Siêu Phẩm Vu Sư

Chương 839: Giết gà dọa khỉ (2)

Chương 839: Giết gà dọa khỉ (2)
Gương mặt Phương Minh không chút biểu cảm, "Ta không cảm thấy ta cần chứng cớ gì, các ngươi tin cũng được, mà không tin cũng chẳng sao, thế nhưng ngược lại ta muốn biết, đối với người vũ nhục trưởng bối, dựa theo tộc quy nên xử trí như thế nào?"
"Người vũ nhục trưởng bối, dựa theo tộc quy của nhà họ Phương, sẽ không được nhận tài nguyên tu luyện năm năm, bị nhốt lại sau núi ba năm." Ông lão trả lời theo bản năng.
"Như vậy tính toán người cùng thế hệ, thủ túc tương tàn, lại nên xử trí như thế nào?"
"Bị nhốt năm năm, không được nhận tài nguyên tu luyện mười năm."
"Ah, vậy không phân thị phi, ỷ mạnh hiếp yếu, mạnh mẽ ra tay đối với hậu bối, lại nên xử trí như thế nào?"
"Cướp đoạt tất cả tài nguyên tu luyện, đày làm nhân viên tạp vụ, suốt đời không thể hưởng thụ tài nguyên tu luyện của gia tộc."
Lão giả trả lời ba lần, khiến cho vẻ mặt của Phương Giác cùng mấy vị chấp sự kia đều trở nên khó coi, bởi vì bọn hắn biết Phương Minh hỏi ba vấn đề này là nhằm vào chính bọn hắn.
"Ta biết rồi, đã như vậy, vậy thì bắt hết bọn hắn đi đi."
Ánh mắt của Phương Minh lập tức nhìn về phía Phương Giác cùng mấy vị đệ tử nhà họ Phương đang đứng bên cạnh hắn, cười lạnh nói: "Mấy người kia mưu đoạt đồ vật của em họ ta, vũ nhục cô ta, muốn ức hiếp em họ ta, mà mấy vị chấp sự này không phân tốt xấu, ỷ mạnh hiếp yếu, nên bị kéo đi xử lý hết!”
"Ngươi nói bậy, rõ ràng là Phương Dương vi phạm tộc quy thông đồng cùng tinh quái, chúng tôi phát hiện ra bí mật của Phương Dương, lúc này mới bắt tinh quái đi dự định báo cáo cho các trưởng bối trong tộc."
Phương Giác không nhịn được, bởi vì hắn biết hắn tuyệt đối không thể thừa nhận chuyện này, hơn nữa hiện tại còn có sáu vị trưởng bối ở đây, hắn cũng không sợ Phương Minh sẽ ra tay với hắn.
"Không sai, anh họ Phương Giác nói rất đúng, là Phương Dương vi phạm tộc quy trước, mà mấy vị chấp sự cũng chỉ là nhìn rõ mọi việc nên mới muốn bắt Phương Dương lại, nhưng người này không chỉ đả thương anh họ Phương Giác thả tinh quái đi, còn ra tay với chấp sự, tên này căn bản là không đặt tộc quy của nhà họ Phương chúng ta vào trong mắt."
"Mấy vị đường chủ, chúng tôi cũng có thể làm chứng, cho dù người này có là huyết mạch của nhà họ Phương chúng ta, lấy hành vi của hắn căn bản là không xứng trở về gia tộc."
Mấy vị đệ tử nhà họ Phương nhao nhao mở miệng, nhưng mà vẻ mặt sáu lão già này lại có chút quái dị, trước đây Phương Chính phản nghịch như vậy, thế nhưng các trưởng lão lại không hề phạt nặng Phương Chính, bởi vì sao?
Còn không phải bởi vì thiên phú tu luyện của Phương Chính thật sự quá hiếm thấy, các trưởng lão quý tài sao?
Nhưng trước đây khi Phương Chính hơn hai mươi tuổi còn chưa đạt tới cấp bậc Địa Cấp hậu kỳ, mà nếu người trẻ tuổi trước mặt này thật sự là con trai của Phương Chính, như vậy tuổi tác của cậu tuyệt đối không quá ba mươi, một thiên tài đạt tới Địa Cấp hậu kỳ khi chưa đầy ba mươi tuổi, đám trưởng lão trong gia tộc cam lòng đuổi cậu ra khỏi gia môn, đó mới là chuyện kỳ quái!
Tộc quy, thực sự có sức ràng buộc đối với mỗi thành viên trong gia tộc, nhưng nếu như một người đủ nghịch thiên, khi đó tất cả tộc quy ở trước mặt hắn chính là phù vân.
"Mà thôi, các ngươi đã gian ngoan mất linh, vậy thì để ta đích thân ra tay đi."
Phương Minh lắc đầu, ngay sau đó điểm ra một chỉ về phía Phương Giác, Phương Giác còn chưa nhận ra được cái gì, nhưng sắc mặt sáu lão già kia lại biến hóa một chút, trong đó có một lão già trực tiếp lắc lư chặn ở trước mặt Phương Giác.
Nhưng mà, vẫn là chậm một bước.
Thân thể Phương Giác lảo đảo vài cái, mà tay phải của hắn đã hoàn toàn rơi trên mặt đất, máu phun tung tóe.
"Phương Minh, ngươi làm càn!"
Không thể bảo vệ Phương Giác, sắc mặt ông lão kia trở nên cực kỳ khó coi, nhưng mà Phương Minh không thèm để ý chút nào, ngay sau đó lại phóng ra mấy chỉ hướng phía mấy vị đệ tử nhà họ Phương khác cùng mấy vị chấp sự kia.
Phốc phốc phốc!
Mấy tên đệ tử nhà họ Phương cùng bốn vị chấp sự tất cả đều rập khuôn theo Phương Giác, mỗi người đều bị chặt một cánh tay.
Phương Minh xuống tay rất quả quyết, khiến cho hai vị đệ tử thủ vệ - hai người duy nhất không bị thương tổn - hít vào một ngụm khí lạnh, vị sát tinh này xuống tay thật đúng là ngoan độc, ngay trước mặt sáu vị đường chủ mà dám phế bỏ đám người Phương Giác.
"Phương Minh, cho dù ngươi có thiên phú mạnh mẽ hơn nữa, nhưng dám không để ý tới tộc quy như vậy, lần này cho dù là các trưởng lão cũng không thể bảo vệ được ngươi."
Sáu vị đường chủ thật sự nổi giận, hành vi của Phương Minh thật sự là đạp lên tộc quy, hành vi như vậy tuyệt đối sẽ khiến người người công phẫn, cho dù các trưởng lão có yêu tài tới mức nào, cũng sẽ không ra tay che chở.
"Che chở?"
Phương Minh cười lạnh, chỉ cần mấy vị trưởng lão kia không ra tay, toàn bộ nhà họ Phương lại có ai có thể làm gì được cậu?
Sở dĩ cậu xuống tay ác tuyệt như vậy, chính là vì muốn lập uy, từ tình huống vừa rồi có thể thấy, sợ rằng cô mình cùng em họ đã bị bắt nạt không ít khi ở nhà họ Phương, cậu đây là giết gà dọa khỉ.
Sơn môn của nhà họ Phương!
Sáu vị cường giả Địa Cấp hậu kỳ dùng khí thế bao phủ Phương Minh, mặc kệ Phương Minh là thiên tài yêu nghiệt tới cỡ nào, nhưng dám đạp lên tộc quy ngay trước mặt bọn họ như vậy, nhất định phải bị trừng phạt nghiêm khắc, cho dù laf các trưởng lão cũng không thể giải vây thay Phương Minh.
Nhà họ Phương cần thiên tài cấp độ yêu nghiệt, nhưng tương tự cũng cần thiên tài này chịu gia tộc khống chế, thiên tài có thể ngông nghênh, có thể kiệt ngạo bất tuần, nhưng nhất định phải có mức độ, bằng không thì khác gì Phương Chính ngày xưa đâu?
Nghĩ đến Phương Chính, đột nhiên sáu vị cường giả này sửng sốt một chút, hình như người trước mắt này chính là con trai của Phương Chính, quả nhiên là cha con mà, trên phương diện này có thể giống nhau như thế...
"Phương Minh, ngươi quá càn rỡ, cho dù bị người đàm tiếu chê lão phu lấy lớn hiếp nhỏ, nhưng hôm nay nhất định lão phu phải bắt ngươi lại!"
Một vị cường giả trong đó dùng ánh mắt lạnh như băng nhìn về phía Phương Minh, chẳng qua vẻ mặt Phương Minh lại không chút thay đổi, ngược lại Phương Dương không nhịn được mở miệng.
"Mấy vị đường chủ, nguyên nhân của chuyện này bắt nguồn từ tôi, tôi nguyện ý tiếp nhận hình phạt của gia tộc, anh họ chỉ vì quá phẫn nộ mới làm chuyện xúc động như vậy, xin các vị đường chủ khoan thứ."
Dưới cái nhìn của Phương Dương, cho dù anh họ có lợi hại tới cỡ nào cũng không có khả năng là đối thủ của sáu vị đường chủ, tuy rằng nhà họ Phương tổng cộng có ba mươi sáu Đường, mà sáu vị đường chủ trước mắt này cũng không nắm giữ mấy đường khẩu quan trọng, nhưng có thể trở thành đường chủ, tự thân đã tượng trưng cho một loại thực lực.
Hơn nữa cho dù anh họ có thể đánh bại một vị đường chủ, nhưng nếu như anh họ làm như vậy, nhất định sẽ chọc giận các trưởng lão, một khi trưởng lão ra tay, chắc chắn anh họ sẽ bị gia tộc xử lý một cách nghiêm khắc.
Phương Dương phân tích không sai, Phương Minh đả thương đám người Phương Giác, cao tầng nhà họ Phương sẽ không để ý, dù sao tầm quan trọng của một Phương Minh có thể thay thế được hơn mười Phương Giác, nhưng Phương Minh ra tay với chấp sự là thuộc về hành vi phạm thượng, đây là không đặt tôn trưởng vào mắt, nhưng nếu như các trưởng lão tiếc tài, tối đa cũng chỉ đưa ra một hình phạt không nặng không nhẹ mà thôi.
Nhưng nếu như Phương Minh đối chiến cùng đường chủ, thua, đương nhiên sẽ bị đường chủ đả thương, nhưng nếu thắng, đương nhiên các trưởng lão sẽ không ngồi xem mặc kệ, nếu như tùy tiện để một vị đệ tử bởi vì thiên phú hơn người mà có thể khiêu khích đường chủ, vậy không phải sẽ khiến toàn bộ nhà họ Phương loạn lên sao?
Đến lúc đó tất nhiên các trưởng lão sẽ ra tay, mà cho dù Phương Minh có thiên phú cỡ nào cũng không có khả năng là đối thủ của trưởng lão.
Có thể nói, trong một thời gian rất ngắn mà Phương Dương đã có thể phân tích ra được tất cả tình huống, cũng làm ra lựa chọn chính xác nhất, nhưng mà hắn lại không biết, toàn bộ phân tích của hắn đều được xây dựng dựa trên thực lực của Phương Minh mà hắn đang ước lượng.
Bạn cần đăng nhập để bình luận