Siêu Phẩm Vu Sư

Chương 678: Tôi, có tội gì

Chương 678: Tôi, có tội gì
Mấy vị trưởng lão nhà họ Mục nghe được lời tộc trưởng nói, chấn động trong lòng, nếu lão tổ nói như vậy, vậy thì nhất định là có thâm ý.
Lúc này ở cửa khách sạn, đông đảo người tu luyện đến đây cũng đều hơi nghi hoặc một chút, không rõ vì sao nhà họ Mục còn không đi vào, nếu Phương Minh còn có tổng giám mục phương Tây ở trong khách sạn này, bây giờ nghĩ lại cũng nên biết bọn họ đã đến.
"A, vị kia là…?"
Có người chú ý tới cách đó không xa có một bóng người đi tới, hơn nữa vẫn là một thân một mình, một nam thanh niên, song sau khi hắn tới gần, hiện trường lại xôn xao một lần nữa.
"Chu tam công tử!"
Có người nhận ra thân phận của nam thanh niên này, chính là người xếp hạng thứ batrong Tứ Đại Công Tử, Chu Thương.
"Trước đây, Mục Võ huynh bị kẻ gian trá làm hại, trong lòng tôi bi thống không ngớt, lần này không mời mà tới, còn hy vọng tiền bối nhà họ Mục thứ lỗi, thật sự hy vọng có thể có cơ hội báo thù cho Mục Võ huynh."
Ánh mắt Chu Thương nhìn chằm chằm toàn trường, khí thế chắc chắn mạnh hơn Mục Võ lúc trước, quan trọng nhất là, thời gian một năm Chu Thương cũng đã đột phá tới Địa Cấp tầng ba, trở thành cường giả thứ hai đột phá đến Địa Cấp tầng ba trong một đời tuổi trẻ ở đây, ngoại trừ Niệm Dao Băng.
"Chu công tử có lòng."
Trưởng lão nhà họ Mục chậm rãi mở miệng, cũng không nói đồng ý cũng không nói không đồng ý, bởi vì bọn họ sờ đoán được vì sao Chu Thương sẽ nói lời như vậy.
Tuy rằng trước đây Mục Võ cùng Chu Thương đều là một trong Tứ Đại Công Tử, nhưng tất cả mọi người trong giới tu luyện đều biết, giữa Tứ Đại Công Tử cũng có cạnh tranh, hơn nữa quan hệ giữa bọn họ cũng không phải rất tốt, đột nhiên Chu Thương đến nói một câu báo thù cho Mục Võ, đám người ở đây đều không thể nào tin được, trong này tất nhiên là có nguyên nhân khác.
"Chuyện phải làm." Chu Thương cười cười, không nói gì nữa, chắp tay đứng ở nơi đó, những người khác cũng không dám tới gần, dù sao với tư cách Tứ Đại Công Tử, thân phận siêu nhiên khiến cho mấy người có thực lực hơi kém hơn một chút phảitự động đứng sang bên cạnh.
Một năm trước Mục Võ bị giết, khiến rất nhiều thiên tài trẻ tuổi cảm thấy Tứ Đại Công Tử cũng không gì hơn cái này, nhưng những đệ tử thiên tài này lại quên, Mục Võ là bị Phương Minh phế bỏ, tiếp theo lại bị cường giả Địa Cấp hậu kỳ Giang Tẩu Khách phế bỏ, sau đónhà họ Mục mới truyền ra tin tứcMục Võ không chịu nổi đả kích nàynên tự sát."
Nói cách khác, cũng không phải Mục Võ bị cường giả cùng cấp bậc đánh bại, mà những thiên tài này lại cùng coi nhẹ điều đó, cho nên một năm qua rất nhiều thiên tài đều nóng lòng muốn thử khiêu chiến Tứ Đại Công Tử.
Nhưng bây giờ chân chính gặp được Chu Thương, trên mặt những đệ tử thiên tài này lại lộ ra vẻ uể oải, Địa Cấp tầng ba, mặc dù chỉ chênh lệch một cảnh giới, nhưng không phải bọn họ có thể đối phó.
Chu Thương một thân một mình đứng ở nơi đó, hấp dẫn lấy ánh mắt rất nhiều người, chẳng qua không bao lâu sau lại có một bóng người khác xuất hiện, mà ngay cả Chu Thương cũng liếc mắt nhìn lại, về phần đoàn người càng vang lên tiếng hô kinh ngạc khắp nơi.
Đứng đầu Tứ Đại Công Tử nhà họ Phương Phương Chiến cũng xuất hiện.
Phương Chiến, đứng đầu Tứ Đại Công Tử, hơn nữa thời gian chiếm cứ vị trí đầu dài tới hơn chục năm, chân chính thống trị một đời tuổi trẻ, cho dù có lẽ Chu Thương không phục người xếp thứ hai là Mục Võ, trước đây cũng đã từng khiêu chiến hắn, nhưng đối với hạng nhất Phương Chiến lại không có bất kỳ ngấp nghé.
Bởi vì thực lực của Phương Chiến quá mạnh mẽ, từ lúc trở thành Tứ Đại Công Tửđã có thực lực Địa Cấp tầng ba, mà bây giờ mười năm trôi qua, đã trở thành Địa Cấp bốn tầng đỉnh tiêm, có thể đột phá Địa Cấp tầng năm bất kỳ lúc nào.
Nếu như nói Chu Thương xuất hiện khiến cho thiên tài trẻ tuổi ở đây cảm thấy áp lực, như vậy Phương Chiến xuất hiện liền để cho những thiên tài này hoàn toàn tuyệt vọng, đây là một cái hào rộng không thể vượt qua nổi.
Phương Chiến không chào hỏi bất kỳ người nào ở đây, cứ như vậy chắp tay đứng ở nơi đó, sau khi Chu Thương suy nghĩ một chút, đi lên trước mang vẻ mặt tươi cười hô: "Phương huynh, năm đó từ biệt, phong thái càng hơn năm xưa."
Nhìn Chu Thương đang đi về phía mình, Phương Chiến nhíu mày, giọng điệu bình thản hỏi: "Cậu là ai?"
Ách...
Sắc mặt Chu Thương lập tức trở nên khó coi, mà vẻ mặt những người khác ở đây cũng đều trở nên quái dị, đường đường là người đứng đầu Tứ Đại Công Tử, vậy mà Phương Chiến lại không nhận ra Chu Thươngcũng là một trong Tứ Đại Công Tử.
Chẳng qua những người này cũng tin tưởng, Phương Chiến không phải cố ý khiến Chu Thương khó chịu, chỉ sợ là thực sự không nhận ra Chu Thương, lấy thực lực Địa Cấp tầng bốn của Phương Chiến, có thể được hắn đặt vào mắt đều là những cường giả Địa Cấp trung kỳ trong giới tu luyện hiện nay kia.
Tự tìm khó chịu, sắc mặt Chu Thương đỏ thẫm, trong mắt mang theo vẻ oán độc liếc nhìn PhươngChiến, sau đó trực tiếp lui về, bị người coi thường trước mặt nhiều người như vậy, hắn còn không thể làm được giữ vững bình tĩnh.
"Chư vị, nhận được mọi người tin cậy cùng ưu ái, cầm thiệp anh hùng đi gặp."
Đúng lúc này, tộc trưởng nhà họ Mục đứng ra, coi như là hóa giải sự xấu hổ không thể chịu nổi của Chu Thương, chí ít lời của hắn vừa ra khỏi miệng, dời đi tầm mắt của đa số người ở đây.
"Ân oán giữa nhà họ Mục tôi cùng Phương Minh đã không cần nhiều lời, tin tưởng người đang ngồi ở đây đều biết. Phương Minh người này dựa vào thân phận đệ tử của Bổ Thiên Chí Tôn, không đặt nhà họ Mục tôi vào mắt, tàn hại truyền nhân dòng chính Mục Võ của nhà họ Mục tôi, thù này nếu như không báo, sao nhà họ Mục tôi có thể tiếp tục đặt chân trong giới tu luyện!"
Vẻ mặt tộc trưởng nhà họ Mục tràn đầy vẻ chính khí, chẳng qua đám người ở đây đều không phải người ngu, ân oán giữa Phương Minh cùng nhà họ Mục bọn họ đương nhiên cũng hiểu không ít, cũng biết hoàn toàn không phải giống nhà họ Mục nói như vậy, nếu như không phải nhà họ Mục các người hợp tác cùng cường giả Thiên Cấp Liêu Phàm muốn đối phó Phương Minh, làm sao có thể xuất hiện kết cục trước mắt này.
Chẳng qua biết thì biết, đám người ở đây cũng không có một người nào mở miệng phản bác lời của tộc trưởng nhà họ Mục, bởi vì chuyện này không liên quan gì với bọn họ, việc không liên quan đến mình phải treo thật cao, phần lớn người đều ôm tâm tính xem náo nhiệt.
"Trước đây khi Phương Minh chạy trốn tới nước ngoài, bởi vì giới tu luyện phương Đông cùng phương Tây có ước định, nhà họ Mục tôi cũng không đuổi tới phương Tây, nhưng mà Phương Minh người này quả nhiên giảo hoạt hiểm ác đáng sợ, không biết dùng thủ đoạn gì đã trở thành thần tử Giáo Hội phương Tây, sau đó mượn lực lượng của Giáo Hội phương Tây, về nước đánh lén nhà họ Mục tôi, tam trưởng lão nhà họ Mục tôi cùng tứ trưởng lão đã chết trên tay người này."
"Nhưng mà nếu quả thật do Phương Minh giết chết tam trưởng lão cùng tứ trưởng lãonhà họ Mục tôi, tuy rằng phẫn nộ, nhưng nhà họ Mục tôi cũng nên nhận, dù sao giữa Phương Minh cùng nhà họ Mục cũng là cục diện không chết không thôi, nhưng Phương Minh người này căn bản không phải dựa vào thực lực của chính mình, mà là âm thầm sắp xếp tổng giám mục Giáo Hội phương Tây ra tay, tam trưởng lão cùng tứ trưởng lãonhà họ Mục tôi không phòng bị, dưới tình huống quả bất địch chúng (1) mới gặp độc thủ này."
(1) Quả bất địch chúng: một người không thể đánh lại số đông
Toàn trường một mảnh xôn xao, tuy rằng bọn họ đã biết đại khái những chuyện đã xảy ra từ thiệp anh hùng nhà họ Mục phát ra, thế nhưng lại một lần nữa nghe tộc trưởng nhà họ Mục nói như thế, vẫn có chút chấn động.
Phương Minh thân làm đệ tử của Bổ Thiên Chí Tôn, hẳn có biếtquan hệ của giới tu luyện phương Đông cùng phương Tây, cũng càng hiểu mượn dùng lực lượng của giới tu luyện phương Tây đối phó người trong giới tu luyện phương Đông, đây là phạm vào tối kỵ của giới tu luyện, cho dù gia tộc đứng đầu giới tu luyện là nhà họ Phương cũng không dám làm ra loại chuyện khiến người người phẫn nộ như vậy.
"Hẳn là bị bức đến tuyệt cảnh chuẩn bị cá chết lưới ráchcùng nhà họ Mục."
"Tôi nghe nói trước đây khi Phương Minh chạy trốn, nhà họ Mục đã xuống tay với một số người thân bạn bè của Phương Minh, sợ rằng Phương Minh đã ôm tâm tính giết nhiều thêm một người là có lời, đoán chừng cũng không có ý định sống rời khỏi."
Nghe thấy những lời tộc trưởng nhà họ Mục nói, không ít người bắt đầu phân tích cùng nghị luận, hơn nữa bọn họ cảm thấy khả năng này rất lớn, bằng không mà nói căn bản không còn cách giải thích nào khác.
Đương nhiên lúc mới bắt đầu, mọi người cũng không phải chưa từng hoài nghi độ tin cậy trong những lời nhà họ Mục nói, nhưng sau này nghĩ lại, hai vị trưởng lão nhà họ Mục chết, hai trưởng lão này đều là Địa Cấp hậu kỳ, nếu như không phải mượn lực lượng của Giáo Hội phương Tây, làm sao Phương Minh có thể là đối thủ của hai trưởng lão này.
"Nhà họ Mục tôi phát thiệp anh hùng ra, ngược lại không phải bởi vì nhà họ Mục tôi sợ Giáo Hội phương Tây, mà là vì có người của giới tu luyện phương Tây xâm lấn, dựa theo quy định của giới tu luyện phương Đông chúng ta, phải báo cho các vị đạo hữu biết, vì vậy chúng tôi mới phát thiệp anh hùng, mà bây giờ nếu mọi người đã đến đủ, cũng nên đi gặp mấy vị tổng giám mục kia của Giáo Hội phương Tây."
Lời của tộc trưởng nhà họ Mục vừa truyền ra, lập tức bộc phát uy áp, uy áp của cường giả Địa Cấp hậu kỳ khủng bố tới mức, cây cối trên bãi cỏ trong khách sạn đều hoa hoa tác hưởng, khí cơ trực tiếp tập trung vào khách sạn.
"Phương Minh, rất nhiều tiền bối đã đến đây, còn không ra nhận lấy cái chết!"
Có người trẻ tuổi nhà họ Mục quát lớn một tiếng, Phương Minhvẫn ngồi trên ghế sa lon trong sảnh lớnkhách sạn, nghe được thanh âm này trên mặt cũng có sát khí hiện lên, chẳng qua rất nhanh sát khí này liền bị ẩn đi, lại sau đó trên mặt đổi thành dáng tươi cười, đứng lên thản nhiên đi về phía bên ngoài sảnh lớn.
Chu Hải nhìn Phương Minh đi ra ngoài, trên mặt có vẻ lo lắng, đến hiện tại hắn còn không biết rốt cục trong hồ lô của Phương Minh đang bán thuốc gì, phải biết rằng bên ngoài thế nhưng hội tụ gần nửa thế lựctoàn bộ giới tu luyện, nếu là có một bước sai lầm rất có thể chính là kết cục vạn kiếp bất phục.
"Là hắn!"
"Thật vẫn dám ra đây a, đối mặt với nhà họ Mục còn có nhiều cường giả trong giới tu luyện như vậy, này dĩ nhiên Phương Minh lại còn dám một mình xuất hiện, dũng khí này ngược lại thật không kém."
Khi bóng dáng Phương Minh xuất hiện ở cửa sảnh lớn,trong nháy mắt hấp dẫn sự chú ý của mọi người.
"A, Địa Cấp tầng hai, một năm trước không phải hắnlà Nhân Cấp đại viên mãn sao?"
"Thời gian một năm dĩ nhiên đột phá tới Địa Cấp tầng hai, tốc độ tu luyện này không khỏi cũng quá kinh khủng, lấy lấy tốc độ tu luyện như vậy, cho hắn thêm thời gian mấy chục năm đến Địa Cấp hậu kỳ hẳn không có vấn đề, cần gì phải vội vã nhất thời báo thù đây?"
Khi nhìn thấy Phương Minh, lập tức có người đã chú ý ngay tới thực lực của Phương Minh có biến hóa, so sánh với Nhân Cấp đại viên mãnban đầu, lúc này thực lực Địa Cấp tầng hai của Phương Minh khiến không ít người chấn kinh.
Thời gian một năm, vượt qua hai cảnh giới Địa Cấp, này trong giới tu luyện cũng chỉ có số ít thiên tài mới có thể làm được, lúc này ngay cả những cường giả Địa Cấphậu kỳ cũng có vẻ tán thưởng lóe lên, không hổ là đệ tử do Bổ Thiên Chí Tôn chọn lựa, quả nhiên có thiên phú tu luyện bất phàm. Thậm chí ngay cả Phương Chiến vẫn mặt không thay đổi đều đưa mắt nhìn Phương Minh, trong ánh mắt có vẻ kinh ngạc.
"Phương Minh, cậu cấu kết thực lực phương Tây sát hại hai vị trưởng lão nhà họ Mục tôi, cậu có nhận tội?" Người trẻ tuổi nhà họ Mục kia thấy Phương Minh xuất hiện, lại nghe được người chung quanh nghị luận, lập tức quát lớn với Phương Minh.
Nghe nói như thế, Phương Minh nở nụ cười, cười rất vui vẻ, cũng làm chovẻ mặt đám người ở đây đều vô cùng nghi hoặc.
"Tôi, có tội gì?"
Bạn cần đăng nhập để bình luận