giống bình thường trên người, đây mới thật là phú nhị đại, hơn nữa còn không phải phú nhị đạibình thường.
"A Duy, đây là bạn học của em Diệp Tử Du, Tử Du là hoa khôi xinh đẹp nhất của trường chúng em đó, vị này... Hẳn là bạn trai Tử Du đi, chỉ là không không biết phải xưng hô như thế nào?"
"Phương Minh." Phương Minh cười cười trả lời.
Ánh mắt Lăng Duy dừng lại ở trên người Phương Minh một giây rồi rời đi, trong mắt cậu ta, người đàn ông bình thường như Phương Minh căn bản không đáng để cậuta quan tâm, nhưng ánh mắt khi nhìn về phía Diệp Tử Du lại có tia sáng.
Trên thực tế lúc trước khi Diệp Tử Du đi vào, ánh mắt Lăng Duy vừa liếc thấy lập tức chú ý tới, chẳng qua đang đi cùng bạn gái mình không tiện quang minh chánh đại nhìn cô, nhưng chưa từng nghĩ tới mỹ nữ này dĩ nhiên lại là bạn học của bạn gái mình, đây ngược lại là cho cậuta một cơ hội.
Háo sắc là bản tính trời sinh của đàn ông, nhất là đối với mỹ nữ, cho dù rất nhiều đàn ông đã có bạn gái, nhưng khi nhìn thấy mỹ nữ xinh đẹp vẫn sẽ động lòng như trước, chỉ có điều phần lớn bởi vì giáo dục từ nhỏ cộng với năng lực khống chế bản thân cho nên đè nén xuống phần bản tính trời sinh này.
Nhưng mà đối với Lăng Duy, thủ thân vì bạn gái là chuyện không tồn tại, trước khi chưa nhìn thấy Diệp Tử Du, cậu ta vẫn rất hài lòng đối với Tô Diệu Tình này, xinh đẹp lại có tài hoa, dù sao cũng là học sinh của đại học Thủy Mộc, mặc dù nói bởi vì là người thủ đô, nên Tô Diệu Tình thi vào Thủy Mộc dễ dàng hơn so với những học sinh ở các tỉnh khác nhiều, nhưng Lăng Duy cũng biết, mấy người trong giới bọn họ, nếu như không phải dựa vào gia thế để quan hệ, cho dù có hộ khẩu thủ đô, cũng căn bản không thể nào đi vào đại học Thủy Mộc.
Từ chuyện này có thể thấy rõ sự mạnh mẽ của đại học Thủy Mộc, đại học Thủy Mộc có những học phách đứng đầu, nhưng cũng có những công tử ca đứng đầu, tuy rằng những người này không học vấn không nghề nghiệp, nhưng trên tay bọn họ nắm giữ tài nguyên, mà một khi những học phách tinh anh này hợp táccùng những công tử ca nắm giữ tai nguyên kia, một có tài, một có tiền, tương lai cho dù gây dựng sự nghiệp hay tham gia chính trị, đây đều là một trợ lực.
"A Duy, mới vừa không phải anh nói tiệm này mới nhập về một số kiểu quần áo mới à,anh đều đã thử hết rồi sao?" Tô Diệu Tình ở một bên giả vờ hiếu kỳ hỏi.
"Có cái gì hay mà thử, anh trực tiếp nói người bán hàng gói hết số quần áo kiểu dáng mới đó cho anh rồi, dù sao thì cũng chỉ chừng hơn mười bộ mà thôi." Vẻ mặt Lăng Duy tràn đầy vẻ tùy tiện, nói một câu.
"A, nhưng mấy style mới này đều rất đắt, mỗi một cái đã hơn mấy vạn đó."
"Cũng chỉ vài chục vạn mà thôi."
Lăng Duy vẫn giữ dáng vẻtùy tiện như trước, nhưng trong lòng đã có chút thịt đau, nhà cậuta đúng là có tiền thật, nhưng đó là tiền trong nhà, mà cậu ta cũng không nắm giữ quyền hành kinh tế, thứ cậu ta dựa vào cũng chỉ là tiền tiêu vặttrưởng bối cho.
Chẳng qua Lăng Duy có suy nghĩ muốn biểu hiện bản thân một chút trước mặt Diệp Tử Du, mà dưới cái nhìn của cậu ta, khoe của chính là biện pháp tốt nhấtkhông thể nghi ngờ.
Mặc dù nói bạn gái của mình là Tô Diệu Tình, nhưng này không có nghĩa bạn gái của mình sau này vẫn là Tô Diệu Tình, người phụ nữ trước mắt này xinh đẹp hơn Tô Diệu Tình rất nhiều, nếu có thể bắt lại, cậu ta sẽ chia tay với Tô Diệu Tình ngay lập tức.
"Anh ấy à, cứ thích xài tiền bậy bạ, tuy rằng trong nhà có tiền nhưng cũng không thể tiêu loạn như vậy được, mới tuần trước anh mua cho em cái vòng tay này, đã tốn hơn trăm ngàn đó."
"Chỉ cần em thích là tốt rồi."
Vẻ mặt Lăng Duy tràn đầy biểu tình cưng chìu, cậu ta muốn đắp nặn hình tượng mình là người đàn ông tốt biết yêu thương bạn gáiở trước mặt người đẹp, phụ nữ ấy à, luôn luôn có thiện cảmđối với người đàn ông biết yêu thương bạn gái, dù cho người thanh niên này là bạn trai của người khác.
Tô Diệu Tình giơ giơ tay trái lên, nơi ấy lộ ra mộtvòng tay bằng vàng tinh xảo đồng thời khảm đầy kim cương hoa hồng, làvòng tay xa xỉcủa thương hiệu Cartier.
Đối với Tô Diệu Tình đến nói, cô ta rất ghen tỵ với Diệp Tử Du, đố kị với tướng mạo cùng nhân khí của Diệp Tử Du trong trường học, nhưng cô ta tin tưởng bạn trai mình tuyệt đối ưu tú hơn so với bạn trai của Diệp Tử Du, mới vừa rồi cô ta đã nhìn thấy, sau khi bạn trai Diệp Tử Du chọn lựa một bộ quần áo, là Diệp Tử Du quét thẻ trả tiền.
Người thanh niên này thoạt nhìn bề ngoài xấu xí, mặc trên người cũng quá bình thường, vừa nhìn đã nhận ra cậu không phải cái loại người có thể tiêu phí ở những nơi như thế này, không nghĩ tới vậy mà Diệp Tử Du lại tìm một người bạn trai như vậy, thật sự chính là không biết lợi dụng mỹ mạo của mình.
Đương nhiên, trong lòng Tô Diệu Tình rất vui vẻ, bởi vì này để côta cảm giác rốt cục mình cũng có một phương diện mạnh hơn Diệp Tử Du, dù Diệp Tử Ducó xinh đẹp hơn cô ta, thành tích học tập lại tốt hơn cô ta, nhân khí ở trường học cũng cao hơn cô ta, nhưng phụ nữ nha, đáng giá để lấy lenhất chính là bạn trai, tìm được một người bạn trai tốt mạnh hơn bất kỳ điều gì.
Nhìn Tô Diệu Tình khoe khoang bạn trai của cô ta đối tốt với cô ta tới mức nào, có nhiều tiền tới mức nào ở trước mặt mình, trong lòng Diệp Tử Du không có một chút chập chờn, ngược lại Đường Diễm đang đứng bên cạnh có chút không nhịn được, mở miệng châm chọc nói: "Tô Diệu Tình, tôi nghe nói ở trong trường học, côlấy lý do muốn chuyên tâm học tập, khi còn ở trong trường không muốn yêu sớm các loại… Để cự tuyệt những nam sinh khác theo đuổi phải không?”
Nghe thấy những lời Đường Diễm nói, Tô Diệu Tình có chút bối rối nhìn về phía Lăng Duy, sở dĩ côta sẽ nói như vậy, là vì côta không nắm chắc mình có thể bắt lấy Lăng Duy mãi, bởi vì cô ta biết những tên công tử ăn chơi như Lăng Duy này khó mà hồi tâm, hiện tại đi cùng với chính mình là bởi vì dung mạo cùng cảm giác mới mẽ của mình mà thôi, nhưng một khi phần cảm giác mới mẻ này qua, có lẽ ngày nào đó sẽ vứt bỏ mình không thương tiếc.
Cho nên Tô Diệu Tình không muốn công khai phần tình cảm này, thậm chí đều không cho Lăng Duy tới trường học đón cô ta, trên danh nghĩa là nói muốn khiêm tốn, nhưng trên thực tế chính là không muốn buông tha một số lốp xe dự phòng chất lượng tốt.
Có thể vào đại học Thủy Mộc, tương lai có hơn phân nửa đã được định trước sẽ là tầng lớp tinh anh trong xã hội này, trong đó có không ít nam sinh theo đuổi Tô Diệu Tình, mặc dù điều khiện không tốt như Lăng Duy, nhưng cũng coi như là rất ưu tú, ngộ nhỡ chia tay với Lăng Duy, đến lúc đó cũng có thể chọn một người ưu tú nhất từ trong số lốp xe dự phòng.
Sắc mặt Lăng Duy cũng hơi hơi biến hóa một chút, chẳng qua rất nhanh đã khôi phục bình thường, cậu ta biết tâm tư của Tô Diệu Tình, nhưng cậu ta cũng không để bụng, bởi vì cậu ta cũng là như thế, lúc ra ngoài chơi đùa cùng đám hồ bằng cẩu hữu (1), không phải cũng nói với mấy bé gái kia mình còn độc thân sao sao?
(1) Hồ bằng cẩu hữu: đám bạn bè không tốt
Ngược lại, Lăng Duy còn có chút thưởng thức Tô Diệu Tình đấy, Tô Diệu Tình là một người phụ nữ thông minh, không giống một số phụ nữ trong lòng không đúng mực, nói chuyện tiền bạc cùng người nghèo, nói chuyện tình cảm cùng kẻ có tiền, bình thường đụng tới loại phụ nữ này, không tới mấy ngày Lăng Duy sẽ vứt bỏ bọn họ ngay.
"Đó là tôi để Diệu Tình nói như vậy, dù sao Diệu Tình cũng còn đang đi học, nếu như tuôn ra tin cô ấy đang yêu đương hơn nữa còn yêu người ngoài trường, ít nhiều gì cũng sẽ ảnh hưởng tới cô ấy, sẽ có bạn học đồn thổi."
Lăng Duy mở miệng, một bộ dạng săn sóc khéo hiểu lòng người, là hình tượng bạn trai tốt, rất ưu tú.
"Vậy thì chúc các người hạnh phúc."
Diệp Tử Du không muốn nói nhiều với Tô Diệu Tình, đã chuẩn bị rời khỏi, chẳng qua Tô Diệu Tình sao có thể bỏ qua cơ hội khoe khoang tốt như vậy, nhất là cô ta không nghĩ tới ngày hôm nay dĩ nhiên Lăng Duy sẽ phối hợp với mình như vậy, vậy nên càng phải lấy le nhiều nhiều một chút.
"Tử Du, tôi thấy bạn trai cậu chỉ mua một bộ quần áo, sao vậy? Ở đây không có nhiều sự lựa chọn sao? Tôi thấy mấy style mới năm nay còn là rất không tồi đấy, hơn nữa mới vừa rồi tôi thấy cậu cà thẻ, xem ra cậu rất biết cách dạy chồng nha, tới thẻ ngân hàng mà bạn trai cậucũng giao cho cậu quản..."
Tô Diệu Tình là cố ý nói như vậy đấy, cô ta cảm thấy thẻ ngân hàng kia chính là của bản thân Diệp Tử Du, mà Diệp Tử Du mua quần áo cho bạn trai mình, cho dù gia cảnh của Diệp Tử Du không tệ, nhưng chỉ mua một bộ hẳn cũng đã hết sức rồi, dù sao một bộ quần áo ở đây cũng có giá hơn một vạn đây.
"Không được, chúng tôi đã mua xong rồi."
Phương Minh cười cười cự tuyệt, nhưng mà Lăng Duy ở một bên lại rộng lượng nói: "Phương huynh đệ, bạn gái cậulà bạn họccủa bạn gái của tôi, chúng ta cũng coi như là hữu duyên, như vậy đi, quần áo trong cửa hàng này cậu tùy ý chọn, thích bộ nào tôi tới trả tiền tặng cho cậu."
"Tô Diệu Tình này cùng bạn trai của côta thật là đủ đắc ý, làm như hắn có thể mua được tất cả quần áo nơi này vậy."
Lúc trước Đường Diễm chính là không nhìn nổi mới bóc trần Tô Diệu Tình, lúc này thấy Tô Diệu Tình cùng Lăng Duy kẻ xướng người hoạ trong lòng càng thêm khó chịu, Trần Trạch ở bên cạnh cũng có tính tình giống Đường Diễm, đều là loại tính tình nhìn không ưa liền nói thẳng.
"Tôi nói này bạn thân, trên đời này chẳng phải chỉ có một mình cậu có tiền, không phải mấy bộ quần áo ấy ư, cũng không phải Phương Minh mua không nổi, không cần cậu phải tặng."
"Tôi nói này, các người ăn nói kiểu gì vậy, A Duy là có ý tốt, nếu như các người không lĩnh tình thì cũng thôi, sao lại nói kiểu âm dương quái khí như vậy?"
Tô Diệu Tình không nhịn được, lập tức nhảy ra ngoài, chỉ là lời nói của côta lại khiến cho Trần Trạch cùng Đường Diễm đồng thời bĩu môi, người phụ nữ như cô ta mang theo ý đồ gì trong lòng chính cô còn không rõ ràng sao, muốn khoe khoang cứ việc nói thẳng, hà tất phải giả vờ giả vịt như thế.
"Hơn nữa cũng là vì muốn tốt cho Tử Du, dù sao cũng là hoa khôi đứng đầu trường chúng ta, bạn trai cô ấysao có thể mặc mấy bộ quần áo rẻ tiền như thế được? Nhưng rốt cục Tử Du cũng chỉ là một học sinh, làm gì có tiền mua nhiều quần áo cho bạn trai như vậy, A Duy nhà tôi có lòng tốt, nguyện ý tặng thêm một bộ, hẳn càng nên cảm ơn anh ấy mới phải, dù sao đây chính là tiêu tốn vàng thiệt bạc thiệt đó."
Đến lúc này Tô Diệu Tình cũng không giả bộ, không sai, lão nương chính là đến lấy le, chính là đến trào phúng các người.
"Ai u con mẹ nó, cô..."
Trần Trạch muốn mắng lên, nhưng bị thủ thế của Phương Minh cản lại, Phương Minh cười cười nhìn về phía Tô Diệu Tình cùng Lăng Duy, đối với quần áo cậukhông có yêu cầu quá lớn, quần áo hơn mười tệ và quần áo mấy vạn tệ đối với cậu mà nói cũng không khác nhau bao nhiêu, chỉ là bởi vì đây là một phần tâm ý của Tử Du, cho nên cậu mới tiếp nhận.
Tuy rằng cậu cảm thấy tranh luận cùng loại phụ nữ như Tô Diệu Tình là một chuyện rất hạ giá, nhưng ai bảo côta dám trào phúng bạn gái mình kia chứ, vốn là cậu không muốn trang bức, nhưng hết lần này tới lần khác có người muốn ép cậu trang bức...
Phương Minh lấy giấy chứng nhận thân phận của mình ra, đưa cho người hướng dẫn ở một bên, trong ánh mắt nghi ngờ của người bán hàng trẻ tuổi, Phương Minh vừa cười vừa nói: "Tra mã số thẻ căn cước này một chút đi."
Tuy rằng vẻ mặt người bán hàng rất hoang mang, nhưng vẫn theo lời đi tới quầy thu ngân đi, mà Tô Diệu Tình thì lại hồ nghi liếc nhìn Phương Minh, chẳng qua theo sau chính là thầm nói: "Cố làm ra vẻ huyền bí, một mã số thẻ căn cước thì có thể có ích lợi gì, mặc dù thương hiệu này có chế độ hội viên, nhưng là hội viên cũng không được chiết khấu, càng không có thẻ hội viên đã nạp tiền."
Tô Diệu Tình cùng Lăng Duy không cảm thấy Phương Minh lấy ra thẻ căn cước có thể có ích lợi gì, ngay cả Diệp Tử Du cùng Trần Trạch còn có Đường Diễm ba người cũng có chút nghi ngờtrong lòng, cũng không biết Phương Minh muốn làm gì.
Bạn cần đăng nhập để bình luận