Siêu Phẩm Vu Sư

Chương 434: Biến cố lại xảy ra

Chương 434: Biến cố lại xảy ra
Nhóm: Thánh Thiên Tiên Vực
Nguồn: TruyenYY
----------------------
"Lão tộc trưởng, chúng tôi không đồng ý."
"Đúng, chúng tôi tuyệt đối sẽ không nhận hắn làm tộc trưởng của chúng tôi!"
Con cháu La gia nhao nhao phản đối, sắc mặt La Thiên tái nhợt, phẫn nộ quát:"Tất cả những kẻ không đồng ý, có thể rời khỏi La gia, từ nay về sau không còn là con cháu La gia ta nữa, xoá tên khỏi từ đường, lão phu lấy danh nghĩa tộc trưởng tiền nhiệm của La gia lập quy."
Con cháu La gia trầm mặc, bị xoá tên khỏi từ đường, vậy nghĩa là bọn họ sẽ không còn là con cháu La gia, mà nếu như không phải con cháu La gia rồi người nào đảm nhiệm tộc trưởng La gia đều không liên quan tới bọn họ.
Áp chế con cháu La gia, La Thiên đưa mắt về phía Phương Minh, bất quá Hàn Ngôn Băng cũng nhíu nhíu mày, nói với Phương Minh rằng:"Phương công tử, thả hổ về rừng, hậu hoạn vô cùng."
Giới tu luyện là thế giới cá lớn nuốt cá bé, La gia ra tay với Phương Minh, vậy thì nên nhận cái giá sau khi thất bại, dù là bị diệt tộc cũng không thể nói gì, nếu một khi tha cho La gia, đợi La gia khôi phục nguyên khí, khó tránh khỏi sẽ không tới báo thù.
Cho nên trong giới tu luyện, thông thường với loại tình huống này, tất cả mọi người chọn diệt cỏ tận gốc, để tránh khỏi ngày nào đó lưu lại cho mình mối họa.
Phương Minh vẫn giữ yên lặng, La Cẩm Thành cũng mím môi không nói được một lời, La Thiên thấy tình huống này, trên mặt lộ ra dứt khoát vẻ, sau một lúc nở nụ cười bi thương: "Lần này là La gia ta có lỗi trước, La gia ta sẽ cho Phương công tử một công đạo, chỉ xin Phương công tử buông tha bọn trẻ nhà La gia, bọn họ sẽ không có uy hiếp với cậu."
La Thiên nói xong, con ngươi Phương Minh co rút lại một chút, mà những người khác đều đưa mắt nhìn về La Thiên, mọi người tựa hồ cũng dự cảm được cái gì.
"Ta La Thiên, tự tuyệt chính mình, từ nay về sau La gia không có cường giả Địa cấp."
Bộp!
La Thiên giơ bàn tay lên nặng nề vỗ xuống thiên linh cái của chính mình, trong nháy mắt vỡ vụn ra, máu me tung tóe, về phần ông thì xụi lơ quỳ trên đất, huyết dịch chảy từ đầu xuống, nhuộm đầy cả khuôn mặt.
"Lão tộc trưởng!"
Con cháu La gia mắt ửng đỏ, đau đớn tê tâm liệt phế, có mấy đệ tử nhịn không được phẫn nộ, vọt về phía Phương Minh.
"Bọn ta liều mạng với ngươi."
Nhưng mà, năm sáu con cháu La gia xông lên còn chưa tới gần Phương Minh, trực tiếp bị Hàn Ngôn Băng cho một chưởng đập chết.
Mấy con cháu La gia này chết, khiến những con cháu La gia khác lúc này mới bình tĩnh lại, bọn họ lúc này mới nhớ tới, nếu như không cho La Cẩm Thành đảm nhiệm tộc trưởng, rất có thể một người La gia cũng không để lại.
"Phương công tử... xin… xin ngài buông tha La gia một đường sống."
Tự phế thiên linh cái, mắt La Thiên trợn trừng, trên mặt mang vẻ trông đợi, trên thực tế ông hiện tại đã là đèn cạn dầu rồi, sở dĩ còn chưa chết, chính là vì có chấp niệm này chống đỡ.
"La Cẩm Thành đảm nhiệm La gia tộc trưởng, con cháu La gia có thể miễn chết."
Lúc Phương Minh nói những lời này, La Thiên rốt cục cũng nhắm mắt lại, trên mặt lộ ra nụ cười.
"Cảm ơn... Cảm ơn Phương công tử."
Mọi người thấy dáng vẻ của La Thiên, không ít người trên mặt lộ ra vẻ đồng tình, nhưng những lão giả kia thật ra không có thay đổi sắc mặt, đây chính là giới tu luyện, một thế giới cá lớn nuốt cá bé, lấy thành bại luận thắng thua.
La gia thua, vì tiếp tục bảo tồn, hết thảy cường giả Địa cấp toàn bộ đều phải chết, bởi vì cường giả Địa cấp không chết, Phương Minh không có khả năng buông tha La gia, mà La Thiên cũng hiểu điểm này, cho nên lựa chọn tự sát, chỉ có như vậy Phương Minh mới xem xét buông tha La gia.
"La Thiên cũng tính là một đời kiêu hùng rồi, ông ta lựa chọn vậy đúng là La gia có lợi nhất."
Trong đám người có người cảm thán, La Thiên biết rất rõ ràng, nếu như chỉ vẻn vẹn bắt Phương Minh buông tha La gia thì chưa đủ, bởi vì ngoại trừ Phương Minh ra, tất nhiên thế lực cường giả khác trong quá khứ có ân oán với La gia sẽ bỏ đá xuống giếng.
Thế nhưng, để La Cẩm Thành đảm nhiệm tộc trưởng La gia, mà La Cẩm Thành và Phương Minh có mối quan hệ tốt, nếu muốn bỏ đá xuống giếng với La gia thì người ta phải cân nhắc một chút có nên ra tay không, có thể khiến Phương Minh khó chịu không.
Đây mới là lí do tại sao La Thiên phải nhường La Cẩm Thành đảm nhiệm tộc trưởng, không chỉ vì để cho Phương Minh buông tha La gia, càng là vì tìm cho La gia tấm bùa hộ mạng.
Mà với Phương Minh mà nói, cậu sở dĩ lựa chọn như vậy, thứ nhất cũng bởi vì không muốn tay giết nhiều mạng người, lần này La gia ghim cậu, biết chân tướng cũng chỉ có những cấp trên của La gia, lấy La Dương mà nói, thì thật sự chiêu đãi cậu như khách quý.
Ngoài ra để cho La Cẩm Thành đảm nhiệm tộc trưởng La gia, cái này cũng phù hợp với quyền lợi của Phương Minh, mặc kệ quan hệ giữa cậu cùng La Cẩm Thành có bao nhiêu phức tạp, nhưng có một chút, trong mắt người ngoài , La Cẩm Thành thân thiết với cậu.
Chỉ cần có điểm này, con cháu La gia cũng sẽ không thật sự phục La Cẩm Thành, La Cẩm Thành nếu muốn chân chính nắm giữ La gia sợ rằng cũng không dễ dàng, La gia tối thiểu sẽ có một đoạn thời gian rất dài nội đấu với nhau.
Đương nhiên, điểm quan trọng nhất La Thiên cũng hiểu nhất, tất cả cường giả Địa cấp La gia đều chết hết, hiện tại trong số con cháu La gia, người mạnh nhất cũng chưa vượt qua Nhân cấp, không có cường giả Địa cấp La gia không có uy hiếp gì với Phương Minh, điểm tự tin này Phương Minh vẫn phải có.
Một La gia vừa nội loạn vừa không có uy hiếp, Phương Minh nguyện ý thấy.
Mà hiểu rõ việc này, toàn bộ hiện trường chỉ có ba người, Phương Minh và La Cẩm Thành, cùng với La Thiên đã chết, chỉ có La Thiên mới biết quan hệ của Phương Minh và La Cẩm Thành bây giờ.
"Phương công tử, Mục Võ thì xử lý như thế nào?"
Tại đây có rất nhiều cường giả Địa cấp, những cường giả Địa cấp có địch ý đối với Phương Minh đều nổ thành đóa hoa máu, nhưng duy chỉ có Mục Võ thì chưa, chỉ là ông ta cứng đơ một chỗ.
Với việc Mục Võ có thể sống sót, tất cả mọi người cảm thấy hoang mang, theo đạo lý nói, ngay cả cường giả Thiên cấp Liêu Phàm đều chết hết, Mục Võ không thể chịu được một chỉ của Bổ Thiên Chí Tôn, nhưng sự thật là Mục Võ có thể chịu được.
"Pháp thân chí tôn là do Bổ Thiên Chí Tôn ngưng tụ từ quy tắc trời đất, mà Mục Võ là một trong tứ đại công tử, trời sinh được may mắn và đại đạo che chở, cho nên pháp thân của Bổ Thiên Chí Tôn không có cách nào giết chết hắn."
Giang Tẩu Khách nói ra chân tướng, khiến một mảnh xôn xao, mà đây cũng lí do tất cả thế hệ thanh niên đều phải tranh đoạt vị trí tứ đại công tử.
Tứ đại công tử, đó là số mệnh bên người, trời sinh đạt được sự yêu thương.
"Nhưng mà, chí tôn mặc dù không có giết chết hắn, nhưng một chỉ này cũng giảm đi mười năm số vận của hắn, thời gian mười năm, hắn không được đại đạo che chở và khí vận quanh thân, trở nên giống người tu luyện bình thường."
Nghe Giang Tẩu Khách nói, vẻ mặt Mục Võ trở nên cực kỳ nhăn nhó, bởi vì hắn biết Giang Tẩu Khách nói là sự thực, số mệnh bị phong bế ảnh hưởng rất lớn tới hắn.
Chỉ có trở thành tứ đại công tử, mới biết được chỗ tốt của việc trở thành tứ đại công tử, mấy năm nay, tốc độ tu luyện của hắn so với ban đầu tăng cao mấy lần, không chỉ bởi vì vì thiên phú của hắn, trọng yếu hơn chính là cơ duyên, có đôi khi gặp phải bình cảnh cũng sẽ đột phá được một cách kì lạ.
Đây cũng là vì sao bọn họ nhất định phải bảo trụ vị trí Tứ đại công tử của mình, vì thế không tiếc thương lượng quan sát thu hút người theo đuổi, bởi vì chỉ cần giữ vững vị trí tứ đại công tử thì lời sẽ vượt qua xa vốn đầu tư.
"Coi như chí tôn không thể giết chết hắn thì lão phu giờ cũng có thể đập chết hắn."
Mắt Giang Tẩu Khách mang theo sát khí, ông biết mâu thuẫn giữa Phương Minh và Mục Võ không thể điều hòa, đã như vậy vậy thừa cơ hội này tiêu diệt Mục Võ, miễn để lại hậu hoạn.
Trong mắt Phương Minh cũng có sát khí, đối với Mục Võ, chỉ cần có cơ hội hắn tuyệt đối sẽ không thủ hạ lưu tình.
"Không xong, đi!"
Nhưng đúng lúc này, vẻ mặt Hàn Ngôn Băng đột nhiên đại biến, bắt tay Phương Minh, hướng phía Giang Tẩu Khách ra hiệu mắt: "Có cường địch tới."
Bạn cần đăng nhập để bình luận