Siêu Phẩm Vu Sư

Chương 1086: Cha nói

Chương 1086: Cha nói
Trong khách sạn, ánh mắt Phương Tuyết nhìn chằm chằm Phương Thời mang theo vẻ thẩm phán, mà lúc này Millie lại đang rửa mặt trong phòng tắm, đã một tuần cô bé không tắm rửa, cũng đã không thể chịu nổi từ lâu.
"Thẳng thắn sẽ được khoan hồng, nói đi, giữa em và cô bé kia đã xảy ra chuyện gì?"
Sau đó Phương Tuyết đã nhận ra Millie chính là thiếu nữ tóc vàng hai người đã nhìn thấy trong sòng bạc lúc trước.
"Khụ khụ... Chính là lần em bị bắt tới phương Tây kia, sau khi em tới đó đã được một người bạn của cha cứu, để không bại lộ người bạn kia của cha em chỉ có thể đưa cô bé này về phương Đông với em..."
Phương Thời cũng không thành thật khai báo tất cả mọi chuyện, cậu bé hiểu rất rõ chị già nhà mình, nếu cậu bé thực sự khai hết toàn bộ, không quá ba ngày chắc chắn cha mẹ mình còn có bà nội cùng cô… tất cả mọi người đều sẽ biết.
"Thực sự chỉ đơn giản như vậy?"
Phương Tuyết biểu thị bản thân không tin, nếu thật sự chỉ đơn giản như vậy vì sao em trai mình phải hứa hẹn sẽ đưa cô bé ấy về phương Tây làm gì, đây cũng không phải chuyện dễ hoàn thành.
"Thật sự chỉ đơn giản như vậy." Phương Thời đáp rất chắc chắn.
Lúc này, cửa phòng vệ sinh cũng bị đẩy ra, Millie từ bên trong đi ra, mái tóc dài màu vàng óng còn chưa khô cứ tùy ý buông xõa hai bên bờ vai như vậy, phối hợp với khuôn mặt tinh xảo như búp bê của cô ấy càng khiến cô ấy trở nên quyến rũ mị hoặc hơn.
Millie mặc quần áo của Phương Tuyết, có lẽ vì sự khác biết trong vóc dáng của người phương Đông và phương Tây, nên mặc dù Phương Tuyết lớn hơn Millie một tuổi nhưng rõ ràng đồ của Phương Tuyết lại hơi chật đối với Millie, càng thêm bộc lộ dáng người lồi lõm có đủ của Millie.
Phương Tuyết nhìn mà cảm thấy đỏ mắt, đều là phụ nữ, vì sao bản thân mình lại nhỏ như vậy kia chứ?
"Vừa rồi tôi đã điều tra, nếu muốn dựa vào núi Lưỡng Giới đến phương Tây chỉ có một biện pháp duy nhất, đó chính là đợi khi trận chiến tranh vị trên Long Uyển bảng bắt đầu liền đăng ký lên lôi đài của Long Uyên bảng, đây là biện pháp duy nhất."
Phương Thời liếc nhìn Millie, hầu kết vô thức mấp máy một chút, ngay sau đó lại khôi phục bình thường, đưa bản vẽ trên tay cho Millie.
Ở núi Lưỡng Giới, tất cả biên giới giữa người tu luyện phương Tây cùng người tu luyện phương Đông đều có vô số người canh gác, dưới tình huống bình thường căn bản không thể qua được, lần trước Millie có thể chạy về là vì có cường giả Địa Cấp hậu kỳ ra tay, lại thêm bên kia có cường giả tiếp ứng, lúc này mới có thể xé rách phòng tuyết ở biên giới.
Thế nhưng ba người lại mới chỉ là Địa Cấp sơ kỳ, căn bản không thể làm được.
Quan trọng nhất là lần này không thể báo tin cho người dì ở tộc Nightmare cùng người của Huyết tộc đến tiếp ứng, bởi vì một khi tộc Nightmare ra tay, đến lúc đó Huyết tộc cũng sẽ tra được đầu mối, nếu trưởng bối của Millie ra tay, đương nhiên cũng sẽ truy hỏi Millie đã xảy ra chuyện gì, kết cục cũng sẽ bại lộ.
Biện pháp duy nhất chính là bọn họ lặng yên không tiếng động đưa Millie về, coi như chưa từng có chuyện gì xảy ra.
"Vì Long Uyên bảng là bảng xếp hạng cho cả cường giả phương Đông và phương Tây, vì thế lôi đài cũng được chia ra một bên là giới tu luyện phương Đông mà một bên là giới tu luyện phương Tây, hai bên không bố trí phòng vệ, cho nên chỉ cần chúng ta chui vào được sẽ có thể đến vị trí của phương Tây."
Trong lòng Phương Thời đã nghĩ kỹ, sở dĩ lôi đài của Long Uyên bảng không phòng bị đơn giản là vì người lên lôi đài chỉ vì cầu danh vọng cùng chiến thắng bản thân trên đấu trường sinh tử này, chỉ có kẻ ngu si mới có thể mượn cơ hội này chạy đến trận doanh của đối phương, hành động này khác nào muốn chết đâu kia chứ?
Nhưng nếu Millie có thể lén vào, đến lúc đó lại chạy đến phía phương Tây, đương nhiên sẽ không gặp phải nguy hiểm gì, mà chuyện bọn họ cần lo lắng là phải làm sao để không bị người trong giới tu luyện phương Đông phát hiện trước khi Millie tới được doanh trại phương Tây.
"Long Uyên bảng không phải ai cũng có thể lên, nhất định phải báo danh tham gia, lấy thực lực của tôi có thể ghi danh lôi đài Địa Cấp tầng một, mà với tư cách là người dự thi, tôi có thể dẫn theo hai ba người bạn lên lôi đài xem chiến."
Nghe được những lời em trai mình nói, Phương Tuyết là người đầu tiên phản đối nói: "Em điên rồi, đây là Long Uyên bảng, là chiến đấu sinh tử."
Phương Tuyết không đáp ứng, có thể tham gia Long Uyên bảng đều là thiên tài của Đông Tây phương, đều là những cường giả đỉnh cao trong cùng cảnh giới, mượn đám người phương Đông tham gia Long Uyên bảng đến nói, đó điều là những thiên tài tiếng tăm lừng lẫy.
Thế nhưng em trai mình thì sao? Cậu bé chỉ là học sinh bình thường của học viện tu luyện, các cuộc đối chiến cậu bé đã tham gia cũng đều do trường học tổ chức, cũng chính là mấy trận đánh kiểu đến điểm là ngừng, hơn nữa mặc dù vậy cậu bé cũng chưa đối chiến với người ta quá mười lần, lấy cái gì để so với mấy đệ tử thiên tài kia? Hành động này của em trai mình khác gì đi chịu chết đâu kia chứ?
Vẻ mặt Millie cũng có chút rung động, đương nhiên cô bé biết việc tham gia Long Uyên bảng nguy hiểm tới cỡ nào, trên lôi đài gần như chỉ có một phe có thể còn sống, một phe khác cho dù không chết cũng tàn, Huyết tộc của cô bé đã từng có mấy vị thiên tài vẫn lạc trên Long Uyên bảng này, nếu không ngã xuống, dựa theo các trưởng lão nói bọn họ tối thiểu có thể tu luyện tới Địa Cấp hậu kỳ, thậm chí đột phá Thiên Cấp cũng không phải là không thể được.
"Chị, chị cũng quá khinh thường em trai chị rồi, chỉ là lôi đài Địa Cấp tầng một em vẫn có niềm tin."
"Không được, mặc kệ thế nào, chuyện này chị sẽ không đồng ý."
Vẻ mặt Phương Tuyết khó có được trở nên nghiêm túc, trên vấn đề này lập trường của cô bé rất kiên định, không có chỗ để thương lượng, nếu em trai mình thực sự xảy ra chuyện gì ngoài ý muốn làm sao cô bé có thể giải thích với cha mẹ đây?
"Tôi cũng không cần cậu dựa vào phương pháp này để đưa tôi về." Millie cũng mở miệng, vẻ mặt lạnh như băng.
Phương Thời có chút bất đắc dĩ, nhìn chị già nhà mình cùng Millie, không thể làm gì khác hơn là nói thật: "Kỳ thực ở Địa Cấp tầng một em là vô địch, lời này là cha nói."
Thời gian quay ngược về ba năm trước đây.
Thời điểm đó Phương Thời là Nhân Cấp đại viên mãn, nhưng Phương Thời cảm thấy hẳn bản thân mình chỉ cần tu luyện thêm hai tháng nữa đã có thể đột phá Địa Cấp, nhưng cũng chính vào lúc đó cha cậu lại đơn độc lôi cậu bé ra ngoài, trực tiếp nói một câu, "Nếu con có thể đỡ được mười chiêu của cha thì con mới được bước vào cảnh giới Địa Cấp, nếu không con không được đột phá tới Địa Cấp."
Đương nhiên Phương Thời cảm thấy vô cùng không phục, mà lần đầu tiên đối chiến, cậu bé chỉ có thể đánh được một chiêu với cha đã thất bại.
Ba ngày sau trở lại, lần này cậu bé vẫn chỉ đỡ được một chiêu.
Nửa tháng sau, lần này cậu bé gắng gượng qua được hai chiêu.
Ba tháng sau, có thể duy trì được năm chiêu.
Một năm sau, có thể đỡ được bảy chiêu.
Hai năm, dùng tròn hai năm Phương Thời mới có thể tiếp được mười chiêu của cha mình, cũng chính vào tháng đó cậu bé mới được bước vào cảnh giới Địa Cấp, mà sau khi cậu bé bước vào cảnh giới Địa Cấp, cậu bé nhớ kỹ câu nói mà cha mình đã nói.
"Ừm, cuối cùng cũng có thể, chí ít trong Địa Cấp tầng một không có ai là đối thủ của con."
Mặc dù cậu bé cũng không rõ vì sao có thể đỡ được mười chiêu của cha mình lại trở thành vô địch trong Địa Cấp tầng một, nhưng lúc này Phương Thời chỉ có thể lấy cha ra làm cớ, nếu không, chắc chắn chị già nhà cậu bé sẽ không cho cậu bé tham gia Long Uyên bảng.
"Cha thực sự nói như vậy?"
"Không tin thì chị có thể gọi điện thoại hỏi cha, em không cần phải nói sạo."
Phương Tuyết hoài nghi lấy di động ra, bấm gọi điện thoại, đương nhiên, cô bé đã đi ra khỏi phòng gọi điện thoại, ngoại trừ hỏi thăm xem em trai mình nói thật hay giả cô bé còn muốn nói rõ tình huống của em trai và cô gái phương Tây kia cho cha.
...
"Ông xã, là điện thoại của Tư Tư sao, sao anh lại tắt máy rồi? Đã lâu lắm rồi em không nói chuyện với Tư Tư."
Làng du lịch, Phương Minh cúp điện thoại, sau khi thấy vẻ mặt của hai cô vợ yêu, cậu vừa cười vừa nói: "Vất vả lắm chúng ta mới có thể hưởng thụ tuần trăng mật chỉ có ba người, làm sao có thể để hai tên nhóc kia quấy rầy."
"Nào có người cha nào như anh, không quan tâm con cháu mình chút nào như vậy, bọn nhóc còn nhỏ, nếu gặp phải chuyện..."
"Sẽ không có chuyện gì đâu, có lẽ đợi khi chúng ta về không chừng còn nhiều hơn một cô con dâu đây."
Hàn Kiều Kiều trừng mắt nhìn Phương Minh, hiển nhiên là không đặt lời của Phương Minh vào trong lòng, chỉ cho rằng cậu đang nói đùa, mà Phương Minh cũng không giải thích, chuyện của bọn nhỏ cứ để bọn nhỏ tự giải quyết, cậu cũng không muốn can thiệp quá nhiều.
...
"Cha đáp ứng rồi."
Về đến phòng, Phương Tuyết nhìn em trai mình nói.
"Chị, em đã nói em không lừa chị rồi, lần này chị tin em rồi đúng không? Vậy chúng ta cứ dựa theo kế hoạch mà hành sự, em đi báo danh trước, mấy ngày này Millie cứ đợi ở chỗ này đi, không nên ra ngoài làm gì."
Muốn tham gia Long Uyên bảng cũng phải đi theo một trình tự, đầu tiên là lấy số báo danh, sau đó phải đối chiến trong nội bộ phương Đông một phen, tuyển ra top 3 rồi mới tới lôi đài, bên phía phương Tây cũng giống như vậy, nếu ai cũng có thể lên lôi đài sợ rằng dù có đánh mấy ngày mấy đêm vẫn chưa thể phân hạng được.
Ba ngày sau, Phương Thời thuận lợi lấy được một danh ngạch, mà giờ khắc này lôi đài của Long Uyên bảng cũng mở ra, đồng thời truyền thông Đông Tây phương cũng đã sắp xếp thiết bị, loại thi đấu lôi đài này sẽ được livestream toàn cầu.
Phương Thời dẫn theo Phương Tuyết còn có Millie đi về phía lôi đài, Millie hóa trang đơn giản một chút, mang theo mũ, đeo khẩu trang, nếu không nhìn kỹ hẳn sẽ không nhận ra gương mặt phương Tây của cô bé.
Khu vực lôi đài của Long Uyên bảng rất lớn, dù sao thì từ Nhân Cấp đến Địa Cấp đỉnh phong cũng có tới hơn hai mươi lôi đài, đương nhiên, lôi đài của Thiên Cấp cũng có, chỉ là không phải lần nào Long Uyển bảng mở ra cũng có cường giả Thiên Cấp tham gia.
Lấy chứng nhận ra, ba người Phương Thời bước vào khu vực lôi đài, vừa bước vào, vẻ mặt ba người lập tức biến hóa, bởi vì chỉ mới đứng chỗ này đã có thể cảm nhận sát khí cùng huyết khí rất rõ ràng.
Mười mấy năm qua, nơi đây không biết đã có bao nhiêu cường giả Địa Cấp bị giết chết, những cường giả thiên tài này ngã xuống, máu tươi bị đại địa hấp thu hóa thành sát khí cùng huyết khí.
Giờ phú này lôi đài của Địa Cấp tầng một đã có mấy bóng người, nói là lôi đài nhưng kỳ thực nó chỉ là một vùng đất rộng lớn, khu vực này chỉ cho phép người dự thi tiến vào, mà nhưng người vây xem chỉ có thể ở bên ngoài biên giới.
Phương Thời cũng không phải người đầu tiên lên đài, người đầu tiên bên phía giới tu luyện phương Đông lên đài là một người thanh niên chừng hai mươi tuổi, mà bên phía phương Tây cũng gần giống vậy, hai người đạp bước tiến về khu vực lôi đài phía trước, cũng không có bất kỳ giao lưu gì, hai người vừa vào lập tức ra tay.
Chiến đấu rất kịch liệt, song phương rất nhanh đã bị thương, chẳng qua lông mày Phương Thời lại nhíu lại một chút, bởi vì cậu bé phát hiện Địa Cấp của giới tu luyện phương Đông yếu hơn đối phương một chút.
Dường như nghiệm chứng suy đoán của cậu bé, sau một khắc, cánh tay của cường giả giới tu luyện phương Đông trực tiếp bị đối phương chém đứt, máu me tung tóe, cánh tay càng lăn lốc trên mặt đất.
"Đi chết đi."
Rầm!
Cường giả của Phương Tây không lưu tình chút nào, trực tiếp đấm một đấm vào ngực đối thủ, sau đó hóa quyền thành chưởng trực tiếp moi tim của đối phương ra.
"Tiểu Thời, hay là chúng ta từ bỏ thôi, đừng đánh nữa."
Phương Tuyết thấy một màn như vậy lập tức cảm thấy kinh hồn táng đảm, Millie đang đứng bên cạnh cũng mang vẻ mặt muốn nói lại thôi, chẳng qua vẻ mặt Phương Thời lại không chút thay đổi, ngược lại, một màn trước mắt này càng khơi dậy lòng chiến đấu của cậu bé.
Bạn cần đăng nhập để bình luận