Siêu Phẩm Vu Sư

Chương 853: Lão tổ nhà họ Phương

Chương 853: Lão tổ nhà họ Phương
"Nay đệ tử nhà họ Phương, Phương Chuyển dẫn theo hậu nhân nhà họ Phương tế bái tổ tiên, tế bái lịch đại tổ tiên, mong rằng người thủ lăng cho phép."
Nghe được câu nói sau cùng của đại trưởng lão, vẻ mặt Phương Minh sửng sốt một chút, lấy địa vị của đại trưởng lão ở nhà họ Phương, tế bái tổ tiên còn phải được những người khác cho phép?
Ngay khi Phương Minh cảm thấy nghi ngờ, tại phía trước xuất hiện một bóng người lưng còng, đây là một ông lão, trong tay ông lão có cầm một cây chổi, đang quét dọn bụi trên đất.
"Lão tăng quét rác?"
Trong đầu Phương Minh đột nhiên hiện ra mấy chữ "Lão tăng quét rác" này, tuy rằng cậu không phải người mê võ hiệp, nhưng cũng biết trong số mấy vị đại sư, người có võ công lợi hại nhất là một lão tăng quét rác có ngoại hình xấu xí.
Lẽ nào nhà họ Phương cũng máu chó như vậy? Thực lực của một lão già trông coi lăng mộ cao cường tới mức khủng bố?
Lão già thủ lăng xuất hiện, mười vị trưởng lão lập tức quay qua hành lễ với ông lão, chẳng qua ông lão cũng không trả lời bọn họ, sau một khắc bóng người liền biến mất ngay tại chỗ.
"Đại điển tế tổ, bắt đầu."
Sau khi lão già thủ lăng biến mất, giọng nói của Đại trưởng lão truyền khắp toàn trường, sau đó dẫn đầu bước vào trong sân rộng, tộc nhân khác cũng đều rối rít đuổi kịp, đương nhiên, mỗi khi đi qua một pho tường, đều sẽ dừng lại cúng tế một lát.
Mười vạn tộc nhân nối đuôi nhau tiến vào, giống như rất nhiều du khách đi chùa miếu bái phật thắp hương, mọi người đi theo thứ tự đường lối, ngược lại không hề xuất hiện hiện tượng chen chúc.
"Liền chỉ vì tế bái tổ tiên một chút đơn giản như vậy sao?"
Phương Minh nhìn đám người đang cúng tế, toàn bộ đại điển tế tổ chỉ vậy mà nhà họ Phương phải bắt đầu chuẩn bị từ sớm như thế sao? Mặc dù nói tổ chức đại điển tế tổ như vậy có thể tăng gia lòng trung thành cùng cảm giác vinh quang của đệ tử đối với gia tộc, thế nhưng cũng không cần phải triệu hồi tất cả thành viên gia tộc tới tham gia, hoàn toàn có thể để mọi người tự tế bái tổ tiên ở ngày nhà mình.
Đang lúc Phương Minh lâm vào trầm tư, trong đám người đột nhiên truyền tới một tiếng la kinh hỉ.
"Con ta được tổ tiên coi trọng, con ta được tổ tiên coi trọng."
Âm thanh truyền đến ở vị trí sau lưng cách Phương Minh không xa, Phương Minh quay đầu nhìn sang, liền thấy một người đàn ông trung niên mang trên mặt vẻ kích động, không ngừng hô gọi, mà ở bên cạnh hắn có một tên nhóc đang quỳ lạy trước một pho tượng, cả người tản ra quang mang màu vàng.
Người đàn ông trung niên chỉ mới đạt tới Địa Cấp tầng ba, mà đứa bé kia cũng chỉ mới năm sáu tuổi, cái tuổi này còn chưa bắt đầu tu luyện, chỉ mang vẻ mặt mờ mịt nhìn cha của mình.
"Thật sự là vậy."
"Nhanh như vậy đã có một người may mắn ra đời, trước đây đợi khi toàn bộ đại điển kết thúc cũng chỉ có ba bốn người may mắn mà thôi, hơn nữa cũng sẽ không xuất hiện sớm như vậy."
"Cái đứa bé này sắp có thể một bước lên trời, cho dù không được các trưởng lão đích thân thu làm môn hạ, vậy ít nhất cũng sẽ được những đường chủ kia thu làm đệ tử."
Nghe được người chung quanh nghị luận, vẻ tò mò trên mặt Phương Minh càng đậm, mà Phương Hải đứng bên cạnh thấy biểu tình nghi hoặc của Phương Minh, sau khi suy nghĩ một chút cuối cùng vẫn quyết định giải thích cho cậu.
"Đại điển tế tổ này không chỉ là tế bái tổ tiên đơn giản như vậy, có người nói bên trong những bức tượng điêu khắc này có hồn niệm của tổ tiên lưu lại, con đường tu luyện đại đạo hàng vạn hàng nghìn, có chút phương pháp tu luyện thích hợp với loại người này nhưng cũng lại không thích hợp với loại người kia, cho nên đối với người tu luyện, chuyện chọn người thích hợp tu luyện phương pháp tu luyện của mình là rất quan trọng."
"Những pho tượng tiên nhân này cũng có thể cảm ứng được hậu thế, nếu có phát hiện những mầm móng thích hợp, sẽ đánh xuống phúc duyên, mà đệ tử được phúc duyên gia thân, nếu như có thiên phú tốt, sẽ được các trưởng lão đích thân thu làm đồ đệ, mà cho dù kém tới mức nào đi nữa cũng sẽ được chúng tôi thu làm đệ tử, sau đó dốc lòng tài bồi, cho dù cuối cùng không thể đột phá đến cảnh giới Thiên Cấp, tối thiểu muốn tu luyện tới Địa Cấp hậu kỳ là không thành vấn đề."
Nghe được lời giải thích của Phương Hải, Phương Minh thoáng cái liền hiểu rõ, đây mới là ý nghĩa chân chính của toàn bộ đại điển này, chọn lựa ra đệ tử có thiên phú kiệt xuất, sau đó lại tiến hành bồi dưỡng.
Dù sao, đầu năm nay không có cái đạo cụ gì mang tên kiểm tra thiên phú cả, về phần mấy cái khái niệm có căn cơ luyện võ gì gì đó trong tiểu thuyết võ hiệp, đối với tu luyện đến nói không có mấy tác dụng.
Những đứa bé được tổ tiên nhà họ Phương nhìn trúng, lập tức có người đứng ra dẫn đi, mà đa số người thì tiếp tục, nhưng mà mười lăm phút sau, lại có tiếng kinh hô truyền ra, lần này là một vị thiếu niên mười mấy tuổi được chọn trúng.
"Chẳng lẽ là tổ tông hiển linh, nhà họ Phương chúng ta sắp lên một tầng cao mới, không ngờ nhanh như vậy đã có người thứ hai được tổ tiên cấp nhìn trúng."
Phương Hải lẩm bẩm một câu, chẳng qua ngay sau đó trên mặt lại lộ ra vẻ vui mừng, đệ tử có thiên phú càng nhiều, đối với nhà họ Phương đến nói lại là một chuyện càng thêm tốt đẹp.
Hai, ba cái, bốn cái...
Khi Phương Minh đi theo đội ngũ tế bái xấp xỉ tới phần cuối của quãng trường, tất cả người nhà họ Phương vô cùng chấn phấn, bởi vì một lần tế tổ này, có tới mười hai đệ tử được các vị tổ tiên chọn trúng.
Những đại điển tế tổ trước đây, có thể có ba, bốn vị đã coi như là rất tốt, phần lớn đều là chỉ có một hai vị, mà bây giờ đột nhiên có nhiều như vậy, chẳng khác nào gấp năm sáu lần, đây là đại biểu cho nhà họ Phương bọn họ sẽ đi lên một tầng cao mới.
Một gia tộc nếu muốn trường thịnh không suy, phải dựa vào máu mới rót vào liên tục không ngừng, lần này có mười hai vị đệ tử bị tổ tiên nhìn trúng, đối với nhà họ Phương đến nói đây chính là bảo đảm cho gia tộc không đến mức suy bại.
Trong khi người nhà họ Phương đang vui vẻ, vẻ mặt mười người đại trưởng lão lại có chút ngưng trọng, tới cảnh giới như bọn họ này, khi suy xét chuyện gì đều sẽ suy xét rất toàn diện, mười hai vị đệ tử được tổ tiên coi trọng, quả thật là một chuyện tốt, nhưng rất có thể còn mang theo dụng ý khác.
"Các ngươi đi theo ta."
Vị lão già thủ lăng kia không biết lại xuất hiện từ lúc nào, đồng thời ánh mắt của hắn cũng nhìn về phía Phương Minh, "Ngươi cũng cùng đi theo đi."
Thấy lão giả điểm danh Phương Minh, đám người đại trưởng lão cũng không có chút kinh ngạc gì, Phương Minh là người đứng đầu dưới Thiên Cấp, đã có tư cách biết bí mật của nhà họ Phương.
Ở phía dưới cùng của quảng trường, có một tòa nhà đá, tòa nhà đá này chính là nơi ở của lão già thủ lăng, mà giờ khắc này ở trong nhà đá, Phương Minh cùng mười vị đại trưởng lão đang cung kính đứng ở nơi đó.
Đối mặt với lão già thủ lăng, đám người đại trưởng lão không có một chút ngạo khí của cường giả Thiên Cấp, đây càng khiến Phương Minh xác định, lão già thủ lăng này chính là dạng tồn tại giống lão tăng quét rác.
"Trước đây, hai trăm năm trước, ta đã có duyên gặp mặt sư phụ ngươi một lần, có thể sống thêm đời thứ hai, hắn đã đi một con đường mà những người khác không dám đi."
Ánh mắt lão già thủ lăng nhìn về phía Phương Minh, vừa nói ra câu nói đầu tiên liền khiến Phương Minh khiếp sợ.
"Sống đời thứ hai, sư phụ ngươi tu luyện đến cảnh giới Chí Tôn, nếu dựa theo bình thường, sư phụ ngươi muốn sống thêm trăm năm nữa cũng không phải chuyện khó khăn gì."
Phương Minh rơi vào trầm tư, trên thực tế từ khi cậu hiểu rõ giới tu luyện hơn, trong lòng cũng từng có một nghi ngờ như vậy, mấy cường giả Thiên Cấp này còn có thể sống đến một hai trăm năm, sao sư phụ mình có thể qua đời sớm như vậy?
"Sư phụ lão nhân gia, ông ấy là phi thăng, có lẽ khi tới tầng thứ kia, đại đạo pháp tắc của thế giới này đã không thích hợp với ông ấy nữa." Phương Minh suy nghĩ một chút đáp.
Lão già thủ lăng lắc đầu, "Hắn phải đi một con đường khác, tất nhiên phải trải qua ba đời, kỳ thực lão phu rất hâm mộ hắn, có thể buông xuống được tất cả, đáng tiếc, sau lưng lão phu có một nhà họ Phương lớn như vậy, không cách nào buông tay không quản như hắn."
Nghe thấy những lời lão già thủ lăng nói, trên mặt đám người đại trưởng lão lộ ra vẻ xấu hổ, chính là vì bọn hắn không thể bước ra một bước kia được, cho nên lão tổ mới không thể an tâm theo đuổi cảnh giới cao hơn.
"Lão tổ, bọn ta vô năng."
Phương Minh bị chấn động kinh trụ, vậy mà lão già thủ lăng này lại là lão tổ nhà họ Phương.
Bạn cần đăng nhập để bình luận