Siêu Phẩm Vu Sư

Chương 766: Chân tướng (1)

Chương 766: Chân tướng (1)
Viền mắt Lê Vũ Song hiện ra tia máu, cả khuôn mặt vẫn bẹp như vậy, an tĩnh đứng ở nơi đó, mà Phương Minh cũng ngồi xuống trên sô pha không nói gì, Hoàng Tam nằm trên mặt đất thỉnh thoảng kêu rên, Phan Thạch thì lại nắm tóc không biết đang suy tư cái gì, về phần Diêu Lệ Phương thì lại thấp giọng khócở nơi này.
Về phần Thái Văn Lễ, tuy rằng trong lòng cũng rất sợ hãi, nhưng nghĩ tới chuyện này không liên quan gì với tự mình, hơn nữa cậu Phương còn đang ở ở đây, tự mình sẽ không gặp phải nguy hiểm gì, tâm tình ngược lại coi như tốt, thậm chí còn hơi mang theo một chút hiếu kỳ.
Oán quỷ báo thù, chuyện như vậy trước đây chỉ có thể nhìn thấy ở trên TV, lần đầu tiên hắn có thể chân chính nhìn thấy ngoài đời thực, nếu nói không hiếu kỳ vậy mới là giả.
Phan Tùng trở về rất nhanh, không tới nửa giờ, nơi cửa lập tức truyền tới tiếng gầm của động cơ ô tô, một chiếc xe thể thao thời thượng dừng tại cửa biệt thự, một người thanh niên trẻ tuổi bước nhanh đến.
"Cha, mẹ, hai người gọi con trở về là..."
Lời Phan Tùng mới nói đến phân nửa liền im bặt mà dừng, bịtình huống trong sảnh lớn làm kinh sợ đứng im đó, trên mặt sàn có có đầy dây mực cùng dây tơ hồng, còn cón bộ dáng chật vật của cha mẹ mình, thậm chí còn có thêm đám người Phương Minh ở đây, khiến cho hắn không biết chuyện gì xảy ra.
Trong khoảnh khắc khi Phan Tùng đi vào, Phương Minh thấy Lê Vũ Song lại có biến hóa, oán khí bị cậu chế trụ kia lại bắt đầu cuồn cuộn, cả khuôn mặt cũng cực kỳ dữ tợn, hai tay càng thêm vũ động muốn chộp tới Phan Tùng, chẳng qua bởi vì bị Phương Minh trói buộc, hai chân của cô ấy không cách nào rời khỏi chỗ hiện tại.
"Lê Vũ Song, tạm thời an tĩnh lại!"
Phương Minh quát nhẹ một tiếng, mà Lê Vũ Song nghe được lời của Phương Minh, cử độngkịch liệt hơi có chút bình phục, nhưng Phan Tùng mới vừa đi tới lại càng hoảng sợ, toàn bộ khuôn mặt tuấn tú hoàn toàn trắng bệch.
Phan Tùng là phú nhị đạitiêu chuẩn, từ nhỏ đã sống an nhàn sung sướng, lớn lên cũng rất cao, cộng thêm trên người toàn hàng hiệu, dây lưng Hermes, quần áo LV còn có giày Burberry, khắp người tràn đầy hơi thở phú quý, là cái loại hình mà phụ nữ hám giàu cực kỳ muốn bám lên.
"Cha... Sao... Chuyện gì đã xảy ra?" Sắc mặt Phan Tùng có chút khó coi, vừa hỏi cha mình, vừa đưa mắt nhìn về phía Phương Minh, trong mắt mang theovẻ bất thiện.
"Tùng nhi, rốt cuộc giữa con và Lê Vũ Songcó chuyện gì?" Phan Thạch mở miệng hỏi.
"Cha, không phải con đã nói với cha rồi sao, Lê Vũ Song là bạn gái của con, chỉ có điều cô ấy quá ham hư vinh, cho nên sau này con cảm thấy không còn quá thích cô ấy nữa, sau đó liền xảy ra tranh cãi."
Phan Tùng rất thông minh, không nói chuyện bản thân mình đã đẩy ngã Lê Vũ Song, nhưng hắn nhưng lại không biết chuyện hắn giết chết Lê Vũ Song đã sớm bại lộ.
Phan Thạch nghe được câu trả lời của con trai mình, vẻ mặt cũng có chút phức tạp, đứa con trai này của hắn từ nhỏ đã rất thông minh, vô cùng có đầu óc, chẳng qua Phan Thạch không hề cảm thấy này là chuyện gì xấu, đầu năm nay nếu như không có đầu óc mánh khóe thì ngay cả bản thân bị bán đi lúc nào cũng không biết, nhất là trà trộn trên thương trường, mỗi đường đi nước bước đều phải cực kỳ cẩn thận.
Chẳng qua bây giờ, hắn lại không hy vọng con trai mình còn lưu tâm nhãnvào lúc này, buộc lòng phải giải thích nói: "Tùng nhi, về chân tướngLê Vũ Song tử vong, cậu Phương đều biết, rốt cuộc giữa con và Lê Vũ Song đã từng phát sinh cái gì, phải nói rõ ràng tất cả mọi chuyện cho cậu Phương."
Nói xong lời này, ánh mắt Phan Thạch lại nhìn về phía Phương Minh, mà Phan Tùng thuận theo ánh mắt cha mình rơi vào trên người Phương Minh, sắc mặt càng thêm khó coi, tức giận hừ nói: "Mày là ai, đến nhà tao làm càn cái gì?Muốn gạt tiền nhà tao sao?Cha tao sẽ mắc lừa, thế nhưng tao sẽ không."
Sở dĩ Phan Tùng có thể như vậy nói là bởi vì hắn thấy được Hoàng Tamtrên đất, đạo bàotrên người Hoàng Tam bại lộ thân phận của ông ta, hơn nữa Phan Tùng cũng biết mấy ngày nayhình như trong nhà mình có chút không yên ổn, mẹ cũng đã nói muốn tìm một số cao nhân tới nhìn xem.
Nhưng Phan Tùng không nghĩ ra nổi, làm sao cha mình lại ngu như vậy, cho dù mời một ít đạo sĩ các loại qua đây, vậy cũng không cần phải nói chân tướng sự tình ra mà, một khi chuyện này bại lộ ra ngoài không phải hắn sẽ bị ngồi tù sao?
Thấy đến lúc này rồi mà Phan Tùng còn có thể nguỵ biện, Phương Minh cũng không nói gì thêm, ngón tay chỉ hướng phía Lê Vũ Song điểm một cái, mà theo một chỉ này của cậu điểm ra, Lê Vũ Song khôi phục tự do, lập tức liền vọt tới trước mặt Phan Tùng.
Phan Tùng chỉ cảm thấy trước người mình đột nhiên kéo tới một cỗ khí lạnhkinh khủng, còn không đợi đến hắn kịp phản ứng, liền cảm giác được cổ của mình bị thứ gì đó bóp chặt, đồng thời ở trước mặt của hắn cũng xuất hiện một gương mặt vô cùng kinh khủng.
"Quỷ... ."
Phan Tùng tê giọng gầm to, trên mặt Phương Minh ngược lại có vẻ kinh ngạc, vậy mà Lê Vũ Song lại có thể ngưng tụ ra thực thể nhanh như vậy, điều này nói rõ oán khí của Lê Vũ Song đối với Phan Tùng đạt đến một mức độ vô cùng kinh khủng.
Trong nháy mắt, từ oán quỷ biến thành ác quỷ.
Lúc này những người khác ở đây cuối cùng cũng có thể thấy được Lê Vũ Song, khi thấy Lê Vũ Song thắt cổcon trai mình, trên mặt cha Phan Thạch lộ ra vẻ lo lắng, bọn họ muốn lên trước cứu con của mình, nhưng lại không dám tới gần.
"Cậu Phương, mau cứu con tôi đi, tôi bảo đảm sẽ bắt con trai tôi nói hết chân tướng mọi chuyện ra, tuyệt đối sẽ không có một chút giấu giếm."
Phan Thạch quay qua cầu xin Phương Minh, ánh mắt của Phương Minh nhìn Phan Tùng đã không còn tức giận như lúc nãy nữa, tay phải lại điểm một cái, lại trói chặt Lê Vũ Song.
Được tự do, Phan Tùng liều mạng hô hấp, nhìn Lê Vũ Songđứng ở trước mặt, trên mặt của hắn không có một chút màu máu, sợ hãi trực tiếp ngồi bệch trên mặt đất, trong miệng nỉ non: "Quỷ, quỷ..."
"Tùng nhi, nhanh chóng nói toàn bộ chân tướng cho cậu Phương nghe, bằng không ai cũng không thể cứu con được."
Phan Thạch bất chấp lòng thương xót con trai, vội vã giục, bởi vì hắn đã nhìn ra vẻ bực mình trên mặt Phương Minh.
"Tôi..."
Phan Tùng vẫn có chút do dự, nhưng thấy đôi mắt sung huyết của Lê Vũ Song đang hung tợn nhìn mình chằm chằm, lúc này cũng bất chấp cái gì phạm pháp hay không phạm pháp, vì mạng sống hắn chỉ có thể nói hết tất cả mọi chuyện ra.
"Tôi nói... Tôi sẽ nói hết tất cả mọi thứ, kỳ thực Lê Vũ Song cũng không phải là bạn gái của tôi, không đúng, ý tôi muốn nói là Lê Vũ Song cũng không phải tự nguyện trở thành bạn gái của tôi, mà là bị tôi bức bách."
Chỉ một câu nói kia, trên mặt hai vợ chồng Phan Thạch liền có thêm vẻ không thể tin, con trai mình dáng dấp không tệ, lại thêm gia thế hậu đãi, muốn tìm loại phụ nữ nào mà không được, lại còn cần phải bức bách?
Lê Vũ Song thực sự rất xinh đẹp, thế nhưng cũng không phải không có cô gái khác xinh đẹp như Lê Vũ Song, vì sao con trai mình muốn làm như thế?
"Tiểu Tùng, con... Vì sao con muốn bức bách Lê Vũ Song trở thành bạn gái của con?" Diêu Lệ Phương không nhịn được hỏi.
"Kỳ thực con... Này đều phải nói tới bản thân Lê Vũ Song, nếu như trước đây cô ta nguyện ý nhượng bộ, cũng sẽ không biến thành như bây giờ."
Bên trong lời giải thích của Phan Tùng, cuối cùng Phương Minh cũng biếtgiữa hắn và Lê Vũ Song đã có chuyện gì xảy ra, mà nghe xong toàn bộ chuyện xưa Thái Văn Lễ càng thêm nghiến răng nghiến lợi, ánh mắt nhìn về phía Phan Tùng tràn đầy phẫn nộ.
Phan Tùng, một phú nhị đại, tự thân cũng thông minh xuất sắc, có thể nói người đàn ông như vậy chính là bạch mã vương tửtrong lòng rất nhiều nữ sinh, màtừ khi lên cấp 3 Phan Tùng đã được đám nữ sinh trong trường yêu thích, từ trung học phổ thông đến đại học cũng đã yêu đương với không dưới hai mươi cô gái.
Chỉ là tinh lực của một người rốt cuộc là có hạn, đợi khi sau khi tốt nghiệp đại học, Phan Tùng phát hiện hắn rất khó dâng lên hứng thú với một người con gái, nói chính xác hơn, là có hứng thú nhưng rất khó có phản ứng, thuộc về cái loại hữu tâm vô lực.
Phát hiện này khiến cho Phan Tùng tuyệt vọng, hắn còn trẻ như vậy, nhất là có một lần hẹn một hot mạng, kết quả hot mạng kialôi ra tất cả vốn liếng nhưng hắn vẫn không thể ngẩng đầu, khinh bỉ trong ánh mắt hot mạng kia khiến cho hắn xấu hổ và phẫn nộ.
Chính là ở dưới tình huống đó, hắn lựa chọn xuất ngoại, đối với con của người có tiền đến nói, ra nước ngoài học không phải là chuyện lớn lao gì, mà trong thời gian ra nước ngoài học kia, sự cởi mở của người ngoại quốc khiến cho Phan Tùng tìm được lạc thúmới, nhất là khi hắn gia nhập vào một nhóm kia, càng cảm nhận được một loại thể nghiệm rất khác, mà loại thể nghiệm này dĩ nhiên khiến hắn có thể trọng chấn hùng phong.
Những bữa tiệc cởi mở, trao đổi bạn gáicùng những người khác, loại thể nghiệm đặc thù này có thể mang tới cho Phan Tùng thể nghiệmkhông gì sánh kịp, thậm chí sau khi về nước, hắn vẫn tìm một số người có sở thích như thế để tụ họp đội nhóm.
Chỉ là cô gái bình thường có mấy ai sẽ đồng ý làm loại chuyện này, cho nên ngay từ đầu đám người Phan Tùng đặt mục tiêu lên mấy người con gái hám giàu hoặc trên người mấy người mẫu ở quán bar, loại chỉ cần cho đủ tiền là có thể được.
Không quá lâu sau đó, Phan Tùng lại lần nữa chán ghét, loại phụ nữ phong trần này khiến hắn không thể nào dâng lên hứng thú được, cho nên hắn đưa ánh mắt đánh vào trên người mấy cô gái đàng hoàng, mà cũng đúng lúc này, Lê Vũ Song tiến vào trong tầm mắt của hắn.
Lê Vũ Song có dung mạo rất xinh đẹp, hơn nữa còn tốt nghiệp từ đại học danh tiếng, phù hợp với yêu cầu trong lòng Phan Tùng, cho nên hắn bắt đầu công khai theo đuổi Lê Vũ Song, nhưng mà Lê Vũ Song lại cự tuyệt hắn không chút do dự, bởi vì lúc kia Lê Vũ Song đã có một người bạn trai khác.
Đối mặt với con nhà giàu theo đuổi, Lê Vũ Song không hề động tâm, vẫn kiên định lựa chọn bạn trai đã mất cả cha lẫn mẹ, được một tay chú anh ấy nuôi lớn, điều này làm cho Phan Tùng cảm giác được lòng tự trọng của bản thân đã gặp phải đả kích vô cùng lớn, càng muốn có được Lê Vũ Song.
Phan Tùng tìm người điều tra Lê Vũ Song, biết Lê Vũ Song cùng người bạn trai kia của cô ấy là thanh mai trúc mã, hai người đều từ một địa phương nhỏ bé đi ra, tình cảm rất sâu sắc, mà hắn từng đã tìm tới bạn trai của Lê Vũ Song, định đưa tiền khiến người bạn trai này chủ động rời xa Lê Vũ Song, đáng tiếc đối phương chẳng những không tiếp nhận, lại còn đánh hắn một trận.
Từ nhỏ đã được người nhà nâng trong lòng bàn tay, lại bị người bên cạnh nịnh hót lớn lên,đã khi nào Phan Tùng bị người khác sỉ vả như thế, chí ít chuyện này dưới cái nhìn của hắn thật sự là vô cùng nhục nhã, cho nên hắn quyết định trả thù Lê Vũ Song cùng bạn trai của cô ấy.
"Kỳ thực, nếu như trước đây hắn chỉ cự tuyệt tôi, tôi cũng sẽ khôngtức giận như vậy, nhưng người đàn ông kia lại còn đánh tôi một trận, thậm chí Lê Vũ Song tiện nhân kia còn hôn môi tên đó ở ngay trước mặt tôi."
Sau khi Phan Tùng nói đến đây, diện mục trở nên dữ tợn cùng vặn vẹo, "Cho nên, tôi muốn hủy diệt người đàn ông kia, tôi muốn khiến Lê Vũ Song ngoan ngoãn theo tôi."
Nhìn vẻ mặt của con mình biến hóa, vẻ mặt Diêu Lệ Phương tràn đầy đau lòng, bà ấy không rõ con trai vẫn có hình tượng bé ngoan ở trong mắt mình kia, trong lòng dĩ nhiên có thể trở nên vặn vẹo như vậy.
Bạn cần đăng nhập để bình luận